Trả em về với cuộc sống của em đi Một cuộc sống không có anh bên cạnh Một cuộc sống không lo toan phiền muộn Không ganh đua không tranh giành với người * * * Em yêu anh có thừa và có thật Nhưng ích kỷ có đủ và có nhiều Em không muốn chia sẻ cho người khác Cũng chẳng nỡ giành giật với người ta * * * Thì thôi, em buông tay anh nhé Đi con đường nơi chỉ có mình em Có cô đơn, có đâu khổ hờn giận Nhưng là lựa chọn em chẳng nỡ đâu anh * * * Em bước đi nhưng tim còn đứng lại Lặng lẽ nhìn anh suốt cuộc đời Khi anh cười em cũng cười hạnh phúc Mà trái tim em rỏ máu anh ơi * * * Làm thế nào với con tim ích kỷ Bộ óc nhỏ nhen không biết làm mặt cười Anh nơi đó đừng quay đầu nhìn lại Ánh mắt anh, em đối diện làm sao * * * Anh thân yêu hãy cầu chúc cho em Cầu cho em sẽ không nhớ anh nhiều Cầu cho em sẽ nhanh yêu người khác Và.. cầu cho em sẽ vẫn nhớ anh Điều cuối cùng anh hãy chúc cho em Chúc cho em sẽ thôi đừng hối hận Đừng hối hận vì lỡ buông tay anh! Tác giả: Hoa Phi yên
Buông Em đâu phải là sỏi đá Cũng không phải cỏ hoa Em là người bằng xương thịt Có máu và trái tim * * * Đừng lỡ gieo yêu thương Mà lòng không muốn mở Đừng bước vào trái tim Mà muốn quay đầu lại * * * "Em yêu anh" em nói ra rồi nhé Sao anh còn làm khó trái tim em Chuột đuổi mèo bao giờ mới bắt được Lí trí em không kiên nhẫn nổi đâu * * * Em mệt mỏi, con tim muốn gục ngã Chẳng lẽ nào.. em lại buông tay Giọt nước mắt sắp rơi em giữ lại Bàn tay anh bỗng chốc lại thu về Trái tim anh bằng đồng hay bằng sắt Sao cứ làm trái tim em phải đau * * * Phải chăng em không xứng được hạnh phúc Chỉ vì em là người tới thứ hai Sao anh chỉ nhìn về phía cô ấy Trước mặt anh em đứng để làm gì? * * * Khi em khóc, xin anh đừng tiến lại Đừng đưa tay nắm hờ rồi lại buông! Tác giả: Hoa Phi Yên
Lửng Em sẽ viết bản nhạc của nước mắt Giành tặng anh khi tất cả không còn Viết một nốt chấm dôi rồi dấu lặng Bản nhạc bỏ ngỏ không khóa son Tác giả: Hoa Phi Yên
Buông Em tự nhủ: Đừng đi đường đó nữa Hãy dừng lại, giữ lấy chiếc đuôi đi Mà con tim lại chẳng nghe lí trí Cứ cố chấp muốn đổi lấy đôi chân Từng bước đi dẫm lên đống gai nhọn Máu rỏ đỏ thấm đẫm cả đoạn đường Anh không biết hay giả vờ không biết Hoa hồng chẳng có chỉ có máu em rơi Buông tay đi cho lòng em nhẹ nhõm Buông đi em, không giữ được nữa rồi Giữ làm sao khi người không muốn ở Giữ làm sao khi người chẳng nâng niu Em là cá, hãy về với biển khơi Hãy thả mình trong sâu rộng biển cả Buông tay ra thấy trời xanh biển rộng Biển là nhà, sẽ mãi ở bên em! Tác giả: Hoa Phi Yên
Lặng (Sưu tầm, Tác giả: Phạm Như Yến) Lặng lẽ em nhìn anh từ phía xa Một màu xanh xanh của nỗi nhớ Đôi chân nào nhìn nhau đã bước lỡ Hòn sỏi soi nghiêng mắt ướt sầu. * Anh đã từng sống trong em xưa thật Như ngọn lửa của những ngày đã cũ, Biết bùng cháy cái màu bất hủ Một ấm ức buồn lụi tắt hôm qua. * Tình yêu, em có biết vẽ đâu Chẳng màu mè cũng chẳng nét rõ. Cứ lặng lẽ như mây, như gió Cứ lặng lẽ như em, như anh. * Trả lại em báu vật của trái tim Cái người đời thường gọi là nỗi nhớ! Cái mà em vô hình, vô nghĩa Cái mà anh chẳng giữ hôm qua.
Lỡ Ta nhìn nhau ở hai đầu xa cách Lỡ thật rồi, lỡ hẹn với yêu thương. Xuân hạ thu đông bốn mùa không đổi sắc Mà sao anh lại lỡ đổi tình này. * Anh không giữ hay em không biết níu Hạnh phúc nào ta từng sẻ chia nhau Thôi duyên kiếp đến đây đã hết hạn Anh về đi, bên ấy có người chờ. * Trong tình yêu, nào biết sai hay đúng Em đến trước vậy người nào đến sau? Trước hay sau cũng như nhau thế đấy Kết cuộc tình anh chẳng ở cùng em. * Anh từng hứa nhưng chắc anh chẳng nhớ Hoặc có là nỗi nhớ dành cho ai! Em đã biết, buông tay thôi anh ạ. Đừng thương hại, em cũng chẳng cần anh. * Hoa hồng trong gió, có dập nát vẫn là hoa hồng. Em trong đau khổ, em vẫn mãi là em. Em kiêu ngạo? Chẳng phải đâu anh ạ. Chỉ là "lỡ" em biết nặng nhường nào. Tác giả: Hoa Phi Yên
Thói quen Cứ âm thầm rồi lặng lẽ Anh bất chợt trở thành một thói quen Một thói quen ở trong em lâu lắm Mà riêng em lại chẳng hề nhận ra Cuộc sống này cứ từ từ đi qua Giống như sương cứ thấm dần vào đất Rồi thói quen cứ thấm dần vào máu Trở thành một phần ở trong trái tim em Đến một ngày em thấy nhói một chút Chợt nhận ra em mất đi một phần Một phần nhỏ trong cuộc sống ai đó Nhưng là tất cả trong cuộc sống của em Giờ còn lại chỉ là một thói quen Một thói quen là nụ cười, là nước mắt Thói quen đó đã từng là ai đó Nhưng ai đó đã không là của em Tác giả: Hoa Phi Yên
Nhật Hi Chào con, một sinh linh bé bỏng Mẹ thường gọi con yêu là Nhật Hi Nhật là trời, Hi là hi vọng Con là ngày mai tươi sáng của mẹ cha. Thế nhưng mà, Nhật Hi của mẹ ơi Mẹ không giữ, đã không giữ được con Mẹ đã khóc, khóc nhiều lắm con yêu ạ! Mẹ cùng cha đều đã đau rất nhiều. Mẹ lựa chọn buông tay cha của con Người đàn ông là ngọn nguồn thương tổn Dù người ấy yêu mẹ con rất nhiều. Không ai hiểu được trái tim của mẹ Đau đớn, day dứt cùng vỡ tan Tìm ở đâu, ánh mặt trời của mẹ. Xin lỗi con, mẹ đã ngốc nghếch rồi. Tác giả: Hoa Phi Yên