Chương 11
Đột nhiên, Thẩm An phá lên cười, tiếng cười chói tai như kẻ phát cuồng.
Nàng ta cúi xuống, dùng móng tay nhọn bấu lấy cằm ta, siết đến đau điếng: "Đã đến nước này mà tỷ vẫn mạnh miệng? Còn muốn kéo dài thời gian ư? Đừng hòng. Chẳng lẽ tỷ còn mong phu quân tỷ đến cứu sao? Hắn chẳng...
Tên truyện: Vả Mặt Đứa Con Riêng
Tác giả: Zhihu
Số chương: 11 (raw gốc 23 chương gộp thành 11 chương để đảm bảo số lượng chữ)
Người dịch/ Editor: Gấu Ngủ Đông
Lịch đăng: 1 chương/ngày
Cam kết: Hoàn thành truyện, chịu mọi trách nhiệm về truyện mình edit, dịch.
Tên truyện: Vả Mặt Đứa Con Riêng
Tác giả: Zhihu
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Tình cảm, Đoản văn, Vả mặt, 1×1, HE, Thị giác nữ chủ, Ngôi thứ nhất
Editor: Gấu Ngủ Đông
Số chương: 11 (raw gốc 23 chương gộp thành 11 chương để đảm bảo số lượng chữ)
Ảnh bìa:
Văn án:
Tôi và đứa con riêng...
Chương 10
Dạo này Lương Dục vào triều ngày càng muộn, thường đến tận lúc trời tối mịt mới về phủ. Có khi cả bữa tối cũng phải để ta ăn một mình.
Ta sai người treo thêm vài chiếc đèn lồng ở đầu ngõ và trước hành lang, lại đổi nến sáng hơn, còn ta thì tự tay cầm đèn lồng đứng chờ ngoài hiên...
Chương 9
Lương Dục vốn quen để ta ngủ nướng, thậm chí còn cho phép ta nằm lười đến tận lúc mặt trời lên cao.
Giờ trời ngày một lạnh, buổi sáng sau khi hắn vào triều, ta lại càng không muốn ra khỏi chăn.
"Thơm quá.."
Vừa thức dậy, ta đã thấy nha hoàn đứng bên cầm một bát canh nóng hổi. Đúng...
Chương 8
Ta nằm trên giường, nửa khép mắt nhìn Lương Dục đang ngồi xoa bóp chân và bắp đùi cho ta.
Bàn tay hắn lúc thì nhẹ tựa bông, lúc lại chuẩn xác ấn vào chỗ đau mỏi khiến ta thoải mái đến mê man.
Thật dễ chịu quá..
Được hắn xoa bóp, ta dần lim dim, suýt ngủ quên.
"Phu nhân còn giận ta...
Chương 7
Vừa đặt chân vào yến tiệc, gương mặt Lương Dục đã đen kịt như đáy nồi.
Hắn vốn cực ghét những màn khách sáo giả dối chốn quan trường, nên cả buổi chỉ giữ vẻ mặt lạnh lùng, chẳng nói mấy câu.
Trước khi gả đi biên ải, ta từng nhiều lần dự tiệc trong cung, lễ nghi và những lời chào hỏi...
Chương 6
Lương Dục nghiêng người, mạnh mẽ nâng cằm ta lên, buộc ta phải nhìn thẳng vào mắt hắn: "Ngay cả cái đai lưng của nàng, con tiện nhân kia cũng dám chạm vào.."
Nếu ánh mắt hắn có thể phun lửa, e rằng lúc này đã muốn thiêu rụi chiếc đai ấy rồi.
Đối với ta, Lương Dục có tính chiếm hữu...
Chương 5
Thanh kiếm bên hông Lương Dục đã rút ra, lạnh băng áp thẳng vào cổ Thẩm An. Trên chiếc cổ trắng muốt lập tức rỉ ra một giọt máu đỏ tươi.
Thẩm An run rẩy, lắp bắp không nói nên lời: "Không.. Không phải.. Không.."
"Ngươi được phép đứng gần nàng ấy khi nào? Cút!"
Lương Dục đã sớm đưa...
Chương 4
Thẩm An thay bộ y phục khác, tập tễnh bước vào bàn tiệc.
Lương Dục bị thuộc hạ gọi ra ngoài, nhân lúc đó Thẩm An liền đổi hẳn thái độ, chẳng còn kiểu khiêu khích nữa.
Nàng ta rơi lệ lả chả, tựa hẳn lên người ta, khóc đến lê hoa đái vũ: "Tỷ, lúc trước ta cũng không biết phụ thân và dì...
[Trọng sinh] Nữ Phụ Trở Thành Kẻ Chỉ Lo Sự Nghiệp - Ngoan Thạch Fi
@chiqudoll ơi check giúp mình có cần sửa gì hong á, nếu hong thì chuyển sang box hoàn giúp mình nha, cảm ơn cậu nhiều ^_^
Chương 14: Kết cục
Tập đoàn Lục thị đã hoàn toàn không còn khả năng vực dậy. Bà nội Lục bấy lâu không xuất hiện, cuối cùng cũng quyết định ra mặt, tìm Lục Cẩm Tranh để nói chuyện.
"Không ngờ bà lại đến tìm tôi." Lục Cẩm Tranh bình thản, không có ý gọi một tiếng "bà nội". Cô biết, trong lòng bà...
Chương 3
Da mặt Thẩm An dày chẳng khác gì tường thành, nàng ta nhanh chóng che đi oán độc và hối hận trong mắt.
Nàng ta tiến lên, thân mật khoác lấy cánh tay ta, giọng ngọt ngào: "Tỷ, cuối cùng tỷ cũng trở về rồi, An nhi nhớ tỷ muốn chết."
Ta còn chưa kịp mở miệng. Nàng ta liền đổi giọng...
Chương 13: Bắt cóc
Tiếng quạt quay vù vù bên tai. Lục Cẩm Tranh khẽ cử động, chậm rãi mở mắt, phát hiện mình đang ở trong một nhà kho cũ nát.
Phương Lạc Tâm ngồi bên cạnh, đầu còn tựa vào vai cô, vừa mới tỉnh lại.
"Sao lại.. Sao lại ở chỗ này nữa?"
Cảnh tượng trước mắt quen thuộc đến mức...
Chương 2
Mạc Bắc xa tận biên cương, đất đai khổ lạnh, sao sánh được phồn hoa phú quý của kinh thành. Hơn nữa, Lương Dục lại nổi danh hung tàn, nghe đồn hắn mặt xanh nanh ác, ba đầu sáu tay, giết người lấy mạng làm vui.
Thẩm An vừa khóc vừa náo loạn, thề sống chết cũng không chịu gả.
Phụ thân...
Chương 12: Đào thoát
Lục Cẩm Tranh nhanh chóng chạy đến đồn cảnh sát. May mắn thay, trước khi Lục Khải Việt phát điên, Phương Lạc Tâm đã kịp gọi cho cô, nhờ thế cô mới đến cứu đúng lúc.
"Không sao chứ?"
Phương Lạc Tâm được nữ cảnh sát bảo vệ, bước ra ngoài. Cô ấy nắm chặt tay Lục Cẩm Tranh...
Chương 1
Ta thay muội muội cùng cha khác mẹ gả đến vùng Mạc Bắc khổ lạnh.
Ba năm sau, phu quân ta – Lương Dục – đánh bại Bắc Địch, lĩnh binh khải hoàn trở về kinh, được phong làm Định Viễn Hầu.
Sau khi vào cung bái kiến Hoàng thượng, Lương Dục đưa ta về nhà mẹ đẻ thăm người thân.
Hắn dịu...
Chương 11: Tranh chấp
Mấy tháng sau đó, Lục Cẩm Tranh vẫn tiếp tục sống cuộc đời của mình, như thể những chuyện lùm xùm ở nhà họ Lục chưa từng xảy ra.
Hoa Kình đương nhiên ủng hộ cô toàn tâm toàn ý lo cho sự nghiệp. Dù sao họ chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, anh vốn chẳng có quyền lên tiếng...
Tên truyện: Phu Quân Thay Ta Vả Mặt Trà Xanh
Tác giả: Zhihu
Số chương: 12
Người dịch/ Editor: Gấu Ngủ Đông
Lịch đăng: 1 chương/ngày
Cam kết: Hoàn thành truyện, chịu mọi trách nhiệm về truyện mình edit, dịch.
Tên truyện: Phu Quân Thay Ta Vả Mặt Trà Xanh
Tác giả: Zhihu
Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, Ngọt sủng, Đoản văn, Vả mặt, 1×1, HE
Editor: Gấu Ngủ Đông
Số chương: 12
Ảnh bìa:
Văn án:
Muội muội cùng cha khác mẹ để mắt đến phu quân của ta.
Nhưng nàng ta đâu biết, phu quân ta vốn là kẻ bệnh...
Chương 10: Rắc rối
Mấy ngày kế tiếp, tin tức trên mạng vẫn chưa hề hạ nhiệt. Dư luận ngày càng ngả về phía Lục Cẩm Tranh. Đối lập rõ rệt, Lục Khải Việt và Phương Lạc Tâm trở thành tâm điểm chế giễu.
Nhưng sự việc không dừng lại ở đó. Một bài đăng nặc danh xuất hiện trên diễn đàn lớn, tiêu đề...
Chương 9: Xé toang mạng lưới
Tin tức về đám cưới của Lục Khải Việt rốt cuộc vẫn chưa hạ nhiệt, ngược lại còn bị cư dân mạng đào sâu thêm.
Một số người soi ra chiếc váy phù dâu tím nhạt kia là thiết kế độc quyền của thương hiệu Thịnh Lâm, giá trên trời, không phải ai cũng mua được. Nhưng Phương...
Chương 8: Bố mẹ
Lục Cẩm Tranh vừa mở mắt đã nghe dì Mạch thì thầm: "Tiểu thư, phu nhân và thiếu gia đến."
Nghe xong, cô chỉ muốn cười lạnh. Mấy hôm nay bố mẹ cô chưa từng hỏi thăm một câu, giờ đột nhiên tới, chắc chắn là vì lo tin tức hôm qua rầm rộ trên mạng.
Lúc bước xuống lầu, quả nhiên...
Chương 7: Giải thích
Phục vụ rất nhanh đã mang đồ ăn đến. Lục Cẩm Tranh để Phương Lạc Tâm ăn no một bụng, rồi mới rút khăn giấy đưa cho cô ta.
"Giờ thì sao? Tốt hơn chưa?"
"Ừm." Phương Lạc Tâm gật gù, gương mặt đã có chút máu. Cô ấy nhìn quanh, thì thào: "Cảm ơn chị, nếu không chắc em không...
Chương 6: Đám cưới
Tiến độ chuẩn bị hôn lễ của Lục Khải Việt nhanh hơn rất nhiều so với dự tính của Lục Cẩm Tranh. Cô còn tưởng em trai đột nhiên khai ngộ, bắt đầu coi trọng Phương Lạc Tâm, nào ngờ đến khi quản gia mang váy phù dâu tới, cô vẫn nhịn không được nở nụ cười châm biếm.
"Cho nên, bộ...
Chương 5: Phù dâu
Những ngày sau đó, cuộc sống của Lục Cẩm Tranh thoải mái đến lạ. Không còn những quy củ khắt khe trong nhà, không còn bố mẹ và em trai suốt ngày la mắng, cằn nhằn bên tai. Hai mươi bảy năm nay, rốt cuộc cô mới bắt đầu cảm nhận được hương vị thật sự của đời người.
"Lại gọi đồ...
Chương 4: Dây dưa
Lục Cẩm Trừng đứng trong gian bếp mở, nhìn hai người đàn ông ngồi cạnh nhau trên sofa, lòng bàn tay túa mồ hôi. Ai ngờ mới dọn ra ngoài được một ngày đã gặp cảnh ngượng ngập thế này.
Hoa Kình đang cầm điện thoại, nhàn nhạt dặn cấp dưới rằng đồ đạc sẽ gửi muộn một chút. Còn...
[Ngôn tình] Sau Khi Nhìn Thấy Bình Luận, Nữ Phụ Ác Độc Quyết Định Thay Đổi Số Phận - Thì Dục
@chiqudoll ơi check giúp mình có cần sửa gì hong á, nếu hong thì chuyển sang box hoàn giúp mình nha, thank you ^_^
Chương 3: Thay đổi
Lục Cẩm Trừng không nhớ đã bao lâu rồi mình chưa từng ngủ một giấc yên ổn. Tính từ kiếp trước, từ ngày Phương Lạc Tâm bước vào nhà, tâm trí cô càng lúc càng nặng nề, đêm đêm khó chợp mắt. Sau khi bị hủy dung, lại càng thường xuyên giật mình tỉnh giấc, mà cũng chẳng có tiền đi...