Đêm sang canh. Mắt rà trong nỗ nhớ Đêm tàn theo điếu thuốc Một khúc nhạc nhẹ buồn Làm tâm như đã chết Với nỗi nhớ bóng hình Nay đã đi xa rồi Chỉ còn đêm ở lại Chơi vơi với nỗi buồn Cô độc với thế gian Lặng nhìn thời gian trôi
Đào tàn hoa phượng nở Lại nhớ mùa đi thi Năm ấy hoa đào nở Đôi bạn trẻ đi thi Nắm tay về thành phố Cố gắng vì tương lai Để xây lại mái làng Cùng mái tranh trường học Cho hết xiêu hết vẹo Cho trẻ em được học Cho xóm làng tiếng cười ..... Sau bao năm trở lại Chẳng còn đôi bạn trẻ Chỉ thấy một người thương Vẫn miệt mài xây đắp Cùng tâm huyết người kia Rồi ngậm ngùi đêm lại Nhớ hình bóng da diết Em có còn dõi theo Anh sắp hoàn thành rồi đó Ước nguyện tâm hồn trẻ .... Rồi xóm làng đổi thay Anh chàng trẻ đâu rồi Mọi người vẫn ơn anh Rồi một góc im lặng Anh chàng nhớ người xưa Thì thâm anh gọi nhỏ Nhớ em lắm em à Bao giờ mới gặp lại Đôi mắt em ngày nào Âm dương cùng cách trở Sao để anh cõi trần. ( nhớ) Trích trong tập thơ áo lính. T.g Cây Viết Mới Đoạn anh chàng làm nghĩa vụ nơi biên cương vô tình được nghe câu truyện ng con xa xứ nên đã làm bài thơ này
Xuân năm nay thật yên bình Ngồi bên bếp lửa một bình rượu cay Nhâm nhi ngủ gục trúc xanh Giật mình tỉnh rượu sang canh mất rồi Đùng đùng pháo nổ chào xuân Mà sao mình thấy thanh xuân nhẹ nhàng Bên nồi hầm bánh chưng xanh Tình duyên hẹn nhé mai anh chờ người. Trích (xuân ) Tập thơ áo lính ( cây viết mới)
Nhớ em! Cuối năm tất bận cần kề Ngồi bên ai đó tưởng về gia tiên Đên khi hết mộng tràn trề Người thương đâu đó u mê tháng ngày Hôm nay sức khỏe nằm lề Ngồi không tưởng nhớ thôn quê với nàng Cuối năm nàng vẫn váy xòe Tíu tít bên ta cùng về thăm quê Đồng không đổ ải dầm dề Con ong ngừng kiếm bay về cùng nhau Thức mộng đôi mắt lầm lệ Người thương đâu còn đã về thiên thu Quanh năm tất bận quên về Nén hương cùng khói bay về cùng em Nay đã gần hết bảy năm Mà sao vẫn nhớ vẫn thăm mộ nàng Có phải thiên kiếp ngỡ ngàng Bỏ qua tình ấy cùng nàng trăm năm Em đi em bỏ mình anh Đến nay ốm yếu mình anh một mình. Cũng mong đến lượt chúng mình Cùng yên một chỗ cùng tình trăm năm. :((
Ánh trăng buồn "Dưới ánh trăng năm nào ta lặng ngồi bên nhau Nghe nước trôi qua cầu in hình bóng đôi đầu Trong hơi sương lạnh lùng truyền hơi ấm cùng nhau Có tiếng ai thầm ước cho chúng mình nao nao" Lời bài hát vang vọng từ cõi sâu thẳm vọng về ,lúc trầm lúc bổng khiến người nghe dường như lâm vào ảo giác một cõi hơi sương lặng nề .. Chả biết từ bao giờ cứ đến đêm trăng mờ mà có sương xuống là tiếng hát ấy bay bổng trong đêm khuya tĩnh mịch làm cho dân làng Hạ và thôn Đoài không ai dám đi qua. Còn người đi vãng lai vô tình thì cũng bị một phen hú hồn Trích tập truyện ma dưới mái hiên Truyện ngắn kinh dị "ánh trăng buồn" Cây Viết Mới