Thoáng qua thấy sắc đỏ tươi
Ngỡ là màu cũ của người cố nhân
Hoa đi vào chốn phong trần
Sông xưa bến cũ nhớ không một chiều?
Chỉ còn ta với tịch liêu
Ngắm hoa bỉ ngạn trong chiều chơi vơi
Cố nhân hỡi cố nhân ơi!
Hồng trần ong bướm lả lơi rộn ràng
Khi nào lỡ gặp bẽ bàng
Nhớ là chốn cũ chờ nàng vạn năm...
Lần đầu tiên viết bộ truyện có nhiêu nhân vật hẹo hết bấy nhiêu, truyện 2k chữ, mắng nhau hết 1k chữ Đọc đi đọc lại, ngoài bức xúc ra, chắc không cảm nhận được gì
Có gì cứ hỏi mình nhé! Rất vui được giúp đỡ bạn

Reactions: Tung179