Những ngày dài vụn vỡ Để lại những tro tàn Từ trong thư gửi lại Chỉ còn những tâm tình Xin trả lại cho người Bài thơ xưa cũng thế Giờ như tro tàn bay Nhưng anh vẫn còn ghi Kỷ niệm đẹp về em Từ những ngày mới gặp Cùng nhau qua giông bão Và sóng gió cuộc đời Cảm ơn em vẫn thế Vẫn bên anh tận tình Ân cần và dịu dàng Như nắng mới mùa thu Như ngày hè rực cháy Rồi em đi bỏ lại Chỉ còn anh với đời Câu ca xưa còn đó Mỗi lần nghe lại nhớ Nụ cười và mái tóc Cùng anh qua phố phường Rồi bất chợt cơn mưa Cơn mưa đầu vào hạ Xối xả dội qua đầu Giật mình chợt nhớ ra Chả còn em bên đời
Hò ... Hò. . ơi Con sáo mà lặn lội sang sông Í i í í í i. Con sáo mà lặn lội qua sông Ở chung với nhà chồng Biết đắng Cay hò hò hò ơi Nắng trưa dã dầu con có ngủ ngon
Tống văn. Thương cho một kiếp con người Sinh ra một số kiếp người khác nhau Kẻ thương khốn khó trăm điều Bao năm vất vả tiêu điều xác xơ Tha hương hai mấy năm trời Của ăn của để với đời hơn thua Mới đi sang cái nửa sau Ngờ đâu ngã bệnh nỗi đau vơi đầy Con thì mất chỗ dựa cha Còn đâu nỗi nặng mà cha gánh dùm Công cha chưa trả tý nào. Mà nay ngã xuống làm sao hỡi trời Cháu nó cũng mới khóc to Ông đi đâu đấy có về Giọng con trẻ nhỏ lê thê bên giường Ông đi ông nỡ một mình Còn tôi thì phải sống mình với ai Giọng bà buồn bã khóc than Làm sao sống tiếp ai san nỗi buồn Hàng xóm to nhỏ cũng gần Cùng nhau xúm lại ân cần hỏi han Thôi thì kiếp cũng một đàng Chúng tôi một ném nhang tiễn người Ông về cùng với đất trời Ra đi thanh thản đến giờ nhập quan Con cháu ròng rã khóc than .....
Khuya Khuya vắng phố cũng thưa Lác đác vài bóng vội Lướt nhanh mau về nhà Hè hà nội đổi gió Giông bão cũng đã về Nổi gió cùng giông bão Nối đuôi mưa rủ về Còn một bóng gác xưa Vẫn thả hồn vào mưa Phủ những đôi vai này Lặng lặng thầm vội về Để phố thêm vắng lặng Như hồn của ai đó Đi mãi k trở về
Giọt lệ tình.. Khánh Đơn Rời bàn tay cuối anh chúc em được bình yên trong cuộc đời. được nhiều ấm êm như em đã từng mơ. Cầu cho em được yên vui chẳng khi nao muộng phiền. Đường đời của em hạnh phúc luôn vững bền.
GIẤC MƠ TRƯA. Trưa hè nắng vàng đổ Chìm trong giấc mộng trưa Mở mắt dưới bóng râm Rặng tre đầu làng đó Vươn tay che bóng mát Dập dìu gió quê thổi Mùi hương thơm lúa mới Hay mùi gợi nhớ quê Nhớ cô em gái xinh Đôi má ửng hồng chiều Hay hồng khi thẹn thùng Một chiều hè nắng đổ Nắng vàng trải con đê Bỗng người thương gặp lại Giờ cũng đã khác xưa Không còn nét thơ ngây Thay vào niềm vội vã Với hối hả cuộc sống Tay bế nhóc bé con Gặp nhau cười vội vã Em vẫn khỏe anh à Em cũng phải đi rồi Hẹn sau này gặp nhé Rồi mất dáng mẹ con Sau một quẹo đường làng Quê hương tôi vẫn thế Vẫn đổi mới từng ngày Chỉ một cổng đầu thôn Tựa có từ bao giờ Và mái đình cũ kỹ Như chứa cả lịch sử Con người nay đã khác Chẳng ai nhớ về tôi Nằm dưới bóng lũy tre Hồn thả theo gió bay Chuông điện thoại réo dắt Thì ra một giấc mơ Trưa mùa hè vẫn thế Nắng vàng đổ trên đường.
Mắt đã mỏi mờ rồi Sao mi không cụp lại Để nằm chờ thời gian Vạn sự chặng đường dài Chả thể đi tiếp nữa Hay vì tôi gục ngã Hay vì còn luyến thương Chắc chả phải vậy đâu Chắc vì hơi men còn Nên đầu cũng hơi quay Hay vì tôi nay ốm Nên tâm sự trùng trùng
Bồng bềnh mái tóc bay Mùi hương phảng phất đâu ? Có phải cô gái mùa hạ Hay cái chiều hồ gươm Một lối đông tản bộ Hay những người đang chạy Để đua với nắng chiều Hy vọng nắng ngừng tắt Để không còn thấy đêm Khi nỗi nhớ tràn về Một mùi hưng mái tóc Hay hương thơm người lạ Nhưng cũng thật bùi ngùi Nhưng hy vọng vẫn đợi Đã quá qua buổi chiều Khi nắng vàng đã tắt Phố đi bộ đông người Có những đôi những cặp Tay trong tay hẹn hò Cùng qua quán đông người Hay quán xá chen chật Để thấy đời nhỏ bé Để thấy được tình người ....
Chiều hạ nắng vàng đẹp Vô tư bên ghế đá Giữa một chốn bộn bề Thả mình theo cơn với Một chiều tây hồ gió Thổi qua mái tóc nàng Có phải nắng chiều hạ Hay cái thẹn của nàng Đôi bờ má ửng hồng Một nụ cười tươi mới Như mở cửa trái tim Có phải nàng là nắng Đến phá tan cái lạnh Của con tim bao ngày Để ngọn lửa tình yêu Lại tiếp tục cháy nữa Có phải chiều hoàng hôn Như ông trời sắp đặt Để nhọn gió đưa hương Từ mái tóc của nàng Để rồi ta nhớ thương Cái nắng chiều tây hồ