Đề bài: Trình bày suy nghĩ của anh, chị về triết lý nhân sinh trong bài thơ Đò Lèn của Nguyễn Duy.
Bài làm
Ai cũng có một thời tuổi thơ để nhớ. Có người phải sống cơ cực, bần hàn, trải qua biết bao khó khăn. Cũng có người từ nhỏ đã vô tâm vô tư, sống như loài hoa dại, chẳng đoái hoài đến gian...
Viết truyện không có khuôn khổ nào hết. Chỉ cần bạn viết đúng theo ý bạn, viết xong bạn thấy thoải mái và trình bày đúng quy định diễn đàn là được rồi.
Dạ, em cảm ơn lời nhận xét của chị ạ! Bài viết này cũng làm em ám ảnh rất lâu, nhưng bây giờ lớn, nhìn thấu được vài chuyện nên mới viết được như thế này ạ. ^^
Cái dàn bài đọc hiểu mà giáo viên cho mình chép là manh mối để giáo viên quyết định điểm của mình đó Táo. Nếu Táo không muốn học nhiều thì cố gắng học luận điểm lớn, dẫn chứng rồi tự suy luận. Nhưng mà đúng như Táo nói, cách viết của Tú là cách viết đỏ đen :))
Tú chưa từng bị ba mẹ đánh, chỉ bị bà cô dạy lớp mầm đánh vì Tú viết bằng tay trái. Cô vừa đánh vừa quát suốt một buổi, cả lớp nhìn Tú như nhìn quái vật. *cry*
Rồi Tú đợi cô quay lên bảng, Tú trốn xuống gầm bàn, bò ra khỏi lớp. Ba của Tú tới đón Tú, thấy Tú vừa đi vừa khóc, thì hỏi chuyện. Biết...
Vẽ
Ai nghiêng nét bút họa vầng trăng
Cô đơn, lạnh lẽo giữa đêm buồn,
Im lặng soi mình nơi đáy nước,
Ngắm nhìn vết xước chốn trần gian.
Ai nghiêng nét bút vẽ lá vàng
Lướt nhẹ cùng gió lúc thu sang,
Lặng yên phiêu du miền viễn xứ,
Âm thầm rời bỏ cả giang sơn.
Ai nghiêng nét bút vẽ sơn hà...