Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (603) Thơ họa tâm tình không đề Sẽ một ngày dòng đời biến đổi Em lấy chồng, trả lại tình tôi Hay ôm ấp giữ trong đời Ảo hình thương nhớ xa xôi mịt mờ Ôi! Da diết thẫn thờ héo hắt Tái tê lòng, se sắt quặn tim Ngàn yêu da diết đành yên Lặng nhìn một mảnh duyên thuyền lắc lư Sóng trùng dương vỗ bờ bến mộng Ảnh mất rồi chỉ bóng còn đây Nghẹn buồn vương vấn sầu ai Hay vui mừng đó để hoài tương tư Giờ còn lại vần thơ khuây khỏa Chuỗi tháng ngày hồn gió mênh mang Chiều thu dẫm lá khô vàng Bâng khuâng, vò võ mơ màng về đâu.. NTS Mờ ánh nguyệt khiến rầu mây xám Quạnh rèm thưa ảm đạm đèn khuya Cánh uyên nỡ đoạn chia lìa Tơ vương đọng khối đầm đìa lệ rơi Nén giọt đắng đọc lời chàng tỏ Nặng trĩu lòng ngọn gió lùa song Sắt se ủ rũ bên dòng Đời muôn nghiệt ngã chìm trong khổ sầu Duyên ngang trái về đâu Yêu hỡi Trách hóa công hay bởi vụng tu Đắm say tha thiết mặc dù Sơn khê vạn lý, sương mù bủa vây Nhưng có lẽ từ đây vĩnh biệt Chuyện tình buồn da diết đành chôn Để thôi thổn thức hoàng hôn Và tim ray rứt bồn chồn đêm đông.. TM
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (604) Thơ họa tâm tình không đề Cố mà quên cho lòng lắng đọng Tìm phôi pha chuỗi sống quạnh bờ Khi buồn thao thức chơ vơ Thu hình một góc mượn thơ giải sầu Rồi thời gian niềm đau nỗi nhớ Bốc loang dần theo gió trôi xa Những gì yêu dấu chỉ là Cơn mơ khoảnh khắc, canh ba muộn phiền Hồn tình ái sẽ yên giấc ngủ Dưới khung mờ sương phủ xám giăng Tơ tình se kết trăng thanh Giờ đây chầm chậm rã tàn chìm đông Thuyền duyên mộng bềnh bồng sóng nước Thuở hôm nào vui lướt đó đây Chỉ còn chấm nhỏ chân mây Từ từ khuất dạng cuối ngày hoàng hôn.. NTS Thuyền mỏng mảnh dập dồn sóng bạc Đêm đông tàn quạnh gác sầu vương Thấu chăng khúc khuỷu đoạn trường Yêu đương chẳng vẹn dáng hường héo hon Còn đâu nữa mỏi mòn trông ngóng Thu sang thu hướng vọng non ngàn Ấp ôm xám đóa mây tan Tình ôi thả nước nghẹn làn khóe mi Chuỗi ao ước thiên di xoải cánh Ngắm sao trời lấp lánh hồn say Cùng nâng chén ngọc đêm ngày Khỏa khuây xướng họa đan tay dưới bầu Duyên vô phận nát nhầu tim vỡ Dĩ vãng rồi cũng tợ khói lam Đong đưa nghịch cảnh cõi phàm Thôi thì mệnh số đành cam lỡ làng.. TM
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (605) Vỡ Nát Thuyền Mơ Xòe tay ra cửa hứng sương tàn Cúi xuống nhẹ nhìn nước phả loang Da diết cõi lòng người thức trắng Âm thầm tiễn biệt mảnh trăng tan! Trọn đêm của kẻ nghẹn sầu ai Nhớ bóng hồn thương, nhớ tháng ngày Nhớ tựa vai kề muôn thắm thiết Trăm trao, ngàn hẹn vẫn nằm đây.. Vậy mà bỗng chốc chẳng còn chi Lối ngõ vườn xuân giạt ánh thề U ám phủ trùm lên khắp nẻo Buồn cho yêu dấu bước vu quy Em sẽ theo chồng đến chốn xa Trả bao kỷ niệm lại quê nhà Trả dòng thơ viết còn dang dở Trả chuỗi bên nhau lắm đậm đà Đường lá me bay giỡn gió khều Âm vang rộn rã điệp ve kêu Tàn cây rậm mát ngồi hai đứa Khúc mía mà sao! Ngọt quá nhiều Cầu gòn nối ráp bắc ngang kinh Đoạn thẳng đoạn cong trải gập ghềnh Tôi phía bên nầy, em ở bển Lại luôn ngắm nó! Quá ơi tình.. Tất cả giờ đây đã hết rồi Chỉ còn mấy tiếng nữa mà thôi Trọn đời vĩnh biệt dòng sông mộng Bão dập thuyền mơ vỡ nát rồi.. 7/12/2018 Nguyễn Thành Sáng Vỡ Rồi Giấc Mộng Chung Đôi Chiều buồn lững thững mé ven sông Cỏ nội đong đưa ngan ngát nồng Tam bản lững lờ khoan mái nhịp Cõi lòng ray rứt dạ mênh mông.. Rặng bần hoa tím vẫn còn đây Những buổi trong tay chốn hẹn nầy Thưởng tiếng nước ngân, con gió thoảng Và lời bìm bịp quyện tầng mây Tình đầu ấp ủ đêm trăng thanh Chim phượng hân hoan giấc mộng lành Bay liệng khung trời bầu thắm thiết Vấn vương quyến luyến dệt năm canh.. Trời chẳng đoái hoài vén giọt ngâu Cắt tơ ly biệt mắt vương sầu Thuyền quyên rã rệu buồn canh cánh Đôi ngả thôi đành rã vạt bâu Khiến xui gặp gỡ để chia phôi Mệnh số hẩm hiu bến lở bồi Nát trái nhân duyên đời lận đận Niềm riêng trắc trở cuốn dòng trôi Khúc khuỷu gian nan mãi gập nghềnh Pháo hoa xuất giá phận lênh đênh Vùi chôn kỷ niệm xưa yêu dấu Trọn nghĩa vợ chồng, sẽ cố quên Sương mù dày đặc trải non ngàn Nhặt lá phơi hồn bóng vỡ tan Lặng lẽ u hoài chân thả bước Ngày mai thuyền ngược sóng quan san. December 9, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (606) Dư Âm Dĩ Vãng Khói lam nghi ngút mé vườn ai Quyện cánh không trung lướt dặm dài Mấy áng mây ngàn bay chậm chậm Hoàng hôn là vậy, cảnh nơi đây! Hành trang, kỷ niệm chuỗi thời gian Bị lốc cuồng phong dậy mấy lần Mãnh liệt xoay tròn gom tất cả Thảy vào diệu vợi khuất xa xăm Mất trắng, chơi vơi giữa chợ đời Đẩy hồn tan tác nghẹn sầu tơi Ngước nhìn bốn phía toàn u ám Bao phủ trùm lên trọn cả người Muốn chạy, muốn đi, muốn cố trườn Muốn làm lữ khách vó buông cương Nhưng giờ què quặt, bầu khô rượu Rỗng túi, đìu hiu, siết chặt buồn! Miếng sống đọa đày mỗi sớm hôm Phong sương cát bụi dính thân còn Thế mà đành phải nhìn thu tím Lả tả lá vàng ngập dấu chân.. Tôi bỏ tuổi xanh, gác mộng vàng Quay về đồng ruộng kiếm gì ăn Cứ chiều nắng tắt, lòng trăn trở Nỗi nhớ niềm thương hướng vọng tầng Năm năm lặng lẽ sớm trôi qua Một góc hồn tôi vướng lệ nhòa Một góc nợ tình đeo cắn rứt Triền miên canh cánh chẳng buông tha.. 9/12/2018 Nguyễn Thành Sáng Dĩ Vãng Hoài Vương Đường đê hoang vắng bước chiều nay Tia nắng lụn dần quyện gió bay Tiết chuyển sang đông bầu rét lạnh Cõi lòng hiu quạnh giọt sầu lay Dĩ vãng ngọt ngào mãi vấn vương Chuỗi dài thao thức nỗi thê lương Hằng đêm tự nhủ, khù khờ dại Sao phải ấp ôm khúc đoạn trường? Réo rắt ngậm ngùi bìm bịp kêu Dòng đời dâu bể vẫn xoay đều Duyên xưa thắm đượm theo ngày tháng Trời cợt vui đùa gieo trớ trêu.. Hẹn hò chốn cũ tiếng sông ngân Lãng mạn đôi tim thuở mỗi lần Mưa đổ mây luồn mù mịt phủ Dang tay làm mũ tạm che thân Nầy hè oi ả giữa màn đêm Đặt nhẹ lên môi những nụ mềm Tha thiết tận sâu lời sóng hát Nhịp nhàng len lỏi dạ thương thêm Kia công viên ghế đá thời qua Rêu phủ không gian sắc nhạt nhòa Kỷ niệm hôm nào xây mộng ái Nguồn yêu trỗi dậy điệp ngân nga.. Tủi buồn khắc khoải kiếp long đong Chầm chậm bến xưa con nước ròng Tấp nập ngược xuôi thuyền vội vã Khói sương bảng lảng bóng thầm mong! December 9, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (607) Thơ họa chuyện trò vui không đề Bà xã ơi! Bà làm gì đó Hãy cùng tôi hóng gió dạo chơi Lâng lâng nhớ lại cái thời Đôi mình son trẻ đùa vui hẹn hò Cho khuây khỏa nỗi lo trăn trở Chuyện mưu sinh khốn khó hổm rày Để rồi mai mốt tới đây Chợ đời bươn chải, bừa cày mạnh hơn.. NTS Ơi ông xã! Nhờ ơn mưa móc Năm được mùa gạo thóc đầy kho Vợ chồng con cái chẳng lo Đêm nằm ngủ ngáy pho pho thả giàn Ông có thấy con đàn cháu đống Rạng nụ cười bay bổng hồn say Ông đừng vất vả đêm ngày Cùng em hưởng thụ đó đây đặng mà Tình tha thiết đậm đà tri kỷ Vắng ông là em nghỉ hỏng yên Em thương cái nét ngầm duyên Em yêu má lún đồng tiền của ông.. TM Ậy! Bà nầy! Bà hông có sợ Lỡ một ngày gặp khó bất ngờ Cảnh nhà bẩn chật sa cơ Cơm ăn, áo mặc.. sầu lơ đó à! Bà vô tư ngâm nga hưởng thụ Còn rủ tui nằm ngủ ngáy phò Chẳng màng đến chuyện lo xa Coi chừng tui.. nhéo.. nhéo bà đó nha Vui vẻ sống thì ta cứ vậy Nhưng cũng làm dựa đấy đủ đầy Lỡ khi gặp lúc không may Vô trong mở tủ.. à.. ay.. còn nhiều.. NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (608) Thơ họa chuyện trò vui không đề Bầu quang đãng cánh diều xuôi gió Trời sanh voi cỏ đó mấy hồi Thảnh thơi theo ngọn nước trôi Bôn ba tất bật cũng rồi tay không Dạ! Thì hãy duyên chồng nghĩa vợ Ông đồng lòng em nỡ từ nan Võng đây đón thiếp với chàng Dù mưa bão tố chẳng than nửa lời Nhìn sau trước cơ ngơi cũng khá Của hồi môn Tía Má dụm dành Em đem cất giữ sau tranh Chổ thời kín nhất dặn anh trông chừng.. TM Kha! Kha! Kha! Bà đừng mua chuộc Bắt tui canh giữ cửa bạc tiền Làm cho cái bụng nó phiền Sớm hôm canh cánh chẳng yên chút nào Đời thanh thản anh hào xoải chí Chớ bận gì bạc tỷ, vòng vàng Khiến làm bi lụy tấm thân Bo bo giữ khóa bâng khuâng sớm chiều Tấc lòng tui thương yêu bà lắm Nhưng hồn tui thuộc cánh đại bàng Chỗ tui là cõi thênh thang Dẫu cho giông gió phũ phàng tả tơi.. NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (609) Thơ họa chuyện trò vui không đề Nam như hổ xoải trời phiêu bạc Còn em thời vóc hạc chính chuyên Ân tình hẹn ước phỉ nguyền Kiếp nay gá nghĩa cánh uyên chung cành Dù ông muốn tung hoành tứ hải Phận vợ hiền ráng phải chìu theo Dẫu mai cuộc sống gieo neo Bấp bênh thống khổ cảnh nghèo cũng cam Sao khung bỗng xám lam mây phủ Ông xã ơi! Mấy hủ dưa cà Em đem hong nắng hôm qua Đem vô thôi kẻo mưa sa ướt mèm.. TM Cha! Cha! Chả! Bà chêm.. mấy hủ Dưa với cà lủ khủ ở đây Bà tưởng tui hổng có hay Bà móc giò lái.. dài dài chọc tui Đây nè nhé! Cây roi cá đuối Tui đã từng lui tới giang hồ Kẻ nào hùng hổ nhảy vô Tui sàng qua lẹ quất cho què giò Bà đừng có giả đò móc họng Coi chừng tui.. tới cõng bà đi Tới bờ sông mát.. tui "mi" 'MI"xong nhè nhẹ.. tức thì.. cái ùm.. NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (610) Thơ họa chuyện trò vui không đề Trời ơi hỡi! Đem giùm em với Ướt hết rồi mai gởi đem giao Khách hàng em phải đón chào Mời mua đặng có đồng vào cắc ra Vậy mà nỡ chổi chà hùng hổ Bởi thương chồng nên khổ tấm thân Đêm khuya thổn thức suối ngân Cõi dạ bần thần mà ổng nào hay Đời trôi nổi đắng cay cam phận Dẫu thăng trầm lận đận cũng vui Có ông em đỡ ngậm ngùi Ra vô hủ hỉ lui thui sớm chiều.. TM Tui yêu bà! Tui yêu nhiều lắm Nhưng hơi sùng bà dám chọc tui Đẩy bà xuống nước lỡ rồi Cho tui xin lỗi.. đừng rơi lệ buồn Kể từ nay thêm thương thêm nhớ Lỡ hôm nào bà có móc lò Cũng làm giả bộ ngó lơ Không còn nóng nảy vật vờ nữa đâu Đây khăn lông tui lau nhè nhẹ Rồi vào trong lấy lẹ bộ đồ Để bà thong thả mặc vô Xong rồi ra quán.. mua tui tô mì.. NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (611) Thơ họa chuyện trò vui không đề Trời coi đó! Ống đì sói trán Mới đẩy sông giờ ráng thân gầy Cà mên đỏng đảnh đó đây Kiếm mì thượng hạng, chớ rầy ổng la Ngồi quà tám ba hoa bị mắng Lẹ phải về kẻo chẳng kịp đưa Qua giờ trễ giấc ngủ trưa Thế nào cán chổi bẻ cưa hai hàng Bởi em tủi võ vàng canh cánh Đêm qua đêm lóng lánh lệ rơi Thương chồng xóa cảnh tả tơi Gió sông man mát nghỉ ngơi Mình à!.. TM Bà thiệt.. thiệt là là bà tám Chỉ tô mì mà dám cà kê Năm giờ mới chịu mang về Để tui bụng đói ủ ê nỗi lòng Hồi bửa hổm tui còng lưng xuống Cõng bà đi mỏi muốn hụt hơi Mà nào có đứng nghỉ ngơi Sợ bà khát nước một hồi xỉu sao Vậy mà nay cần mau một chút Mua tô mì để giúp bụng tui Cà rê cà rịch đi chơi Để tui xẹp lép, rã rời mới mua.. NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (612) Thơ họa chuyện trò vui không đề Em chỉ có giỡn đùa tí tẹo Chớ em nào dám kéo thời gian Ghé qua anh Bảy hỏi han Rồi sang chị Chín lan man hai giờ Ngồi bến vắng đặng chờ tam bản Nắng trưa trờ em nản lội sông Dè đâu gặp nước lớn ròng Cuốn trôi ná thở cầu mong phép mầu Nào có biết đỉnh đầu chú Tám Rẽ chiếc xuồng kìm hảm độ nhanh Vớt em thoát chết vây quanh Nay về tới ngõ bị anh la rầy.. TM Mình hãy lại gần đây anh.. chụt Vài chục "mi" cho bớt mỏi chân Thôi thì tất cả tại anh Lô tô trong bụng nên đành phiền em Trong sâu thẳm quả tim.. chín lỗ Khắp quả nào cũng chỗ của nàng Hãy vui vì có được chàng Thương em da diết muôn phần nồng say Nhưng mà nhớ từ nay hổng chọc Làm anh sùng dựng tóc đó nha Tạm thời em hãy bước qua Bên nhà thím sáu.. mượn gà hai con.. NTS