Tôi dành hàng ngàn giờ để nghe đi nghe lại câu chuyện người khác đã làm tổn thương bạn ra sao, vậy mà tôi lại dành cho mình những dấu câu ở mục ghi chú. Điều gì đã làm tôi trở nên như vậy? Đôi khi tôi còn nghĩ...liệu mình xứng đáng với một chút hạnh phúc nào đó không.
Làm sao để mình kéo mng ra khỏi tiêu cực khi cuộc sống của mình bủa vây là những mệt mỏi không tên? Lạc quan mà bạn nhìn thấy ở mình phải chăng là ... mình đã giả vờ. Đôi khi mình mệt mỏi nhưng mà chẳng ai hiểu cả và mình cũng không để ai biết... Và mình vẫn lạc quan.