Đối với tôi hoa Bỉ Ngạn giống như một thứ làm tôi bỏ đi thứ mà tôi nghĩ là tình yêu, để yêu lấy chính bản thân mình và yêu lại những người yêu thương tôi. Kí ức giờ chỉ còn là những cánh hoa của Bỉ Ngạn.
Lang thang đã lâu, tìm nơi nghỉ chân. Tính ta k thích gò bó, ép buộc cũng k thể onl thường xuyên. Ai cần ta, ta sẽ ở đó. Bang nào thấy ứng thì cho ta xin cái link, ta lập tức quy phục :3
Bỉ Ngạn hoa mang sắc tươi của máu
Nhuộm Hoàng Tuyền một sắc đỏ đau thương
Khi đã yêu bất chấp đạo luân thường
Cũng không quản ngàn năm không gặp gỡ....
Mỗi status: Tôi viết bằng tâm trạng…
Post lên: Không phải để câu like. Cũng không phải để được thương hại.
Mà đó: Là những cảm xúc không tên…Những nỗi lòng không thể nói ra. Là lúc tôi sống thật với chính mình…
Hi vọng ai đó đọc được. Và hiểu được những gì tôi viết.
Có một câu nói rất hay như thế này: "Hãy tử tế ngay cả khi bạn không được đối xử tử tế. Dù cả thế giới này muốn bạn thay đổi, mình vẫn mong bạn là chính mình.." Trên đời này chẳng có ai là hoàn hảo cả, khi ta biết thông cảm, bỏ qua và tha thứ cho người khác cũng chính là ta tự học cách tha thứ cho lỗi lầm của chính mình. Mỗi con đường đi đến thành công đều có những chông gai, khó khăn, gian nan, vất vả riêng, đừng vội nhìn nhận, đánh giá, nhận xét người khác thông qua vẻ bề ngoài khi bạn chưa thực sự đi trên con đường của họ.