Càng lớn tôi càng nhận ra xã hội người lớn rất phức tạp, không toàn màu hồng và những nụ cười mơ ước như thế giới cổ tích. Đó là một xã hội của công việc và trách nhiệm nghĩa vụ. Để tồn tại và sống tốt, mỗi cá nhân phải cố gắng hết sức mình có thể làm việc chăm chỉ, kiên trì nhẫn nại, rèn luyện sửa đổi bản thân mỗi ngày một tốt hơn..Và tôi muốn viết n chia sẻ những quan điểm, những kinh nghiệm của bản thân mình với mục đích giúp họ nhận ra giá trị nhân văn của cuộc sống và những niềm vui may mắn đang ở bên họ mà họ không nhận ra. Vì cuộc sống là chia sẻ, giúp người là giúp mình. Tôi đã may mắn học được bài học ấy trước họ, ở những người Thầy tốt tôi gặp trên đường trưởng thành. Vì vậy tôi viết để tri ân và trả ơn cuộc đời! Chế Lan Viên đã viết:
“ Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi đất bỗng hoá tâm hồn”
Mỗi người chỉ được sống duy nhất một lần nơi thế gian này. Và cuộc đời dài ngắn ra sao không ai có thể khẳng định trước được. Vậy tại sao chúng ta không trao đi yêu thương để nhận lại yêu thương? Tặng một ai đó xa lạ với bạn một nụ cười và lòng tốt, tha thứ cho những người có lỗi với mình, tôi tin niềm vui và sự an nhiên sẽ đến với bạn!
“ Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi đất bỗng hoá tâm hồn”
Mỗi người chỉ được sống duy nhất một lần nơi thế gian này. Và cuộc đời dài ngắn ra sao không ai có thể khẳng định trước được. Vậy tại sao chúng ta không trao đi yêu thương để nhận lại yêu thương? Tặng một ai đó xa lạ với bạn một nụ cười và lòng tốt, tha thứ cho những người có lỗi với mình, tôi tin niềm vui và sự an nhiên sẽ đến với bạn!