20: 00
25/8
Không rõ thế nào, chẳng biết ra sao..
Kể từ khi nào, ta trở nên ngây dại?
Một chút nhớ, một chút mơ
Một chút hồi ức, một chút ơ thờ
Đâu là khoảnh khắc, đâu là kỉ niệm?
Ngỡ là giấc mộng trăm năm,
Chợt bừng tỉnh trong khoảnh khắc
Một chớp mắt đã xa cả vạn dặm
Không lưu luyến...
Thật ra không phải là không nói, chỉ là khi người đó đã tỏ ra chán ghét bạn thì lời nói đó không còn cần thiết nữa.
Và tôi của lúc đó lẫn bây giờ, chỉ tiếc vì đã thích nhầm người
Cậu nói gánh cục nghiệp cơ mà,sao không gánh nữa đi.Cho dù cậu không nói hết tôi cũng không buông tha cậu .Cậu cứ sống những ngày thảnh thơi đi.Chờ đó cho tôi.Tôi hi vọng mình đủ kiên trì cũng đủ lí trí.Tôi không muốn vì những điều tôi gặp phải khiến tôi coi cậu giống như họ.Tôi không muốn nghĩ...
24/8
Có phải cậu thấy tôi rất ngốc hay không?
Cố chấp đến ngốc, sai lầm đến ngốc.
Ai cũng dạy tôi phải làm thế này thế khác.
Tôi biết là tốt cho tôi, nhưng là có những khi họ coi tôi giống như là một kẻ chẳng hiểu gì, chẳng biết gì. Họ muốn tôi cũng muốn chứ. Đâu phải điều gì muốn cũng có...
Xin lỗi vì đã trả lời lại cậu muộn như vậy.
Những nỗi buồn của cậu có 8/10 là tớ từng trải qua.
Tớ cũng không biết phải nói những gì, chỉ là hãy cố lên nhé.
Rồi sẽ có ngày những nỗi buồn trở thành niềm vui. Chỉ là không biết là khi nào.
Just a little harder!
21: 21
22/8/2020
Bỗng dưng không biết phải bắt đầu từ đâu.
Tại sao cứ phải ép buộc mình nhỉ?
Gì là giao tiếp đi, gì mà nói nhiều vào, nói tranh phần người khác chứ?
Tôi vẫn giao tiếp vẫn nói nhiều với những người tôi muốn nói, không phải là tự kỉ.
Chỉ là dần dần trở nên lười mà thôi.
Lúc...
21/8/2020
11: 34
Cậu có biết thế nào là tăm tối không?
Là khi mở cánh cửa kia ra tất cả đều bừng sáng, nhưng lại chói lóa đến nỗi không thể thở được.
Là khi khao khát nhưng lại không thể chạm vào.
Mọi thứ dường như ngừng lại, mắt nhòe đi, không thể thấy rõ.
Chỉ còn tiếng nhạc lẳng lặng...
19/8/2020
23: 15
Tôi quay lại rồi đây.
Hôm nay nói với cậu có chút muộn, tại tôi loay hoay làm mấy cái linh tinh, mất chút thời gian.
Hmm.
Chắc giờ này cậu ăn tối rồi? Tôi ăn rồi nhưng lại thấy đói.
Ôi thật là.
Hôm nay của cậu ổn chứ?
Cậu có vui không?
Chỗ cậu nắng hay là mưa, có khi...
Tôi sẽ bắt đầu viết nhật kí cho phần đời còn lại của mình, cho tới khi hơi thở hóa thinh không, bên cầu Nại Hà, tôi sẽ chờ một người.
Một người bằng hữu mà tôi không quên.
18/8/2020
20: 11
Tối
Thật ra khi không có bất cứ vật gì để ghi chép lại, tôi lại có rất nhiều điều muốn nói, nhưng đến...