Cảm ơn anh đã like cho em ạ! Em viết thế chỉ để đùa Vấn ca một chút thôi ai ngờ nhiều người like thế!
⁄(⁄ ⁄•⁄-⁄•⁄ ⁄)⁄
Nhưng em vẫn rất cảm ơn anh ạ! Anh là người hài hước thì tốt nhưng nếu nghiêm túc thì em khuyên anh không nên đọc nữa đâu ạ! Em ngại lắm á...
(〃゚3゚〃)
Hai con người này là suốt đời dày vò lẫn nhau. Sắp tới mùa xuân rồi, cho một cái kết thật mĩ mãn đi bạn, ta nói hóng từ qua tới giờ, bão liền mấy chương mừng ghê zậy đó. ^^
Đang hay mà sao tự dưng lại hủy hoại chính mình. Ban đầu mình cứ ngỡ đem thắng Hiền về chăm sóc cho y, viết nên một thiên tình sử, có mật có đường... Thật sự ko ngờ tới mức thê thảm quá, có nhiều cách để chuộc lỗi mà. Vậy rồi thắng Hiền phải làm sao đây a?
Dã quỳ đã nở rồi, nhưng sao không thấy người quay về? Suy cho cùng người đúng ta sai, hay định mệnh đã an bài? Thắng Hiền ơi, đệ chờ huynh quay trở lại. Dù ngàn năm, vạn năm, chờ huynh, nguyện chờ cả một đời.
Nước dâng sóng cuộn dập dềnh
Bóng ai gầy yếu lênh đênh giữa thuyền
Mưa sa gió cuốn chẳng yên
Thuyền ai một mưc đâm xuyên bão bùng
Mặc kệ gió rét trời hung
Bóng người gầy yếu chẳng lung mái chèo
Đường mưu sinh lắm cheo leo
Nhưng trong thuyền ấy chẳng nghèo yêu thương
Hy sinh-mẫu tình phi thường
Âm thầm nuốt đắng, nhịn nhường ngọt thơm
Dành một chiếc áo, bát cơm
Bầy con hạnh phúc sáng hôm tối ngày
Nhờ mẹ, con có hôm nay
Cảm ơn mẹ đã nuôi dạy thương yêu
Mẹ là ngọn gió hiu hiu
Lời ca êm ả, đều đều ru con
Mẹ là đèn chiếu lối mòn
Chẳng sợ lạc bước giữa non giữa rừng
Trên đời có mấy tình thương
Chẳng bằng một góc tình thương mẹ hiền...
-24/6/2022-