Huyền Ảo [Edit] Trấn Âm Quan - Ngũ Đấu Mễ

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi Khoai lang sùng, 11 Tháng mười hai 2020.

  1. Khoai lang sùng

    Bài viết:
    1,986
    Chương 709: Không có khả năng cứu vãn nữa

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đối mặt với sát ý tràn đầy của Hỏa Long chân nhân, người trước mắt này dường như cũng không có nửa ý kiêng kỵ.

    Ngược lại, hắn vô cùng điềm tĩnh.

    "Nói cho ta, tại sao Lăng Đạo chết?"

    Hỏa Long chân nhân nhìn người mặc áo bào màu đen trước mắt, mặc dù bây giờ trong lòng hắn tràn đầy sát ý, nhưng vẫn duy trì lý trí căn bản, nếu như nói thật sự là người trước mắt này hại chết Lý Lăng Đạo, hắn nhất định sẽ không tiếc bất cứ giá nào khiến đối phương trả giá thật đắt.

    Có điều, trước lúc này, hắn muốn biết rõ tình huống.

    Vừa lúc đó, người mặc áo choàng màu đen lại không nhanh không chậm lên tiếng: "Bản lĩnh của cậu ta không bằng người khác, bị giết thế thôi."

    "Còn nữa, quy định của tôi, mười ngày đại hội quần anh, hiện tại còn có hai ngày, ông trực tiếp đến cửa như vậy, là coi lời của tôi như gió thoảng bên tai sao?"

    Âm thanh nhàn nhạt từ trong miệng người mặc áo bào màu đen truyền ra, hắn ngẩng đầu lên, trên gò má gầy đét kia, một đôi mắt lõm vào, sắc bén hiện ra.

    Sắc mặt Hỏa Long chân nhân vô cùng phẫn nộ, nhưng trong lúc nhất thời lại không nói gì. Bởi vì hắn biết, nếu như đơn độc đối chiến, rất có thể hắn không phải là đối thủ của tên trước mắt này, hắn căn bản không nghĩ ra, tại sao thượng giới còn có loại cường giả này tồn tại, trong hiểu biết của bọn họ, cường đại nhất của thượng giới chính là ba lão giả bọn họ.

    Nhưng người thần bí trước mắt này, lại có thể ngăn cản công kích của ba người bọn họ liên thủ, điều này cũng chứng minh đầy đủ, người này không phải cường đại thông thường.

    Cũng may chính là, hắn cảm nhận được người trước mắt này cũng chưa vượt qua một đạo khảm kia, cũng chính là chưa tiến vào cảnh giới Tạo Hóa, chỉ cần không phải cảnh giới Tạo Hóa, vậy bọn họ cũng sẽ không bị động như vậy, ít nhất còn có lực lượng đánh một trận.

    "Tôi đã nói cho qua, tôi một thân một mình, chỉ có mấy đệ tử, nếu như ông đang khiêu chiến ranh giới cuối cùng của tôi, tôi cũng sẽ để cho ông cảm nhận một chút cảm giác biến thành một thân một mình."

    Thấy Hỏa Long chân nhân không nói lời nào, người thần bí trước mắt này tiếp tục lên tiếng, kế hoạch của hắn còn cần hai ngày sau mới bắt đầu, cho nên bây giờ cũng không muốn lãng phí chút xíu thời gian nào.

    Đối với lời này, Hỏa Long chân nhân giận mà không dám nói gì, đây chính là điểm khó chịu nhất, người này vô cùng cuồng vọng, thực lực cường hãn của hắn là một điểm, nhưng điều khiến cho ba thế lực lớn kiêng kỵ là, nếu như chọc vào hắn, hắn sẽ trực tiếp phát động tàn sát đối với tất cả đệ tử của ba thế lực lớn, khi đó bất kể là thế lực nào, hắn không giết được ba lão giả họ liên thủ, nhưng hắn có thể giết bất kỳ một người nào phía dưới, cho dù là Đạo Cảnh.

    "Cút đi, mười ngày sau, đại hội quần anh kết thúc, đến lúc đó đệ tử của các ông chết như thế nào, tôi sẽ công bố ra."

    Âm thanh trầm thấp từ trong miệng người mặc áo choàng màu đen truyền ra, Hỏa Long chân nhân hừ lạnh một tiếng.

    "Trên người Lăng Đạo có một thứ, tôi phải mang đi."

    Cuối cùng, Hỏa Long chân nhân nhượng bộ, hắn có thể đi, nhưng đạo cốt trời sinh trên người Lý Lăng Đạo hắn nhất định phải mang đi, bởi vì Lý Lăng Đạo chết, đạo cốt trời sinh còn có thể cho những người khác.

    "Thứ kia đã bị đối phương cướp đi, có điều đến lúc đó ông sẽ biết là ai, cũng có thể đi đoạt lại."

    Nói xong, người mặc áo choàng màu đen hoàn toàn không để ý tới Hỏa Long chân nhân sau lưng kia, trực tiếp xoay người rời đi.

    Đối với lần này Hỏa Long chân nhân muốn nổi giận, nhưng phát hiện trước mắt người này không chọc nổi.

    Cuối cùng, hắn chỉ có thể rời đi.

    Trong nháy mắt khi tôi xuất hiện ở Chiến Thần điện, tôi cũng cảm giác được có từng đạo thần niệm xuất hiện ở trên người tôi, thời gian chốc lát, phó điện chủ xuất hiện ở trước mặt tôi.

    "Vô Kị, tại sao cậu đã trở lại? Không phải còn hai ngày nữa sao?"

    Đối mặt với câu hỏi của phó điện chủ, thần sắc tôi ngưng trọng nhìn ông ấy lên tiếng: "Điện chủ, con có chuyện quan trọng báo cáo điện chủ, liên quan đến sự an nguy của thượng giới, đại hội quần anh lần này, là một đại âm mưu."

    Từ trong ngọc giản của Đồng Thập Bát cho tôi, bây giờ tôi biết được tất cả tình hình.

    "Đi theo tôi."

    Sau đó, phó điện chủ trực tiếp mang tôi tiến vào trong đại điện nghị sự, theo truyền âm của điện chủ, tất cả Thần Tướng cũng đến trong đại điện nghị sự, có điều tôi cũng không nhìn thấy bóng dáng sư phụ, bởi vì rất có thể bây giờ sư phụ còn đang bế quan.

    Thấy tất cả mọi người đều tới, điện chủ trước mắt cũng nhìn tôi, sắc mặt ngưng trọng: "Trần Vô Kị, cậu nói trước, rốt cuộc là ý gì?"

    Dưới mắt, tất cả mọi người xung quanh cũng nhìn tôi, vừa lúc đó tôi đứng lên lên tiếng.

    "Hồi bẩm điện chủ, lần này con đi đại hội quần anh, phát hiện tất cả bên trong, đều là âm mưu."

    "Tám người đệ tử của người thần bí đó, một người trong đó là bạn tốt của con, cậu ấy đem tất cả những thứ này âm thầm nói cho con, người thần bí muốn dấy lên tranh chấp cả thượng giới."

    Sau đó, tôi đem tất cả những gì biết được từ trong ngọc giản nói cho mọi người trước mắt.

    Tại sao trước đó tôi thấy đệ tử của ba thế lực lớn, thật ra là đệ tử của người thần bí đó thay đổi, lại tản ra khí tức lại hoàn toàn khác nhau, bởi vì tất cả những thứ này hoàn toàn chính là một tay người thần bí bày kế, mặc dù Đồng Thập Bát thành đệ tử tên kia, nhưng Đồng Thập Bát cũng không biết người thần bí đó rốt cuộc là ai, hắn đào tạo tám người đệ tử, chính xác mà nói, chẳng qua là bù nhìn của hắn, bọn họ cũng không biết lai lịch của người thần bí.

    Chỉ có Đồng Thập Bát, bởi vì thể chất đặc thù của Đồng Thập Bát, người thần bí rất coi trọng anh ta, nói cho anh ta, sau này sẽ để cho anh ta vượt qua Đạo Cảnh, thậm chí cảnh giới cao hơn.

    Chỉ cần Đồng Thập Bát đi theo hắn thật tốt.

    Mà âm mưu của tên kia rất đơn giản, đại hội quần anh này, hội tụ tất cả đệ tử thiên tài của cả thượng giới, hắn để cho đệ tử của mình thay đổi thành những người khác, đánh chết đối phương.

    Nói đơn giản một chút, đệ tử của hắn thay đổi thành đệ tử Thiên Cơ các, đánh chết đệ tử Hoang Tông, như vậy Hoang Tông và Thiên Cơ các cũng sẽ trở thành tử thù.

    Mánh khóe giống nhau, sẽ ở trên người tám người đệ tử tái hiện toàn bộ.

    Đến lúc đó, chờ đại hội quần anh kết thúc, người này sẽ công bố tất cả những thứ này, như vậy tất cả thế lực của thượng giới trong nháy mắt sẽ rơi vào hỗn loạn.

    Hơn nữa chủ yếu hắn nhằm vào ba thế lực lớn, nếu như nói một Hoang Tông sợ ba thế lực lớn, vậy cộng thêm Chiến Thần điện, cộng thêm Tư Mã gia tộc, hơn nữa càng nhiều tông môn hơn thì sao?

    Đệ tử ba thế lực lớn giết người trong tông môn quá nhiều, thù này có thể chìm xuống sao?

    "Người này rốt cuộc là ai? Tại sao hắn phải làm như vậy?"

    Sau khi tôi nói xong tình hình, điện chủ trước mắt cau mày, hắn làm nhiều như vậy chỉ đơn giản nhiễu loạn cả thượng giới sao?

    Khẳng định còn có mục đích gì khác, chẳng qua là trong ngọc giản chỉ khai báo nhiều như vậy, bởi vì càng nhiều chuyện hơn, người thần bí đó không nói cho Đồng Thập Bát.

    Đúng rồi, còn có chính là thân phận của người thần bí đó, tôi đã thấy hắn.

    Chính là yêu đạo ở hạ giới, ban đầu hắn chính là sư phụ của Đồng Thập Bát, chỉ có điều yêu đạo kia bị một luồng hồn phách của người thần bí này chiếm giữ thân thể mà thôi.

    Cho nên, thân phận thật sự của người thần bí, bây giờ chính là một điều bí ẩn.

    "Điện chủ, chuyện này ta cảm thấy nên lập tức triệu tập người của tông môn còn lại bàn bạc."

    Sau đó, phó điện chủ nhìn điện chủ lên tiếng, nói ra ý kiến của mình, nhưng mà, lúc này điện chủ lại khẽ lắc đầu.

    "Cậu sai rồi, âm mưu này, sợ rằng đã không có khả năng cứu vãn nữa."
     
    Chỉnh sửa cuối: 29 Tháng tư 2024
  2. Khoai lang sùng

    Bài viết:
    1,986
    Chương 710: Chú Hai tới

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Theo âm thanh này rơi xuống trong nháy mắt, mấy vị Thần Tướng tại chỗ đều có chút không hiểu nhìn trên chủ vị điện chủ, có chút không rõ lời này là ý gì.

    Vừa lúc đó, điện chủ cũng tiếp tục lên tiếng, giải thích với tất cả mọi người ở chỗ này: "Ba thế lực lớn đã ở thượng giới xưng bá rất nhiều năm, những năm này, bọn họ bá đạo, dám hỏi tông môn nào chưa gặp phải sự bất công của ba thế lực lớn?"

    "Mà sự kiện lần này, sẽ là đòn kích tối hậu chọc phá cửa sổ, đến lúc đó, cho dù biết đây là một âm mưu, nhưng rất có thể tất cả tông môn cũng sẽ liên hiệp, cùng nhau đối đầu với ba thế lực lớn."

    "Phải biết, bây giờ ba vị lão tổ của ba thế lực lớn, rất có thể không phân thân ra được, bởi vì người thần bí đó trù tính âm mưu này, đến lúc đó hắn nhất định sẽ nghĩ biện pháp kiềm chế ba lão tổ kia, như vậy, tông môn phía dưới mới có thể đối phó ba thế lực lớn tốt hơn."

    Nghe thấy điện chủ nói như vậy, trong nháy mắt tôi cũng kịp phản ứng, nếu tình huống quả thật như điện chủ nói, vậy âm mưu này, thật sự đã không có cách nào ngăn cản.

    Mà người thần bí này, rốt cuộc là tồn tại dạng gì, còn tất cả mục đích người này làm là gì?

    Cho đến bây giờ, sợ rằng chỉ có người thần bí đó mới biết.

    "Nói như vậy, rối loạn của thượng giới lần này, sợ rằng thật không cách nào ngăn cản."

    Phó điện chủ trầm ngâm một lúc lâu, cũng thấp giọng nói.

    Lúc này, điện chủ cũng nhìn tất cả mọi người phía dưới, vội vàng lên tiếng: "Truyền lệnh xuống, tất cả đệ tử Chiến Thần điện, gần đây không nên đi ra ngoài, đệ tử lịch luyện bên ngoài toàn bộ triệu hồi, tông môn chuẩn bị phòng ngự mạnh nhất."

    Mấy câu nói truyền ra, đủ để nói rõ Chiến Thần điện đã chuẩn bị ứng phó với rối loạn lần này.

    Sau đó, mỗi người ở chỗ này bắt đầu rời đi, tôi đứng ở trong đại điện, cũng không vội rời đi.

    Lúc này, điện chủ nhìn bóng người tôi, sau đó lên tiếng nói với tôi: "Vô Kị, cậu còn có việc sao?"

    Thấy tôi cũng chưa rời đi, điện chủ cũng nhìn ra hình như tôi còn có lời chưa nói.

    Lúc này, tôi hít sâu một hơi, chuẩn bị nói ra tất cả ý nghĩ trong lòng tôi, bởi vì tôi cảm thấy Chiến Thần điện đối với tôi không tệ, cho nên tôi không thể liên lụy Chiến Thần điện.

    "Điện chủ, đệ tử có một việc muốn bẩm báo."

    "Cậu nói đi."

    Điện chủ lên tiếng nhìn tôi, lúc này, tôi nhìn điện chủ nói: "Điện chủ, tại khoảng thời gian trước, con biết bản thân con còn có một thân phận."

    "Con là hậu nhân của Trần gia."

    Đối mặt với lời của tôi, điện chủ trước mắt đương nhiên sửng sốt một chút.

    "Trần gia? Cậu nói, chẳng lẽ là Trần gia ngàn năm trước bị ba thế lực lớn diệt sạch?"

    Thần sắc điện chủ ngưng lại một chút, bởi vì mọi người ít nhiều đều biết một chút chuyện của Trần gia.

    Đối với lần này, tôi gật đầu một cái: "Đúng vậy điện chủ, Trần gia con và ba thế lực lớn là tử địch, bất kể lần này có chuyện này hay không, con cũng sẽ cùng ba thế lực lớn sống chết đến cùng."

    "Nhưng con biết, Chiến Thần điện và ba thế lực lớn cũng không có nhiều ân oán như vậy, con muốn ra khỏi Chiến Thần điện, đến lúc đó ba thế lực lớn cũng sẽ không truy cứu đến trên người Chiến Thần điện."

    Cái ý nghĩ này tôi đã sớm có, đúng lúc bây giờ cũng là một thời cơ, nói ra là vừa tốt nhất.

    Đối mặt với lời của tôi, trong lúc nhất thời điện chủ rơi vào trong trầm lặng, ông nhìn tôi, hồi lâu không nói gì, mà tôi cũng đứng tại chỗ lẳng lặng chờ.

    "Sao thế? Con sợ Chiến Thần điện ta sẽ vứt bỏ con không quan tâm?"

    Vừa lúc đó, một giọng nói truyền ra, nhưng đây cũng không phải âm thanh của điện chủ, bởi vì âm thanh này già nua, mà trong nháy mắt theo âm thanh truyền ra, tôi thấy một lão giả mặc quần áo màu xám tro bất thình lình hiện lên trong đại điện này.

    "Lão tổ."

    Thấy lão nhân xuất hiện, ngay cả điện chủ cũng vội vàng đứng dậy hành lễ về phía lão nhân này, nghe vậy trong nháy mắt tôi kịp phản ứng, lão nhân trước mắt này, lại là lão tổ của Chiến Thần điện.

    Tôi vội vàng hành lễ: "Đệ tử Trần Vô Kị, bái kiến lão tổ."

    "Lão tổ, đệ tử không có ý này, chỉ là không muốn liên lụy đến Chiến Thần điện."

    Đối với lời của tôi, thần sắc lão tổ tỏ ra có chút nặng nề, thời gian một lúc lâu, ông mới lên tiếng: "Ám Ảnh lâu, là thế lực Trần gia con sao?"

    Đối mặt với câu hỏi này của lão tổ, tôi do dự một chút, vẫn gật đầu, bởi vì đây cũng không phải là bí mật gì, lần trước Ám Ảnh lâu xuất thủ đối phó ba thế lực lớn, đã truyền khắp thượng giới.

    "Lần này, ba thế lực lớn bày ra phiền toái lớn, về phần con, cũng không cần ra khỏi Chiến Thần điện."

    "Rối loạn lần này, Chiến Thần điện không cách nào rút người ra, đã như vậy, vậy thì xem xem lần này ba thế lực lớn có thể chống đỡ được hay không."

    "Bây giờ con nghĩ cũng không phải là thoát thân, coi như con thoát khỏi Chiến Thần điện, bên người con còn có người thân, con cảm thấy các cô ấy có thể thoát thân sao?"

    "Tiểu tử, chăm chỉ mà tăng thực lực lên đi."

    Lúc này, lão tổ Chiến Thần điện nhìn tôi, lời này đã rất rõ ràng, Chiến Thần điện sẽ không vứt bỏ tôi, cho nên tôi cũng không cần rút khỏi Chiến Thần điện, bởi vì rối loạn của thượng giới lần này, không có bất kỳ một người của tông môn nào có thể thoát thân, những năm này nhất định là ba thế lực lớn đã khiến cho những tông môn phía dưới này tích lũy rất nhiều oán hận.

    Mà đây đối với Trần gia tôi mà nói, chính là một cơ hội rất tốt.

    Tôi đứng tại chỗ, trong lúc nhất thời lại không biết trả lời như thế nào.

    "Nghe rõ chưa? Lão tổ cũng nói rồi, cậu không cần rời Chiến Thần điện, cậu vĩnh viễn là đệ tử của Chiến Thần điện, giống như vậy, đến lúc đó Chiến Thần điện cũng sẽ là một phần trợ lực của cậu."

    Hướng về phía lão tổ rời đi, điện chủ tiếp tục nhìn về phía tôi lên tiếng, nghe vậy trong lòng tôi vẫn có chút cảm động, bất kể là từ nguyên nhân gì, Chiến Thần điện đối với tôi như vậy, đã coi như là tận tình giúp đỡ.

    "Đệ tử vô cùng cảm kích."

    Tôi hành lễ với điện chủ trước mặt, vừa lúc đó, bên ngoài có một thân ảnh đi vào, là phó điện chủ mới rời đi lúc nãy.

    "Điện chủ, bên ngoài có một người, nói đến đưa Trần Vô Kị rời đi."

    Nghe nói như vậy, điện chủ nhìn tôi: "Là người Trần gia cậu?"

    Đối với lần này, tôi liền vội vàng nói: "Con cũng không biết."

    Sau đó, điện chủ bảo phó điện chủ mang tôi đi trước, nhìn một chút, chính là chú Hai của tôi.

    "Tiểu tử, chú tới đón cháu."

    Trên mặt chú Hai hiện ra một nụ cười, đối với lần này, phó điện chủ cũng cười nói với chú Hai tôi: "Vị đạo hữu này, có chuyện gì không ngại vào trong nói, mới vừa rồi đích thân lão tổ chúng tôi cũng nói, tiểu tử Vô Kị này, luôn luôn là đệ tử của Chiến Thần điện tôi."

    "Thân phận người nhà Trần gia, đối với chuyện này cũng không có ảnh hưởng."

    Đối với lời này, chú Hai đương nhiên sửng sốt một chút, lần này chú ấy tới, vốn là chú ấy định tới ngửa bài, sau đó mang tôi rời đi, như vậy cũng không đến mức liên luỵ đến Chiến Thần điện, nhưng lại không ngờ, cục diện đã như vậy.

    "Chú Hai, vào trong nói đi, nơi này đúng lúc con cũng có chuyện cần giao phó cho chú."

    Chú Hai không chủ động liên lạc với tôi, tôi không tìm được bọn họ, cho nên chuyện lúc trước coi như là tôi muốn nói cho chú ấy biết, cũng không có cách nào, bây giờ chú ấy tới đúng lúc, nhân cơ hội này, đúng lúc nói ra ý nghĩ trong lòng với chú.
     
    Chỉnh sửa cuối: 29 Tháng tư 2024
  3. Khoai lang sùng

    Bài viết:
    1,986
    Chương 711: Thanh tẩy một lần nữa

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chú Hai theo tôi vào trong sân. Tôi còn chưa kịp vào nhà, phó điện chủ đã đi rồi, ông ấy để tôi và chú Hai tự mình thương lượng.

    Vào trong sân, Hà Thù và Ân Đình Đình vội vàng đi ra. Mấy hôm nay, có vẻ cái bụng của Hà Thù lại lớn hơn một chút rồi.

    "Chú Hai, đây là Hà Thù, đây là Đình Đình."

    "Đây là chú Hai của anh."

    Tôi cảm thấy bây giờ cũng nên nói cho Hà Thù và Ân Đình Đình biết chuyện của tôi rồi. Bọn họ là người phụ nữ của tôi, đương nhiên là bọn họ có quyền biết tất cả những chuyện này. Mặc dù tôi biết rằng nếu bọn họ biết những chuyện này sẽ khiến bọn họ lo lắng, nhưng không nói thì sẽ thiếu tôn trọng với bọn họ.

    Đây là lần đầu tiên hai người bọn họ gặp người nhà của tôi, đương nhiên là có chút ngại ngùng.

    "Ha ha ha, tiểu tử cháu cũng thật lợi hại. Lần này chú Hai đi gấp, không đem theo lễ vật gì, thứ này tặng cho hai nha đầu các cháu phòng thân, nếu tiểu tử Vô Kị dám bắt nạt các cháu thì cứ nói với chú."

    Chú Hai đưa cho Hà Thù và Ân Đình Đình hai món pháp bảo và hai lá phù triện.

    "Phù triện này có thể cùng tấn công Đạo Cảnh, hai món pháp bảo này cũng có thể chống lại sự tấn công của Đạo Cảnh."

    Chú Hai giới thiệu sơ qua một chút nhưng đã đủ khiến hai người Hà Thù và Ân Đình Đình kinh hãi rồi.

    "Được rồi, hai em đi nghỉ ngơi đi, anh và chú Hai có chuyện cần thương nghị, anh sẽ nói chuyện với hai em sau."

    Tôi biết Hà Thù và Ân Đình Đình rất muốn biết chuyện của tôi, nhưng từ trước tới nay hai người bọn họ chưa từng hỏi tôi về chuyện đó. Hai người gật đầu với tôi rồi rời khỏi. Tôi đưa chú Hai tới một đình nghỉ mát.

    "Chú Hai, không biết chú có biết thông tin gì về việc người bí ẩn đột nhiên xuất hiện không?"

    Tôi nhìn chú Hai rồi dò hỏi, chú Hai vội lắc đầu nói bọn họ cũng đang điều tra lai lịch của người này nhưng không thu được manh mối gì. Tôi liền nói ra toàn bộ âm mưu của người bí ẩn cho chú Hai.

    Sắc mặt của chú Hai lập tức tối sầm lại, rõ ràng là chú ấy chưa biết tin tức này.

    "Không ngờ thủ đoạn của tên này lại lớn như vậy, hắn muốn làm loạn cả thượng giới."

    "Nhưng đúng như điện chủ của cháu nói, lần náo loạn này chỉ sợ là không thể ngăn nổi. Những năm này, ba thế lực lớn không chỉ chèn ép những tông môn khác một hai lần mà thôi đâu."

    "Hơn nữa dưới sự thôi thúc của người bí ẩn này, bọn họ sẽ bạo phát đấy."

    "Đây cũng là cơ hội của Trần gia chúng ta."

    Chú Hai nói tới đây thì có vẻ kích động hẳn. Trần gia chúng tôi đã ẩn nấp trong bóng tối nhiều năm như vậy chính là để chờ giờ phút này, làm sao chúng tôi có thể bỏ qua cơ hội này được chứ.

    "Phải rồi, lần này tiểu tử cháu giết Lý Lăng Đạo, nhất định Hỏa Long Thánh Cung sẽ nổi giận, sau này nhất định cháu phải cẩn thận. Chúng ta cũng sẽ chú ý tới động tĩnh của Hỏa Long Thánh Cung."

    Chú Hai nhìn tôi rồi nói, tôi có chút sửng sốt, vội hỏi làm sao mà chú Hai biết được?

    Chú Hai mỉm cười nói phía Hỏa Long Thánh Cung đã nổi khùng lên rồi, ông ấy đoán một cái liền biết là tôi làm. Ngoài tôi ra thì người khác sẽ chẳng có lý do gì để trêu chọc vào Lý Lăng Đạo.

    "Thực lực của tiểu tử kia cũng không đơn giản đâu."

    Tôi gật đầu tán thành. Lý Lăng Đạo là nửa Đạo Cảnh, nếu không phải cha tôi để lại bản lĩnh đó thì cũng chưa chắc tôi đã là đối thủ của hắn.

    Tôi phản ứng lại, vội vàng lấy đạo cốt ra.

    "Chú Hai, đây là đạo cốt của cha cháu. Cháu đã lấy được đạo cốt rồi, có phải đem đạo cốt này trả lại cơ thể thì vấn đề của cha cháu sẽ được giải quyết không?"

    Vì mất đi đạo cốt nên không biết hiện giờ thân thể cha tôi thế nào rồi nữa, chú Hai nghe vậy thì bật cười.

    "Khá lắm, quả nhiên cháu giúp nhà họ Trần chúng ta nở mày nở mặt mà, nhất định cha cháu sẽ rất vui."

    "Cháu cứ tập trung tăng cường thực lực, có tình hình gì chú sẽ lập tức báo cho cháu ngay."

    Sau khi trò chuyện với tôi, chú Hai cũng phải quay về. Vốn dĩ lần này chú ấy tới đây là để chuẩn bị đón tôi đi, bởi vì mọi người biết chuyện tôi giết Lý Lăng Đạo nên cũng rất lo lắng.

    Hơn nữa chú Hai và mọi người lại có thể nhận ra sự xuất hiện của tôi bất cứ lúc nào. Tôi vừa quay lại Chiến Thần điện thì mọi người đã biết rồi, có vẻ như mọi người luôn để mắt tới tôi bất cứ lúc nào, cũng là để bảo vệ tôi.

    Sau khi tiễn chú Hai đi, tôi đi tìm hai người kia.

    "Hôm nay anh sẽ nói cho hai em tất cả mọi chuyện."

    Sau đó tôi kể lại toàn bộ những chuyện liên quan tới thân thế của tôi cho hai người Hà Thù và Ân Đình Đình. Nhưng tôi lại phát hiện ra hai người bọn họ không hề kinh ngạc chút nào, bởi vì bọn họ cũng đã chuẩn bị tâm lý từ trước rồi.

    "Dù thế nào đi chăng nữa thì bọn em đều theo anh."

    Cuối cùng Hà Thù nhìn tôi rồi nói, Ân Đình Đình khẽ gật đầu. Sau đó cô ấy ghé vào tai tôi nói: "Em muốn có con."

    Tôi nhất thời không hiểu gì cả, đang trong lúc nghiêm túc thế này, cô ấy không thể đứng đắn một chút được sao?

    Nhưng nói đi cũng phải nói lại, chuyện sinh con này cũng rất thỏa đáng.

    Nhị Cáp và Huyên Nhi đều đang bế quan, tôi sẽ không làm phiền bọn họ.

    Hai ngày sau, toàn bộ thượng giới đại loạn.

    Bởi vì có một hình ảnh truyền đi khắp các tông môn. Trong đại hội quần anh, đệ tử của người bí ẩn không đánh giết ai cả, nhưng đệ tử trong tông môn của ba thế lực lớn lại bị săn giết gần như không còn một mống. Trong nháy mắt tạo nên một trận sóng lớn.

    Chính ba thế lực lớn cũng rối loạn, đệ tử của bọn họ đã đi vào là hầu như đều không thể sống sót đi ra.

    Điều khiến tôi không ngờ là, hình ảnh về người giết đệ tử của bọn họ, tất cả đều là tôi.

    Người bí ẩn đem tất cả những chuyện này giá họa lên người tôi.

    Trong đại sảnh nghị sự của Chiến Thần điện, tôi cũng có mặt. Lúc này bầu không khí đặc biệt nghiêm túc.

    "Lần này, Chiến Thần điện chúng ta trở thành thổ phỉ rồi."

    Một vị Thần Tướng trầm giọng nói.

    Phó điện chủ nhìn người đó rồi nói: "Tam Thần Tướng, hẳn là ông phải biết toàn bộ những hình ảnh đó đều là giả chứ."

    "Phó điện chủ, tôi cũng không có ý trách cứ gì tiểu tử Trần Vô Kị, chỉ là tôi cảm thấy sau này sợ là Chiến Thần điện chúng ta khó mà đối phó với tình hình này được."

    Tam Thần Tướng vội nói.

    Đúng lúc đó, một luồng khí tức phóng thẳng lên trời, vị trí là ở phía sau núi.

    "Đây là? Khí tức của Đạo Cảnh sao?"

    "Đại Thần Tướng đột phá rồi sao?"

    Bầu không khí vốn đang trầm lắng vì luồng khí tức đột nhiên xuất hiện đó mà trở nên kinh hỉ. Sư phụ của tôi cũng đã bế quan mấy tháng rồi, trước khi tôi vào Chiến Thần Uyên ông đã bắt đầu bế quan rồi, không ngờ trong vòng ba tháng ngắn ngủi mà ông lại có thể bước vào Đạo Cảnh.

    "Lần này thượng giới loạn lạc không thể tránh khỏi, những tông môn có thể tiếp tục sống sót đều có địa vị trong thượng giới."

    "Hơn nữa cơn loạn lạc lần này qua đi, cho dù ba thế lực lớn không diệt vong thì cũng phải chịu đả kích khủng khiếp."

    "Đây sẽ là một trận thanh tẩy nữa."

    Điện chủ nhìn mấy vị Thần Tướng ở bên dưới. Ông vừa nói xong thì một bóng người bước vào đại điện.

    Chính là sư phụ của tôi, Chiến Thương Khung.

    "Bầu không khí không ổn lắm nhỉ, xảy ra chuyện gì sao?"

    Vừa bước vào đại điện nghị sự, sư phụ liền hỏi.
     
    Chỉnh sửa cuối: 29 Tháng tư 2024
  4. Khoai lang sùng

    Bài viết:
    1,986
    Chương 712: Tới rồi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chỉ một lát sau, sư phụ đã biết trong thời gian ông bế quan xảy ra rất nhiều chuyện.

    "Bây giờ chúng ta còn đường lui sao?"

    Nghe xong mọi chuyện, sư phụ nhìn mọi người ở đây rồi hỏi.

    Mọi người đột nhiên trầm mặc. Đúng như sư phụ nói, rõ ràng đây là chuyện vu oan giá họa, nhưng chắc chắn ba thế lực lớn sẽ không cho là như vậy. Đã thế thì chúng tôi cũng không còn đường lui, đã không còn đường lui thì nghĩ nhiều như vậy làm gì chứ.

    "Lúc này ba thế lực lớn cũng chẳng hơi đâu mà đối phó với chúng ta, chỉ cần ba lão tổ của bọn họ không ra tay với chúng ta thì cũng không phải chúng ta không chống lại bọn họ được."

    Sư phụ nhìn mọi người rồi nói tiếp.

    Mọi người quay sang nhìn nhau.

    "Đại Thần Tướng nói không sai, hiện giờ chúng ta đã không còn đường lui, chỉ có thể toàn lực chống trả thôi."

    "Có thể sống sót vượt qua cơn đại loạn này, sau này chỉ cần thời gian điều dưỡng lại, Chiến Thần điện chúng ta sẽ tiến thêm một bước."

    Hiện giờ mặc dù bề ngoài thì thượng giới do các tông môn lớn chiếm giữ, nhưng thống lĩnh các tông môn lớn cũng là ba thế lực lớn.

    "Chiến Tiếu, giao tên đệ tử Trần Vô Kị của ông ra đây."

    Đúng lúc này, những tiếng quát lạnh vang lên. Vừa nghe thấy âm thanh này, tất cả mọi người lập tức biến sắc nhìn về phía cửa, bởi vì giọng nói này từ bên ngoài vọng vào.

    "Tới rồi."

    Điện chủ đứng dậy, nhìn ra bên ngoài bằng sắc mặt nghiêm nghị. Chiến Tiếu là tên của điện chủ, vừa rồi chúng tôi còn thảo luận về ba thế lực lớn, không ngờ bọn họ lại tìm tới cửa nhanh như vậy.

    Một khắc sau, điện chủ biến mất khỏi đại điện, phó điện chủ cũng biến mất.

    "Con không cần phải ra ngoài."

    Sư phụ nhìn tôi, vỗ vai tôi rồi cũng biến mất. Tôi đứng trong đại điện, trong lòng không khỏi trầm tư.

    Ánh mắt hướng về phía ngoài điện.

    "Cơn gió nào thổi cả điện lão của Hỏa Long Thánh Cung tới đây vậy?" Chiến Tiếu lạnh mặt nhìn ông lão trước mặt. Khí tức khủng khiếp trên người ông ta tỏa ra, là Đạo Cảnh, hơn nữa không chỉ là Đạo Cảnh thông thường mà lại là Đạo Cảnh trung kỳ.

    "Chiến Tiếu, ông biết rõ lý do tại sao tôi tới đây."

    "Đệ tử của Chiến Thần điện các người, Trần Vô Kị giết chết sáu đệ tử của ba thế lực lớn chúng tôi trong đại hội quần anh, thậm chí còn giết cả thánh tử của Hỏa Long Thánh Cung - Lý Lăng Đạo. Giao cậu ta ra đây."

    Điện lão của Hỏa Long Thánh Cung lạnh lùng nói, ánh mắt đặc biệt âm trầm.

    Chiến Tiếu cười nhạt: "Ồ? Chẳng lẽ chỉ có đệ tử của ba thế lực lớn các người được giết đệ tử trong tông môn của chúng tôi thôi? Đệ tử của các người thì không được giết sao?"

    "Lý Thanh, các người có thời gian tới Chiến Thần điện bọn ta gây sự thì chi bằng quay về thương nghị xem con đường sau này ba thế lực lớn các người nên đi như thế nào thì hơn."

    Chiến Tiếu cũng không hề biến sắc mà nhìn ông lão trước mặt. Ông ta là Đạo Cảnh trung kỳ, nhưng Chiến Thần điện vẫn chưa tới nỗi sợ một kẻ Đạo Cảnh trung kỳ.

    Đương nhiên là bình thường Chiến Thần điện cũng phải kiêng dè ba thế lực lớn, nhưng trong thời kỳ đặc thù này thì không.

    "Được, được lắm, Chiến Thần điện các người quả là to gan."

    Đúng lúc đó, những giọng nói sắc lạnh lại vang lên. Sau đó, từ phía xa, từng bóng người không biết từ đâu xuất hiện đứng bên cạnh Lý Thanh, tổng cộng có 6 người.

    Hơn nữa bọn họ đều là Đạo Cảnh trung kỳ. Vừa thấy vậy, cuối cùng thì sắc mặt Chiến Tiếu cũng trở nên nghiêm nghị.

    "Ồ? Ba thế lực lớn, cùng ra tay rồi sao?"

    "Ông có biết, hiện giờ các người có thể là kẻ địch của cả thượng giới không?"

    Chiến Tiếu nhìn chằm chằm sáu người này. Lý Thanh hừ lạnh một tiếng: "Hừ, Chiếu Tiếu, không cần ông phải bận tâm về chuyện này. Cho dù kết cục sau này thế nào, thì Chiến Thần điện các người đã dám giết nhiều đệ tử trẻ tuổi của chúng tôi như thế, trước khi những chuyện ngươi nói xảy ra, Chiến Thần điện của ngươi phải biến mất trước."

    "Vừa rồi tôi yêu cầu ông giao tên đệ tử đó ra nhưng ông không giao, bây giờ chúng ta chỉ có thể tự mình tìm thôi."

    Sáu cường giả Đạo Cảnh trung kỳ tỏa ra khí tức khủng khiếp.

    Khí tức trên người điện chủ và phó điện chủ cũng bộc phát, điện chủ là Đạo Cảnh trung kỳ, phó điện chủ là Đạo Cảnh sơ kỳ.

    Sư phụ Chiến Thương Khung cũng là Đạo Cảnh sơ kỳ.

    Cùng lúc đó, một luồng khí tức dâng lên.

    "Ba thế lực lớn các người, thật sự coi Chiến Thần điện chúng tôi là hạng tầm thường chắc?"

    Giọng nói trầm thấp vang lên, hai ông lão xuất hiện. Một người tôi đã từng gặp, chính là lão tổ Chiến Thần điện, người còn lại thì tôi chưa từng gặp, dường như thực lực của người đó cũng là Đạo Cảnh trung kỳ.

    Nhưng thực lực của lão tổ thì quả thực rất mạnh. Tôi đang đứng trước đại điện quan sát mọi chuyện xảy ra ở bên ngoài. Tôi vừa định xông ra thì một giọng nói vang lên trong tai tôi: "Tiểu tử, cứ chờ đi."

    Giọng nói này giống giọng của lão tổ. Tôi siết chặt nắm đấm, tôi biết lần này tôi và Chiến Thần điện thật sự gặp rắc rối rồi. Tôi không ngờ người bí ẩn kia lại tạo ra những hình ảnh đó.

    Ban đầu tôi đã nghi ngờ đại hội quần anh là âm mưu gì đó rồi, nhưng lại không nhận ra rốt cuộc là âm mưu gì.

    Bây giờ nghĩ lại thì, những gì người bí ẩn mưu tính không phải dạng tầm thường.

    Thực lực của tôi còn quá yếu, thậm chí hiện giờ tôi còn chẳng có tư cách tham gia cuộc chiến này. Những người nắm giữ đại đạo đó mới là cường giả thực sự, bọn họ có thể nắm giữ hoàn toàn một loại đạo, tôi không phải là đối thủ của bọn họ.

    "Tiểu tử, thế giới này vốn là cá lớn nuốt cá bé, các cậu đã tiến bộ rất nhiều rồi. Cậu xem, trong đại thiên thế giới, có rất nhiều thế giới nhỏ hơn vì tài nguyên mà có thể biến mất bất cứ lúc nào đấy thôi."

    Giọng nói của Ngao lão truyền vào tai tôi. Xem ra lúc này Ngao lão cũng đang cảm nhận được mọi chuyện.

    "Ngao lão, ông.."

    Tôi nghe thấy giọng của Ngao lão, theo bản năng muốn nhờ ông giúp đỡ. Nhưng sau đó tôi lại khựng lại, bởi vì trước đó Ngao lão từng nói thực lực của ông ấy vẫn chưa khôi phục lại, nếu bây giờ tôi lại nhờ ông ấy giúp đỡ thì cũng thật quá ích kỷ. Cho nên tôi mới không nói nữa.

    "Tiểu tử, cậu yên tâm đi, tôi và cậu quen biết đã lâu, lão phu thấy cậu rất hợp ý tôi. Lúc cần thiết, tôi sẽ ra tay."

    "Hiện giờ thực lực của tôi vẫn chưa khôi phục, nhưng vẫn có thể tham gia trận chiến này được."

    Trong lòng tôi còn đang suy nghĩ thì Ngao lão đã nói tiếp.

    Tôi vội vàng đáp: "Đa tạ Ngao lão."

    "Tốt lắm, tôi cũng sớm biết Chiến Thần điện các người sẽ không cứ thế mà thỏa hiệp mà."
     
    Chỉnh sửa cuối: 29 Tháng tư 2024
  5. Khoai lang sùng

    Bài viết:
    1,986
    Chương 713: Ngao lão ra tay

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 14 Tháng mười hai 2021
  6. Khoai lang sùng

    Bài viết:
    1,986
    Chương 714: Sông ma

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Huyên Nhi, vào đi."

    Tôi gọi ra phía cửa. Huyên Nhi đẩy cửa bước vào, theo sau là Cùng Kỳ.

    "Đại ca ca, anh không sao chứ? Em nghe nói hôm nay xảy ra chuyện lớn ở tông môn."

    Huyên Nhi vừa vào phòng đã căng thẳng hỏi tôi. Tôi vội mỉm cười nói: "Đã giải quyết xong rồi. Đã mấy tháng nay không gặp em và Cùng Kỳ, hai người đều tu luyện tới Đạo Cảnh rồi."

    Tôi không thể nhìn thấu được luồng lực lượng tỏa ra từ Huyên Nhi và Cùng Kỳ. Hiện giờ, những người có thể khiến tôi không nhìn thấu chỉ có cường giả Đạo Cảnh mà thôi.

    "Đại ca ca, khoảng cách anh bước vào Đạo Cảnh cũng rất gần rồi. Bây giờ nếu cuộc chiến bùng nổ, nhất định em và Nhị Cáp có thể giúp anh phần nào."

    Ở thượng giới mà nói, những người tu luyện tới Đạo Cảnh là cường giả thật sự.

    Cường giả đỉnh phong ở thượng giới là Đạo Cảnh, mỗi tông môn, số cường giả Đạo Cảnh trung kỳ, hậu kỳ không nhiều. Những người tu luyện tới Đạo Cảnh hậu kỳ đều là lão tổ của các tông môn.

    "Phải rồi Huyên Nhi, anh muốn nhanh chóng tăng cường sức mạnh của thân thể, có cách nào khác không?"

    Hiện giờ sức mạnh của thân thể tôi mới chỉ dừng lại ở Vực Cảnh trung kỳ. Tôi cảm nhận được rằng lần này mình thật sự rất khó tiến bộ, nhưng từ trước tới nay tôi chưa từng lơ là việc tu luyện thân thể. Dù sao Huyên Nhi cũng không phải người cùng một thế giới với tôi, có thể trong ký ức của cô ấy còn nhớ một số cách tu luyện khác.

    "Đại ca ca, có cường giả từng nói tu luyện thân thể là không giới hạn. Cơ thể con người có vô vàn tiềm lực chưa được khám phá ra. Năm đó người của Thiên Ma tộc đều tu luyện thân xác, có cường giả đạt tới cảnh giới vô thượng."

    "Hiện giờ anh mới chỉ tu luyện tới Vực Cảnh, chắc chắn có thể tiếp tục tiến bộ."

    "Hơn nữa em còn biết hiện giờ cách tốt nhất để tăng cường sức mạnh thân thể của anh."

    Huyên Nhi nhìn tôi rồi nói. Tôi vô cùng mừng rỡ, vội hỏi Huyên Nhi đó là cách gì.

    "Thiên Ma khí của Thiên Ma vực có thể dùng để tu luyện thân xác, nhưng đây cũng không phải thứ tốt nhất ở Thiên Ma vực."

    Sau đó Huyên Nhi nói cho tôi biết trong Thiên Ma vực có một con sông ma. Con sông ma này hội tụ tinh hoa của Thiên Ma khí, tạo thành khí long. Trước đây cường giả Thiên Ma vực đều xuống sông bắt khí long để rèn luyện thân thể.

    Loại khí long này không chỉ có một chút linh trí mà còn có khả năng tấn công mạnh mẽ. Huyên Nhi nói nếu tôi có thể bắt được khí long để rèn luyện thân thể thì chắc chắn sẽ có tiến bộ lớn. Mặc dù tu luyện thân thể là một quá trình rất gian nan, nhưng để thân thể thành đạo thì không cần có thời cơ thích hợp và khả năng lĩnh ngộ.

    Rèn luyện thân thể, chỉ cần tìm được thứ thích hợp để tu luyện, chịu đựng được đau đớn thì sau khi cơ thể đạt tới trình độ nhất định sẽ thành công bước vào Đạo Cảnh.

    Đây là cái gọi là thân thể thành đạo.

    "Huyên Nhi, em chắc chắn trong Chiến Thần Bia có sông ma sao?"

    Nghe Huyên Nhi nói xong, tôi cũng có chút không chắc chắn. Tôi đã vào trong Chiến Thần Bia nhiều lần, nhưng lại hoàn toàn không biết sông ma mà Huyên Nhi nói. Nhưng nếu Huyên Nhi đã nói với tôi thì nó có thật, giống như sự xuất hiện của di tích thượng cổ vậy. Cả khối đại lục cùng lúc xuất hiện, có lẽ Thiên Ma vực cũng không bị chia tách ra đâu. Nhưng Huyên Nhi cũng không dám chắc, cô ấy chỉ phỏng đoán mà thôi. Dù sao thì khả năng cao sông ma cũng nằm trong Chiến Thần Bia.

    Tôi cảm thấy tôi nên đi hỏi sư phụ một chút.

    Tôi tới Thương Khung điện, sư phụ vẫn chưa về, có lẽ sư phụ đang ở đại điện nghị sự thương nghị cách đối phó với ba thế lực lớn. Hiện giờ tất cả các tông môn gần như đều liên thủ với nhau, quyết tâm đối phó với ba thế lực lớn.

    Tôi chờ ở đại điện nửa tiếng đồng hồ sư phụ với quay về.

    "Vô Kị, có chuyện gì sao?"

    Thấy tôi đang chờ ở đây, sư phụ liền hỏi.

    Tôi kể lại chuyện về Chiến Thần Bia cho sư phụ, sư phụ liền khẽ nhíu mày.

    "Nhắc tới chuyện này, năm đó lão tổ đem Chiến Thần Bia về nhưng lại không nói rõ về nó. Thế này đi, chuyện này sư phụ sẽ tới tìm lão tổ hỏi thăm một chút."

    Chiến Thương Khung khẽ nhíu mày, ông ấy cũng không hiểu chuyện về Chiến Thần Bia cho lắm.

    Chiến Thương Khung bóp nát một lá bùa truyền âm, một ông lão nhanh chóng xuất hiện trong Chiến Thần điện.

    "Chào lão tổ."

    Thấy lão tổ, tôi vội khom người hành lễ. Sư phụ đem chuyện ta cần hỏi nói cho lão tổ.

    "Ta thật sự chưa từng nghe nói có sông ma, nhưng năm đó sau khi lão tổ đem Chiến Thần Bia về từng phong ấn nó ở một nơi. Nói cách khác, bên trong Chiến Thần Bia là một hơn nào đó bị bia đá phong ấn. Lão tổ từng nói, nơi đó rất nguy hiểm, hơn nữa cũng chẳng có ích lợi gì cho Chiến Thần điện chúng ta, nên không cho phép người khác vào trong."

    Thật ra Chiến Thần điện cũng không hoàn toàn hiểu rõ về Chiến Thần Bia, nói chính xác thì hẳn là Thiên Ma vực nằm trong Chiến Thần Bia. Thiên Ma khí của Thiên Ma vực có thể ngưng tụ thành con rối, cho nên Chiến Thần điện mới sử dụng con rối đó để rèn luyện năng lực thực chiến của đệ tử, đồng thời dùng trong một số bài sát hạch.

    Thiên Ma khí cũng không phải thứ dễ sử dụng.

    "Lão tổ, thật không dám giấu giếm. Loại khí tức mạnh mẽ trong Chiến Thần Bia rất có lợi cho việc tu luyện thân thể của con, con cảm nhận được trong đó còn có thứ lợi hại hơn nữa để giúp con tu luyện."

    "Xem ra thứ đó rất có thể là thứ mà lão tổ nói, nơi bị phong ấn."

    Lão tổ và sư phụ trầm mặc nhìn nhau.

    "Ý của con là, con muốn tới nơi đó để tiếp tục tu luyện thân thể?"

    Lão tổ nhìn tôi rồi hỏi, tôi không chút do dự gật đầu.

    Sau đó tôi hỏi lão tổ, có thể mở được phong ấn đó hay không?

    Lão tổ gật đầu, nói: "Phong ấn thì có thể mở được, nhưng sự nguy hiểm của nó đã được lão tổ nhắc nhở từ trước khi khai sơn, ta cũng không muốn để con mạo hiểm như vậy."

    Lão tổ nói. Tôi hiểu lão tổ đang suy nghĩ cho sự an toàn của tôi, bởi vì ngoài vị lão tổ lập nên Chiến Thần điện, thì cũng không ai biết được rốt cuộc bên trong có nguy hiểm gì, vị lão tổ ấy cũng đã đi về cõi tiên từ lâu rồi.

    "Lão tổ, nhưng thời gian này muốn dùng linh tu để tu luyện tới Đạo Cảnh thì có chút khó khăn, cho nên con mới muốn thử xem sao."

    Tôi nhìn lão tổ và sư phụ bằng ánh mắt kiên định. Bọn họ lo lắng cho tôi, đương nhiên tôi rất cảm kích. Nhưng muốn có được sức mạnh thì không có bất cứ nguy hiểm nào là không thể xảy ra.

    "Nếu con thật sự muốn đi, ta có thể đi cùng con một chuyến. Sau đó nếu thật sự gặp nguy hiểm gì, ta sẽ lập tức đưa con ra ngoài."

    Thấy sự quyết tâm của tôi, lão tổ nhìn tôi rồi nói. Trong lòng tôi vô cùng cảm động. Hiện giờ đang là lúc mấu chốt để đối phó với ba thế lực lớn, nếu lão tổ cùng tôi vào trong, chẳng phải sẽ khiến mọi người mất đi một phần sức chiến đấu của lão tổ hay sao?
     
    Chỉnh sửa cuối: 29 Tháng tư 2024
  7. Khoai lang sùng

    Bài viết:
    1,986
    Chương 715: Khí long nhập thể

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Con có chắc rằng con có thể tự bảo vệ bản thân không?" Lão tổ nhìn tôi, lo rằng một mình tôi không ứng phó nổi. Lão tổ có thực lực Đạo Cảnh hậu kỳ, Ngao lão lại chưa hồi phục hoàn toàn nhưng vẫn có thể phát huy thực lực Đạo Cảnh hậu kỳ.

    Cho nên, Ngao lão sẽ cùng tôi vào nơi đó.

    "Lão tổ yên tâm, con tự biết chừng mực." Tôi nghiêm túc gật đầu. Cuối cùng lão tổ cũng đồng ý mở phong ấn để tôi vào trong, nhưng lúc tôi cảm nhận được nguy hiểm thì phải lập tức rời khỏi đó ngay.

    Sau đó lão tổ đưa tôi vào trong Chiến Thần Bia. Nhưng lần này tôi lại bước vào không gian khác, đây chính là nơi bị khai sơn lão tổ trực tiếp phong ấn. Những lá chắn màu đen xuất hiện, bên trên dường như còn lờ mờ có hoa văn.

    Trong tay lão tổ xuất hiện một tấm lệnh bài, ấn kết trong tay lão tổ biến hóa, lệnh bài bay về phía ánh sáng phía trước, trên màn ánh sáng đó lập tức xuất hiện những lỗ thủng.

    Lão tổ nhìn tôi, nói: "Lệnh bài này giao cho con, muốn ra ngoài thì truyền linh khí vào đó là có thể mở phong ấn nơi này ra."

    Tôi nhận lấy lệnh bài rồi gật đầu với lão tổ sau đó bước vào trong màn ánh sáng kia.

    Vừa bước vào tôi lập tức cảm nhận được Thiên Ma khí nồng nặc.

    Thiên Ma khí ở đây mạnh hơn, dày đặc hơn nhiều.

    Xem ra thật sự có khả năng sông ma bị phong ấn ở đây. Theo lời Huyên Nhi nói, tôi bắt đầu tìm kiếm trong vùng không gian này. Tôi cảm nhận được cách đó không xa, ở phía trước, Thiên Ma khí còn rõ ràng hơn.

    Tôi tăng tốc tiến về phía trước. Mười phút sau, đột nhiên tôi nghe thấy tiếng dòng nước chảy xiết, trong lòng vô cùng mừng rỡ. Không sai, đây chính là âm thanh nước chảy, sông ma đang ở ngay phía trước.

    "Tiểu tử, không gian này không thuộc về thế giới của các người phải không?"

    Giọng của Ngao lão truyền tới, tôi vội nói cho Ngao lão nơi này gọi là Thiên Ma vực, cũng thuộc thế giới này của chúng tôi.

    "Thì ra là như vậy."

    Ngao lão thấp giọng đáp rồi không nói thêm gì nữa. Tôi đi tiếp, một lúc sau thì dừng lại rồi kinh hãi nhìn về phía trước.

    Trước mặt tôi, một dòng sông lớn chảy ngang qua, nước sông màu đen đặc khiến tôi không khỏi khiếp sợ.

    Con sông này vượt quá sức tưởng tượng của tôi.

    Nó rộng tới hai, ba trăm mét, đứng ở bên bờ sông khiến tôi cảm thấy mình thật nhỏ bé.

    "Tiểu tử, khí tức ở đây không hề yếu, cho dù là người tu luyện tới Đạo Cảnh thì có lẽ cũng không dễ đối phó được đâu."

    Ngao lão nhìn tôi rồi nhắc nhở. Nghe vậy, tôi hít sâu một hơi.

    Nếu đã đến rồi, cũng đã tìm được sông ma rồi, chẳng lý nào tôi lại không xuống sông xem thử.

    "Ngao lão, nếu lát nữa có chuyện gì bất ngờ xảy ra, phiền ông ra tay giúp đỡ."

    Tôi nói với Ngao lão, Ngao lão đồng ý.

    Tôi dùng linh khí bao bọc cả người mình, nhìn con sông rộng lớn trước mặt rồi cứ thế nhảy xuống.

    Khoảnh khắc cả người nhảy xuống sông, tôi cảm nhận được một nguồn năng lượng lạnh thấu xương bao phủ lên người tôi rồi bắt đầu tấn công tôi. Cũng may là tôi dùng linh khí bao bọc cơ thể, sức mạnh của tôi cũng rất khủng khiếp.

    Tôi nhận ra loại khí tức trong dòng sông lớn này đủ để tôi rèn luyện.

    Phân thân xuất hiện bên cạnh tôi. Tôi ngồi xếp bằng xuống, phân thân thì để Ngao lão có thể nhập vào bất cứ lúc nào, lúc nguy cấp ra tay giúp tôi.

    Sau đó tôi vào trong không gian mộng cảnh, bắt đầu hấp thụ sức mạnh này.

    Tôi hấp thụ sức mạnh đó ròng rã tám ngày trong không gian mộng cảnh, từ từ thích ứng với sức mạnh khủng khiếp này, cơ thể tôi đã có thể bắt đầu thư giãn rồi.

    Huyên Nhi nói thứ tốt nhất trong dòng sông này không chỉ có những thứ này mà là khí long.

    Khí long do vô số Thiên Ma khí ngưng tụ thành, hơn nữa nó còn sinh ra linh trí, cũng có nghĩa là Thiên Ma khí này có sinh mệnh. Tác dụng của thứ này đối với cơ thể thật không thể tưởng tượng nổi.

    Nhưng thứ này cũng không phải thứ muốn tìm là sẽ tìm được ngay, dù sao nó cũng có sinh mệnh, không thể thu thập được dễ dàng như vậy.

    Tôi tỉnh dậy từ không gian mộng cảnh, tiếp tục lặng xuống nơi sâu hơn trong dòng sông.

    Hiện giờ tôi đã thích ứng được với loại sức mạnh này rồi, cho nên lặn xuống bên dưới cũng không phải vấn đề. Tôi cũng cảm nhận thật kỹ năng lượng ở xung quanh, dù sao cũng có thể coi là tôi quen với Thiên Ma khí rồi.

    Khi tôi lặn xuống tới một lúc nhất định, đột nhiên tôi cảm nhận được có thứ gì đó lóe lên ở bên ngoài.

    "Tiểu tử, có lẽ thứ cậu muốn tìm đã xuất hiện rồi, cẩn thận một chút."

    Đúng lúc đó, Ngao lão lên tiếng nhắc nhở tôi. Tôi lập tức cảnh giác, Ngao lão biết tôi muốn tìm thứ gì cho nên tôi cực kỳ cảnh giác quan sát bốn phía. Tôi biết tôi rất cần thứ này, nhưng cũng không có nghĩa là thứ này không nguy hiểm chút nào.

    Nói đúng hơn thì thứ này có thể tấn công tôi. Suy nghĩ này vừa xuất hiện, tôi liền cảm nhận được dưới chân mình có thứ gì đó đồng loạt nhắm vào tấn công tôi. Tôi vội lùi về phía sau.

    Sức mạnh của tôi cũng lập tức tỏa ra, đột nhiên tôi phát hiện dưới chân mình có một sinh vật hình rồng màu đen thui nhanh chóng lao về phía tôi.

    Đây chính là khí long sao?

    Tôi chuẩn bị kỹ càng rồi, dù sao thì tôi tới sông ma chính là vì sinh vật này.

    Một khắc sau, tôi cảm nhận được dòng sông nhẹ nhàng mở ra. Toàn bộ dòng sông là một màu đen, cho nên tôi hoàn toàn không nhìn thấy gì cả, chỉ có thể dùng sức mạnh để cảm nhận mọi thứ. Sức mạnh tập trung trấn áp khí long, tôi lướt ra khỏi chỗ cũ, phân thân cũng lập tức lao về phía khí long. Tôi và phân thân ra tay cùng lúc, mặc dù uy lực của con khí long này đã sắp chạm tới Đạo Cảnh, nhưng đúng là linh trí của nó không cao cho lắm.

    Nó nhanh chóng bị tôi và phân thân bắt được.

    Cảm nhận được nguồn sức mạnh từ khí long truyền tới, nó không ngừng giãy dụa. Tôi cầm nó lên rồi hút toàn bộ khí tức trên người nó vào người tôi. Cùng lúc đó, tôi cảm nhận được như thể mỗi tấc da thịt của mình đang bị xé rách.

    Tôi lập tức vào trong không gian mộng cảnh, muốn nhanh chóng hấp thụ thứ này nhưng nó lại mạnh hơn tôi tưởng, hoặc có thể nói là, nó mạnh hơn tôi tưởng nhiều.
     
    Chỉnh sửa cuối: 29 Tháng tư 2024
  8. Khoai lang sùng

    Bài viết:
    1,986
    Chương 716: Bước vào chiến trường

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong người tôi, loại sức mạnh khủng khiếp đó tùy ý phá hủy cơ thể, cơ thể tôi không ngừng chống lại nó, như thể đang diễn ra một sự giằng co vậy. Nhưng sự đau đớn của quá trình đó thì tôi cảm nhận được rất rõ ràng.

    Tôi ở trong không gian mộng cảnh cảm nhận sự đau đớn này, hét lên trong đau đớn.

    Cuối cùng, không biết đã bao lâu trôi qua, nguồn sức mạnh kia không chỉ phá hủy cơ thể tôi mà hình như nó đang nhập vào trong người tôi thì phải.

    Cảm giác này giống như tôi đang thăng hoa.

    Cả người thoải mái không diễn tả được bằng lời.

    Sau khi tôi hấp thụ hết khí long, trong không gian một cảnh đã nửa tháng trôi qua, tức là hai ngày ở bên ngoài.

    Tôi ra khỏi không gian mộng cảnh, tiếp tục ngâm mình trong sông tìm kiếm khí long. Tôi cần hấp thụ sức mạnh từ khí long, mặc dù tôi đã hấp thụ một lần rồi nhưng sức mạnh trong cơ thể tôi mới chỉ đạt tới Vực Cảnh hậu kỳ mà thôi, tôi cần nhiều khí long hơn nữa để rèn luyện thân thể.

    Ở thượng giới, ba thế lực lớn đã triệu hồi toàn bộ đệ tử ở bên ngoài quay về tông môn. Sau vài ngày thương nghị, tất cả các tông môn đều tán thành quyết định cùng nhau lật đổ thế cục ba thế lực lớn thống trị.

    Chỉ có như vậy thì những tông môn này mới có thể hồi sinh rực rỡ một lần nữa ở thượng giới.

    Dưới sự áp chế của ba thế lực lớn, các tông môn lớn có thể có được tài nguyên nhưng các tông môn còn lại thì bị hạn chế. Chỉ có cách lật đổ triệt để ba thế lực lớn mới có thể thay đổi quy tắc đó.

    Sau này, cho dù có tranh chấp thì bọn họ cũng không bị người khác áp chế.

    Trung Châu bị người của bốn Châu bao vây, mỗi tông môn tập trung ở một địa điểm bên ngoài Trung Châu, các cường giả trực tiếp đóng quân, có thể tấn công bất cứ lúc nào. Vốn dĩ cho dù tất cả các tông môn cùng tập hợp thì cũng chưa chắc đã là đối thủ của ba thế lực lớn, bởi vì thực lực của ba đại lão của bọn họ không phải chuyện có thể đùa giỡn được. Bọn họ đều là cường giả nửa Tạo Hóa, nếu ba người bọn họ ra tay thì có thể tiêu diệt hoàn toàn tất cả các cường giả đỉnh phong từ các tông môn khác.

    Nhưng người bí ẩn xuất hiện, lại đem tới hy vọng cho các tông môn ở thượng giới.

    Không ai biết người bí ẩn này là ai, nhưng nhất định người đó sẽ ra tay trấn áp ba lão tổ kia. Thực lực của người bí ẩn này rất mạnh, cho dù một mình người đó trấn áp ba cường giả cảnh giới nửa Tạo Hóa cùng lúc thì vẫn có thể không hề hấn gì.

    * * *

    Giữa sông ma, tôi đang ở trong không gian mộng cảnh thì đột nhiên mở mắt ra. Cả người tôi bị một luồng lực lượng vô cùng tinh khiết đánh thức, bước ra khỏi mộng cảnh. Tôi cảm nhận luồng lực lượng tinh khiết trên người mình.

    Dường như có một luồng lực lượng khủng khiếp ẩn nấp trong dòng máu chảy trong người tôi. Chỉ cần tôi cần dùng, nó có thể bộc phát bất cứ lúc nào.

    "Đạo Cảnh, đây chính là Đạo Cảnh sao?"

    Tôi khẽ nheo mắt lại, cảm nhận luồng lực lượng như thể đã hòa làm một với thiên nhiên này. Thân thể nhập đạo, tôi từng không thể tưởng tượng nổi thời khắc này. Bởi vì để rèn luyện thân thể cần tới nguồn sức mạnh rất khủng khiếp, nhưng kỳ ngộ của tôi đã xuất hiện rồi.

    Điều này khiến đến tận bây giờ tôi còn có chút kinh ngạc, tôi lại có thể có được thân thể nhập đạo.

    Hiện giờ tôi đã ngâm mình trong sông ma bảy, tám ngày rồi. Nhưng trong thời gian đó tôi lại sử dụng không gian mộng cảnh, cho nên tôi đã dành hai, ba tháng tu luyện tới Đạo Cảnh.

    Đây chính là mục đích của tôi, hiện giờ đã đạt được mục đích rồi, cũng đã đến lúc rời khỏi đây.

    Bước vào Đạo Cảnh, ít nhất cũng sẽ có tác dụng với cuộc đại chiến. Nếu chỉ là Vực Cảnh thì muốn giết một kẻ Đạo Cảnh thật quá khó.

    Hiện giờ thân thể của tôi đã tiến vào Đạo Cảnh, cũng đã tới lúc rời khỏi đây rồi. Không biết tình hình ở bên ngoài thế nào, trong lòng tôi cũng không yên tâm được.

    Tôi cảm nhận khí tức sôi trào của sông ma. Một ngày nào đó để tăng cường sức mạnh, tôi vẫn sẽ cần tới dòng sông ma này.

    Tôi nhảy một cái ra khỏi con sông ma này, sau đó lao ra bên ngoài. Khi tới vị trí phong ấn, tôi lấy lệnh bài trong tay mở phong ấn rồi nhanh chóng rời khỏi đây.

    Thân thể tôi đã đạt tới Đạo Cảnh, phân thân cũng bước vào Đạo Cảnh. Linh khí của tôi không có đột phá gì, trong thời gian ngắn phân thân sẽ không thể đột phá nổi.

    Xuất hiện ở Chiến Thần điện, tôi nhận ra có rất ít người ở đây. Bước vào trong điện tôi mới phát hiện toàn bộ cường giả của Chiến Thần điện đã rời khỏi đây, chỉ còn phó điện chủ ở lại. Dù sao cũng không thể không có bất kỳ ai ở lại trong tông môn được.

    "Phó điện chủ, người trong tông môn đâu?"

    Phó điện chủ nói cho tôi biết hiện giờ thượng giới loạn rồi, tất cả các tông môn liên thủ đối phó với ba thế lực lớn, phần lớn người của Chiến Thần điện cũng tập trung tới bên ngoài Trung Châu.

    Lần này Chiến Thần điện phái đi những bốn, năm trăm người. Trong đó hầu như toàn bộ đệ tử có thực lực cảnh giới Thông Linh trở lên đều tham gia.

    Nghe được tin này, lòng tôi thoáng chùng xuống.

    "Phó điện chủ, con cũng muốn ra chiến trường."

    Tôi không chút do dự nhìn phó điện chủ mà nói, phó điện chủ nhìn tôi rồi hỏi: "Cậu nghĩ kỹ chưa?"

    Tôi nhìn phó điện chủ rồi gật đầu. Tôi tu luyện nâng cao thực lực chính là để ra chiến trường tiêu diệt ba thế lực lớn. Nếu tôi không tham dự cuộc chiến thì sẽ hối hận cả đời mất.

    "Được, đây là linh thạch định vị đưa cậu tới chiến trường Đông Cảnh của chúng ta, đi thôi."

    Phó điện chủ nói với tôi rồi đưa cho tôi một mảnh linh thạch. Bốn đại cảnh tông môn chia ra bốn phía bao vây ba thế lực lớn ở Trung Châu, hiện giờ cuộc chiến vẫn đang trong trạng thái chờ, đến cuối cùng mới chọn cách tấn công.

    Tôi nhanh chóng quay về nơi ở của mình. Bởi vì tôi chưa quay về, thì mấy người Huyên Nhi sẽ không rời khỏi đây.

    Biết tôi muốn ra chiến trường, Hà Thù và Ân Đình Đình cũng muốn đi theo tôi. Lần này bọn họ rất kiên quyết, nói nhất định phải đi cùng tôi. Nhưng hiện giờ Hà Thù đang có thai, tôi không muốn để bọn họ đi.

    "Đại ca ca, anh để các chị ấy đi cùng đi. Để các chị ấy chờ ở Phù Không thành thì sẽ không sao."

    Nghe Huyên Nhi nói vậy, tôi cũng nhớ tới chuyện này. Trên người Huyên Nhi còn có món bảo bối này, suýt chút nữa thì tôi quên mất chuyện này.

    "Được, chúng ta cùng đi. Sau này cho dù có đi đâu, anh đều đưa mọi người theo."

    Tôi nhìn hai người bọn họ rồi nói, hai người liền mỉm cười.

    Cuối cùng, mọi người chuẩn bị kỹ càng rồi ra chiến trường.
     
    Chỉnh sửa cuối: 29 Tháng tư 2024
  9. Khoai lang sùng

    Bài viết:
    1,986
    Chương 717: Tôi muốn giết tên Đạo Cảnh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong Thiên Cơ thành, tôi tìm tới chỗ đóng quân của Chiến Thần điện.

    "Tiểu tử nhà cậu, thân thể nhập đạo rồi đấy à."

    Trong điện, điện chủ nhìn tôi, vui mừng ra mặt. Tôi đã bước vào Đạo Cảnh, đây là tin tốt đối với Chiến Thần điện.

    Sư phụ mỉm cười nói: "Theo sư phụ biết thì mấy lão gia hỏa của Hoang Tông cũng có được thân thể nhập đạo rồi, nhưng tốn rất nhiều thời gian."

    Mọi người trong điện đều rất vui mừng.

    "Con chỉ may mắn mà thôi. Phải rồi, sư phụ, không biết hiện giờ tình hình cuộc chiến thế nào rồi?"

    Tôi vội quay lại trọng điểm. Đây là vấn đề hiện giờ tôi quan tâm nhất. Dưới sự bao vây của tất cả các tông môn, rốt cuộc cục diện của ba thế lực lớn thế nào rồi, bọn họ có thể ứng phó với chúng tôi được không, tôi muốn biết những chuyện này.

    Sắc mặt sư phụ trở nên nghiêm túc hơn mấy phần, giải thích cho tôi tình hình hiện tại.

    Hiện nay ba thế lực lớn đang ở trạng thái bị động, nhưng tất cả các tông môn vẫn phải dè chừng thực lực của bọn họ. Cho dù lão tổ của ba thế lực lớn đều bị trấn áp thì hiện giờ số lượng các cường giả Đạo Cảnh và Vực Cảnh của bọn họ vẫn nhiều hơn tất cả các tông môn gộp lại.

    Vì vậy hiện giờ ba thế lực lớn hoàn toàn có để chống trả lại sự tấn công từ tất cả các tông môn.

    "Phải rồi sư phụ, có tin tức gì về Ám Ảnh lâu không."

    Hiện giờ gần như có thể khẳng định rằng Ám Ảnh lâu là thế lực của Trần gia chúng tôi. Trong cuộc chiến này, không thể nào Ám Ảnh lâu lại không xuất hiện.

    Sư phụ khẽ lắc đầu.

    "Sư phụ cũng không hiểu tại sao, thời gian gần đây Ám Ảnh lâu lại yên ắng như vậy."

    "Có thể do lần trước ám sát người của ba thế lực lớn, bọn họ cũng phải chịu tổn thất nặng nề. Hơn nữa theo tình hình hiện giờ thì có lẽ tất cả mọi người đều đang chờ đợi sự xuất hiện của Ám Ảnh lâu."

    Ý của sư phụ là, hiện giờ vẫn chưa có động tĩnh gì về Ám Ảnh lâu, các tông môn lớn đều chọn cách chờ đợi. Nếu Ám Ảnh lâu khởi xướng cuộc tấn công ba thế lực lớn, tất các cả tông môn khác sẽ không đứng ngoài cuộc.

    Bởi vì lúc này chỉ có cách cùng nhau ra tay thì mới có cơ hội tiêu diệt hoàn toàn ba thế lực lớn.

    Sư phụ trầm mặc, trong lòng tôi cũng lo lắng rốt cuộc tại sao lúc này Ám Ảnh lâu lại im lặng. Đã xảy ra chuyện gì rồi sao?

    Đúng lúc đó, một bóng người từ bên ngoài đi vào tới.

    "Điện chủ, cường giả Thiên Cơ các đột nhiên tới đây khiêu chiến."

    Đây là một vị trưởng lão của Chiến Thần điện. Nghe vậy, trong lòng tôi chùng xuống.

    Thiên Cơ các chủ động khiêu chiến sao?

    Mọi người vừa nói với tôi hiện giờ cuộc chiến vẫn đang ở trạng thái thăm dò, cũng là cơ hội để chúng tôi thống nhất xem nên cử bao nhiêu người ra chiến đấu, chiến đấu tới hơi thở cuối cùng.

    Nói đơn giản thì cuộc chiến này rất tàn khốc.

    Ví dụ như, hai bên cùng đưa ra sáu người thực lực không cách biệt nhau là bao, sau đó chiến đấu tới khi người cuối cùng của một bên chết mới thôi.

    Phe chiến thắng sẽ còn lại hai, ba người sống sót. Đây chính là kết quả tốt.

    Đây là cái gọi là cuộc chiến tiêu hao.

    Bởi vì hiện giờ cả ba thế lực lớn và các tông môn đều không muốn mình là người phát động cuộc chiến, ai cũng chỉ muốn chuẩn bị thật kỹ càng rồi mới bắt đầu cuộc chiến.

    "Điện chủ, thỉnh cầu người cho con ra chiến trường."

    Tôi chắp tay nói với điện chủ.

    Tôi ra chiến trường là để chiến đấu. Nhưng vừa nghe tôi nói vậy, điện chủ lại trầm ngâm.

    Điện chủ nhìn tôi rồi nói: "Vô Kị, tới tận bây giờ, hai bên vẫn chỉ đưa Vực Cảnh ra trận mà thôi, vẫn chưa để cường giả Đạo Cảnh xuất chiến."

    Ý của điện chủ rất rõ ràng, bọn họ có quyền từ chối. Tôi hít sâu một hơi nhìn điện chủ rồi nói: "Điện chủ, người cứ nói là con nhận lời khiêu chiến từ cường giả Đạo Cảnh trung kỳ."

    Trong lúc không ai muốn mất đi đệ tử trong tông môn của mình, muốn khiến đối phương bước ra nhận lấy cái chết, thì phải có mồi nhử hấp dẫn. Loại mồi nhử hấp dẫn này chính là, khiến cho đối phương nghĩ rằng bọn họ có thể giết được tôi.

    "Cậu chắc chắn mình muốn làm như vậy sao?"

    Sắc mặt của tất cả mọi người đều trở nên nghiêm nghị, bọn họ nhìn tôi, hiển nhiên là muốn khuyên tôi từ bỏ ý định.

    "Tiểu tử, tôi cảm thấy cậu không cần phải mạo hiểm như vậy."

    Mấy vị Thần Tướng cũng khuyên tôi. Vào thời điểm thế này, bất cứ tông môn nào cũng không thể tổn thất cường giả Đạo Cảnh.

    Trong mắt mọi người tôi lại là hy vọng của Chiến Thần điện.

    "Điện chủ, con chắc chắn."

    Tôi nhìn điện chủ rồi nói. Nếu tôi đã đưa ra quyết định này, chắc chắn là tôi đã suy nghĩ kỹ càng rồi.

    Chỉ một lát sau, điện chủ gật đầu với tôi.

    Sau đó, tôi thấy điện chủ ra khỏi điện, đi nhận lời khiêu chiến.

    Khoảng hơn mười phút sau, điện chủ quay lại tòa điện trong Thiên Cơ thành, nghiêm túc nhìn tôi.

    "Đối phương nhận lời rồi."

    Mọi người đột nhiên im lặng. Bởi vì nếu đối phương đã nhận lời, tức là cuộc chiến một mất một còn đã được xác lập. Nói cách khác, giữa tôi và đối phương chỉ có một người được sống.

    "Được!"

    Tôi gật đầu, trong lòng có chút lo lắng. Hà Thù và Ân Đình Đình đang ở Phù Không thành, tôi bảo Huyên Nhi đừng nói cho bọn họ biết chuyện này, tôi không muốn khiến bọn họ lo lắng. Hơn nữa tôi đã suy nghĩ rất kỹ càng rồi mới đưa ra quyết định này.

    Không biết tại sao trong lòng tôi lại có dự cảm xấu, rằng không thể chiến đấu theo cách tổn thất lực lượng thế này được. Nếu cứ tiếp tục tổn thất lực lượng thế này, nói không chừng sau này sẽ xảy ra biến cố tôi không thể khống chế nổi.

    Tôi cũng không biết rốt cuộc đây là ảo giác hay vì lý do gì.

    "Ai ngông cuồng như vậy chứ, dám nói muốn giết Đạo Cảnh trung kỳ sao, ra đây để lão phu mở mang kiến thức xem sao."

    Đúng lúc đó, tiếng quát lạnh lùng từ bên ngoài vọng tới. Vừa nghe vậy, tôi lập tức nhìn ra bên ngoài.

    Đến rồi!

    Từng người trong điện bay ra bên ngoài. Trên bầu trời, một ông lão mặc áo bào màu đen chắp hai tay sau lưng, lạnh lùng nhìn về phía chúng tôi.

    Tôi cũng bước lên một bước, cách ông ta khoảng mười mét.

    "Là tôi."

    Tôi từ tốn đáp. Lúc này, trong lòng tôi chỉ có một suy nghĩ, giết hắn.

    "Tiểu tử, là cậu giết Lý Lăng Đạo phải không?"

    Ông lão kia nheo mắt lại, ánh mắt ông ta nhìn tôi có chút kinh ngạc. Hình ảnh tôi giết Lý Lăng Đạo đã bị người bí ẩn công bố, cho nên tôi cũng không coi đó là bí mật nữa.

    "Là tôi."
     
    Chỉnh sửa cuối: 29 Tháng tư 2024
  10. Khoai lang sùng

    Bài viết:
    1,986
    Chương 718: Thiên Cơ Đoạn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ánh mắt tên cường giả Thiên Cơ các kia lạnh đi.

    Trong mắt ông ta, cho dù tôi có thiên phú cực cường thì muốn khiêu chiến vượt cấp Đạo Cảnh vẫn là chuyện không thể.

    "Khi thắng bại chưa phân, tôi thấy ông nói thế này quá sớm rồi đấy."

    Dứt lời, tôi đột ngột xông lên phía trước. Cùng lúc đó, khí tức khủng khiếp bộc phát trên người tôi, chiến thần ý chí mở ra, khí tức trên người tôi đột nhiên tăng vọt.

    Ấn kết trong tay tôi biến hóa, dòng máu đang chảy trong người sôi trào.

    Cuồng Thần Nộ.

    Khí tức dâng lên, thực lực của tôi đã sắp đạt tới Đạo Cảnh trung kỳ rồi.

    Nắm đấm của tôi nhắm thẳng tới phía trước, không khí xung quanh bị xé làm đôi, đây là sức mạnh từ đòn tấn công này.

    Sắc mặt ông lão kia thoáng chùng xuống, ông ta đứng tại chỗ không nhúc nhích, sau đó vung bàn tay về phía trước. Một vật hình tròn to lớn xuất hiện, bên trên là cửu cung bát quái.

    Tôi không dám sơ ý chút nào.

    Nắm đấm của tôi đánh vào vật hình tròn đó, một luồng sức mạnh khủng khiếp lập tức tỏa ra. Tôi lùi lại phía sau, một lực phản chấn truyền tới cánh tay tôi. Lực đại đạo từ trên trời đổ dồn vào ông ta, tu vi linh khí của tôi vẫn chưa đạt tới Đạo Cảnh, nhưng cơ thể thì đã nhập đạo rồi.

    Cùng lúc đó, sức mạnh Vực tỏa ra.

    Sắc mặt ông già kia khựng lại, ông ta cười lạnh rồi nhìn tôi mà nói: "Vực? Cậu có biết, đối với người tu luyện tới Đạo Cảnh nó cũng chẳng có tác dụng là bao hay không?"

    Dứt lời, lão già nhanh chóng xông về phía tôi. Rõ ràng sức mạnh của Vực không có bao nhiêu tác dụng đối với người đã bước vào Đạo Cảnh cho nên tốc độ của lão già này vẫn rất nhanh, như thể ông ta không hề bị ảnh hưởng vậy.

    Tôi không để ý tới chuyện này, rời khỏi vị trí xông tới chỗ lão già kia.

    Không gian xung quanh vỡ tan, hai bóng người biến mất vào hư không. Cuộc chiến cấp bậc Đạo Cảnh khiến xung quanh bị tàn phá khủng khiếp, không phù hợp để chiến đấu ở bên ngoài nữa rồi.

    Trong hư không, tôi nhìn thấy sau mỗi lần lão già này tấn công, dưới chân ông ta lại xuất hiện phù văn. Tôi bắt đầu cảnh giác.

    "Tiểu tử, có vẻ cậu rất cẩn thận đấy nhỉ? Nhưng đại trận của tôi đã hoàn thành rồi."

    Ông già kia lùi lại phía sau, cười gằn. Lão ta vừa dứt lời, tôi liền biến mất vào hư không, từng luồng sáng xuất hiện chồng lên nhau.

    Thì ra vừa rồi ông ta không ngừng thay đổi vị trí là để sắp xếp trận pháp. Cảm nhận được uy lực từ trận pháp này tôi không khỏi có chút kinh ngạc. Thủ đoạn của Thiên Cơ các quả thực có chút quỷ quái.

    Thiên Cơ các tu luyện bói toán, vì vậy thủ đoạn của bọn họ cũng kỳ lạ bất thường.

    Nhận ra trận pháp này đang bao vây tôi ở giữa, tôi nhanh chóng di chuyển, khí tức trên người bạo phát đánh xuống trận pháp này.

    Rầm rầm..

    Bị tôi tấn công, ánh sáng từ trận pháp kia chớp nháy yếu đi nhưng không bị phá hủy.

    Ngay sau đó, một luồng tấn công khủng khiếp từ trong trận pháp đánh về phía tôi. Đương nhiên nó sẽ tấn công người đứng trong trận pháp. Tôi cảm nhận được luồng tấn công này, Đạo Cảnh thông thường cũng chẳng thể chịu đựng nổi thứ này.

    Tôi siết chặt hai tay, dòng máu trong người nhanh chóng lưu chuyển.

    "Huyền Vũ hộ thể."

    Tôi quát một tiếng, vô số luồng năng lượng bộc phát quanh người tôi. Sau khi Huyền Vũ khí xuất hiện, cái bóng lớn của Huyền Vũ hiện lên. Sau đó nó dần dần ngưng tụ, tôi được Huyền Vũ bao bọc ở giữa.

    Đòn tấn công đánh xuống, cả người tôi run lên nhưng vẫn chịu đựng được.

    Cơ thể to lớn của Huyền Vũ lưu động, tôi giơ hai tay lên trời cố gắng chống đỡ.

    "Huyền Vũ Khiếu Thiên, phá."

    Cái bóng khổng lồ của Huyền Vũ như thể hoàn toàn bạo phát, cơ thể to lớn của nó xông lên bầu trời tràn ngập trận pháp ánh sáng.

    Cùng lúc đó, tôi nhìn thấy cuối cùng thì trận pháp này cũng xuất hiện vết nứt, sau đó nó vỡ vụn.

    Tôi xông lên, Chiến Thần Kích xuất hiện, khí tức trên người tôi cuốn lấy nó.

    Sau đó, Chiến Thần Kích chém xuống lão già kia.

    Nhất kích, Hám Thương Khung.

    Không gian xung quanh lập tức sụp đổ, lão già kia lùi lại phía sau.

    "Không ngờ cậu lại có thực lực mạnh đến vậy."

    Vừa lùi lại, lão già kia lạnh lùng nhìn tôi, ánh mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc. Ông ta cũng không ngờ tôi mới chỉ có thân thể nhập đạo mà lại có thực lực phá được trận pháp của ông ta.

    Một Đạo Cảnh thông thường tuyệt đối không thể phá được trận pháp đó.

    Nhưng ông ta không hề hoảng sợ, trong tay xuất hiện một cái la bàn.

    "Càn Khôn Điên Đảo."

    Tôi cảm nhận được dường như xung quanh đang xoay tròn vậy, tôi không cách nào rời khỏi trận pháp này được.

    Tôi không khỏi hoảng sợ, đây là chiêu thức gì thế?

    Tôi nhìn lão già kia, cảm giác như thể hư ảo không rõ ràng.

    Sau đó, quanh người tôi xuất hiện một tiếng rồng ngâm, một sinh vật hình rồng màu trắng lập tức xông lên phía trước.

    Hóa Long.

    Không gian xung quanh vốn đang xoay tròn đột nhiên dừng lại, ông lão kia nhanh chóng tung la bàn lên trời, ấn kết trong tay nhanh chóng biến hóa. La bàn đón gió nhanh chóng phóng to lên, chắn trước mặt tôi. Tôi tấn công cái la bàn đó, một tiếng va chạm kịch liệt vang lên, cái la bàn bật ra ngoài. Tôi đứng tại chỗ, cái la bàn không phải thứ bình thường mà lại có sức phòng ngự khủng khiếp.

    "Hừ, tôi lại muốn xem thử rốt cuộc la bàn của ông cứng tới mức nào."

    Tôi hừ lạnh một tiếng, sau đó xông tới, Huyền Vũ khí trong người hoàn toàn bộc phát chỉ trong nháy mắt.

    "Tứ tướng vô cực, Huyền Vũ thần khu."

    Tôi quát một tiếng, cái bóng khổng lồ của Huyền Vũ, sau đó nhập vào người tôi.

    Huyền Vũ nhập thể, tạo thành Huyền Vũ thần khu. Đây là cấp bậc cao hơn của Huyền Vũ thể. Tôi đã bước vào Đạo Cảnh nên mới có thể mở ra cảnh giới này.

    Tôi không hề lo lắng, xông lên phía trước rồi đánh ra một quyền. Cái la bàn khổng lồ vẫn sừng sững chắn trước mặt, nắm đấm của tôi đánh vào nó tạo thành tiếng kim loại va chạm với nhau.

    Tôi không chút do dự đánh thêm một quyền.

    Cái la bàn khổng lồ bị tôi tấn công không ngừng bị đánh bay ra phía sau.

    Sắc mặt lão già kia biến đổi, ông ta lại sử dụng ấn kết.

    "Thiên Cơ đoạn."

    Một tiếng quát khẽ vang lên, tôi cảm nhận được dường như khí tức xung quanh bị ngăn cách khỏi tôi.

    Trong lòng thầm nghĩ, không ổn rồi.
     
    Chỉnh sửa cuối: 29 Tháng tư 2024
Trả lời qua Facebook
Đang tải...