Bạn được Ột Éc mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.

Sưu Tầm

The Very Important Personal
533 ❤︎ Bài viết: 758 Tìm chủ đề
2371 0
Kiếm tiền
Sưu Tầm đã kiếm được 23710 đ

Nhật ký cho tuổi thanh xuân​


Thanh xuân của bạn như thế nào?

Người cùng vai sát cánh bên bạn lúc vui lúc buồn năm đó, nay còn bên bạn hay không?

Chắc ai cũng đã từng trải qua 3 năm học cấp 3 rồn ràng nhỉ. Mỗi người sẽ có thời gian 3 năm khác nhau và chẳng ai giống ai cả. Và tôi cũng vậy, 3 năm cấp 3 của tôi cũng vui vẻ, cũng hồn nhiên, cũng biết yêu, biết hận.. Và đó chính là thanh xuân cả một đời của tôi mà suốt những năm tháng qua tôi luôn hối tiếc.

Kỷ niệm là thứ mà chúng ta sẽ chẳng bao giờ quên được và nó cũng là thứ mà chúng ta luôn ganh tị, luôn hối tiếc rằng: "Tại sao lúc đó không năng động một chút, không chơi thêm chút nữa, không yêu đi để có một tình cảm học trò trong sáng.." Và chắc bất kì một ai khi hồi tưởng về nó cũng đều ganh tị với nó: "Tại sao thời điểm đó lại có thể vui tươi như vậy, lại có thể hồn nhiên như vậy..". Bây giờ khi đã trưởng thành, bạn mới hình dung được "Thanh xuân và tuổi trẻ là thời điểm đẹp nhất của mỗi người mà bạn sẽ chẳng bao giờ có thể đuổi kịp cả".

Thanh xuân của tôi gắng liền với 3 năm học cấp 3, gắng liền với cậu bạn thân cùng bàn, gắn liền với "con điên" bàn dưới và cũng gắng liền với nhóm bạn chơi bơi 10 đứa mà chúng tôi đặt cho cái tên là "MTF". Tôi cũng chảng còn nhớ là lúc đó con điên nào đặt ra cái tên đó, và nó có ý nghĩa gì nữa.. Tóm lại là chúng tôi gắng bó với nhau từ những ngày đầu bước vào cấp 3 đến khi ra trường. Nói đến đây có chút thất vọng, vì ngày đó lúc chia tay nhau chúng tôi còn hứa là sau này mỗi khi tết về, chúng ta lại họp team với nhau thôi! Thế nhưng chả hiểu chúng nghĩ gì.. Mỗi lần họp mặt thì đứa này bận đứa kia mắc. Sau 2 năm tổ chức họp như vậy, tôi chả buồn để tổ chức họp hành gì nữa. Nhưng nói cũng phải nhớ, nếu như 3 năm cấp 3 không có cái nhóm "MTF" này thì chắc hồi ức của tôi chẳng có gì cả, chỉ có học và học thôi qá.

Nhắc lại mới nhớ, hồi học cấp 2 tôi là 1 đứa chỉ biết học và học, đến năm cấp 3 được ba mẹ cho học ngay cái trường bên nhà và nào là lớp nâng cao nữa. Chắc sẽ chẳng có gì thay đổi nếu tôi không rơi vào cái lớp toàn bọn ăn chơi đâu. Hãy nhớ lại, ngày đầu tiên vào cấp 3, tôi cảm giác như lớp tôi toàn học sinh gương mẫu, đi học đúng giờ, làm bài tập đầy đủ, trong giờ thì phát biểu lắm cơ, làm cho toàn thể giáo viên dạy lớp tôi đều khen rằng "chưa có cái lớp nào mà ngoan hiền với học giỏi như lớp này", Và chính từ cái lúc giáo viên khen, về sau lớp tôi chẳng buồn đến chuyện học hành, học hành chỉ là để đối phó giáo viên thôi. Đó mới có câu nói gì ý nhỉ "mới chơi cứ tưởng nó là nai tơ, chơi lâu mới biết nó là sói già". Nào là bang, nào là hội, nào là nhóm đều xuất hiện trong lớp, chia 5 tụm 7, đủ thứ trò. Và tôi cũng nằm trong một nhóm. Đến đây mới kể đến những chiêu trò trong lớp, chưa bao giờ lớp tôi đoàn kết ngoài lúc bày chiêu đối phó giáo viên cả. Nào là ngủ trong lớp, đồng lòng không giờ tay phát biểu, gian lận trong giờ kiểm tra, đến cả khi nó bị bắt lên bảng trả bài mà vẫn gian lận được. Năm đó, có một cô giáo viên dạy vậy lý, chuyên gia cho chúng tôi bài tập về làm rồi cêu lên bảng kiểm tra. Bạn biết chúng tôi làm cách nào không? Phân công mỗi đứa làm 1 bài, rồi check qua zalo gửi bài tập qua, đến khi lên bảng thì đứa nào thuộc thì phải đọc đứa kia viết.. Bla.. Bla.. Đến đó mới thấy tinh thần đoàn kết để qua môn lớp chúng tôi thật vĩ đại. Tôi nhớ năm cuối, tức là lúc chuẩn bị thi tốt nghiệp, chúng tôi có giờ môn sinh học để luyện ôn thi, không biết là chúng nó có rủ trước hay không, mà giờ đó không một ai lên lớp cả, nghe mấy đứa lớp cạnh, bà cô bã lên thấy lớp không có đứa nào, bã tức bã khóc, rồi đi xuống phòng hội đồng gọi nào là giáo viên chủ nhiệm, hiệu trưởng lên xem lớp như thế nào? Thật ra tôi cũng không biết hôm đó lớp tôi nghỉ đâu, vì cả tuần đó tôi không đi học, chỉ ở nhà ngủ và ngủ. Chắc chẳng có cái lớp nâng cao nào mà học không học bỏ tiết đi chơi, chơi lại giáo viên như lớp tôi đâu.

Nhưng dù sao cũng phải cảm ơn cái con lớp trưởng vì nó được sắm ra như osin của tụi tôi, suốt ngày bị hứng cơn thịnh nộ của mọi giáo viên rồi lại phải tìm cách bao che tụi tôi nữa, nghĩ lại thấy tội nó qá.

Còn cái nhóm "MTF" của tôi mai giờ chưa nhắc tơi, chiêu trò thì không bao giờ là hết, cả đám được giáo viên chủ nhiệm xếp cho ngồi chung một chỗ, tức là 3 bàn cuối lớp. Và thằng bạn thân của tôi cũng trong nhóm, và 1 điều phải hên là nó ngồi cạng tôi, con bạn thân tức là con điên đầu bài thì ngồi sau lưng. Bộ 3 chúng tôi luôn có mặt chung và đều là những đứa điên trong nhóm. Điên nhất phải nói đến lúc kiểm tra 1 tiết môn vậy lý. Không biết ở đây có ai học giỏi lý không? Chứ hồi đó nhóm chúng tôi luôn là những đứa dốt đặc môn lý, phải dùng tới từ "dốt đặc" là mọi người hiểu nó như thế nào rồi. Lúc đó chẳng đứa nào biết làm cả, chỉ biết quay qa quay lại, ngoi bàn trên hỏi mấy đứa, đứa thì canh chừng giáo viên để xem tài liệu, như vậy thì chư nhằm nhò gì, và sẽ chẳng sao nếu như chúng tôi không cà rỡn trong giờ kiểm tra và đứa nào chắc cũng qua điểm trung bình rồi. Ôi mẹ, cái thằng đầu bàn của tôi, nó ngồi ngâm ca, hát này nọ, làm cho cái con ngồi cạnh hát theo, và tôi cũng hứng lên hát thêm 1 khúc, và đó cả 3 bàn hát quyên cả 1 bài. Còn cười kha khả, có ai trong lúc làm bài kiểm tra mà làm không được lại đi hát hội đồng như nhóm chúng tôi không? Và rồi điều gì đến nó sẽ đến, cả đám bị đuổi ra khỏi phòng, và bài kiểm tra hôm đó ăn con 0 vào sổ điểm như chơi vậy.

Tôi nhớ có lần đi học thêm để giải đề ôn thi vật lý, cả lớp hôm đó nhờ tôi về xin cô nghỉ. Chẳng may, tôi xin nhưng cô lại không cho nghỉ vì là cái lớp học chậm nhất trong các lớp. Cô bảo "Nói mấy bạn chiều đi học đầy đủ cho cô, không một đứa nào được nghỉ hết". Nhưng Cô tính không bằng tụi em tính: Hôm đó cả lớp tôi đều nghỉ học đi "Trung lương" chơi tới khuya mới về, còn lại được đâu vài đứa sợ mới đi học. Ngay ngày hôm sau cả đám bị giáo viên kêu lên bảng giải bài, và bị đuổi hết.. Vui chưa! Cả đám chỉ biết cười mà thôi.

Không biết ở đây có ai đã từng đến "Trung lương" chưa? Chưa thì cũng nên đến đi nhé, đẹp lắm đấy, cả eo gió nữa :)

Thật ra 3 năm của chúng tôi mọi kỷ niệm dường như gắn bó với môn vật lý. Và cô bộ môn vật lý gần như là giáo viên chủ nhiệm của tụi tôi, cô quan tâm lớp như giáo viên chủ nhiệm vậy. Thật sự khi xa trường rồi tôi mới biết trước giờ chúng tôi toàn gắn với cô.

Cả thầy chủ nhiệm của tôi nữa, thương lớp vô bờ vô bến, luôn bao che lớp, hứng chịu mọi lỗi lầm mà lớp tôi gây ra. Khi tôi học 12, thầy cũng sắp lên làm hiệu phó trường, nào ngờ năm đó lớp đánh nhau, gãy bàn, thầy lại rớt cái dự bị đó, còn bị trừ tiền lương các kiểu, làm lớp thương thầy lắm. Đến khi làm lễ tốt nghiệp, tôi thấy thầy khóc, thầy nói tạm biệt lớp mà cứ ngập ngừng. Thật sự lúc đó chỉ muốn lên ôm chặt lấy thầy, nói lời cảm ơn và lời thương thầy thật nhiều. Thế chẳng may cái thằng quậy nhất lớp - nó tên Toàn "cóc" thôi thì gọi nó là "Toàn" rủ thầy đi nhậu hát karaoke.. Ngày hôm đó lớp tôi chỉ có chơi và chơi, bên nhau lần cuối mà, còn bên nhau lúc nào thì cố gắng mà bên cạnh thôi. Đến cuối ngày, thầy không cho uống nữa, thầy bảo múc nước vào, đứa nào muốn uống nữa thì uống nước với thầy, không phải thầy sợ tốn kém mà thầy sợ chúng tôi say không thể về, uống nước cho tỉnh để giảm bớt say.. Tôi biết thầy thương chúng tôi lắm, còn dẫn từng đứa về nhà nữa.

Giáo viên chủ nhiệm của bạn có đáng kính, đáng yêu như vậy không? Nếu có hãy cố gắng mà làm thầy vui nhé!

Và bây giờ tôi còn nhớ cả cậu bạn thân bên cạnh và con bạn bàn dưới. Chúng tôi bên nhau ngay từ khi mới vào cấp 3, vì chúng tôi đã từng qen biết nhau từ thời còn học cấp 2 nhưng không thân lắm. Chúng tôi dính lấy nhau suốt ngày từ lúc đến lớp, đến lúc học thêm và cả khi về đến nhà. Và nhà tôi là nơi mà chúng tôi gọi là cái ổ tụ tập, vì nó gần với trường. Đi chơi hay đi đâu bất kì chúng tôi đều có mặt đầy đủ, cả lúc đi ra cănteen chỉ để mua 1 chai nước thôi mà cũng phải đi cùng, về nhà thì ra chợ mua đủ thứ về ăn, tối lại thì không học bài mà chỉ bật webcam lên nói chuyện tám thâu đêm. Đến lúc kiểm tra thì mới chạy, nào là họp nhóm để ôn bài, đứa nào học khá hơn thì có nhiệm vụ chỉ lại đứa kia, ôn cho nó nắm vững kiến thức.. Bla.. Bla Tóm lại mặc dù chúng tôi chơi bời nhưng đến lúc thi cử vẫn cố gắng để vượt qua môn.

Và đến bây giờ cũng vậy, dù mỗi đứa có công việc mỗi nơi nhưng đến khi có dịp thì vẫn cố gắng để về họp mặt chung, kể lại đủ thứ chuyện lúc xưa rồi cười nói sao lúc đó mình trẻ trâu dữ vậy! Chứ không như cái nhóm "MTF" kia đâu.

Tuổi trẻ cũng như tuổi học trò và cả thanh xuân đều trôi qua một cách nhanh chóng, nó không bao giờ đợi bạn nhận ra nó rồi mới bắt đầu đâu, có khi đến lúc bạn nhận ra nó thì thanh xuân tuổi trẻ của bạn đã đi gần hết quảng đường rồi cũng nên.

Những câu nói hay về thanh xuân​


1. Chúng ta mất 4 năm cấp 2 để kì vọng vào 3 năm học cấp 3. Chúng ta mất 3 năm cấp 3 để khát khao về 4 năm đại học. Chúng ta mất 4 năm đại học để nhớ về 7 năm trung học. Cuối cùng, chúng ta mất cả đời để tưởng niệm về tuổi trẻ của chúng ta.. (Nhím Jung/ Hà Phương)

Thanh xuân là để nhớ.. (Ảnh: Facebook Trích dẫn)


Thanh xuân là để nhớ.. (Ảnh: Facebook Trích dẫn)

2. Chúng ta dành hết những năm tháng thanh xuân của mình để nắn nót cho nhau hoàn hảo, cuối cùng lại dành sự hoàn hảo ấy cho người khác. (Tumblr)

3. Thanh xuân là đóa hoa chỉ nở rộ duy nhất một lần trong đời..

4. Thanh xuân chính là vào sai thời điểm gặp đúng người. Thanh xuân dù lựa chọn gì cũng sẽ có tiếc nuối.

5. Thanh xuân giống như những bông pháo hoa trên trời, chỉ có thể rực rỡ trong một thoáng, một khi đã tàn thì chẳng có cơ hội phát sáng lần thứ hai. (Tumblr)

Thanh xuân là pháo hoa chỉ vụt sáng trong một thoáng (Ảnh: Internet)


Thanh xuân là pháo hoa chỉ vụt sáng trong một thoáng (Ảnh: Internet)

6. Thanh xuân, chính là gặp gỡ với bảy cái tôi: Một là tươi sáng, hai là đau buồn, ba là đẹp đẽ, bốn là mạo hiểm, năm là quật cường, sáu là yếu mềm, và cái cuối cùng chính là – đang trưởng thành. (Bạch Y Tiêu Lang)

7. Có một vài người giống như tấm thẻ đánh dấu trang trong cuốn sách cuộc đời bạn vậy. Chỉ cần nghĩ về họ, bạn có thể ngay tức khắc tìm được ký ức về những trang sách cũ mà ngày trước bạn đã từng trải, từng đọc lại đến thuộc lòng. Vẫn nguyên ở đó, cái tên đó, thanh xuân đó, đoạn đời đó.. (Tumblr: Yusakumi Kudo)

8. Tuổi trẻ cũng giống như mùa xuân, đôi khi bắt gặp vài cơn mưa phùn âm u, lác đác, chỉ cần kiên nhẫn đợi mưa qua, ngày sẽ lại yên bình.. (Tumblr: Yusakumi Kudo)

9. Tuổi trẻ, chúng ta có thể thành công, có thể thất bại, có thể tự tin, có thể chùn bước, nhưng tuyệt đối không được từ bỏ.

Sponsor

Trong từ điển của thanh xuân không được có 2 chữ từ bỏ (Ảnh: Internet)


Trong từ điển của thanh xuân không được có 2 chữ "từ bỏ" (Ảnh: Internet)

10. Tuổi trẻ thường có những sai lầm giống nhau. Chỉ là trong những vết xe đổ ấy, có người mua xe mới, có người chọn chùi lau. Em chọn gì cũng được, miễn là không tự làm mình đau.

11. Thanh xuân là giai điệu đẹp đẽ, đẹp đến mức không ai có thể chơi lại lần thứ hai trong đời.. (Tumblr: Onlyonlymiko)

12. Thanh xuân tuy ngắn, nhưng lại là một hồi ức vô cùng xán lạn, giống như một ánh sao băng vút ngang qua bầu trời đêm, tuy chỉ tồn tại trong chốc lát, nhưng hào quang rực rỡ mà nó đem lại sẽ mãi khắc ghi trong kí ức của chúng ta. (Tumblr: Tuutuu97)

13. Thanh xuân không có người yêu như uống trà sữa không trân châu. Có người cần, có người không cần, có người đòi hẳn trân châu trắng.

Mình cũng thích trân châu lắm, nhưng nhiều khi, không trân châu thì trà sữa vẫn ngon. (Kulzsc)

Sponsor

Bạn có cần trân châu cho ly trà sữa thanh xuân của mình? (Ảnh: Facebook Trích dẫn)


Bạn có cần trân châu cho ly trà sữa thanh xuân của mình? (Ảnh: Facebook Trích dẫn)

14. Thanh xuân là đoạn chuyện cũ muốn viết thành truyện mà chẳng thể đặt bút. Có những nhân vật không dám nhớ lại, sợ viết ra rồi sẽ làm thay đổi cả hương vị của câu chuyện, cuối cùng chỉ có một cái mở đầu và một cái kết thúc.

15. Có những việc, khi còn trẻ, dù có cố gắng thế nào cũng không thể hiểu được. Nhưng một khi đã hiểu ra rồi thì tuổi trẻ cũng đã ở lại phía sau. (Tumblr: Nanie's)

16. Dũng khí của tuổi thanh xuân giống như việc kéo rèm cửa vậy, bạn không kéo, sẽ vĩnh viễn không biết bên ngoài rực rỡ ánh dương. (Tumblr: Yusakumi Kudo)

17. Những nỗi buồn mong manh của tuổi trẻ giống như ký ức của những giấc mơ vậy. Rất nặng, rất rõ, rồi nhạt phai, rồi quên lãng. (Phiên Nghiên)

Nỗi buồn mong manh của tuổi trẻ tựa như ký ức của giấc mơ (Ảnh: Internet)


Nỗi buồn mong manh của tuổi trẻ tựa như ký ức của giấc mơ (Ảnh: Internet)

Sponsor

18. Nếu nói sinh mệnh là một bài ca, vậy thì tuổi trẻ nhất định sẽ là chương nhạc chói lọi nhất.

19. Trường học là nơi hiện tại bạn không muốn đến nhất, nhưng lại là nơi sau này bạn muốn trở về nhất. (Tumblr: Nguyengockhoa)

20. Tuổi trẻ giống như chiếc xe lửa được định sẵn một con đường riêng, không ngừng tiến lên, điên cuồng về đích. (Tumblr: Mocdieptu)

21. Tuổi trẻ là mùa xuân, sức trẻ như mùa hạ, mối tình thời trẻ giống mùa thu, và nỗi cô đơn của người trẻ thì như mùa đông vậy. (Tumblr: Yusakumi Kudo)

4 mùa làm nên thanh xuân (Ảnh: Facebook Trích dẫn)


4 mùa làm nên thanh xuân (Ảnh: Facebook Trích dẫn)

22. Những biệt ly kéo dài, day dứt mới chính là bữa tiệc của thanh xuân.

Sponsor

23. Những dấu chân năm ấy chúng ta để lại vốn đã bị mưa gió cuộc đời che lấp. Chỉ là tôi mãi cũng không thể vùi lấp nó vào tận sâu trong lòng này, mãi mãi không nhớ đến. (Uất Trì Cố Tử)

24. Nếu như thanh xuân là một tờ giấy trắng thì cậu chính là nét mực đẹp nhất mà tôi vô tình vẽ lên.

25. Tuổi thanh xuân của chúng ta, sự yếu đuối và kiên cường có những lúc vượt quá khỏi khả năng tưởng tượng của bản thân. Có những lúc chúng ta yếu đuối đến mức chỉ cần một câu nói cũng có thể khiến bản thân rơi nước mắt. Cũng có lúc, chợt phát hiện ra bản thân đã cắn răng chịu đựng mà vượt qua một quãng đường rất dài. (Tumblr: Duongthuytrang)

Thanh xuân của ai cũng có những lúc rất yếu đuối hoặc rất kiên cường (Ảnh: Skybooks)


Thanh xuân của ai cũng có những lúc rất yếu đuối hoặc rất kiên cường (Ảnh: Skybooks)

26. Thanh xuân là một chồng sách như núi nhỏ trên bàn, từng chiếc từng chiếc ruột bút hết mực, và từng gói từng gói café hòa tan trong đêm.

27. Thanh xuân là uống đến đổ gục, hát đến khàn họng, cười đến rơi lệ, khóc đến bò nhoài.

28. Chim yến bay đi sẽ có lúc về, dương liễu khô rồi thời lại xanh, nhưng bạn ơi, sao thanh xuân của chúng ta lại một đi không trở lại vậy? (Chu Tự Thanh)

29. Thanh xuân là quãng thời gian khó quên nhất của thời mộng mơ. Thanh xuân là bài kiểm tra của đời người có sai lầm cũng sai cho đáng.

Thanh xuân là bài kiểm tra của cuộc đời (Ảnh: Internet)


Thanh xuân là bài kiểm tra của cuộc đời (Ảnh: Internet)

30. Tuổi trẻ, tuổi thanh xuân hãy sống dấn thân, sống như cách sống của con chim ưng báo bão, như cách sống của con chim đại bàng xông pha vào đại dương bão tố để lập nên những chiến công kì tích, để khẳng định sự tồn tại "Tôi sống chứ không phải tôi tồn tại". (Macxim Gorki)

31. Cậu ấy là thanh xuân của tôi, là bí mật không thể bật mí, là lời yêu chẳng dám tỏ và cũng là nỗi đau ngọt ngào của một thời tuổi trẻ.

Cậu ấy là năm tháng của lưng chừng giữa trưởng thành và trẻ con, là nụ cười, là nước mắt, cậu ấy là xuân xanh, là hạ vàng, là thu nhạt, là đông tàn, là tất cả thương mến.

Sponsor

Cậu ấy là người tôi thương, thương đến chẳng dám chung đường.

32. Chúng ta của sau này cái gì cũng có, chỉ là không có "chúng ta".

33. Một trong những điều hạnh phúc nhất của tuổi trẻ là được phép lang thang.. (Lạc)

Thanh xuân lang thang.. (Ảnh: Facebook Trích dẫn)


Thanh xuân lang thang.. (Ảnh: Facebook Trích dẫn)

34. Với tuổi thanh xuân không quan trọng là ta chọn ai mà là ta đã yêu như thế nào.

35. Đúng người, đúng thời điểm là chuyện cổ tích. Sai người, sai thời điểm là tuổi thanh xuân.

Sponsor

36. Khi còn trẻ, nếu như có yêu, đừng nói đến hai từ vĩnh viễn, mà hãy nói quý trọng. (Weibo/ Mạc Y Phi dịch)

37. Có người nợ thanh xuân một lời xin lỗi. Có người quên thanh xuân một tiếng cảm ơn. (Tumblr: Sky-full-of-blue)

Bạn còn nợ thanh xuân lời xin lỗi hay cảm ơn? (Ảnh: Facebook Trích dẫn)


Bạn còn nợ thanh xuân lời xin lỗi hay cảm ơn? (Ảnh: Facebook Trích dẫn)

38. Tuổi trẻ không có gì ngoài dũng khí và một trái tim lành lặn.

39. Tuổi trẻ luôn là quãng thời gian mà con người phải ngoái đầu nhìn lại với ánh mắt tiếc thương, rồi thở dài bất lực thay cho câu nói "đã từng như vậy".

40. Năm tháng vội vã đó, chúng ta chỉ quen nhìn mãi một khuôn mặt mà bỏ qua ngàn vạn khuôn mặt khác.. (Tumblr: Sky-full-of-blue)

Sponsor

41. Thanh xuân có hạn, đừng lãng phí thời gian vào một mối quan hệ không tên, mối quan hệ không có đích đến chỉ khiến bản thân thêm phiền não. (Huyền Trang Bất Hối)

Tuổi trẻ đừng lãng phí thời gian cho những mối quan hệ không đích đến (Ảnh: Facebook Trích dẫn)


Tuổi trẻ đừng lãng phí thời gian cho những mối quan hệ không đích đến (Ảnh: Facebook Trích dẫn)

42. Thanh xuân của chúng tôi như ánh nắng của một ngày, rực rỡ tại khởi đầu và phai bạc lúc hoàng hôn. Chóng đến và nhanh lụi tàn, để khi chúng tôi nhận ra giá trị của những khoảnh khắc ấy, cũng là lúc thanh xuân chỉ còn là để nhớ..

43. Tuổi trẻ đẹp biết bao! Tỏa ánh sáng và sức nóng, tràn ngập màu sắc và mộng ảo, là một chương của cuốn sách, là một câu chuyện không bao giờ kết thúc. (Henry Wadsworth Longfellow)

44. Rõ là có những người, mình đánh đổi cả tuổi trẻ để vì họ mà xót xa. Vậy mà cuối cùng, họ đã đem cả thảy những dịu dàng của năm tháng sau này để dỗ dành một người khác..

45. Trong mùa mưa của tuổi mười bảy, tôi một mình chống đỡ cả bầu trời.. (Mùa mưa tuổi 17 – Lâm Chí Dĩnh)

Bạn có từng một mình trải qua những thử thách của thanh xuân? (Ảnh: Internet)


Bạn có từng một mình trải qua những thử thách của thanh xuân? (Ảnh: Internet)

46. Tiếng cười khi còn non trẻ luôn luôn đơn giản, lại luôn luôn quá khó khăn để được hạnh phúc khi bạn trưởng thành. Thời gian cuối cùng đã đánh cắp sự đơn thuần ban đầu và làm cho chúng ta đầy những vết sẹo. (Tumblr: Cayeutinh)

47. Mỗi người đều có thanh xuân. Mỗi thanh xuân đều có câu chuyện. Mỗi câu chuyện đều có nuối tiếc. Mỗi nuối tiếc đều có hồi ức đẹp đẽ vô tận.

48. Tuổi thanh xuân giống như một ly trà. Nhiệt độ ấm sẽ khiến hương vị trà trở nên thơm ngon, hấp dẫn. Nhưng khi trà nguội sẽ chẳng còn dư vị ngọt, đượm hương như khi mới thưởng thức. Vì thế, khi có nhiệt huyết thì thanh xuân cũng trở nên tươi vui hơn rất nhiều.

49. Thời gian trôi qua, những gì ngày ấy cho rằng rất đỗi bình thường bây giờ có muốn cũng không thể quay trở lại. Kỉ niệm tuổi trẻ của chúng tôi, tất cả đều gửi gắm ở nơi này. (Weibo/ Jinie Lynk)

Tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại (Ảnh: Internet)


Tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại (Ảnh: Internet)

50. Chúng tôi gặp gỡ nhau vào những tháng năm mà mỗi người đều rạng rỡ như một bông hướng dương. Người ta gọi đó là tuổi trẻ, có người gọi đó là giấc mơ, có người gọi đó thanh xuân. Dù sao, tất cả đều công nhận rằng đó là những quãng thời gian rực rỡ nhất, những hồi ức tươi đẹp nhất!

51. Chỉ có thanh xuân mới có ai đó dành tất cả chân thành cho bạn, cũng chỉ có thanh xuân bạn mới dám vì ai đó mà không màng tất cả mọi điều, dù có tốt đẹp hơn. (Tumblr: Dendang-coffee)

52. Thanh xuân cũng giống như những cánh hoa chúng ta luôn nâng niu ép chặt trong trang vở, dù trân trọng đến mấy cũng không xanh trở lại đươc nữa.

53. Tuổi trẻ ấy, thật buồn cười, đi qua bao nhiêu ngọn núi, con sông cũng không mệt. Vậy mà có lúc mới đi qua một người thì đã muốn chùn chân. (Hi Trần)

Mối tình không thành thời trẻ đôi khi làm chúng ta không dám yêu lần nữa (Ảnh: Internet)


Mối tình không thành thời trẻ đôi khi làm chúng ta không dám yêu lần nữa (Ảnh: Internet)

54. Tuổi trẻ là lãnh địa của vạn vật không tên. Những tâm trạng vô danh, những nỗi niềm vô định và cả những mối quan hệ không tên khiến ta mơ màng, bất an.

55. Tuổi trẻ nói dài cũng thật dài nhưng nói ngắn cũng thật ngắn, chớp mắt một cái, xoay lưng lại, năm tháng đã nhuộm vàng, cả những giấc mơ chưa kịp thực hiện cũng trở thành dĩ vãng..

56. Tuổi thanh xuân là một điếu thuốc, một điếu thuốc thoáng chốc đã lụi tàn.

Trích dẫn hay về thanh xuân từ sách và tiểu thuyết


57. Trong độ tuổi gọi là thanh xuân, con người ta thậm chí còn có thể chạm đến cả bầu trời. Khả năng ấy khác với thứ mà những người từng trải đã có sẵn trong tay. (Một mảnh trăng – Ha Hyun)

Thanh xuân là ước mơ, hoài bão, là dám nghĩ dám làm (Ảnh: Facebook Trích dẫn hay)


Thanh xuân là ước mơ, hoài bão, là dám nghĩ dám làm (Ảnh: Facebook Trích dẫn hay)

58. Trong thanh xuân của một người, có lẽ luôn có những điều đẹp đẽ bị lỡ làng. Có lẽ, sự lỡ làng đó mới khiến cho những ký ức của tuổi thanh xuân trở nên rõ ràng và sâu đậm như thế. (Mười lăm năm chờ đợi chim di trú – Doanh Phong)

59. Thật ra chúng ta đều như nhau, đều sẽ phải bước qua những chật vật, những phóng khoáng, đừng sợ những rối ren, những xê dịch, thanh xuân mà, có thanh xuân của ai mà không mơ hồ.. (Thanh xuân của ai không mơ hồ – Lưu Đồng)

Sponsor

60. Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đằm mình trong cơn mưa ấy lần nữa. (Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi – Cửu Bả Đao)

61. Mùa hè năm ấy, tôi vô cùng khát khao lên được đại học. Mùa hè năm nay, tôi chỉ muốn quay về những năm tháng ấy. (Năm tháng vội vã – Cửu Dạ Hồi)

Tôi chỉ muốn quay về những năm tháng ấy.. (Ảnh: Internet)


Tôi chỉ muốn quay về những năm tháng ấy.. (Ảnh: Internet)

62. Thanh xuân là cảm giác làm bất cứ điều gì cũng vẫn kịp. Một khi nắm tuổi thanh xuân trong tay bạn sẽ cảm thấy còn nhiều thời gian, nhiều tinh lực để "tiêu xài". Chỉ cần đừng dễ dàng từ bỏ việc mình muốn làm, người mình muốn gặp, ước mơ mình muốn thực hiện, đồng tiền mình muốn kiếm, nơi mình muốn đi.. Vậy thì tất cả vẫn còn kịp. (Vẫn còn kịp – Hà Cảnh)

63. Trên đời có hai thứ vĩnh viễn không bao giờ nghịch chuyển, một là sinh mệnh, hai là tuổi thanh xuân. Rất nhiều thứ có thể lặp lại, lá cây khô héo vẫn có thể xanh lại, những thứ quên rồi có thể nhớ lại, nhưng người chết rồi không thể sống lại, tuổi xuân qua rồi vĩnh viễn không thể trở lại lần nữa. (Cho anh nhìn về phía em – Tân Di Ổ)

64. Tuổi thanh xuân là chuyến tàu đẹp nhất của mỗi đời người. Nhưng có lẽ vì vậy mà con người ta đặt thật nhiều ước mơ bồng bềnh trên đó. Và những kẻ càng nặng tình, trọng tình càng thấy lòng hụt hẫng, chơi vơi. (Tuổi thanh xuân đôi chuyến tàu đi lạc – Lương Đình Khoa)

65. Lời hứa giữa thanh xuân vốn dĩ là bi kịch. Ước hẹn thời niên thiếu thực chất là bi thương. Vĩnh viễn, có dùng cả năm tháng trưởng thành cũng không thể nào thực hiện được. Đó là bi ai. (Thời niên thiếu không thể quay lại ấy – Đồng Hoa)

Thanh xuân là nuối tiếc (Ảnh: Internet)


Thanh xuân là nuối tiếc (Ảnh: Internet)

66. Tuổi trẻ của mỗi người cũng giống như một vì sao, vì ai đó mà phát sáng, cũng vì ai đó mà lụi tàn, dẫu có thế nào cũng lấp lánh kì diệu theo cách rất riêng. (Nỗi buồn màu xanh lá – Raxu Nguyễn)

67. Trẻ mà không dám thực hiện ước mơ thì về già khó có thể mỉm cười. (Đừng phí hoài tuổi trẻ – Nguyễn Anh Dũng)

68. Thanh xuân là quãng thời gian đặc biệt nhất trong cuộc đời một người. Nếu như tuổi thơ là viên kẹo ngọt thì thanh xuân lại tựa như một cốc nước trong vắt, tinh khiết, vô vị, nhưng có thể khiến người ta khao khát được uống mãi, uống trọn một đời. (Tuổi trẻ lạc bước, ta còn đứng trước nhau? – Trương Hạo Thần)

69. Cậu ấy của năm đó chính là cậu ấy tuyệt vời nhất. Nhưng tôi của mãi sau này mới là tôi tuyệt vời nhất. Giữa những con người tuyệt vời nhất của chúng tôi cách nhau một tuổi trẻ. Dù chạy thế nào cũng không thắng được thanh xuân.. (Điều tuyệt vời nhất của chúng ta – Bát Nguyệt Trường An)

Giữa những con người tuyệt vời nhất của chúng tôi cách nhau một tuổi trẻ (Ảnh: Internet)


Giữa những con người tuyệt vời nhất của chúng tôi cách nhau một tuổi trẻ (Ảnh: Internet)

70. Ánh mắt của mỗi người thiếu niên, đen trắng rõ ràng, giống như một bức màn. Dũng cảm, xúc động, yếu đuối, tò mò, khát vọng, lúng túng, thương tâm, thất vọng, suy nghĩ, tìm tòi.. Tất cả những màu sắc rực rỡ nhất của tuổi thanh xuân đều được biểu diễn trên bức màn đen trắng rõ ràng đó.

Khi nó trải rộng mọi màu sắc, thì chúng ta ngờ nghệch không biết, cho dù nó ở ngay trước mắt ta. Chính bởi vì nó quá gần, gần ngay trước mắt chúng ta, thế nên, chúng ta không thể nhìn thấy được. Chỉ cho đến khi nó đã dần dần rời bỏ chúng ta, chúng ta mới có thể từ từ nhìn rõ. (Thời niên thiếu không thể quay lại ấy – Đồng Hoa)

71. Tuổi thanh xuân như một khúc đường hầm xe lửa tối tăm, vừa hổn hển vừa phóng như điên dại. (Đảo tường vy – An Ni Bảo Bối)

72. Năm tháng được ví như một dòng sông. Bờ bên trái chứa đựng những kí ức khó quên, bờ bên phải là những năm tháng thanh xuân đáng để nắm giữ, ở giữa là dòng chảy lặng lẽ, là những nỗi đau ẩn giấu của tuổi thanh xuân. (Đáng tiếc không phải anh – Diệp Tử)

73. Vì con còn trẻ, nếu đi nhầm đường thì đổi hướng. Nếu con sai thì làm lại.

Sponsor

Đừng đứng trước cuộc đời, lãng phí tuổi trẻ bởi chần chừ và hoang mang hết năm này qua năm khác. (Nín đi con – Lê Nguyễn Nhật Linh)

Cứ sai đi vì tuổi trẻ cho phép (Ảnh: Internet)


Cứ sai đi vì tuổi trẻ cho phép (Ảnh: Internet)

74. Khuyết điểm của tuổi trẻ là dễ xúc động, dễ bị tổn thương. Nhưng tuổi trẻ tốt ở chỗ, bị thương mấy cũng sẽ hồi phục rất nhanh, cũng giống như sau cơn mưa sẽ có cầu vồng. (Chào em, Như Hoa – Tử Ngư Nhi)

75. Cảm giác tuổi trẻ như một chiếc đuôi cá trơn tuột trong tay mình, sẽ lập tức quẫy mạnh rồi trượt đi. Cho dù không đi mất, thì có lẽ nó chẳng mấy chốc cũng sẽ chết khô. (Bên cạnh thiên đường – Quản Ngai)

76. Tình cảm thời niên thiếu, có người coi là một giấc mơ, nhưng lại có người sẵn sàng biến nó thành sự chờ đợi cả đời. (Bùi Sơ Ảnh – Lục Xu)

77. Tuổi xuân như một cơn lốc, cuồn cuộn đi qua, để lại một đống đổ nát đầy gạch ngói vụn. (Anh không thích thế giới này, anh chỉ thích em – Kiều Nhất)

Sponsor

78. Thanh xuân là một đám trẻ con ngốc nghếch chẳng biết trời cao đất dày cứ thế liều mạng xông lên rồi vấp ngã; thanh xuân là dù biết thừa câu thoại tiếp theo, ta vẫn sẽ không khỏi cảm động; thanh xuân là ngay khi bạn gần như đã cạn kiệt dũng khí, lại có người nói với bạn rằng đừng sợ, cứ xông về phía trước. (Đợi đi.. Vết thương nào rồi cũng lành – Lư Tư Hạo)

Thanh xuân là xông pha (Ảnh: Internet)


Thanh xuân là xông pha (Ảnh: Internet)

79. Lúc còn trẻ chúng ta từ bỏ, cho rằng đó chỉ là một cuộc tình, nhưng cuối cùng mới biết, đó thực ra là cả cuộc đời. (Hẹn đẹp như mơ – Phỉ Ngã Tư Tồn)

80. Trong kẽ hở của thời gian và hiện thực, tuổi xuân cũng như sắc đẹp, mỏng manh như trang giấy bị gió hong khô. (Anh có thích nước Mỹ không? – Tân Di Ổ)

81. Đang tuổi thanh xuân, giữa bao la biển người, tìm được người mình yêu, được người ấy yêu lại, đó đã là hạnh phúc lớn nhất trong đời người rồi. (Bức thư bị lãng quên – Cố Tây Tước)

82. Thanh xuân cần có rực rỡ, muốn rực rỡ cần có cuồng nhiệt, muốn cuồng nhiệt cần phải liều lĩnh, muốn liều lĩnh cần có can đảm cùng kiên cường. Chúc bạn sẽ có được một thanh xuân rực rỡ, một tuổi trẻ đáng nhớ. Và chúc cho tuổi trẻ của chúng ta sẽ xanh mãi cùng năm tháng. (Tuổi trẻ của chúng ta sẽ xanh mãi mãi – Jinie Lynk)

Chúc cho tuổi trẻ của chúng ta mãi mãi xanh tươi (Ảnh: Facebook Ngôn tình club)


Chúc cho tuổi trẻ của chúng ta mãi mãi xanh tươi (Ảnh: Facebook Ngôn tình club)

83. Tuổi trẻ từng đau lòng vì một người, là minh chứng bạn đã có một thanh xuân trọn vẹn. (Gửi thanh xuân ở lại – Lâm Phương Lam)

84. Thanh xuân có rất nhiều ngã rẽ, nhưng lại chẳng có bản đồ, điều duy nhất chúng ta có thể làm chính là đi theo mộng tưởng của bản thân. (Dám mơ lớn! Đừng hoài phí tuổi trẻ – Lư Tư Hạo)

85. Chỉ có một cách để tuổi trẻ của một người tồn tại mãi mãi, đó là tuổi trẻ ấy được nhìn ngắm, được đắm say và trở thành ký ức của một người khác. (Tuổi trẻ này là để tìm nhau – Hi Trần)

86. Ai cũng có tuổi trẻ và những câu chuyện tuổi trẻ của riêng mình, trong mỗi câu chuyện ấy đều có những hồi ức đẹp kèm theo cả sự nuối tiếc mãi in dấu lại nơi đáy tim. (Năm tháng vội vã – Cửu Dạ Hồi)

87. Trái tim thiếu niên mềm yếu như xúc giác của ốc sên sau mưa, hễ chạm là co rụt. Cuối cùng, chỉ để lại lớp vỏ cứng rắn. (Hạ chí chưa tới – Quách Kính Minh)

Trái tim thiếu niên mềm yếu như xúc giác của ốc sên sau mưa (Ảnh: Internet)


Trái tim thiếu niên mềm yếu như xúc giác của ốc sên sau mưa (Ảnh: Internet)

88. Còn trẻ tuổi như bạn đừng lúc nào cũng nghĩ mình đã rơi xuống đáy cuộc đời, thật ra cuộc đời bạn vẫn còn rất nhiều không gian để rơi. (Đừng ngồi chờ chết trong gió bão – Giang Minh)

89. Thanh xuân chính là cuộc hành trình dài, càng đi xa càng không thể quay trở lại điểm xuất phát, thế nhưng thanh xuân lại lưu giữ cho chúng ta những tình cảm trân quý nhất, những bài học đắt giá và những hồi ức theo ta mãi về sau. (Đừng lãng phí những ngày đẹp trời – Jinie Lynk)

90. Những ngày tuổi trẻ tưởng dài rộng mênh mông nhưng kỳ thực lại rất hữu hạn ngắn ngủi. Nên nếu bạn còn trẻ, hãy học cách để biến tuổi trẻ của bạn thành vô giá. (Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu? – Rosie Nguyễn)
 
Last edited by a moderator:
224 ❤︎ Bài viết: 24 Tìm chủ đề
Thanh xuân của tôi ở hàng ghế đá, ở lớp học này, A7 ơi

Tôi đã trải qua ngót 12 mùa ve, 12 lần kết thúc năm học cũ để bắt đầu một năm học mới. 3 lần tạm biệt chia xa để đến với môi trường mới, nhưng có lẽ lần chia tay mà khắc ghi nhất trong trái tim tôi là năm lớp 12 này. 18 tuổi, cái tuổi mà không phải là lớn nhưng cũng không phải là nhỏ. Cái tuổi mà ta đã bắt đầu có những tình cảm riêng, những suy nghĩ chính chắn.

Mùa hè bắt đầu, ai cũng bận rộn cho ôn tập, và cứ thế lại trôi qua đi rất nhanh. Hoa phượng rực đỏ, tiếng ve ồn ào và đáng ghé thế mà giờ lại không nỡ chia xa.

Những ngày cuối năm, giờ tôi mới nhận ra một điều các bạn là thanh xuân của tôi.. nhưng làm sao đây khi đây là tuần cuối cùng của chúng ta.

Mọt tuần cứ thế trôi qua.. Sến ngày cuối cùng. Bạn ơi ngày mau là ta không được cùng ngồi ở đây rồi. Đứa bạn ngồi cùng bàn ơi tao không muốn xa mi. Những bức ảnh chia tay, những giọt nước mắt rồi là tất cả mọi người cùng hòa chung tiếng hát cô là tuyệt nhất.

Ngày chia tay, những giây phút cuối cùng bên nhau, hãy tặng cho nhau nụ cười nhé. Tất cả chúng tôi khoác vay nhau nhảy múa, cùng điên cùng trong lần cuối này, cả mấy cô trò, thầy trò cùng hát cùng nhảy cùng nói nhữn lời tâm tình với nhau. Rôi cũng phải ra về.. sự quyến luyến, những giọt nước mắt thay cho lời chia tay khó nói

Tôi sẽ còn nhớ mãi các bạn, nhớ mãi gia đình A7 của chúng ta.
 
Last edited by a moderator:
224 ❤︎ Bài viết: 24 Tìm chủ đề

Bạn là thanh xuân của tôi bạn biết không?​


Cành phượng vỹ xinh đẹp đang khoe những bông hoa đỏ chót ẩn hiện qua từng tán lá. Tiếng ve từ xa xa in ỏi kéo lại gần. Tôi đã trải qua ngót 12 mùa hè của tuổi học trò, nhưng mùa hè này- mùa hè thứ 12 của thanh xuân cho tôi bao cảm xúc mới lạ, một chút ngập ngùi hối tiếc

Gửi những người bạn của tôi!

Thời gian ba năm trôi qua không quá dài nhưng cũng không phải là ngắn, ba năm qua chúng ta là thanh xuân của nhau. Buồn có, vui có, có thể là hối tiếc, có thể là niềm hạnh phúc của thành công và cảm giác hụt hẫng của sự chia xa, nhưng.. Tất cả đều trôi qua. Để lại hôm nay chúng ta khôn lớn và trưởng thành hơn. Còn nhớ những phút giây nhỏ lỡ nhịp trái tim với bao rung động đầu đời, bao cảm xúc mới lạ. Tôi biết hôm nay ngồi tại đây ai ai trong các bạn cũng có những cảm giác khác nhau nhưng.. Tất cả đều bao trùm bởi nỗi buồn vì phải chia xa.

Tạm biệt nhé xa rồi bạn đừng quên tôi

Tạm biệt lớp học buồn giờ chia tay rồi.

Thời gian trôi qua nhanh thật đấy, còn nhớ không.. Hôm qua chúng ta còn học chung với nhau mà giờ đây sắp xa nhau rồi. Nhớ những ngày chúng ta bước những bước chân đầu tiên đến trường nộp hồ sơ. Rồi những ngày đầu ta gặp nhau dưới mái nhà chung A7. Có lẽ ban đầu ai cũng có những toan tính, những cái tôi riêng, nhưng rồi thời gian qua đi, tất cả chúng ta đều hòa làm một, một thể thống nhất mang tên A7. Thời gian đã xóa nhòa khoảng cách, làm tôi hiểu hơn về bạn, chúng ta hiểu nhau hơn.

Bài thơ: Tuổi học trò

Tác giả: Hana lee

Tuổi Học Trò

Tuổi học trò hồn nhiên vu vơ

Áo dài trắng, tóc thổi bay trong gió

Thời học sinh vô tư nhiều mơ mộng

Lỡ đánh rơi một nhịp của trái tim

Yêu lớp học, sân trường, hàng ghế đá

Trưa tan học đứng đợi dưới gốc cây

Có đôi bạn sánh vai cùng bước

Đến chân trời hay mọi nẻo tương lai

Tà áo dài trắng xóa đôi mười tám

Mái tóc đen tết xõa giữa mây trời..
 
Last edited by a moderator:
28 ❤︎ Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Thời gian hồn nhiên, vô tư thuở thiếu thời, lúc còn ngồi trên ghế nhà trường của tôi đã qua khi tháng Năm kết thúc, lúc ve kêu gọi hè, lúc những cơn mưa rào bất chợt đến.

279b8fd912fb68b4a1c8dc58b2040d18.jpg

Khi mới bắt đầu vào cấp 3, ai cũng nói còn lâu nữa mới tốt nghiệp, thời gian của chúng ta còn dài, nhưng kể cũng lạ, dường như khi mình nghĩ thời gian còn nhiều, thì thời gian lại có vẻ gấp gáp lên. Thời gian trôi tuồn tuộn như thể có ai đó đã sửa cái đồng hồ lại, bắt nó chạy với tốc độ nhanh gấp đôi. Chớp mắt tháng Năm đã tới rồi, dù chúng ta có thích nhau hay không, hay còn vướng mắc gì thì cũng không còn quan trọng nữa, bởi vì sợ rằng sẽ chẳng còn cơ hội gặp lại. Nhưng thật lòng trong tôi hy vọng mọi người sẽ có được một tương lai tươi sáng phía trước. Quả không sai đây đúng là quãng thời gian vô tư, trong sáng nhất của chúng ta. Tôi vẫn nhớ mình của năm đó, hối hả chạy vào lớp khi nghe tiếng trống vang, ngủ gật trong lớp vì bải giảng nhàm chán, hạnh phúc khi được nghỉ đột xuất, hay phải thức ôn thi tới sáng vì trước đó đã không học bài..

Đến bây giờ, nhận ra mười mấy năm đi học, mười mấy năm được quan tâm chở che thực sự rất ngắn. Còn thời gian phải cô đôc, phải chiến đấu với cuộc sống ngoài kia thực sự rất dài và khốc liệt.

Ngày còn đi học cứ nghĩ rằng, sau này cũng sẽ có ít nhất một ai đó quan tâm, lo lắng cho mình như lúc này, Người mà sẽ tin tưởng một khi cố gắng hết sức thì mình sẽ thành công, người cho mình thêm tự tin vào bản thân, vì mình không hề đơn độc.

Phải chăng đối với một tâm hồn cô độc, tôi đã có những giây phút hạnh phúc?

Một trong những điều có thể làm ta hạnh phúc thực sự, là khi ta biết có ai đó quan tâm và biết được giá trị của bản thân, tôi tin vậy. Do đó, có thể nói tôi đã rất may mắn khi có những người như vậy bên cạnh trong quãng thời gian còn lưu lại trên ghế nhà trường. Giờ đây để tìm được dù chỉ một người như vậy thôi, mà sao khó quá!

Nhưng dẫu sao cũng thật may mắn, chúng ta không thể đi cùng nhau đến cuối đường, nhưng những năm tháng đẹp nhất của cuộc đời chúng ta đã được ở bên nhau.

Bởi vậy nếu còn có thể hãy trân trọng những ngày cuối cùng còn đi học. Trân trọng mỗi một người bạn gặp trong thời niên thiếu. Ra trường rồi, cuộc sống sẽ không dễ chịu như vậy, ngườ i mà bạn gặp cũng chẳng ai còn đơn thuần như thế.

Cuộc sống ngoài kia vô cùng khắc nghiệt hãy trân quý những người thực sự yêu thương bạn, bởi không phải ai cũng có một người bạn. Chúng ta có thể mua nhiều thứ được làm sẵn trong các cửa hàng. Nhưng vì không có cửa hàng nào ta có thể mua bạn bè.

Ngày chia tay chúng ta cứ nghĩ rằng sau này còn có thể gặp lại nhau. Chúng ta nghĩ rằng thật khó để quên đi một người bạn. Nhưng sau này ta mới biết, đó là lần cuối cùng chúng ta gặp nhau vì bây giờ tất cả đã không còn là chúng ta lúc đó nữa. Do đó, nếu sau này có phải tạm biệt một ai đó, ta nên cố gắng hơn một chút. Nói thêm vài câu, vì khả năng đó là câu nói cuối cùng.

Ngắm thêm vài lần, vì có thể đó là cái nhìn cuối cùng. Nhưng có lẽ chúng ta lúc đó còn quá trẻ để hiểu được tầm quan trọng của việc trân trọng những mối liên hệ.

Khi bắt đầu lo cho cuộc sống độc lập của riêng mình, chúng ta bắt đầu sợ bị phán xét, cũng như bắt đầu phán xét người khác nhiều hơn. Chúng ta quan tâm việc ai đó có nhiều tiền như thế nào, hay xe của họ đắt bao nhiêu, quần áo họ hiệu gì. Chúng ta quên mất con người vô tư của mình, quên mất những con người hồn nhiên ngày ấy, những kẻ thích cười.

Chúng ta đã quên mất rằng, chúng ta cũng đã từng sống hết mình với những năm tháng tuổi trẻ, nó là một minh chứng cho những điều ngốc nghếch điên rồ, chúng ta có thể làm, nhưng lại không thể làm vào độ tuổi khác.

Và giờ đây, trong thế giới của người lớn, chúng ta dành hầu như thời gian của cuộc đời để làm việc, bám lấy những công việc mà mình chán ghét chỉ để kiếm tiền, chúng ta lo lắng mình không bằng mọi người, đeo đuổi những thứ vật chất phù phiếm. Chúng ta đang chèn ép mình quá sức.. Đôi khi không có hại trong việc trì hoãn công việc cho đến sau này. Bởi thật tốt khi có một người bạn, ngay cả khi bạn sắp chết.

Lúc ra trường, ai cũng háo hức bước vào thế giời của người lớn, hạnh phúc vì được làm chủ cuộc sống. Nhưng mà chẳng bao lâu ta lại hối tiếc, ta bắt đầu sợ mình già đi, sợ không còn nhiều thời gian để tận hưởng niềm vui bạn bè, sợ phải trưởng thành, sợ phải bắt đầu lo cho cuộc sống độc lập của riêng mình. Chúng ta đúng là những sinh vật mâu thuẫn,

Phán xét về chính mình. Đó là điều khó khăn nhất. Thật khó để phán xét bản thân hơn là phán xét người khác. Nếu bạn thành công trong việc phán xét bản thân, đó là bởi vì bạn thực sự là một người khôn ngoan.

1ded06dbf208b64fa7c7a81163bb9893.jpg

Khi ta 17 tuổi, tựa như một đóa hướng dương, như khoảng thời gian ngày ngày mỉm cười hường về phía mặt trời, nó là sự khởi đầu của những hạnh phúc một đời mà ta không thể thiếu. Tuy rằng khoảng thời gian hạnh phúc này ngắn ngủi, nhưng dẫu sao cũng đã từng có, hơn nữa còn sánh bước cùng những nỗi buồn, đau đớn của tuổi xuân. Thanh xuân chỉ có lần, dù chua chát hay ngọt ngào thì những người như tôi và bạn cũng đã vô thức bước qua trong loạng choạng, va vấp.

Bất kể cuộc sống có nhiều trắc trở va vấp, hãy cứ hy vọng mình sẽ vượt qua, sẽ sống tốt. Nếu không thể quay lại, cũng chẳng thể níu giữ thì hãy thích ứng với guồng quay cuộc sống của chính mình.

Đúng là có một số chuyện quá khứ chỉ là quá khứ, và con người chúng ta hay sự vật khi đối mặt với sự hòa tan mạnh mẽ của thời gian, thì cũng sẽ phải thay đổi. Không ai có thể tránh được sự gọt giũa của thời gian, hoặc buộc phải thay đổi hoặc bất giác thay đổi. Tôi và bạn có thể vẫn giống như trước nhưng, chúng ta không còn ở điểm ban đầu nữa.

Tôi nhận ra, ký ức của chúng ta là một phương tiện hữu hiệu. Dù tốt dù xấu, dẫu vui hay buồn thì những trải nghiệm đó cũng sẽ hòa thành hồi ức, từng chút từng chút lấp đầy quá khứ của bạn, có như vậy cuộc đời của chúng ta mới phong phú, nhiều màu sắc.

Bản thân tôi, tôi rất vui vì đã có một người bạn.
 
Last edited by a moderator:
5 ❤︎ Bài viết: 0 Tìm chủ đề

Thanh xuân là để bỏ lỡ​


Tớ là một cô gái hay tự ti, ngoại hình bình thường, và sống nội tâm. Còn cậu- một người con trai có nhiều tài lẻ, đẹp trai và tốt với mọi người xung quanh. Tớ và cậu như hai người ở thế giới khác nhau, tưởng như không bao giờ có thể gặp gỡ. Ấy vậy mà tớ lại rung động trước ánh mắt lướt qua của cậu. Có lẽ đó là lần đầu tiên con tim tớ đập nhanh như vậy, và.. Tớ hiểu rằng tớ thích cậu.

Thích cậu, dõi theo từng status của cậu, từng lời cậu nói, từng hành động của cậu dù là nhỏ nhất. Thích cậu đến vậy, nhưng lại không dám tỏ tình, vì tớ sợ nếu như nói ra có lẽ cậu sẽ cảm thấy khinh bỉ tớ..

Đúng vậy, đâu có ai lại đi thích một người mà thậm chí còn chưa bao giờ nói chuyện cùng nhau cơ chứ. Tớ cứ giữ lại cho mình đoạn tình cảm mà đến bản thân mình còn thấy mơ hồ và vẫn tiếp tục âm thầm dõi theo cậu ngày này qua tháng khác.

Rồi một ngày kia, cậu chuyển đến lớp tớ, được giáo viên sắp xếp cho cậu ngồi cạnh mà cảm xúc của tớ cứ lo lắng xen lẫn một chút gì đó vui mừng. Tớ còn nhớ như in lần đầu tiên khi cậu nói chuyện với tớ, nụ cười của cậu, ánh mắt của cậu làm tớ cảm thấy giống như thế giới chỉ còn lại mình cậu vậy. Tớ và cậu thân nhau hơn. Cậu luôn tâm sự với tớ về mọi thứ và bao gồm cả chuyện tình cảm. Cậu nói cậu thích một người con gái, cô ấy hiền lành và xinh đẹp nhưng cậu lại không dám tỏ tình. Có lẽ tớ và cậu giống nhau đều yêu đơn phương nhưng tớ thì thích cậu, còn cậu thì thích người khác.

Thời gian trôi đi, hôm nay là ngày tốt nghiệp, tớ lấy hết dũng khí của mình để tỏ tình với cậu dẫu biết mọi chuyện rồi sẽ chẳng đi đến đâu. Tớ viết một cuốn sổ nhỏ ghi mọi điều tớ muốn nói với cậu, lặng lẽ đem dấu nó vào trong cặp sách của cậu, rồi ra về.. Và nếu như tớ có đủ dũng khí để nói trước mặt cậu thì có lẽ mọi chuyện đã khác. Mãi sau này, tôi mới biết người con gái mà cậu thầm thích năm ấy, hóa ra lại chính là tôi.
 
Last edited by a moderator:
151 ❤︎ Bài viết: 27 Tìm chủ đề
Thanh xuân - cuốn nhật ký lưu giữ kỉ niệm

Tác giả: Đàm Thị Điệp

Mọi người đều cho rằng, thanh xuân là khoảng thời gian đẹp nhất của mỗi con người chúng ta. Thanh xuân lưu giữ tất cả những kỉ niệm tốt đẹp, vui vẻ, những nụ cười vô tư hồn nhiên, hay những điều không ai muốn, trong đó có cả những nỗi buồn hay những giọt nước mắt. Thanh xuân chỉ là một khoảng thời gian ngắn ngủi, khi ta còn ngây dại thời học sinh, sinh viên, không phải khi ta trưởng thành.

Mọi người đều nói, thanh xuân có thể coi là khoảng thời gian đẹp nhất của tuổi trẻ. Có lẽ người ta nói như vậy, vì ở khoảng thời gian đó chúng ta còn ngây dại, suy nghĩ cũng chưa chín chắn. Suy nghĩ giống như đứa trẻ con, lại thêm một chút suy nghĩ người lớn, có vậy thanh xuân mới để lại cho ta nhiều kỉ niệm.

Thanh xuân, là nơi lưu giữ tất cả những kí ức về một quá khứ đã qua của mỗi chúng ta. Thanh xuân của bạn có đẹp hay không, còn tùy thuộc vào cá nhân chúng ta. Ta có thể có một thanh xuân ý nghĩa, nếu bạn muốn có một thanh xuân ý nghĩa lưu giữ những kỉ niệm đẹp, để sau khi thanh xuân trôi qua bạn không phải cảm thấy hối tiếc, đơn giản là bạn cứ sống hết mì nh, chơi hết mình, làm những điều có ý nghĩa, đối sử tốt với mọi người, hãy cho đi để nhận lại, và đặc biệt hãy dành thật nhiều thời gian cho gia đình và chính bản thân mình. Hay đơn giản là yêu thương, quan tâm một ai đó. Thanh xuân qua, mà không có một mối tình nào thì quả là đáng buồn. Sau mối tình đó không biết kết quả ra sao, nhưng nó cũng làm ta thay đổi và trưởng thành hơn.

Bạn có biết, thanh xuân đáng giá bao nhiêu không? Có rất nhiều người nghĩ rằng, có tiền là có thể mua được thanh xuân. Những ai đã từng có suy nghĩ đó thì bỏ ngay đi nhé. Câu trả lời của mình là nó vô giá. Tiền có thể mua được vàng bạc, kim cương.. nhưng tiền không mua được thời gian, tiền không thể khiến thời gian ngưng chảy, không thể khiến đồng hồ ngừng quay. Thời gian qua đi thì không lấy lại được, cũng giống như thanh xuân. Thanh xuân như một cơn mưa rào, đến rất nhanh đi cũng rất vội.

Thanh xuân là nhật kí lưu giữ những cảm xúc tự nhiên, cũng như những trải lòng, tâm sự sâu kín trong lòng chúng ta. Hãy tâm sự với ai đó mà bạn tin tưởng, để lòng cảm thấy nhẹ nhõm, thoải mái.

Thanh xuân là bức tranh nhiều mảnh ghép, đẹp nhất của đời người. Thanh xuân không phải chỉ có những điều tốt đẹp, trong đó vẫn có những quãng đường đầy sóng gió, đã lấy đi bao nhiêu nước mắt vì không biết câu trả lời. Thanh xuân có mấy ai không phải trải qua sóng gió, có mấy ai không rơi nước mắt. Có như vậy, ta mới nhận được bài học, sức mạnh và trưởng thành hơn.

Thanh xuân là tổn thương, là sai lầm, nhưng đừng vì thế mà ngần ngại làm gì mình thích. Hãy thổ lộ tình cảm của bạn, đừng vì thất bại mà nản chí.

Đừng để thanh xuân trôi qua nhanh trong cô đơn và sợ hãi. Hãy can đảm nói ra những điều trong lòng mình. Đừng để thanh xuân trôi qua một cách nhanh chóng và vô nghĩa. Vì thanh xuân qua không có gì có thể xóa được. Đừng ai giống như tôi, vì đợi chờ một câu trả lời mà đánh mất thanh xuân.


Đàm Thị Điệp
 
Last edited by a moderator:
45 ❤︎ Bài viết: 18 Tìm chủ đề
Thanh xuân trải qua nhiều năm tôi mới biết nó đáng quý như thế nào?

Đắm chìm trong thế giới mơ mộng tưởng chừng nó mang đến cho ta nhiều điều thú vị nhưng ngược lại nó làm cho ta quên mất chính mình, quên mất mình còn nhiều điều chưa thực hiện, quên mất mùi vị thanh xuân nó có vị gì!

Tôi vẫn còn nhớ đến câu nói của thầy Hà (Hà Cảnh) : "Thanh xuân là cảm giác làm bất cứ điều gì cũng vẫn kịp. Một khi nắm chắc tuổi thanh xuân trong tay, bạn sẽ cảm thấy còn nhiều thời gian, nhiều tinh lược để tiêu xài. Chỉ cần đừng dễ dàng từ bỏ việc mình muốn làm, người mình muốn gặp, ước mơ mình muốn thực hiện, đồng tiền mình muốn kiếm, nơi mình muốn đi.. Vậy thì tất cả vẫn còn kịp" đã cho tôi động lực rất nhiều.

Thanh xuân này, tôi đã bỏ lỡ nhiều thứ như tình bạn, tình yêu, lẫn gia đình, từ bỏ tất cả để có một cuộc sống bình yên, nhưng càng bình yên tôi càng thấy mình vô dụng. Vì vậy, tôi quyết định quay về vạch xuất phát của mình để thách đấu với cả thanh xuân còn lại tôi bỏ lỡ.
 
Last edited by a moderator:
0 ❤︎ Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Một buổi sáng đẹp trời, với cái nắng nhẹ nhàng của ban mai, một cái nắng như báo hiệu cho tôi biết rằng mùa hè đã kết thúc và năm học mới đã bắt đầu. Tôi, một cô học trò độ tuổi ngây ngô, bình dị, đang háo hức chuẩn bị cho năm học mới, một năm học được xem là đánh dấu một khởi đầu mới của tôi, hôm đó tôi vào lớp 10.

Một chút ngây ngô và một chút háo hức trực trào trong cô gái tuổi đôi mươi, cảm giác có chút vui sướng lại có chút lo sợ cho khởi đầu mới. Nhưng có vẻ hôm đó đã rất suông sẻ, tôi nghĩ là vậy, vì thực sự thì hôm đó tôi đã rất vui. Tôi được gặp lại những người bạn cũ và làm quen được rất nhiều bạn mới, và hôm đó cũng là ngày mà tôi gặp được ánh mắt của người ấy, tôi bị thu hút bởi ánh mắt của một chàng trai cùng lớp và dường như chàng trai ấy cũng để mắt đến tôi. Hai con người không quen biết cứ chạm phải ánh mắt của nhau hết lần này đến lần khác mà không biết rằng đó là ánh mắt của của một sự khởi đầu cho một mối quan hệ không có kết cục.

Tôi không chắc lúc đó tôi có phải lòng cậu ấy không, nhưng tôi nghĩ là không, tôi chỉ là thắc mắc vì sao ánh mắt ấy lại luôn đưa về phái tôi mà thôi và cái ánh mắt ấy vẫn luôn đều đặn xuất hiện trong lớp học, tiết chào cờ, thể dục.. Thật ra thoạt đầu tôi có chút khó chịu về điều ấy, vì bản thân tôi lại là một người rất không thích người khác luôn chằm chằm vào tôi như vậy, nên lúc đó tôi liên tục tránh né cậu ấy. Nhưng bạn có tin vào câu "mưa dầm thấm lâu không", với tôi thì có đó bởi vì nó đã thực sự hiệu nghiệm với tôi. Sau bao lần bắt gặp, tôi lại bỗng dưng cảm thấy ánh mắt ấy sao lại dịu đàng đến thế và cả những hành động nho nhỏ khiến tôi cảm thấy rằng cậu ấy đang quan tâm đến tôi, vậy là từ thái độ khó chịu ban đầu thì tôi lại dần chuyển sang cảm nắng cậu ấy. Thế là vào cuối năm lớp 10, lần đầu tiên tôi biết thích một người.

Cả hai bắt đầu kiếm cớ để được nói chuyện với nhau nhiều hơn, kể nhau nghe một vài câu chuyện nho nhỏ xảy ra xung quay chúng tôi, đôi lúc còn trêu đùa và động viên nhau cố gắng. Thậm chí hăng say đến mức nhắn tin với nhau đến tận 2 giờ sáng, tôi còn nhớ như in cảm xúc của tôi lúc đó, tủm tỉm cười hạnh phúc giữa đêm khuya tịch mịch, dù ngoài kia là một bầu trời u ám của màn đêm nhưng trong mắt tôi lại tràn đầy màu hồng sáng chói của tình yêu thủa chớm nở. Nhưng có một điều đặc biệt chính là chúng tôi dành rất nhiều thời gian trò chuyện qua tin nhắn nhưng cả hai khi gặp nhau ở ngoài đều im lặng, thậm chí còn chưa từng nhìn thẳng vào ánh mắt của đối phương. Nhưng tôi lại không quan tâm cho lắm, cũng phải thôi, tôi của lúc ấy đang say trong giấc mộng tình yêu cơ mà, lúc đó tôi rất ngại và nghĩ rằng chắc cậu ấy cũng đang giống tôi vậy.

Cứ thế mối quan hệ này vẫn được tiếp tục, cả hai dần thân thiết hơn, nội dung cuộc trò chuyện cũng dần được thay đổi, không còn những câu chuyện hàng ngày nữa, mà thêm vào đó chính là những lời tâm sự như những người bạn tri kỉ vậy. Cậu ấy nói cho tôi nghe những khó khăn mà cậu ấy gặp phải, những nỗi buồn mà cậu trải qua. Nhưng những gì tôi có thể gửi được cho cậu chỉ là đôi ba dòng tin nhắn biểu đạt rằng tôi cũng hiểu nó và không ngừng nói "cố lên", thực ra tôi cũng rất buồn vì điều đó, nhiều người khi tìm đến tôi tâm sự tôi đều có thể nói rất nhiều điều an ủi họ và thậm chí cho họ lời khuyên để thoát ra khỏi nỗi buồn. Ấy vậy mà khi dứng trước người tôi thích tôi lại không thể nói được gì, vì sao vậy nhỉ? Đôi lúc tôi cứ gõ nó ra nhưng rồi lại không có can đảm gửi nó đi, không biết từ lúc nào mà tôi dần quan tâm hơn đến những lời nói của cậu, tôi sợ nếu tôi nói vậy cậu sẽ không thích, hoặc là cậu sẽ cảm thấy đó là những lời nói suông vì đôi lúc cậu đã cho rằng tôi không thể hiểu những gì cậu ấy nói, đôi lúc tôi có thể nhận ra ngay sự thất vọng trong cậu nói của cậu, mỗi lúc như vậy tôi lại tự trách bản thân mình nhiều hơn. Hàng ngày tôi vẫn cứ chờ tin nhắn của cậu, tôi luôn thắc mắc không biết cậu ấy đang làm gì, ở đâu.. Đôi lúc vì một lời nói giản đơn qua tin nhắn mà vui cả ngày, hay là chỉ một lời hứa sẽ đưa tôi đi chơi cũng khiến tôi trông đợi háo hức hằng đêm. Cứ như vậy tôi bắt đầu đắm chìm vào tình yêu trong mộng tưởng, cuộc sống và cảm xúc của tôi đều xoay quanh cậu ấy mà không biết rằng đối phương đang dần phai nhạt với mình.

Sau một thời gian, chúng tôi bắt đầu ít trò chuyện hơn hẳn, nếu có cũng chỉ là đôi ba dòng tin nhắn hỏi thăm nhau và vẫn như thường lệ tôi lại gửi lời động viên cố lên, nhưng tôi không biết rằng đó là lần cuối chúng tôi trò truyện với nhau. Bởi vì từ lần đó chúng tôi đã im lặng cả tuần, không một dòng tin nhắn, cũng không một câu hỏi thăm, tôi cũng không dám nhắn tin nhiều cho cậu vì tôi sợ cậu nghĩ tôi phiền phức và tôi cũng đang muốn thử xem cậu có nhớ đến và nhắn tin cho tôi không. Cư thế cho đến một ngày, lúc ấy là khoảng thời gian chúng tôi chuẩn bị bước vào năm lớp 12, tôi đang lướt facebook thì đập vào mắt tôi chính là bài viết của cậu mới cập nhật trên mạng xã hội, cậu đổi hình đại diện của mình là bức ảnh của một cô gái khác ở chế độ công khai với một icon trái tim biểu thị đây là cô gái của cậu. Thế là mọi người thi nhau vào để lại những lời nhắn chúc mừng cho cả hai, cậu cũng vui vẻ đáp lại từng cái một với giọng điệu đầy tự hào, hạnh phúc. Tất cả mọi người đều đang vui mừng nhưng họ đau biết rằng có một có gái đang đọc từng dòng bình luận của họ, bàn tay cô ấy đang run rẩy, trái tim thì dần tan nát. Một cú vả thật mạnh vào sự mộng tưởng bấy lâu của cô, đoạn tình cảm mà cô cất giữ bao lâu giờ lại kết thúc cay đắng đến vậy. Tôi vào thẳng trang tin nhắn, lục lại đoạn hội thoại của tôi và cậu rồi xóa nó đi không một chút hối tiếc, vừa căm phấn lại vừa cảm thấy mình thật đáng thương. Đặt điện thoại xuống, tôi kiếm tìm một việc gì đó để làm, cố chấn an bản thân rằng mình ổn, giữ cho bản thân mình không khóc dù nó vẫn đang trực trào nơi khóe mắt.

Kể từ đó tôi vẫn giữ bản thân mình bình tĩnh như vậy, mỗi ngày đều kiếm một điều gì để làm, khiến bản thân mình thật bận rộn với hy vọng rằng sẽ không còn nhớ đến cậu nữa. Tập cho mình một thói quen không còn quan tâm đến cuộc sống của cậu, nhưng thỉnh thoảng mà không chịu được vẫn có đôi lần vào trang cá nhân của cậu và cả cô người yêu để xem cuộc sống của hai người đang diễn ra thế nào, nhưng mỗi lần như vậy tôi lại bắt đầu tự trách bản thân mình ngu ngốc, sao vẫn cứ quan tâm đến họ làm gì, tôi đang mong chờ điều gì cơ chứ, tôi thừa nhận rằng đôi lúc tôi đã xấu tính đến mức mong hai người sẽ chia tay nhưng đó cũng chỉ là suy nghĩ thoáng qua đôi lần mà thôi.

Cuối cùng ngày chào đón năm học lớp 12 cũng đã đến, vẫn là vào một buổi sáng đẹp trời, vẫn có những ánh nắng nhẹ nhàng của ban mai len lỏi qua từng phiến lá. Dòng người vẫn nô nức qua lại, tiếng chào hỏi đan xen tiếng cười đùa sau một mùa hè xa cách, khung cảnh vẫn như xưa, vẫn giống như ngày đầu cả hai chạm mắt. Chỉ khác là chúng tôi đã lớn hơn một chút, tôi không còn là cô bé lớp 10 háo hức khi xưa, cậu cũng không còn là cậu bé năm ấy luôn đưa mắt nhìn về phía tôi, thêm với việc tôi với cậu năm lớp 12 cũng không còn học chung lớp, có lẽ đó cũng là một điều tương đối tốt với tôi khi không phải cảm thấy ngại ngùng mỗi mỗi khi chạm mặt cậu. Mọi người ai nấy đều đang nói về cậu, về cô người yêu mới công khai của cậu, họ nói rằng hai cậu đến với nhau rất nhanh chóng, chỉ cần đôi ba dòng tin nhắn từ cô gái kia cậu đã đồng ý. Nói xem lúc đó tôi đã thế nào cơ chứ, tôi phải giả vờ như tôi đang rất ổn, vờ như tất cả mọi chuyện chưa từng xảy ra, vờ như rằng tôi cũng bất ngờ vì điều ấy nhưng thực ra sâu trong lòng tôi là sư khó chịu, tủi thân và uất ức. Nhưng khiến tôi bất ngờ hơn hết chính là sự bình tĩnh của cậu, cậu thậm chí còn có thể cười đùa với tôi và tất cả mọi người. Tôi tự hỏi làm sao cậu có có thể như vậy, từ bao giờ cậu có thể bình tĩnh nhìn vào mắt tôi và cười như thế.

Sau ngày ấy trở về tôi vẫn cố gắng khiến bản thân mình bận rộn hơn nhưng có vẻ đầu óc tôi đã không thể tập trung như trước nữa, trong đầu tôi luôn hiện ra những hình ảnh của buổi sáng hôm ấy, về nụ cười, ánh mắt và sự bình tĩnh của cậu. Rất nhiều câu hỏi cứ luẩn quẩn trong đầu mà mãi tôi không thể thoát ra được. Hóa ra từ trước đến giờ đều là tự tôi đa tình thôi sao? Hoặc là trong một khoảnh khắc nào đó cậu cũng đã từng thích tôi phải không? Hay trước giờ cậu chỉ xem tôi là một "lốp dự bị", đợi đến khi cậu tìm được người khác thích hợp hơn thì không cần đến nó nữa? Càng nghĩ nó càng khiến tôi đau lòng hơn, tôi không tài nào dừng những suy nghĩ đó lại được cho đến khi vào một đêm mưa, mọi người đã chìm vào giấc ngủ từ lâu, còn tôi thì đang thao thức trên giường cùng bản nhạc buồn như chính tâm trạng của tôi vậy.

Anh đã quyết vì ai bỏ em.. khi chúng ta

Đang ở rất gần với đoạn kết hạnh phúc.. thế mà

Yêu một ai anh đâu có nhớ

Hôm nay em đứng đây đợi chờ..

Từng lời bài hát như đang cứa vào trái tim mệt mỏi lâu nay của tôi vậy, thế là tôi bất chợt òa khóc nức nở, dồn hết tất cả sự chịu đựng, lừa dối bản thân rằng mình ổn, sự tủi thân, sự đang thương mà tôi cất giữ lâu nay, tất cả tôi đem chúng ra bằng những giọt nước mắt mà trước đây tôi đã chặn chúng lại, cho đến hiện giờ tôi không còn giữ được nữa. Lúc mọi người đang say nồng trong giấc ngủ lai là lúc tôi giãi bày những tâm sự của mình với mưa, nhờ cơn mưa ngoài kia cuốn trôi đi những nỗi buồn trong lòng mình, đồng thời để nó che đi tiếng khóc của bản thân yếu ớt này. Đó là lần đầu tiên và là lần cuối cùng tôi khóc cho mối tình dang dở này, sau đêm đó tôi đã lấy lại được tinh thần, trở về là cô gái vui tươi thủa xưa, cũng không còn quan tâm đến cậu ấy nữa. Từ giờ tôi là tôi, cậu là cậu, hai chúng ta chỉ còn là hai người bạn cùng lớp khi xưa mà thôi, những điều từng cùng nhau trải qua, những thư chúng ta từng chia sẻ, những lời hứa từng nói cho nhau nghe, tất cả sẽ là một vùng kí ức tươi đẹp mà tôi cất giũ thuở niên thiếu.

Mối tình của tôi đã kết thúc như vậy đấy, câu chuyện với tôi có thể khá buồn và đau lòng nhưng giờ ngẫm lại chẳng phải nó cũng cho tôi một khoảng thời gian rất đẹp sao. Một phần cũng vì tôi quá ngây thơ, cứ mãi đắm chìm trong cơn mưa tình yêu ngọt ngào của thanh xuân mà không hay biết ai kia đã đi tìm bến trú từ lâu, để đến khi mưa dần tạnh lại để bản thân ướt đến cảm năng. Nhưng nhờ vậy mà quãng thời gian của tôi ngồi trên ghế nhà trường cũng bớt nhàm chán hơn, nó khiến tôi hiểu thêm một phần về bản thân mình, về cô gái bé nhỏ mà bấy lâu tôi luôn bắt nó phải mạnh mẽ, để tôi biết rằng đôi khi tôi cũng nên nuông chiều nó một chút, nên cho nó yếu đuối và rơi nước mắt vài lần. Như vậy nó mới cứng cáp và thật sự mạnh mẽ chứ không phải giả vờ yếu đuối như trước đây. Cuối cùng thì tôi muốn gửi lời chúc cho cậu ấy, người con trai đã khiến tôi cảm nắng rồi lại ướt đẫm giữa cơn mưa năm ấy, tôi sẽ luôn khắc ghi ánh mắt đó và gửi lời chúng đến cậu, hy vọng chúng ta sẽ mãi hạnh phúc dù cho chưa từng là của nhau.
 
Từ khóa: Sửa

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back