Hay là bây giờ mình chơi lầy, thi 5 ngày Review, mỗi ngày mình viết một đề tài khác nhau :v Hôm nay viết địa điểm rồi, mai viết sách, mốt viết nhạc, ngày kia viết tỉnh - thành phố rồi ngày cuối cùng viết cái gì ta :v con người?
Война нас довела
До самых вражеских ворот,
Такие, брат, дела.
Когда-нибудь мы вспомним это
И не поверится самим.
А нынче нам нужна одна победа!
Одна на всех, мы за ценой не постоим.
Одна на всех, мы за ценой не постоим.
Âm nhạc nuôi nỗi đau của con người trong một trạng thái vừa phải, đủ đau để nhắc nhớ nhưng đủ nhẹ nhàng để làm những vết sẹo chai đi. Trong những ngày rã rời, âm nhạc biến nỗi đau thành một món ăn cay nhưng ngon. Và đôi khi, nó rất dễ nghiện.
Truyện Tiếng va chạm cuối cùng bị ăn gậy kiểm duyệt, thôi thì cũng không trách diễn đàn, có lẽ do mình không đọc kỹ nội quy. Hứng thú sáng tác bị tuột dốc không phanh, nay gấp rút viết truyện Sáng tạo trong lề lối để tranh giải như dự định ban đầu.
Khi viết mình luôn tin rằng: Can đảm nhìn vào nơi tăm tối mới biết cái gì là ánh sáng đích thực. Với quan điểm đó chắc truyện của mình từ giờ sẽ ăn gậy dài dài..
"Nhiệm vụ của nhà văn không phải nói điều ai cũng nói được, mà là nói điều chúng ta không thể nói ra." - Anaïs Nin