Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (643) Thơ họa chuyện trò vui không đề Gà gáy giục tia hồng ló dạng Chị Hai ơi! Trời sáng bửng rồi Em thưa đặng phải về thôi Kẻo ảnh đứng ngồi lo lắng chẳng yên Tối qua mệt ngủ liền mấy tiếng Dậy bữa nay lúng liếng nét tươi Mắc chi cái tật trêu ngươi Ảnh dí rồi cười khóc lóc bù loa Nghĩ cũng lạ là hoa có chủ Mà sớm chiều đi rủ bạn chơi Trong nhà ứ đọng ngút trời Còn bên hàng xóm thì khơi đủ điều Mình cũng bậy làm nhiều việc quấy Kể từ khi được lấy chồng hay Giỏi giang vườn ruộng cấy cày Để mình sung sướng thày lay chuyện hà Khiến cho ảnh rầy la cay đắng Phận vợ hiền sức gắng lo toan Giúp xây hạnh phúc phụng loan Trước sau đầm ấm hân hoan chuỗi dài.. TM Nỗi chán nản trăm cay nghìn đắng Trở về nhà, trĩu nặng tâm can Vỡ rồi một mảnh trăng vàng Từ nay vĩnh biệt đôi đàng chia ly Buồn da diết, lầm lì thu xếp Vài bộ đồ, đôi dép mới mua Năm ngàn lộ phí cũng vừa Còn bao nhiêu đó để bà nuôi con.. Bỗng giựt mình chập chờn nhớ lại Lúc đang mê bả nói.. à.. à.. Nếu mà ảnh hổng chịu ra Thì mình leo cửa qua nhà anh Hai Ồ! Coi.. coi! Như sai, như bậy Thì làm sao ở đấy chờ chồng Còn anh Hai đó.. à không! Là anh ruột vợ, cặp hông vườn mình Thôi chết rồi! Sự tình nhầm lẫn Oan cho người tấm mẳn gối chăn Sượng sùng, mắc cỡ, tần ngần Mình ơi! Tha lỗi anh lầm tội em!.. NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (644) Thơ họa chuyện trò vui không đề Chân thả nhẹ cỏ mềm trải thảm Mầu âm u quyện xám mây vầng Trời buồn rải tiếng mưa ngân Khiến tơ cõi dạ bần thần lo âu Ảnh hờ hững nào đâu tìm kiếm Vợ vắng nhà nguy hiểm chực giăng Vậy mà quả lạnh như băng Then cài cửa đóng còn căng lắm nè Bước rón rén sau hè mở cổng Luồn lách vào ảnh hổng có hay Nhìn anh mặt bặm chau mày Dây lau roi trúc vẫn bày trong kia Rầu suy nghĩ không dìa thì khổ Mà giờ vô chắc đổ xăng thêm Hay là mình lặng rút êm Chờ khi trăng tỏ soi rèm chui ra Dẫu có giận thì la chút xíu Mình giả đò tiu nghỉu xem sao Tuỳ cơ ứng biến lẽ nào Ảnh đem búa tạ cấu cào mình chăng? TM Đang trầm mặc bâng khuâng nghĩ ngợi Nói, làm gì.. để tới gặp thương Chợt nghe xào xạc sau vườn Quay nghiêng đầu lại.. bóng hường khuất qua Hơi giật mình nhưng mà đứng dậy Chân nhẹ nhàng bước lại xem sao Ô! Mình! Bỗng chốc.. ửng trào Nhìn thương hốc hác anh đau cõi lòng Ngọt ngào đến tay vòng ôm chặt Rồi nhẹ nhàng vuốt mặt em đang Long lanh giọt nhỏ hai hàng Ngậm ngùi héo hắt cung đàn sầu ai.. Đừng buồn nữa! Anh sai mình ạ! Sơ ý lầm, để khổ cho em Làm cho một cánh duyên thuyền Đang bơi trên sóng ngả nghiêng vật vờ Kể từ nay có rờ thọc lét Cũng từ từ một chút cho vui Bữa nào em sợ thì thôi Quyết không ép vợ để rồi giận anh.. NTS Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (3)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (645) Thơ họa chuyện trò vui không đề Lòng hớn hở vòng quanh ra ruộng Sẵn tay thời rau muống ngắt vô Qua nhờ anh Bảy chiếc xô Hái thêm một mớ tía tô về làm Ảnh tuy nóng càm ràm đôi lúc Chiều nay về mình phục vụ anh Nấu nồi canh cá rau xanh Mắm nêm chấm bún ăn nhanh rồi thì Vặn nho nhỏ lâm li Minh Cảnh Vọng cổ mùi mé sảnh ngân nga Sẽ theo bắt nhịp câu ca Và rót chung trà mời thưởng ánh quang Đêm lãng mạn tặng chàng vài nụ Chuỗi ngôn tình vần vũ cuồng quay Vài ly rượu đỏ đã say Say men ân ái ngất ngây tim hồng Niềm hạnh phúc đồng chồng nghĩa vợ Đậm khắc sâu duyên nợ thuở nao Trải bao sóng gió lao đao Thuyền nay cập bến ngọt ngào dấu yêu.. TM Gió man mát, bóng chiều đổ xuống Nhìn nồi canh rau muống ngút hơi Trong lòng dào dạt niềm vui Cảm thương người vợ của tui hiền lành Cần mẫn lo, dỗ dành lại khéo Lúc đùa vui nhõng nhẽo cũng mê Buồn chồng đang mặt ủ ê Chỉ cần ngọt chút lẹ huề bỏ qua Lúc bận việc đi xa đậm nhớ Lúc gần bên cởi mở diệu hiền Hai bên.. hông lúm đồng tiền Nhưng mà ăn nói có duyên lạ lùng Hồi tối qua giận chồng chù ụ Lại bửa nay tới rủ nghe ca Ngọt ngào Minh Cảnh ngân nga Mượn thầm ý đó em là của anh.. Cơm nước xong rung rinh nhè nhẹ Mắt lim dim khe khẽ nỉ non Mình ơi em thích có con.. Nói xong tủm tỉm.. lon ton.. lại gần.. Hì! NTS _________________________ "Ba năm để lại lòng anh Niềm thương nỗi nhớ vô ngần em ơi!"