Bạn được Bích Bích mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.

Official

The Very Important Personal
92 ❤︎ Bài viết: 119 Tìm chủ đề
898 0
Kiếm tiền
Official đã kiếm được 8980 đ
"Riêng mặt trời chỉ có một mà thôi

Và mẹ em chỉ có một trên đời.
"

Trên đời này, ai mà chẳng có mẹ. Có ai chưa từng được lời ru ngọt dịu của mẹ đưa vào giấc ngủ bình yên? Mẹ là biển trời bao la luôn bao dung, che chở con suốt một chặng đường mười mấy năm qua. Mỗi bước chân bé nhỏ của con trên đường đời đều đong đầy tình yêu thương của mẹ. Lòng tôi càng thêm kiên định rằng: "Sau này con sẽ chở che mẹ thật nhiều."

Từ khi sinh ra tôi đã không biết mặt cha mình như thế nào, là một tay mẹ nuôi dưỡng tôi tới ngày hôm nay. Trong nhà, tôi là con út nên nên được mẹ chiều chuộng, chăm bẵm nhiều hơn. Trong lúc mê man tôi ngủ, tôi cảm nhận được có gì đó rớt xuống mặt tôi ấm ấm rồi lạnh dần. Chẳng hiểu sao tôi lại thật yên tâm đi vào giấc ngủ. Mẹ yêu thương tôi như thế nhưng cũng là một người mẹ nghiêm khắc. Mẹ luôn dạy bảo tôi thật nhiều, ở cái tuổi của tôi nhiều khi thật chán nhưng vẫn vâng dạ nghe theo. Bởi tôi nhận thấy tấm gương sáng về cách ứng xử giao tiếp, nghị lực để tôi noi theo chính là mẹ.

Một mai khi đã đứng vững trên đường đời thì tôi sẽ là đôi chân vững chãi của mẹ, sẽ là bờ vai bình yên để mẹ dựa vào, sẽ là vòng tay ấm áp như mẹ ôm tôi hồi bé. Và bây giờ, tôi muốn làm một điều mà trước giờ tôi chưa từng thực hiện, đó là nói với mẹ một câu: "Mẹ ơi! Con yêu mẹ thật nhiều!"

Các bạn ạ, điều tôi muốn nói chỉ bấy nhiêu thôi, nó mặc dù chỉ là một điều giản đơn nhưng đôi khi thật khó nhường nào. Nhân đây tôi cũng có điều muốn nhắn nhủ với mọi người, hãy yêu thương hiếu thảo với cha mẹ mình và trân quý những phút giây còn được bên họ.

Hãy trân trọng khi còn MẸ​


Cảm ơn mẹ vì lúc nào cũng dành những điều tốt đẹp nhất cho con.

Cũng xin lỗi mẹ nhiều vì những lần con sai con không nghe lời mẹ và đã làm mẹ buồn.

Con hứa sẽ cố gắng hoàn thiện bản thân để mẹ không phải suy nghĩ nhiều và buồn nữa.

Con không đủ can đảm đứng trước mặt để nói câu yêu mẹ.

Nhưng con yêu mẹ nhiều lắm.

Cảm ơn và xin lỗi mẹ vì tất cả.

Con Yêu Mẹ <3


Nhật ký của mẹ​


Lời bài hát​


Bao ngày mẹ ngóng, bao ngày mẹ trông

Bao ngày mẹ mong con chào đời

Ấp trong đáy lòng có chăng tiếng cười

Của một hài nhi đang lớn dần

Mẹ chợt tỉnh giấc và mẹ nhìn thấy

Hình hài nhỏ bé như thiên thần

Tiếng con khóc òa mắt mẹ lệ nhòa

Cám ơn vì con đến bên mẹ


Này con yêu ơi con biết không?

Mẹ yêu con, yêu con nhất đời

Ngắm con ngoan nằm trong nôi

Mắt xoe tròn, ôi bé cưng!


Nhìn cha con cha đang rất vui

Giọt nước mắt lăn trên khóe môi

Con hãy nhìn kìa

Cha đang khóc vì con


Một ngày tỉnh giấc rồi mẹ chợt nghe

Vụng về con nói câu: mẹ ơi

Chiếc môi bé nhỏ thốt lên bất ngờ

Khiến tim mẹ vui như vỡ òa

Đây là mặt đất đây là trời cao

Đây là nơi đã sinh ra con

Bước chân bé nhỏ bước đi theo cha

Bước chân đầu tiên trên đường đời


Này con yêu ơi con biết không?

Mẹ yêu con yêu con biết bao

Hãy cứ đi mẹ bên con

Dõi theo con từng bước chân


Ngày mai sau khi con lớn khôn

Đường đời không như con ước mơ

Hãy đứng lên và vững bước

Trên đường xa


Ngày đầu đến lớp mẹ cùng con đi

Ngập ngừng con bước sau lưng mẹ

Tiếng ve cuối hè hát vang đón chào

Ánh mặt trời soi con đến trường

Ngày ngày đến lớp dần dần con quen

Bạn bè thầy cô yêu thương con

Bé con của mẹ vẫn luôn chăm ngoan

Khiến cho mẹ vui mãi trong lòng


Này con yêu ơi con biết không?

Mẹ yêu con yêu con rất nhiều

Những khuya ôn bài con thức

Xót xa tim mẹ biết bao

Từng kỳ thi nối tiếp nhau

Tuổi thơ con trôi qua rất mau

Ước chi con mẹ mai sau

Sẽ thành công..


Một ngày mẹ thấy con cười vu vơ

Nụ hồng con giấu trong ngăn bàn

Lá thư viết vội có tên rất lạ

Chắc là người con thương rất nhiều

Một ngày mẹ thấy con buồn vu vơ

Cành hồng vẫn ở trong ngăn bàn

Lá đâu đã vàng hoa đâu đã tàn

Cớ sao nhìn con úa thu sang


Này con yêu ơi con biết không

Mẹ yêu con yêu con rất nhiều

Những kỷ niệm lần đầu yêu

Suốt một đời đâu dễ quên

Vầng trăng kia sẽ sưởi ấm con

Và sau cơn mưa nắng sẽ trong

Sẽ có một người yêu con

Hơn mẹ yêu..


Một ngày con lớn một ngày con khôn

Một ngày con phải đi xa mẹ

Bước chân vững vàng khó khăn chẳng màng

Biển rộng trời cao con vẫy vùng

Một ngày chợt nắng một ngày chợt mưa

Lòng mẹ chợt nhớ con vô bờ

Nhớ sao dáng hình nhớ sao nụ cười

Nhớ con từng giây phút cuộc đời

Này con yêu ơi con biết không?

Mẹ yêu con yêu con nhất đời

Ở nơi phương trời xa xôi

Hãy yên tâm mẹ vẫn vui

Từng dòng thư ôm bao nhớ thương

Mẹ nhờ mây mang trao đến con

Chúc con yêu được hạnh phúc

Mãi bình an..


Bao ngày mẹ ngóng, bao ngày mẹ trông

Bao ngày mẹ mong con quay về

Ấp trong giấc mộng, nhớ bao tháng ngày

Bé con hồn nhiên bên dáng mẹ

Mẹ chợt tỉnh giấc và mẹ nhìn thấy

Con mẹ vẫn bé như thiên thần

Thấy con khóc òa mắt mẹ lệ nhòa

Cám ơn vì con đến bên mẹ

Thấy con khóc òa mắt mẹ lệ nhòa

Cám ơn vì con đến bên mẹ

Cám ơn vì con đến bên mẹ..
 
Last edited by a moderator:
7 ❤︎ Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Xin chào mọi người, tôi tên là Ngọc Trà, tôi sinh năm 2003.​

Gia đình, ba và dì rất yêu thương tôi, luôn chăm lo cho tôi từng li từng tí một, chắc cũng bởi tôi là đứa con gái duy nhất của gia đình mình. Tuy sống trong gia đình không mấy khá giả, ba và dì tôi rất vất vả nuôi anh chị em tôi nên người. Dù vất vả nhưng tôi luôn có cuộc sống rất đủ đầy và không thiếu thốn bất cứ thứ gì. Chắc hẳn mọi người vẫn đang thắc mắc là tại sao tôi lại không được gọi mẹ mình là mẹ mà lại phải gọi là dì đúng không? Tôi đã nhiều lần hỏi nhưng chưa bao giờ nhận được câu trả lời thỏa đáng nào.

Nhưng đời không như là mơ, cũng chẳng được như bức tranh tôi vẽ lên. 14 năm sau kể từ khi tôi chào đời, chắc đó là lần tôi phải trải qua cú sốc lớn nhất cuộc đời mình. Đó là những người tôi yêu thương nhất đời mình lại dấu mình một chuyện rất lớn, mà đó cũng là chuyện của cuộc đời tôi. Ba và dì - người mà tôi yêu thương nhất lại không phải ba mẹ ruột của mình.

Tôi được biết rằng, ba và dì đã nuôi nấng tôi suốt thời gian qua chỉ là cậu mợ của mình. Còn ba mẹ ruột của tôi hả? Chắc mọi người đã thắc mắc rất nhiều tại sao họ lại không nuôi tôi đúng không nào? Không phải vì họ có kinh tế khó khăn, không phải vì họ không thích con gái, chỉ vì..

Mẹ ruột của tôi - Bà là một kĩ sư giỏi, còn ba ruột của tôi ư - Ông ấy là một công an thành danh. Vậy mọi người nghĩ lý do là gì đây? Khi ba ruột tôi lấy mẹ tôi thì ông ấy đã có vợ và 3 đứa con trai, mẹ tôi thì không hay biết gì. Khi sinh chị gái tôi thì là lần thứ hai ông bị kỉ luật và mọi chuyện đã bị mẹ tôi phát hiện. Được bà kể lại rằng khi mang thai tôi mẹ tôi đã quyết tâm không bỏ tôi đi và dấu diếm chuyện này đến khi mang thai tôi được 5 tháng vì lúc đó bụng mẹ tôi đã dần to rồi. Bà đã phải xin nghỉ việc ở cơ quan để mọi người không biết, còn ba tôi-ông ấy cũng rất vất vả đi làm hằng ngày để kiếm tiền nuôi cả gia đình tôi, tôi không oán hận ông nhưng tôi trách ông vì tại sao ông đã có gia đình rồi mà lại còn làm khổ mẹ tôi đến vậy. Vì sự nghiệp của ba tôi đang dần đi lên nên ba mẹ tôi đã đưa ra một quyết định rất khó khăn và đau lòng đó là nhờ cậu mợ tôi nuôi tôi, vào thời gian đó thì họ mới cưới nên đã giúp chị mình nuôi tôi khôn lớn và không hề nhận một đồng lương nào cho đến thời điểm hiện tại.

Tính đến giờ cũng phải được 1 năm tôi về sống với đúng thân phận của mình. Nhưng phải đến 2 tháng gần đây tôi mới chấp nhận được sự thật này. Mỗi buổi sáng bà (mẹ ruột) thường gọi tôi dậy bằng nụ hôn lên trán rất tình cảm, bà ân cần chuẩn bị đồ cho tôi đi học, tối đến khi tôi học bài bà thường cầm một ly sữa hay một đĩa trái cây vào cho tôi, bà luôn nhắc tôi phải đi ngủ thật là sớm. Thế nhưng chả hiểu sao tôi vẫn không có thiện cảm với bà và luôn gọi bà là bác. Đã nhiều lần bà và mọi người có bảo tôi gọi mẹ đi, tôi cũng muốn gọi thử một lần xem sao, vì từ khi lọt lòng đến giờ tôi chưa bao giờ được gọi một tiếng MẸ. Nhưng phải nói thật một điều rằng từ lúc sống bên cạnh mẹ ruột của mình, tôi nhận ra có một thứ tình cảm mới xuất hiện trong cơ thể mình, một thứ tình cảm rất lạ, cái thứ mà nó thiêng liêng làm sao ý, cái thứ tôi chưa bao giờ được cảm nhận qua. Mọi người có thắc mắc vì sao tôi không nhắc đến ba mình không? Không phải tôi oán trách hay vẫn còn giận hờn ba đâu, chỉ là.. Ba tôi đã qua đời được gần 2 năm rồi do căn bệnh ác quái đó là tiểu đường. Tôi thương ba lắm, vì lúc trước khi nhắm mắt ba đã đợi tôi trải qua hằng trăm cây số chỉ để nhìn mặt tôi lần cuối, lúc gặp được tôi ba tôi òa ra khóc, ôm lấy tôi và qua đời trong lòng tôi.

2 tháng trước, mẹ tôi đón tôi ở trường học về, gần đến nhà thì phải đi qua đường. Chỉ vì tôi mải mê xem điện thoại mà suýt bị xe máy đâm, lúc đó mẹ đã vội kéo tôi lại và bà đã bị xe máy đâm, đập nhẹ đầu xuống đường và bị xước một chút ở chân tay. Mẹ đã bất tỉnh trong vòng gần 3 ngày. Trong quãng thời gian đó tôi đã suy nghĩ rất nhiều và cảm thấy mình thật là có lỗi, tôi nghĩ cũng chỉ vì mình mà mẹ bị như vậy. Tôi đã thức trắng cho đến khi mẹ mình tỉnh lại, trong lúc nguy kịch nhất tôi đã cầm tay bà và gọi MẸ, tiếng gọi mẹ đầu tiên trong cuộc đời mình, và cũng nhờ tiếng gọi đó mà mẹ tôi đã tỉnh lại, mọi chuyện diễn ra y như trong một bộ phim đúng không nào? Và từ đó thì tôi đã biết yêu thương và chân trọng mẹ mình hơn và cũng nhận ra rằng không gì quý giá hơn tình mẫu tử.

Từ sau khi sự việc sảy ra tôi đã luôn bên cạnh mẹ, chăm sóc mẹ của mình và chả bù cho quãng thời gian tôi không được sống bên mẹ. Hằng ngày tôi cũng gọi MẸ nhiều hơn, tập sống quen với cách gọi đó, và cũng để chiều lòng mẹ của mình. Nhưng mẹ nói với tôi rằng mẹ không quan trọng cách gọi mà mẹ quan trọng về tình cảm thật sự trong lòng tôi, mẹ luôn mong tôi có một tương lai tươi sáng và giúp ích cho xã gội cho đất nước. Và đến bây giờ đối với tôi mẹ có thể thay thế được bất kể thứ gì trên thế giới này, mà không có thứ gì có thể thay thế được mẹ. Mẹ là tất cả của tôi, là bầu trời, là thế giới, là tim gan mật ngọt của tôi. Con chỉ muốn nói với mẹ 3 từ và 8 chữ là: "I LOVE Mom"
 
Last edited by a moderator:
16 ❤︎ Bài viết: 9 Tìm chủ đề

Cả cuộc đời mẹ sống vì các con​


"Mẹ cũng quên dần quên ước mơ của mẹ là gì"

Đây là một câu trong bài hát "Ước mơ của mẹ". Từng câu từng chữ trong lời bài hát khiến tôi tự hỏi "Đã bao giờ hỏi mẹ ước mơ của mẹ là gì chưa? Mẹ sống vì cái gì?"


Phải chăng mình đã quá vô tâm với mẹ.

Mẹ tôi năm nay đã gần 50 tuổi rồi. Mẹ không phải là doanh nhân thành đạt hay công nhân gì cả. Mẹ tôi chỉ là một người làm nông và buôn bán để kiếm thêm thu nhập cho gia đình. Bố tôi rất hay uống rượu. Mỗi lần bố đi uống rượu về vui vẻ không sao nhưng nếu say 10 lần thì 8- 9 lần bố mắng, chửi mẹ tôi. Nhiều lúc bố dùng những từ ngữ thậm tệ, động đến cả ông bà ngoại tôi để chửi mẹ. Từ bé tôi đã luôn chứng kiến cảnh này. Ngày bé, tôi chỉ khóc vì thương khi chứng kiến những lần bố mẹ cãi nhau. Bây giờ khi lớn lên, tôi thường nghĩ "Tại sao mẹ lại chịu đựng như vậy suốt mấy chục năm qua?". Tôi cũng từng nghĩ nếu mẹ muốn bỏ bố thì tôi cũng đồng ý để mẹ không phải chịu đựng như vậy nữa. Nhưng mẹ tôi không hề làm như vậy. Đến một ngày, tôi đã hiểu được lý do. Mẹ chịu đựng tất cả vì anh em tôi. Ngày anh em tôi còn nhỏ, mẹ muốn chúng tôi được sống trong gia đình đủ bố và mẹ. Vì vậy, mẹ luôn chịu đựng những cơn nổi giận vô lý của bố tôi.

Khi anh em tôi đã lớn, mẹ sợ nếu mẹ và bố bỏ nhau anh em tôi sẽ chịu lời dị nghị từ bên ngoài. Anh em tôi chưa ai lập gia đình, mẹ lo sau này khi chúng tôi lập gia đình thì gia đình chồng/vợ của anh em tôi sẽ coi thường hay có cách cư xử không tốt với anh em tôi nếu bố mẹ bỏ nhau. Có thể mẹ không nói nhưng con biết mẹ luôn lo lắng cho chúng con. Nhưng mẹ à, có bao giờ mẹ ích kỷ một lần để nghĩ cho mình chưa? Mẹ có thấy hạnh phúc không? Cả đời mẹ sống vì anh em con. Làm gì mẹ cũng nghĩ cho anh em con, nghĩ cho tương lai của hai đứa con này để mà chịu đựng. Mẹ làm nụng vất vả quanh năm nhưng chẳng dám mua cái gì cho bản thân. Nếu có mua cũng là những gì rẻ chứ không quá đắt nhưng luôn muốn cho con mình những thứ tốt nhất. Xin lỗi mẹ vì con đã chẳng làm gì để bảo vệ mẹ trước bố ngoài việc nói và ngăn bố mắng chửi mẹ.

Mẹ à, anh em con giờ đã lớn rồi mẹ hãy sống vì mình mẹ nhé. Hơn nửa cuộc đời mẹ đã sống vì chúng con rồi nửa còn lại mẹ đừng sống chỉ vì chúng con nữa mà mẹ sống vì mình được không?
 
Last edited by a moderator:

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back