Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (613) Thơ họa chuyện trò vui không đề Chân đau mỏi vì đòn chí tử Bơi ngược dòng mệt dữ lắm luôn Em nhờ mình hãy chèo xuồng Bơi qua chị Cả bún suông sẵn chờ Rồi được dịp anh vơ một mớ Húng quế cây nấu phở tối nay Vợ chồng con cái no say Hoan hỷ mừng ngày em thoát nạn ha? Rồi chập tối mình ra mé sảnh Ngồi ngắm trăng óng ánh tỏa bầu Tình nồng nghĩa nặng đậm sâu Khỏa khuây khoảnh khắc tâm đầu có nhau.. TM Hay! Hay! Hay! Mình cao kiến đó Mấy hôm rồi chẳng có ngắm trăng Du dương êm ả lâng lâng Dịu xoa ngày tháng rộn ràng lo toan Vậy hai gà, một con nấu cháo Còn một con mình nấu cà ri Anh qua chị Cả tức thì Hai cân bánh hỏi, hai tì bún ngon Rồi chèo ra đầu thôn mua bánh Với các rau, bánh tráng vài đồng.. A lê! Vậy thì anh giông Một hơi cho lẹ.. vừa lòng vợ yêu.. NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (614) Thơ họa chuyện trò vui không đề Đọt nắng tắt trời chiều hơi lạnh Mình anh đi canh cánh em lo Bên kia sông có chiếc đò Mình vẫy tay gọi hỏi dò xem sao Nếu đưa rước tiền trao cũng đỡ Họ chở anh để vợ khỏi trông Ra vào thắc thỏm chờ chồng Héo úa dáng hồng lệ ứa hoen mi Đã mấy chục xuân kỳ chung mộng Phút giây nầy em bỗng thấy thương Vì con vì vợ dặm trường Cảnh đời khổ nhọc nhiễu nhương chẳng màn.. TM Ôi! Hổng sao! Anh nhanh chân lẹ Em yên lòng chớ có lo toan Một hơi chèo thẳng là xong Quyết không để vợ phải trông phải rầu Nghĩa vợ chồng đậm sâu tấc dạ Sống trọn tình chẳng có thiệt hơn Vẹn gìn một tấc lòng son Trọn đời thiết thạch cho tròn thủy chung Mình vô nhà cứ ung dung nhé Chút xíu thôi anh sẽ quay về No nê xong tối dưới thề Đôi ta má tựa vai kề ấm êm.. NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (615) Thơ họa chuyện trò vui không đề Mình nhớ nhé! Ngưỡng thềm em đợi Mau kẻo về diệu vợi em mong Tiền thêm bỏ túi ít đồng Mua vài xị đế vợ chồng khỏa khuây Mán chiếc áo để đây mình bận Nếu trời mưa hay trận gió thu Đêm khuya dẫu tối mịt mù Mình khoác nó dù em vụng đường may Thôi mình hãy thẳng tay chèo chống Ngọn gió đừng thổi lộng xuồng nan Cho ta sớm gặp lại chàng Hai quả tim vàng khắn khít quyện nhau.. TM Ôi! Thương quá! Ngọt ngào của vợ Khiến lòng ta thêm gió thêm hương Mình ơi anh quá đổi thương Từ nay nguyện cố chung đường đắp xây Dẫu nắng hạn, mưa mây giông bão Vững tay chèo chẳng đảo chẳng nghiêng Đắp bù xứng với tình em Bạn lòng thắm thiết êm đềm của anh Thật may mắn trời xanh ban tặng Có vợ hiền đức hạnh nết na Chẳng qua có chút tật là Thích làm bà tám.. nhưng mà cũng vui.. NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (616) Thơ họa chuyện trò vui không đề Phút đưa tiễn ngậm ngùi em quá Nắng nhạt dần trời nhá nhem đen Thôi em hỏng dám lèn èn Kẻo không anh trể một phen phí giờ Nhẹ tay đẩy xa bờ xuồng lướt Chở người yêu sóng vượt thênh thang Chèo xuôi êm mái nhịp nhàng Thời gian trông đợi lệ hàng long lanh Đã mấy tiếng sao anh chưa lại Thổn thức lòng khắc khoải tâm tư Mình ơi có biết bây chừ Tim em vất vưởng lừ đừ hay chăng? TM Từ xa xa âm vang vọng lại Tiếng vợ hiền trông đợi dưới hiên Mình ơi quá đổi thương em Chu toàn bổn phận, ấm êm nghĩa tình Tay chèo lẹ bồng bềnh sóng nước Dưới bầu xanh vượt lướt nhẹ nhàng Cõi lòng dào dạt lâng lâng Nghĩa tình của vợ muôn phần cảm rung Từ sâu thẳm tấc lòng yêu dấu Sôi sục tràn, nung nấu tâm can Vẹn gìn nghĩa đá vàng son Trọn đời, trọn đạo sớm hôm vuông tròn.. NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (617) Thơ họa chuyện trò vui không đề Chuỗi héo hắt mỏi mòn đã động Cõi thiên nhai ánh lộng hào quang Xa xa bóng dáng của chàng Nhanh tay chèo chống muôn vàn dấu yêu Xuồng cặp bến nụ nhiều em tặng Vắng anh lòng mặn đắng bờ môi Từ đây tình mãi lên ngôi Thuỷ chung son sắt sánh đôi phỉ nguyền Nghĩa chồng vợ nợ duyên vạn kỷ Tình vững bền tuyệt mỹ nhé anh Đêm nay trăng sáng soi mành Gối chăn thắm đượm thâu canh ngọt ngào.. TM Bước lên xuồng cặm sào buộc chặt Rồi lại gần bợ má người thương Nụ lên sóng biếc gợn buồn Lâng lâng xúc cảm, niềm thương tràn trề.. Các món mua gom về một phía Kiểm đủ rồi mang cả ra sau Nầy đây các loại củ rau Nầy đây bánh bún để vào đúng nơi Vợ xăng xái tới lui nấu nướng Cháo, cà ri lởn vởn tỏa mùi Chưa đầy hai tiếng xong xuôi Cả nhà xúm xít cùng ngồi thỏa thuê.. NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (618) Lạc Mất Tình Thơ Em đầu đẳng, tôi đứng ở đầu đây Vùn vụt đẩy, say bay hồn tuổi mộng Chiếc đòn đưa, bềnh bồng khơi sóng dậy Cho nỗi lòng nước chảy một dòng sông! Giọng nói Bắc, tên Dung, xinh, duyên dáng Nét hoa cười lai láng đổ vào tim Mảnh trăng thanh im lìm nghe gió thoảng Rồi âm thầm kết tụ chỉ tơ duyên Lên đi anh! Ngồi kề "người ta" chở! Đường Sài Gòn sáng tỏ dãy đèn đêm Ngọn hiu hiu, lim dim theo hơi thở Nỗi dạt dào rung cảm cận kề em Đổi lại nhé! Chỉ anh, à! Đạp số Ta thay phiên dạo ngắm cảnh đô thành Cặp bướm tơ long lanh vầng sáng tỏ Dưới đêm vàng nhấp nhố chuỗi trong xanh! Bàn tay nhỏ, xương xương mà thật ấm Ấm tâm hồn, ấm thấm quả tim tôi Rạp chiếu phim, em ơi Vương Vũ đấm Mà sao như thăm thẳm bởi hồn trôi.. Biển cuộc đời chập chùng bao sóng lượn Ngọn phong cuồng phất phưởng cận kề bên Trở về quê lênh đênh ngàn gió chướng Lạc nhau rồi chẳng hướng biết tìm em! Có bao lần ghé lại đất đô thành Nỗi nhung nhớ diết da bầu tâm sự Nhưng mịt mờ phủ vây vầng trăng chạnh Để suốt đời canh cánh mãi tình thơ!.. Nguyễn Thành Sáng Lạc Nửa Mảnh Hồn Bầu vần vũ ánh trăng sầu vàng võ Tuyết đông lay treo gió ủ rũ cành Chốn khuê phòng thổn thức giọt long lanh Duyên trắc trở độc hành cô đơn bước Đường khúc khuỷu gập ghềnh gai phía trước Phận lạc loài xuôi ngược sóng lênh đênh Giông bão bùng thuyền vạn nẻo bấp bênh Buồn dằng dặc chênh vênh miền hụt hẫng Ngày gặp gỡ đóa tình yêu nuôi nấng Ngỡ cao xanh trao đấng trượng phu quân Để xớt chia nỗi khắc khoải dương trần Và khuây khỏa trầm luân nơi cõi thế Cơn mộng mị biến thành dòng dâu bể Tháng năm dài chỉ để trói hồn nhau Niềm xót xa ray rứt nhạt sắc màu Khơi tăm tối dàu dàu loang tâm tưởng Duyên chẳng nợ lối rời ngăn hai hướng Rã tơ đồng vất vưởng dưới màn đêm Em muốn quên nhưng mỗi khắc quạnh thềm Đèn khêu lụn môi mềm hoài ước vọng Anh yêu hỡi! Mỏi mòn em trông ngóng Khói sương mờ hình bóng của anh đang Rộng đôi vai che chở đỡ xốn xang Khi nghiệt ngã nấc thang đời bất hạnh Anh có biết! Từng ngày trong hiu quạnh Đếm ngậm ngùi lòng chạnh nhớ men say Phút đậm đà én nhạn sải cánh bay Nay còn lại đắng cay hoài đeo đẳng. December 10, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (619) Tạm Biệt Thu Thu mùa tiễn biệt lệ lâm li Tuyết trắng đông sang trải lối đi Khắc khoải cung trầm câu thủ thỉ Miên man sợi nhớ khúc rù rì Cành trơ dạ xót dòng hoài niệm Lá rã tơ buồn chuỗi khắc ghi Mỏng mảnh màn sương vương mắt biếc Thu tàn réo rắt phiến sầu bi. December 10, 2018 Tam Muội Tình Yêu Yêu thương sâu đậm lắm chi li Lo lắng bận lòng mỗi bước đi Gần gũi ngọt ngào trao thủ thỉ Trái ngang da diết gửi rù rì Hương đưa khoảnh khắc hồn lưu niệm Chim hót một lần dạ khắc ghi Xa vắng u hoài treo suối biếc Bâng khuâng thao thức nhỏ sầu bi 11/12/2018 Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (620) Kết Tình Em nói bao lời xao xuyến anh Lời ai lảnh lót điệp vàng oanh Khiến hồn thu giá vơi sầu lạnh Nở cánh hồng hương ngát đượm nhành Biến cõi mây mờ trùm bóng cảnh Thay xuân hoa rạng rực hồn xanh Dang tay đón nhận, ôi! Vinh hạnh Nguyện giữ tình trăng vẹn chữ thành! Nguyễn Thành Sáng Rã Tình Tạo hóa bày chi cảnh bể dâu Đôi tim héo hắt phủ canh thâu Nhầm tơ gá nghĩa phai màu chỉ Lạc mối trao duyên thấm vạt bâu Chẳng nợ dây dưa than nguyệt lão Không tình dính líu trách mưa ngâu Từ đây cách biệt thuyền chia sóng Để khỏi chênh vênh rớt giọt sầu. December 10, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (621) Lạc Nửa Mảnh Hồn Bầu vần vũ ánh trăng sầu vàng võ Tuyết đông lay treo gió ủ rũ cành Chốn khuê phòng thổn thức giọt long lanh Duyên trắc trở độc hành cô đơn bước Đường khúc khuỷu gập ghềnh gai phía trước Phận lạc loài xuôi ngược sóng lênh đênh Giông bão bùng thuyền vạn nẻo bấp bênh Buồn dằng dặc chênh vênh miền hụt hẫng Ngày gặp gỡ đóa tình yêu nuôi nấng Ngỡ cao xanh trao đấng trượng phu quân Để xớt chia nỗi khắc khoải dương trần Và khuây khỏa trầm luân nơi cõi thế Cơn mộng mị biến thành dòng dâu bể Tháng năm dài chỉ để trói hồn nhau Niềm xót xa ray rứt nhạt sắc màu Khơi tăm tối dàu dàu loang tâm tưởng Duyên chẳng nợ lối rời ngăn hai hướng Rã tơ đồng vất vưởng dưới màn đêm Em muốn quên nhưng mỗi khắc quạnh thềm Đèn khêu lụn môi mềm hoài ước vọng Anh yêu hỡi! Mỏi mòn em trông ngóng Khói sương mờ hình bóng của anh đang Rộng đôi vai che chở đỡ xốn xang Khi nghiệt ngã nấc thang đời bất hạnh Anh có biết! Từng ngày trong hiu quạnh Đếm ngậm ngùi lòng chạnh nhớ men say Phút đậm đà én nhạn sải cánh bay Nay còn lại đắng cay hoài đeo đẳng. December 10, 2018 Tam Muội Niềm Day Dứt Đây công viên, trên chiếc đòn đẩy tới Có hai người phơi phới tuổi đan thanh Kia con đường xe chở nhịp rung rinh Đó rạp hát hoa tình vừa chớm nụ! Hình ảnh ấy lâu lắm rồi còn giữ Bóng của em một chỗ góc buồng tim Sóng dọc dừa dưới đôi biếc dịu hiền Dáng thon thả, nụ duyên ngời thắm thiết Bóng thời gian âm thầm đưa biền biệt Khiến chuỗi ngày da diết nhớ nhung thương Những kỷ niệm kết tụ hóa thành sương Để nhiều lúc gợi buồn trong vắng lặng! Dòng định mệnh bất ngờ gieo ly tán Làm vườn hồng hụt hẫng ánh ban mai Hoa xuân đầu ảm đạm ngước nhìn mây Rồi từng đợt lắc lay hồn trước gió Cả bốn phía âm u trùm lá cỏ Nỗi nghẹn ngào vò võ cánh chim đeo Âm vang sầu loáng thoáng khẽ lời kêu Đẩy lữ thứ dưới chiều quay trở gót Mấy mươi năm ngày xưa thân ái đó Biết bao lần trăn trở, nghẹn lòng tôi Vương vấn nhớ cứ chầm chậm lần hồi Khung tĩnh mịch ngậm ngùi mang day dứt Day dứt bởi! Gieo cho em đau nhức Chẳng hiểu sao lại đứt sợi tơ vàng Khi mà tim đôi đứa ngập tràn loang Niềm tha thiết muôn phần yêu với nhớ.. 11/12/2018 Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (622) Giọt Thương Hôm nay đặt bút phổ vần thơ Có gió đong đưa mãi dật dờ Như đóng tâm tình, bao thổn thức Cuốn hồn bó chặt, thấy chơ vơ Không biết suy tư hằn mệt mỏi Hay trời u ám, áng mờ trôi Để như buồn bã, rồi vương vấn Giọt nhỏ trăng lòng, ánh nhẹ rơi Thế mà tâm sự lại thênh thang Chạnh nhớ xuân xưa thấy lỡ làng Rồi lại hôm nay mang ước vọng Mộng hồn hoa thắm một tình trăng! Tôi thấy nỗi niềm thương đến ai Chuỗi đời quạnh quẽ, gió heo may Từng đêm gối chiếc, hồn lay động Gửi đến phương trời cặp cánh bay Những ngày lặng lẽ, chiều vơi ánh Ảm đạm quay về, nghẹn xót xa Nức nở cuộc đời bao héo úa Khiến trời mây nhạt rã rời ra Tôi muốn trao ai một gói lòng Ngàn thương, trăm nhớ trải mênh mông Thầm trông đêm lặng, trời không ảnh Ngọn lửa đưa về sưởi giá đông Để nơi chốn ấy giạt mây buồn Nhuốm lạnh không còn dưới ánh sương E ấp hoa xuân xưa sống lại Trái sầu đoạn đứt chẳng còn vương! Nguyễn Thành Sáng Sợi Tình Đong Đưa Miên man tư lự nỗi niềm vương Ngẫm nghĩ đến Ai vướng đoạn trường Canh cánh u hoài sương khói quyện Muộn phiền lận đận rã uyên ương Cũng nho phong nhã tánh hiền lành Đức độ hơn người tợ gió thanh Giúp đỡ tha nhân vơi thống khổ Học hành minh mẫn đạt công danh Nhưng đời cay nghiệt trót đeo mang Tuổi hạc đong đưa, sợi lỡ làng Ấp ủ bi sầu khơi khoé lệ Trần tình lạnh lẽo quạnh tào khang.. Sấm ngân mưa vỗ lá ngô đồng Ngọn bấc lùa về gieo bão giông Héo hắt tái tê nhành dã thảo Thềm hoang phủ kín buổi mênh mông Trằn trọc canh tàn rũ dáng mai Thiếp thân thui thủi phận như Ai Dập dồn ngang trái bờ tang hải Đằng đẵng truân chuyên nặng gót hài Nửa hồn lơ lửng ngưỡng cô đơn Dằng dặc xót đau nghẹn tủi hờn Ao ước chung đường xây lối mộng Lặng dòng sóng bạc trỗi từng cơn Khung sẽ tỏa mầu vạn ánh tia Chim đôi quyến luyến há chia lìa Trúc ti yến ẩm xuân sang hạ Xanh ngát bốn mùa rạng rỡ kia! December 11, 2018 Tam Muội