

Ca khúc: Quỳnh
Trình bày: Quất Điền
Viết vài lời cho em suốt cả đêm nay
Ta chưng cất yêu thương đặc biệt rồi làm men say
Dù dưới biển sâu hay trên mây
Liệu có điều gì đó thật tuyệt vời bằng em đây?
Chút yêu thương đơn giản nhất
Ta yêu, ta vấn vương bởi mùi hương thơm phảng phất
Yêu em như đơn thuốc để lòng nhẹ lắng quên sầu
Vẫn yêu em nhiều hơn trước, kệ mưa kệ nắng trên đầu
Yêu em cả sáng cả đêm thâu
Sẽ không đem nhàm chán suốt những tháng ngày bên nhau
Khô khan không lịch lãm, chút hào nhoáng đã quên lâu
Những vẫn đủ cho em thỏa mãn, chẳng ai xứng đáng ngoài em đâu
Ta yêu em như ánh mặt trời của buổi tinh mơ hồng thắm
Bỗng chốc hết cô đơn thật rồi, hạnh phúc đơn sơ nồng ấm
Cất em vào tim như vật quý, phút chốc đã như say
Xoa nhớ thương lên tay thật kỹ, vờn nhẹ làn tóc xõa như mây
Em rạng rỡ ta yêu thêm, từng nhung nhớ bao nhiêu đêm
Đến với nhau cũng là duyên số, chẳng biết cớ sao yêu em?
Đem chút tâm tình thổ lộ
Đẹp nhất - em - một bông quỳnh nở rộ
Ta lãng mạn không bằng mấy lời thơ suông
Và nhớ thương chênh vênh thôi đủ một quyển
Từng chai sạn giờ nối lấy sợi tơ vương
Để cho hai ta luôn lênh đênh trôi như bọt biển
Cho ấm áp được luân phiên những ngày mưa phùn gió bấc
Cho trái tim không ngủ yên như là chưa từng có giấc
Nỗi buồn khó quên chạnh lòng tan biến khi có em cạnh cùng
Đan ngón tay đi khắp đó đây, dẫu trời sương gió đêm lạnh lùng
Ta đốt hết sự cô đơn ngày xưa cũ thành tro tàn
Và ta cần em còn nhiều hơn cả đám trọc phú cần kho vàng
Yêu giản dị và mộc mạc, một người chơi nhạc hay mộng mơ
Đưa tình yêu như vàng như bạc bay không cánh quạt hay động cơ
Có cuồng quay và có say xưa
Lòng xao động như tán lá cây khi gió lay đưa
Vẫn ôm em trong vòng tay lúc giông tố hay mưa
Khoảng trống khi em không ở đây, những ngón tay thưa
Em và ta như một bức tranh đơn sơ chẳng cần thanh thoát hay cầu kì
Tô thắm môi em bằng tim đỏ, chẳng cần bút sáp hay màu chì
Giữ mùi hương đem cất, lau giọt buồn vương trên mắt
Đi khắp thế gian này chỉ có ta nguyện làm người thương em nhất
Trình bày: Quất Điền
Viết vài lời cho em suốt cả đêm nay
Ta chưng cất yêu thương đặc biệt rồi làm men say
Dù dưới biển sâu hay trên mây
Liệu có điều gì đó thật tuyệt vời bằng em đây?
Chút yêu thương đơn giản nhất
Ta yêu, ta vấn vương bởi mùi hương thơm phảng phất
Yêu em như đơn thuốc để lòng nhẹ lắng quên sầu
Vẫn yêu em nhiều hơn trước, kệ mưa kệ nắng trên đầu
Yêu em cả sáng cả đêm thâu
Sẽ không đem nhàm chán suốt những tháng ngày bên nhau
Khô khan không lịch lãm, chút hào nhoáng đã quên lâu
Những vẫn đủ cho em thỏa mãn, chẳng ai xứng đáng ngoài em đâu
Ta yêu em như ánh mặt trời của buổi tinh mơ hồng thắm
Bỗng chốc hết cô đơn thật rồi, hạnh phúc đơn sơ nồng ấm
Cất em vào tim như vật quý, phút chốc đã như say
Xoa nhớ thương lên tay thật kỹ, vờn nhẹ làn tóc xõa như mây
Em rạng rỡ ta yêu thêm, từng nhung nhớ bao nhiêu đêm
Đến với nhau cũng là duyên số, chẳng biết cớ sao yêu em?
Đem chút tâm tình thổ lộ
Đẹp nhất - em - một bông quỳnh nở rộ
Ta lãng mạn không bằng mấy lời thơ suông
Và nhớ thương chênh vênh thôi đủ một quyển
Từng chai sạn giờ nối lấy sợi tơ vương
Để cho hai ta luôn lênh đênh trôi như bọt biển
Cho ấm áp được luân phiên những ngày mưa phùn gió bấc
Cho trái tim không ngủ yên như là chưa từng có giấc
Nỗi buồn khó quên chạnh lòng tan biến khi có em cạnh cùng
Đan ngón tay đi khắp đó đây, dẫu trời sương gió đêm lạnh lùng
Ta đốt hết sự cô đơn ngày xưa cũ thành tro tàn
Và ta cần em còn nhiều hơn cả đám trọc phú cần kho vàng
Yêu giản dị và mộc mạc, một người chơi nhạc hay mộng mơ
Đưa tình yêu như vàng như bạc bay không cánh quạt hay động cơ
Có cuồng quay và có say xưa
Lòng xao động như tán lá cây khi gió lay đưa
Vẫn ôm em trong vòng tay lúc giông tố hay mưa
Khoảng trống khi em không ở đây, những ngón tay thưa
Em và ta như một bức tranh đơn sơ chẳng cần thanh thoát hay cầu kì
Tô thắm môi em bằng tim đỏ, chẳng cần bút sáp hay màu chì
Giữ mùi hương đem cất, lau giọt buồn vương trên mắt
Đi khắp thế gian này chỉ có ta nguyện làm người thương em nhất