CHỈ MỘT LẦN Da diết từng cơn trỗi điệp sầu Tím bầm gan ruột trộn ngàn đau Thênh thang bốn cõi trùng mây xám Đổ ập về đây ngập cả bầu, Phủ tối mịt mùng nẻo lối đi Ngỡ ngàng chới với lịm bờ mi Thuở nào rực rỡ hình trăng mộng Đối diện giờ đây nát ảnh thề Anh có vợ rồi sao giấu em Để dài canh cánh ở con tim Hương lòng ấp ủ nhiều mong đợi Bến nước nên thơ đậu chiếc thuyền Ước nguyện mai này đôi chúng ta Dựng căn lầu ái giữa vườn hoa Chẳng lo giá lạnh, không buồn tẻ Chỉ có yên vui với đậm đà Sớm được chào đời những bé xinh Gái thời giống mẹ mạnh niềm tin Trai như cha nó đầy nhân nghĩa Mái ấm yêu thương vẹn chữ tình.. Vậy mà ôi hỡi! Bừng tia chớp Sửng sốt để rồi nghẹn đắng cay Khúc nhạc cung đàn, tranh nở đóa Chỉ là ảo ảnh giữa vầng mây Em sẽ âm thầm gửi lại anh Chuỗi ngày hướng vọng, nỗi bâng khuâng Bao nhiêu kỷ niệm, bao nhiêu mật Dưới bóng thời gian chỉ một lần. 13/10/2017 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
VẬT VỜ MỘT MẢNH TÌNH TRÔI Anh có tội, trăm lần mang tội Tội của anh lui tới cùng em Kéo dài hai chữ thân quen Vô tình vẽ ánh trăng lên đỉnh ngàn Anh có tội muôn vàn em ạ Bởi một thời làm gió đong đưa Dìu em vào giấc ngủ mơ Bước chân nhè nhẹ lên bờ cỏ hoa Anh có tội rời xa lặng lẽ Không một lời chia sẻ cùng Ai Để em khắc khoải chuỗi ngày Bóng chim tăm cá biết đây trở về? Anh có tội, lê thê tình cảm Trải khung trời bảng lảng gió sương Chập chờn ảo ảnh yêu đương Bất ngờ sáng sớm, vó cương lạnh lùng Anh có tội mịt mùng năm tháng Làm nhạt mờ ánh sáng đời em Khiến cho u ẩn con tim Níu ghì, buộc thắt, thuyền quyên lỡ làng.. Chiều hôm nay lang thang nỗi nhớ Vương vấn lòng cái thuở mộng xanh Vì sao suốt mãi thời gian Cánh chim biền biệt, đoạn đành bỏ quên Để dang dở chưa tên còn đó Cả một đời trăn trở còn đây Làm cho vàng võ héo gầy Mảnh tình tha thiết trôi bay vật vờ. 17/10/2017 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
TRẢI XUỐNG THƠ Thơ vẫn là thơ, mãi vẫn thơ Cho người thi sĩ lắm niềm mơ Mơ trăng, mơ gió, mơ dòng chảy Mơ sóng trùng dương vỗ cạnh bờ.. Cũng rồi để vọng, để tơ đan Để dưới hoàng hôn chạnh nỗi buồn Dĩ vãng trở mình nơi ký ức Từng hồi da diết hóa thành sương Này mắt, này môi, này nụ cười Này khe khẽ nói hỡi anh ơi Đừng xa nhau nhé, làm đau khổ.. Giờ chỉ còn đây chuỗi ngậm ngùi Tóc đã muối dần theo nắng mưa Mà sao vẫn nhớ ảnh hình xưa Dấu yêu kỷ niệm êm đềm thuở Lởn vởn tâm tư mãi bốn mùa Phương trời chốn ấy bóng thời gian Giá lạnh cô đơn héo võ vàng Hay bánh xe đời đà chuyển bến Có tàn vụn vỡ một vầng trăng? Tôi chẳng trách người, chẳng trách ai Bởi duyên phận bạc hóa thành mây Lững lờ một sớm dần theo ngọn Chầm chậm mù khơi rã nát này Tất cả qua rồi tợ giấc mơ Trôi theo ngày tháng tận xa lơ Hồn tình dang dở niềm vương vấn Lặng lẽ gom tròn trải xuống thơ. 18/10/2017 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
NỖI NIỀM TRONG GIÔNG BÃO Trong phòng em anh nằm thao thức Lá thu sầu từng phút rụng rơi Lòng nghe buồn lắm em ơi Đường anh sỏi đá, tả tơi nỗi niềm.. Ánh ửng sáng bên thềm tình ái Nhưng ám mờ giăng trải mênh mông Thuyền đang lờ lững trên dòng Bủa vây bốn phía trập trùng sóng to Ba năm qua hồng tơ đã buộc Lễ nói rồi thêm bước tròn duyên Vậy mà khắc khoải triền miên Bệnh đau vàng vọt, bạc tiền trống không Em vô tư tình trong chờ đợi Anh chim trời rũ rượi hồn bay Hôm nào thắm thiết, men say Giờ đây trăn trở tháng ngày chơi vơi Thầm lặng lẽ không lời tâm sự Sợ em lo, tư lự, bâng khuâng Làm cho khuất bóng vầng trăng Hoa xuân héo hắt rơi dần đêm đen Bao kỷ niệm êm đềm hò hẹn Những suy tư vun vén mộng đời Lẽ nào gió bão trùng khơi Dập vùi thuyền vỡ để rồi duyên tan.. Lửa năm xưa bao lần nung thép Chuỗi ngày này vẫn tiếp bùng lên Cố chèo vượt hướng về trên Xa xa ánh tỏa bồng bềnh mây trôi. 23/10/2017 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
TÁI TÊ Đàn đã cất, âm thanh cũng nát Cả một thời níu lắc con tim Giờ đây đành phải lặng im Nghe từ sâu thẳm nỗi niềm vấn vương.. Chuỗi ngày tháng làn hương vườn mộng Theo khói mờ quyện bóng hoàng hôn Gợi thương gợi nhớ chập chờn Lay hồn giá lạnh có còn nữa đâu Rồi mai mốt giữa bầu hiu quạnh Rụng hết vàng còn nhánh chơ vơ Canh thâu gió giật qua bờ Hàn sương kết đọng vật vờ ánh rơi Đêm phủ kín khung trời u ám Ngày ngập đầy áng xám giăng ngang Tấc lòng hướng vọng xa xăm Đìu hiu vắng vẻ, lăn tăn gợn buồn Bước độc hành trên đường lá đổ Thả nhạt nhòa đây đó mênh mang Cánh sầu thơ thẩn lang thang Chút say chút tỉnh, bao lần ngả nghiêng Ai êm ả duyên thuyền lướt sóng Ai êm đềm chìm mộng mơ say Còn đây chỉ có ngất ngây Đến, đi, khoảnh khắc, để dài luyến lưu Ôi mùa thu! Mùa thu trở lại Khiến cho người cứ mãi bâng khuâng Mong tìm mảnh khuyết vầng trăng Để rồi lặng lẽ ôm tràn tái tê. 24/10/2017 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
TẤC LÒNG GỬI HỒN MẸ Xác Mẹ giờ đây đã liệm rồi Quan tài lặng lẽ dưới đêm soi Màu thu ảm đạm bao trùm phủ Vĩnh biệt từ nay một ảnh đời.. Mẹ ơi! Biển nước ngập dâng tràn Kỷ niệm xưa rồi, dậy sóng loang Vạn thắm hương ngàn tình của Mẹ Vật vờ sống lại, tím lòng con Miếng ăn, giấc ngủ, tắm, đi theo Bánh ngọt, cà phê những sáng chiều Lặn lội đường xa tìm khúc ruột Vui buồn, hãnh diện đứa con yêu.. Lần lượt quay về ký ức con Để ngàn thương nhớ mảnh trăng son Xót đau vô hạn không kìm được Giọt lệ lăn dài nỗi héo hon Rồi đây ngày tháng sẽ dần qua Mãi suốt thời gian Mẹ khuất xa Vĩnh viễn trọn đời không gặp nữa Dòng sông lai láng ánh trăng thoa Con thấy rứt ray với thuở nào Vô tình để Mẹ phải sầu đau Chỉ vì thuyền trẻ đang chìm ngợp Luẩn quẩn, quay cuồng giữa sóng chao Giờ đây xin Mẹ hãy an lòng Thả cánh bay về cõi mát trong Giữa chốn trần gian còn ở lại Quyết tâm chẳng phụ nỗi niềm mong. "Kỷ niệm Mẹ mất 11/1/2016 DL (Nhằm ngày 2/12 ÂL)" 11/1/2016 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
NGẬM NGÙI BÊN ÁNH LỤN Vội vã về sau hồi chiến trận Để kịp nhìn ánh lặn chờ tan Ngậm ngùi đưa tiễn hồn trăng Rụng rơi biền biệt khuất dần xa xăm.. Em yêu ơi! Muôn phần thống thiết Nỗi đau thương da diết lòng anh Cạnh bên thoi thóp lụn tàn Tim tình tan nát ngập tràn khổ đau Sao chẳng cháy người vào khói lửa Lại tìm nơi ngóng cửa u hoài Đang tay ngắt đóa hoa lài Làm cho vườn thắm từ nay lạnh lùng Sông biển rộng chập chùng sóng vỗ Thuyền ngược xuôi nhấp nhố trời mây Khung xanh vạn cánh xa bay Vẫn còn lững thững mà đây nát bờ Cho suối vắng thẫn thờ lữ khách Bên vách buồn tí tách mưa tuôn Héo hon ảm đạm trên đường Đêm nhìn mây xám uống sương canh tàn.. Em héo gầy võ vàng thân xác Anh tái tê héo hắt tâm can Hết rồi mơ mộng chứa chan Cõi say lồng lộng ánh vàng thang thênh Còn đâu nữa trăng lên đỉnh núi Ấm bên nhau những tối cùng xem Và nghe nhịp đập con tim Ngân nga xúc cảm bên thềm mộng mơ Còn đâu nữa lững lờ sông chảy Thuyền duyên ta mê mải trên dòng Đong đưa thổn thức tiếng lòng Niềm yêu lai láng mênh mông ngút ngàn Giờ đây chỉ có đôi hàng Uyên ương nhỏ giọt, muôn vàn xót xa! 25/11/2017 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) nhatlang.com
NỐT TRẦM CẢM XÚC Thấm thoắt giờ đây quá nửa chừng Phong sương mấy độ phủ thanh xuân Đêm nay lặng ngắm vầng mây bạc Lững thững dần trôi cuối dãy tầng.. Hoa nở hôm nào nay xế trưa Ngàn hương theo gió rã bay đưa Cánh dần khô tái sầu trong nắng Một thuở đắm say chuyển vật vờ Còn đâu những sáng vầng dương rạng Ong bướm đâu đây lượn bóng vàng Lởn vởn, đong đưa vờn sắc đượm Tới lui lảy nhịp khúc mơ màng Những đêm ủ nụ dưới trăng thanh Bốn phía sương pha đọng lá cành Cảm xúc dâng tràn theo tiếng nhạc Này hoa! Yêu ái của khung xanh! Rồi chợt hôm nào chuyển giá đông Tái tê, buốt rét trải giăng đồng Biết bao sương muối trùm lên đóa Bỗng thấy lạnh rồi ai biết không? Thì ra hoa nở để rồi tàn Lửa rực năm nào cũng nguội tan Chầm chậm mây trôi về tít mãi Đến đây rồi khuất nẻo phương ngàn Còn gì để nhớ với mà thương Chiếc bóng cô đơn giữa quạnh trường Vương vấn, ngân nga hồn dĩ ảnh Một thời rạng rỡ dưới mây sương Tôi buồn, tôi nhớ, với tôi vui Vì chỉ một thời lại sớm trôi Và bởi được lần khoe ửng sắc Muôn đời kết tụ cũng bay hơi. 27/11/2017 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) nhatlang.com
ĐỂ LẶNG LẼ TỪ TỪ TRẢ LẠI EM Đã mất nhau rồi, mất thật rồi Dòng sông hai ngả rẽ chia đôi Bao nhiêu yêu dấu, bao nhiêu mộng Chỉ một mà thôi, đốt hoặc vùi.. Chớ giữ làm gì để vấn vương Cho khuya canh cánh ngắm hàn sương Nhìn xem kết tụ dần rơi rụng Gợi giống tình tan khiến mãi buồn Em về bên ấy cứ vui đi Vì có hoài đâu sắc ảnh thề Tạo hóa an bày luân chuyển mãi Bèo mây tan hợp lẽ phân ly Rồi đây ngày tháng em làm vợ Sớm tối xoay tròn nghĩa sống chung Ấm lạnh vui buồn hay sướng khổ Còn đâu khoảng trống chạnh mông lung Lối cũ đường xưa thời dĩ vãng Rong rêu, cát bụi phủ lên dần Bước chân điểm dấu phần duyên bạc Sẽ tự âm thầm khỏa lấp tan.. Tôi muốn kêu trời! Một tiếng thôi Sao cho mật ngọt đọng bờ môi Thoát bay thoát sạch không còn nữa Để khỏi dư hương quyện bóng người Cho kể từ nay giữa trái tim Cô đơn héo hắt được im lìm Ấp ôm phủ kín cung đàn cũ Lặng lẽ từ từ trả lại em. 27/11/2017 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) nhatlang.com