Ánh trăng buồn
"Dưới ánh trăng năm nào ta lặng ngồi bên nhau
Nghe nước trôi qua cầu in hình bóng đôi đầu
Trong hơi sương lạnh lùng truyền hơi ấm cùng nhau
Có tiếng ai thầm ước cho chúng mình nao nao"
Lời bài hát vang vọng từ cõi sâu thẳm vọng về ,lúc trầm lúc bổng khiến người nghe dường như lâm vào ảo giác một cõi hơi sương lặng nề ..
Chả biết từ bao giờ cứ đến đêm trăng mờ mà có sương xuống là tiếng hát ấy bay bổng trong đêm khuya tĩnh mịch làm cho dân làng Hạ và thôn Đoài không ai dám đi qua. Còn người đi vãng lai vô tình thì cũng bị một phen hú hồn
Trích tập truyện ma dưới mái hiên
Truyện ngắn kinh dị "ánh trăng buồn" Cây Viết Mới