Chương 28: Kết thúc câu "Không cần mạng nữa sao" là chấm hỏi, còn câu "Hắn còn nhớ... không hề hứng thú với Hứa Nhân mà" kết thúc bằng dấu chấm
Chương 25: Ngay đoạn đầu, "che giấu", không phải "che dấu"; "giấu giếm", k phải "giấu diếm". Ở chương này bạn cũng sửa cả phần cách thừa thãi phía dưới nhé.
Chương 24: đoạn chưa từng nghe nói Lưu Thị đánh khúc Bách Tâm bao giờ kết bằng dấu chấm. Mình chỉ tính lỗi chính tả mà trừ xu thôi nhưng bạn sửa lại nhé
Bạn sửa lại font chữ chương 22 thành Georgia nhé. Đây là font bình thường của bài đăng. Với lại, ở chương 22, chữ "ông" bạn chưa rà soát lỗi kĩ, thành ra đánh máy sai là chữ "mông". Thứ lỗi vì kys đã nói trước, sai một lỗi trừ 1 xu.
Chương 22: Tâm bệnh của Hoài Vương (2) Chỉ là không ai có thể thấy rõ dưới sự thất vọng, nhớ mong, đau khổ của hắn còn có cả sự lạnh lẽo. Tưởng rằng trong lòng hoàng thượng thật sự có tình cảm cha con?
Khi phải ứng xử với một người nào đó, hãy nhớ rằng, không phải chúng ta đang ứng xử với một "động vật lí luận" mà là một "động vật cảm tính". Carlyle đã từng nói: "Để thấy rõ điểm vĩ đại của một vĩ nhân, hãy nhìn vào cách ông ta ứng xử với những kẻ hèn mọn".