Trắng Đêm Tác giả: Nevertalkname Trắng đêm nằm tự hỏi Lệ ướt khi nào ngưng? Trắng đêm nằm ngẫm nghĩ Áo trắng bỏ nơi đâu? Thay quần jean, áo thụng Rong ruổi chừng nào thôi?
Đùa Giỡn Tác giả: Nevertalkname Có những người thật lạ Chỉ biết có vui cười Bông đùa với tình cảm Chắc hạnh phúc lắm thay? Thương cho kẻ ngộ nhận Dại khờ cùng niềm tin Thương cho người thức tỉnh Dòng nước mắt đắng cay Đau đớn lắm ai ơi! Trở thành thứ chơi đùa Vết cứa tim rỉ máu Để ai đó được vui Có những người thật lạ Chỉ biết có vui cười Bông đùa với tình cảm Chắc hạnh phúc lắm thay?
Khúc Gỗ Tác Giả: Nevertalkname Tôi như khúc gỗ bày trong phòng Vui, buồn, sướng, khổ chẳng ai hay Ngày ngày một góc phải câm nín Mặc người ta cười nói lạnh tanh Giờ vui có mấy chợt tàn khuất Thay người chơi mới thỏa đam mê Héo hon tuổi trẻ ở nơi ấy Đêm tối vây quanh biết nào ngưng
Kẻ cô độc Tác giả: Nevertalkname Kẻ cô độc không biết cười, biết nói Kẻ cô độc không biết giận, biết hờn Kẻ cô độc không biết đến bạn thân Một chữ bạn xung quanh không kể siết Còn chữ thân lại chẳng thể ghép đôi Bởi nỗi sợ quá khứ lại hiện hữu Khiến ngập ngừng không tiến sát với ai Đứa từng thân bỗng quay lưng bội bạc Đứa còn lại giờ lạc mất nơi đâu Trách phận mình sao hẩm hiu, bi đát Suốt kiếp này mình với mình mà thôi
Vô Phận Tác giả: Nevertalkname Thư mới trao tay sầu thêm sầu Chân tay không vững mắt rưng rưng Lời thơ thứ nhất tuôn vị đắng Dòng bút kế bên rót vị cay Hẹn ước sánh đôi tới đầu bạc Đất trời chia cắt phá câu thề Năm ấy chưa phai nhòa tiếc nuối Năm nay nối tiếp vết thương đau Lỡ duyên vô phận xa nhau mãi Đành đứng một góc ngóng trông theo
Cuối Tuần Ngày Mưa Tác giả: Nevertalkname Cuối tuần ngày mưa dạ mang mác Lạnh còn vương vấn, rét chưa buông Gió đi, nắng đến theo bỡ ngỡ Tiệc tàn, hội tán, ngậm ngùi thương Vẫy tay, ôm trầm hứa gặp lại Bao năm mòn mỏi mãi xa xăm Bóng hình khi xưa phủ sương khói Cố nhân năm đó nhớ lời không?
Người Hỡi Tác giả: Nevertalkname Đêm thanh vắng lòng miên man nỗi nhớ Khúc ca buồn khe khẽ gợi cơn đau Chắc giờ này người đang hạnh phúc lắm Đắm say cùng người mới tay trong tay Xóa sạch đi bao tháng ngày xưa cũ Đâu biết rằng tôi vẫn chờ nơi đây Tiếng hồi âm nhiều năm trời bặt tín Rót tràn ly tôi nhắm mắt cố quên Tiếc thương cho một cuộc tình chết yểu Để hồi ức gặm nhấm suốt đêm ngày Có lời khuyên rằng tôi nên bước tiếp Thế nhưng tôi lại cứ nặng nề đi Bởi bước chân chôn chặt trong kỷ niệm Quên một người khó đến như vậy sao?
Tình Ảo Tác giả: Nevertalkname Màn hình chơm chớp sáng lên Có cô gái nhỏ bước vào vui ca Nàng khua cái miệng xinh xinh Bao người mê đắm xuyến xao cõi lòng Làm say bao kẻ ngẩn ngơ Đêm ngày tơ tưởng được ôm lấy nàng Có kẻ phiêu bạt lang thang Thấy cô nàng đã đem lòng tương tư Thầm thương trộm nhớ từng giây Ngày dài đau đáu mong nghe tiếng nàng Nhưng nàng nay ở nơi đâu Để bao người ngóng người trông hàng giờ Kẻ phiêu bạt đứng thẩn thơ Xanh xao nét mặt không ngừng lắng lo Hao gầy thân xác mỏi mòn Vật vờ lướt thướt thức vờn bóng trăng Nhỏ ơi nhỏ hỡi nhỏ à Mau mau xuất hiện cho người thấy vui
Giấc Mơ Nhẹ Tác giả: Nevertalkname Tôi ao ước một cuộc đời bình dị Sáng trong lành cùng bên tách cà phê Chiều chầm chậm dạo trên con phố vắng Tối lặng yên ngắm những thứ mình yêu Chẳng bận lòng, vùi sâu trong lo lắng Buông bỏ hết mọi muộn phiền, sầu đau Không đeo đẳng mấy thứ cao vời vợi Sống an nhiên bên sở thích nhỏ nhoi.
Khoảnh Khắc Tác giả: Nevertalkname Người chợt đến trong vài giây ngắn ngủi Thoáng nhìn tôi một khoảnh khắc rồi thôi Tôi bồi hồi nghĩ về ký ức cũ Đã phai mờ, xa đến tận trời mây Thuở ban đầu tôi chìm trong nước mắt Người đến bên xoa dịu vết thương lòng Tôi như cá hòa mình vào dòng nước Ngất ngây quên cảnh sắc nằm bao quanh Rồi ông trời lại trêu đùa tôi nữa Mang người đi không một tiếng thở than Tôi mong mỏi trông bóng hình thân thuộc Giữ từng chút, từng ánh mắt đáo qua Biết rằng ta không còn như khi ấy Người và tôi đành mỗi ngả, rẽ đôi Tôi ngày đêm vẫn chờ đợi, nhung nhớ Người ấp ôm như xưa kia đã từng.