1 người đang xem

Sương Tuyet

Nhân Sinh Vô Thường
Bài viết: 176 Tìm chủ đề
1114 47
PHẬN TƠ TẰM

Trình bày: Hà Thanh Xuân


Bài hát là lời thổi lộ của một người con gái về kiếp đời nghệ sĩ của mình. Ngày xưa người ta thường có câu xướng ca vô loài, đánh giá về cái nghề cầm ca nó bạc bẽo. Người con gái muốn nói nên nỗi lòng của mình rằng nếu người thương tôi thì đừng quan tâm đến những lời dèm pha của thiên hạ. Người đến đây mỗi đem chỉ mong rằng hãy tin chính con người tôi hơn là lời ca tiếng hát. Kiếp cầm ca như những con thuyền lênh đênh không biết bờ bến. Người có thể nói cho tôi làm nghề xướng ca tôi có tội gì phải chăng là tội làm cho nhân thế say mê. Dù cho thế gian có nghĩ gì thì tôi vẫn theo đuổi nghề của mình để giúp cho đời vui giống như một con tằm chăm chỉ dệt nên những sợi tơ cho đời.

Lời bài hát:

Người có thương thân tôi nghệ sĩ

Thì đừng có thương như thương hại đời

Và đừng có nghe khi thiên hạ thường

Gièm pha tôi kiếp xướng ca.

Người đến đây đêm đêm phòng trà

Đèn màu kết hoa thương yêu mặn mà

Tôi xin người nhìn lên sân khấu

Hãy tin tôi hơn lời ca.

Rượu nồng đó người đã say chưa

Ân tình này sao không gắn bó

Đời là những dòng nước vô tư

Ta là thuyền sóng đưa xa bờ.

Người ngồi đó còn có nghe tôi

Tâm tình đầy vươn lên đắm đuối

Người đừng trách một kiếp cầm ca

Con tằm nào không muốn vương tơ.

Người nói đi như tim người nghĩ

Làm nghề xướng ca tôi mang tội gì

Họa là có chăng tôi mang tội đời

Làm cho nhân thế say mê.

Người nói đi cho tôi một lời

Rằng nghề xướng ca tôi không lạc loài

Tạ ơn người

Phận tằm tôi muôn kiếp vương tơ cho đời vui.
 

Những người đang xem chủ đề này

Back