E lại ngửi thấy mùi hương của tiết thu khi mà thời điểm giao mùa tới. Kỉ niệm của chúng ta ùa về trong tâm trí e theo cơn gió cuốn hương thơm của hoa sữa rơi đượm buồn trên con đường ấy. Con đường mà sau chia tay em thường ghé qua và em biết a cũng ghé qua. Chỉ khác là không cùng nhau.
Một cuộc sống không có ước mơ chẳng khác nào một cuộc sống đã chết. Hãy sống mãnh liệt và rực rỡ như những nhành hoa, dẫu biết một mai có tàn lụi thì vẫn vui vì từng phút từng giây của hiện tại vẫn tỏa hương, tô điểm cho đời.
Truyện Tiếng va chạm cuối cùng bị ăn gậy kiểm duyệt, thôi thì cũng không trách diễn đàn, có lẽ do mình không đọc kỹ nội quy. Hứng thú sáng tác bị tuột dốc không phanh, nay gấp rút viết truyện Sáng tạo trong lề lối để tranh giải như dự định ban đầu.
Khi viết mình luôn tin rằng: Can đảm nhìn vào nơi tăm tối mới biết cái gì là ánh sáng đích thực. Với quan điểm đó chắc truyện của mình từ giờ sẽ ăn gậy dài dài..
"Nhiệm vụ của nhà văn không phải nói điều ai cũng nói được, mà là nói điều chúng ta không thể nói ra." - Anaïs Nin