Bạn được SEAYN mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
SEAYN
Lượt thích
488

Tường nhà Hoạt động Bài đăng Thông tin

  • Bạn sẽ làm gì nếu biết trước ngày bạn sẽ chết? Bạn sẽ đau khổ, bế tắc, oằn mình trong tuyệt vọng? Hay bạn vẫn sẽ lan tỏa năng lượng tích cực đến mọi người nhiều nhất có thế? Giả vờ mình ổn và lặng lẽ cống hiến..? Hay rượu chè cả ngày rồi nói với mọi người thời gian của bản thân không còn nhiều nữa? Mặc kệ họ nghĩ gì,..

    Có bao giờ bạn nghĩ,..nếu nó là cái số của mình, chi bằng đối mặt, chạy trốn có tác dụng gì ?
    Bách Tuế Miêu
    Bách Tuế Miêu
    Tình thương ai bán mà mua
    Nửa đêm than trách cũng thua mất rồi.
    Trông lên mà ngắm sao trời,
    Trông xuống để thấy những người không may.
    Can chi tâm phải đọa đày,
    Chỉ mình mình khổ ai hay biết gì?
    YonDY
    YonDY
    Đời là bể khổ không lối thoát
    Vương vấn sầu chi một đêm đầy
    Nếu biết ngày mai không thức dậy
    Chi bằng đêm nay giải nổi sầu.
    Sẽ không làm gì cả. Bởi vì khổ cực đều trải qua hết rồi, chi bằng đêm đó giải thoát cho bản thân bằng cách mỉm cười và cảm ơn những điều tốt đẹp nhất.
    SEAYN
    SEAYN
    Chúng ta đều sẽ có lựa chọn tốt nhất cho riêng mình, mong cả 2 bạn đều hạnh phúc và có được điều bản thân mong muốn. Chúc mừng năm mới!!
    Thi thoảng em sẽ nhớ đến khoảnh khắc cô gái anh thích ngồi trong chiếc xe hơi đắt tiền, và sau đó nước mắt em cứ rơi. Em chỉ biết khóc thôi, vì chính em...còn phải gapyear để kiếm tiền học đại học. Thế giới này tại sao lại phải có người giàu và người nghèo nhỉ ? Đáng tiếc không phải em. :((
    Cảm ơn 'anh' đã đến trong giấc mơ của em, cảm ơn anh đã cười tươi với em, cảm ơn anh đã bê đồ nặng giúp em, cảm ơn anh đã cho em đi du lịch cùng mọi người, tuy rằng phải tạm biệt nhau ở bến xe, rất vui vì gặp được anh! Cũng cảm ơn 'bạn nhỏ nào đó' đã thích mình, cảm ơn vì đã nhường ghế chào chờ cho mình, mình thấy rất ngại, nhưng vì bạn đã cười nên mình sẽ cố gắng nhận. Còn có cảm ơn dthah trong giấc mơ đã cười với mình, nhưng có lẽ mình chỉ có thể cố gắng nhận và cười lại, chứ không cách nào tiếp nhận cả, cảm ơn và xin lỗi đã để mn xuất hiện trong giấc mơ của mình!
    Cảm ơn anh, tuy em không biết đó là hoàng hôn hay bình minh, em cũng không biết trong bức ảnh đó còn có ai nữa không, nhưng trong một khắc nào đó em từng vui, bởi vì..mặc dù phòng em hướng đông nhưng em đã không nhìn về phía đó rất lâu rồi. Nên khi thấy bình minh, thoáng vui ngẩn ngơ.
    Tôi từng bước, từng bước nhỏ cẩn thận, e dè bước vào thế giới 3 người bọn họ, tính toán nước đi,hiểm trợ họ lúc khó khăn, trong đêm tối âm thầm quan tâm chăm sóc, chỉ mong một ngày họ thực sự coi tôi là người nhà. Đổi lại, tôi được gì? Nhiều năm như vậy mà cứ như đã tràng lấp biển đông.
  • Đang tải…
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Back