"Sao dạo này mày cứ đánh tao mãi thế?" "Vì tao sợ tốt nghiệp rồi sau này không còn cơ hội đánh mày nữa." Tháng năm vội vã trôi qua, chúng ta ai rồi cũng sẽ trưởng thành, cũng sẽ tìm được con đường riêng cho bản thân mình. Nhưng có lẽ, những hồi ức với người bạn cùng bàn năm ấy ta sẽ mãi chẳng thể nào quên được. Sau khi đọc xong bức thư "Gửi bạn cùng bàn" của Cỏ Xanh 06, tôi chợt nhớ về người bạn cùng bàn năm xưa của mình. Vẫn là cảm xúc bồi hồi, thoáng một chút buồn, một chút tiếc nuối, một chút muốn quay lại những năm tháng tươi đẹp ấy! Chỉ tiếc là.. thời gian không chờ đợi bất kì ai. "Gửi bạn cùng bàn" không hẳn chỉ là một bức thư ngắn, mà còn là bức tâm sự, là nỗi niềm của tác giả muốn gửi gắm đến người bạn cùng bàn của mình. Không thể gặp mặt, không thể nói trực tiếp, chỉ có thể dùng những nét bút để biểu đạt cảm xúc của mình. Nhưng chỉ cần như vậy, cũng đủ để cho ta thấy, "người bạn cùng bàn ấy" có một vị trí vô cùng đặc biệt trong lòng tác giả. Gửi bạn cùng bàn"là một bức thư tràn đầy cảm xúc, là áng văn hay đáng để chúng ta thưởng thức và suy ngẫm về chính câu chuyện của mình. Tuy chỉ là một đoạn văn ngắn, nhưng cũng đủ để tạo cho ta nhiều dư ba ám ảnh!