Nàng nằm đó, thân thể mục rửa cùng nỗi oan khuất không ai thấu. Nàng nhắm mắt, để che đi niềm bi thương mà số phận mang lại. Xứng danh là tiểu thư đài cát thì đã sao, bây giờ cũng chỉ là một cái xác mặc người chà đạp mà thôi.
Than ôi, phận nữ nhi hiền lành
Dòng đời đưa đẩy biết về nơi đâu
Một lòng một dạ chờ nàng
Cũng chỉ là cớ cho chàng mà thôi
Chàng buồn chàng nói thương nàng
Hoá ra là để lừa nàng đau thêm
Nàng khóc nàng nhìn chàng cười
Bên chàng là kỹ, là hoa sắc trời
Cô cô thì thầm bên tai
" Hắn đem đi bán, chớ buồn làm chi
Một thân một kiếp nữ nhi
Vào đây là chết một tâm một tình ! "
_Regina_
( Ngọc Linh Dương )