Dỗ..
Tự nhiên ai lại dỗ ai
Để rồi lấp lửng thu phai cả chiều
Lòng dặn lòng, chẳng phải yêu
Mà câu thơ cứ đặt điều đánh rơi
Phải đâu con mắt dỗ mời
Dao cau bổ sáu, trầu cơi đã nồng
Chẳng hẹn thề, chẳng đợi trông
Mà nghe trăng nước phập phồng dỗ đêm
Có gì như thể tơ mềm
Qua cầu cởi áo...