THẤT TỊCH TÔI MẤT EM
Cơn mưa chiều nay lại thêm nặng hạt
Chiếc lá vàng nặng trĩu chẳng buồn bay
Gió phũ phàng tạt rách đám lá cây
À, bão đến!
Thất tịch
Đã một năm rồi kể từ ngày em đi xa
Hai chúng ta không chia tách bởi Ngân hà
Nhưng chẳng thể gặp vì âm dương cách trở
Cố kiếm tìm dù bao lâu...