Chương 12: Huyết Vu Nữ
Tiếng hát ai oán vang lên từ một ngôi nhà nhỏ bé nằm bên góc phố, những lá cờ ngũ sắc treo đầy hai cái lộng trên cao, chúng bay phấp phới trong ngọn gió thoảng. Có một cô bé đang ngước lên nhìn, đôi mắt em trong trẻo, đôi mắt của một loài non nớt. Có tiếng gọi, em ngước...
Bài Thơ: Như Một Nhành Cây, Tôi Tự đốt Mình Trong Đêm Không Ngủ
Tác Giả: Đứa Trẻ Mù Lòa
Thể Thơ: Tự Do
Ước mơ của tôi là nhớ về người, phải, chứ chẳng phải rằng người sẽ nhớ về tôi, vì đơn giản tôi chỉ là một cành cây trong giấc ngủ của người, một cành cây nhỏ đứng trơ trơ và tìm kiếm tình...
Bài Thơ: Đối Thoại: Khi Bầu Trời Rơi Xuống Chúng Ta
Tác Giả: Đứa Trẻ Mù Lòa
Thể Loại :(Tự Do)
Có hai người yêu nhau, hoặc đã từng yêu nhau, vẫn còn bên nhau, chắc vậy, vì trong thâm tâm mỗi người đã có một cõi riêng, một người vẫn còn mơ mộng, trông chờ vào tình yêu mình đang có và vẫn muốn...
Chắc hẳn, thời niên thiếu của những khách văn gần xa trên khắp xứ sở của quê hương Việt Nam tươi đẹp này đều đã đắm chìm vào kỷ niệm hồn nhiên của những ngày bé tẹo, mơ mộng về những người tình ngây dại ngày thơ, và tiếc thương cho những nhân duyên dang dở, dở dang của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh...
Vâng, cảm ơn bạn, tôi đã nắm được thông tin.
Truyện tôi đã gửi đến chap 11 rồi, nên nếu bạn có thời gian rảnh, bạn xem qua hộ tôi nhé, không gấp ạ, chỉ là tôi hơi bị nóng lòng quá thôi, xin lỗi bạn vì sự thiếu kiên nhẫn này.
Đứa Trẻ Mù Loà
Chào Admin
Tôi có câu hỏi, thưa bạn!
Tôi có gửi một truyện vào mục chờ duyệt có tên "Diễm Quỷ Đại Tướng" với tiền tố "Truyện Ma", cách đây khoảng gần một tuần, và hiện tại vẫn chưa được duyệt.
Thì nếu trong trường hợp, các Ad đang có khối lượng công việc quá nhiều mà chưa thể kiểm tra để đưa...
Bài Thơ: Chúng Mình Đã Cùng Đi Qua Những Năm Tháng Thế Này
Tác Giả: Đứa Trẻ Mù Lòa
Thể Thơ :(Tự Do)
Một bàn tay nắm lấy một bàn tay, là nắm lấy cả những ngày giông bão, mây giăng chớp giật, cả những hôm chỉ thở thôi đã thấy nhọc lòng. Như một loại thử thách, như thể một đức tin, và tình yêu...
Bài Thơ: Chúc Cuộc Đời Dang Dở Khỏi Nỗi Đau
Tác giả: Đứa Trẻ Mù Lòa
Thể Thơ :(Tự Do)
Trong những phút giây tuyệt vọng của vòng xoáy cuộc đời, xin rằng đừng bỏ cuộc, xin rằng đừng gieo mình rơi qua những thống thiết loài người, dẫu vậy thế gian cơ cực, thế nhân thất cách bất kham, sống và...
Bài Thơ: Yêu Một Nàng Thơ Vướng Mãi Một Niềm Đau
Tác Giả: Đứa Trẻ Mù Lòa
Thể Loại :(Tự Do)
Khi đem lòng yêu một nàng thơ vẫn còn dằn vặt vì những điều đã cũ, khi tim sứt vỡ chẳng chịu lành, và đôi khi có những cơn mộng mang đầy nước mắt, là ta đã chấp nhận đi vào một con đường đầy thi vị...
Bài Thơ: Lỡ Ngày Mai Tôi Chết
Tác Giả: Đứa Trẻ Mù Lòa
Thể Loại: Tự Do
Cái chết không đáng sợ, sự nuối tiếc cuộc đời trước cái chết mới là điều đáng sợ, sợ không thể gặp, sợ không nhớ nhung, sợ không hối tiếc, sợ mình cứ trơ trơ như thể tượng đá vô hồn trước nước mắt của những người thân...
Bài Thơ: Tôi xin lỗi vì rằng tôi lại viết
Tác Giả: Đứa Trẻ Mù Lòa
Thể Thơ :(Tự Do)
Những đêm đen cô độc, tôi lại nhớ về người bằng những kỉ niệm mà người đã lãng quên, và tôi sợ thời gian tàn độc khiến tôi rồi cũng sẽ quên, thế nên rằng tôi lại viết, và tôi xin lỗi vì rằng tôi lại viết..
Tôi...
Bài Thơ: Xuân Hạ Thu Đông Rồi Hồi Sinh
Tác Giả: Đứa Trẻ Mù Lòa
Thể Thơ :(Tám Chữ)
Như một vòng lẩn quẩn, sinh lão bệnh tử khổ, cái chết là một hành trình, chết đi là một hiện tượng, cách sống là một triết lí, kỉ niệm là thứ hồi sinh.
Thế lại rồi như một giấc ngủ say
Sáng mùa Xuân chết...
Cảm ơn bạn vì bài viết, xin giới thiệu thêm đến bạn (nếu bạn chưa đọc) hai đầu sách Câu Chuyện Dòng Sông (Siddhartha) và Tuổi Trẻ Băn Khoăn của tác giả người Đức này để chiêm nghiệm về dòng chảy của cuộc đời và luân lý hiện sinh.
Bởi vì em dắt anh lên những ngôi đền cổ
Nên chén ngọc giờ chìm dưới đáy sông sâu
Những lăng tẩm như hoàng hôn chống lại ngày quên lãng
Mặt trời vàng và mắt em nâu
Xin chào Huế một lần anh đến
Để ngàn lần anh nhớ hư vô
Em rất thực nắng thì mờ ảo
Xin đừng lầm em với cố đô
Áo trắng hỡi thuở...
Chương 1: Bài Tập về Nhà
Có ánh sáng cuối một thềm trời, dẫn bước chân nó lao xao đi, cảm giác đau đớn vài phút trước đang dần dần tan biến. Nó đang đứng trên đôi chân, nhưng cũng chẳng phải đôi chân, nhìn bằng đôi mắt, nhưng làm gì có con ngươi nào ở giữa hai hốc mắt bé nhỏ ấy đâu, đỏ lè một...