Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (513) Thơ họa tâm tình không đề Bước vào mảng trắng để tìm em Em ở đâu rồi dưới bóng đêm Thả mắt bốn bề trông vắng lặng Chạnh buồn nhè nhẹ gợn con tim.. NTS Vắng nguyệt vầng mây đơn kém xinh Em đi vài bữa thăm gia đình Lòng vương quyến luyến phương trời ấy Vì đã khắc sâu đậm chữ tình.. TM Hồn linh hai mảnh dưới trăng đơn Điệp khúc yêu đương quyện tiếng đờn Loang trải âm vang vào cõi lộng Du dương, êm ả tận đầu non.. NTS Nhớ Mộng nhớ nhiều lắm Mộng ơi Đêm buồn nghe tí tách mưa rơi Mà lòng canh cánh niềm u uẩn Biết đến khi nào tình thảnh thơi.. TM Thương nhớ đôi ta đã đượm rồi Thế mà ngang trái để chơi vơi Em trời thu quạnh niềm vương vấn Anh cõi đìu hiu nỗi ngậm ngùi.. NTS Ánh nguyệt đêm nay tỏa sáng ngời Sao lòng em cảm thấy chơi vơi Nhớ anh nhớ lắm Hồn Lang hỡi Thắt thẻo con tim dạ rối bời Vẳng nghe trong gió tiếng người yêu Tha thiết du dương trải bước chiều Quạnh quẽ lang thang hè phố vắng Chạnh lòng da diết biết bao nhiêu.. TM
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (514) Thơ họa tâm tình không đề Đừng buồn đau nữa nhé Thương ơi Dẫu cách xa nhau tít cõi trời Nhưng hãy còn đây bầu lộng gió Bờ sông êm ái dưới trăng soi Những đêm tỏa sáng ánh lung linh Quyện chặt hồn nhau trải thắm tình Thưởng thức tận cùng muôn ý nhạc Cho ngàn lai láng, nhịp rung rinh.. NTS Nghe chàng thủ thỉ mới đôi câu Hồ hởi con tim khuây khỏa sầu Xướng họa tâm tình trao ý sống Để bầu nhiệt huyết trải trăng nâu Sớm tối hai ta mãi cận kề Gom mây kéo gió xoải sơn khê Chung vui khoảnh khắc nơi trần thế Và đợi âm gian chốn trở về.. TM Thì cứ vậy đi! Yêu dấu ơi Thời gian rồi cũng sẽ dần trôi Thăng trầm, sướng khổ, buồn vui.. ấy Chỉ bóng phù vân một kiếp đời Kia là bến nước một dòng sông Từ thuở tiền duyên trải tấc lòng Vẫn đợi chờ ta quay trở lại Đời đời kiếp kiếp đượm hương nồng.. NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (515) Lời Cha Nói Với Con Đường diệu vợi gập ghềnh, sương tuyết lạnh Bước chân đi vững mạnh, lửa lòng nung Con ơi! Năm nào hùng khí đấu tranh Nay sắp thuở cây xanh đơm trổ nụ Mười mấy năm dãi dầu trong cuộc sống Cảnh nhà ta trầm bóng dưới vầng dương Chiếc thuyền đời thẳng đường trong gió động Vượt ngàn khơi lồng lộng của trùng dương Có những lúc biển sương mờ u tối Ta âm thầm vun xới chí, hồn ta Và vẫn tiến, gần, xa cơn sóng dội Trọn một lòng đi tới, cuộc xông pha Những đêm sâu, trăng ngà chênh chếch bóng Gió mây ngàn khuấy động ánh trăng xanh Đẩy thuyền ta tròng trành theo cơn sóng Làm đảo chao chuỗi sống chẳng an lành Ta cố gắng xoay nhanh trong biển loạn Lái con thuyền hướng chọn để tìm đi Đường xa xôi mãi ghì trên sóng gợn Hết sức mình, từng đoạn, chẳng suy vi Có những lúc phải đi trong nắng lửa Làm khô cằn, héo úa mảnh hồn ta Dẫu thịt da rỉ ra từng giọt nước Vẫn nén lòng mỗi bước để vượt xa.. Thắm thoát đã trôi qua mười chín năm Đường hải lý xa xăm đầy gian khổ Bến đầu đời tạm đổ đã hiện dần Thuyền sắp đến, dưới vầng trăng sáng tỏ Ngày hôm nay, ta rõ cuộc hải trình Và cũng thấu nỗi tình thuyền với biển Thuyền một kiếp gắn liền không yên tỉnh Cũng như người mãi định với truân chuyên Tới đây tạm bến ghé thuyền Hải hành vạn lý, rồi thuyền vẫn đi Con ơi! Hãy nhớ khắc ghi Lửa lòng nung nấu, xá gì gió giông! 08/05/2015 Nguyễn Thành Sáng Tâm Sự Cùng Cha Mẹ Trời nhạt nắng sắt se vi vút thổi Mây kéo đùn gợi nỗi thổn thức đang Luồng âm ỉ hoang mang mù mịt tối Ước ngọn đèn mở lối rưới hào quang Tam thập bát bẽ bàng nơi sanh tử Phận làm con trọn chữ hiếu song thân Dẫu chỉ phiến phù vân nào mãi ngự Cuộc luân hồi vạn sự đẫm giả chân Ngọn gió bấc buốt lần khơi ảm đạm Bầu không gian vầng xám quyện hàn sương Lại đêm nữa miên trường rơi u ám Suy nghĩ gì cõi tạm lắm nhiễu nhương.. Con vẫn biết Mẹ thường hay lo lắng Sợ con buồn trống vắng giữa cô đơn Niềm đau khổ chập chờn trong căng thẳng Rồi thắt lòng trĩu nặng cuộc đời hơn Con vẫn biết từng cơn Cha canh cánh Xót đóa quỳnh mỏng mảnh ngược gió bay Nhành liễu yếu đọa đày dòng hiu quạnh Chẳng vững vàng lóng lánh trước trục quay Con vẫn biết đến ngày nên xuất giá Nhưng trần tình nghiệp quả cũng tuỳ duyên Nếu chấp nhận phỉ nguyền hơi vội vã Cảnh mai nầy lã chã dáng thuyền quyên Lời khắc cốt câu khuyên đừng gian dối Ở cạnh người hôn phối lại viễn vong Ảo dị mộng tấc lòng vương tội lỗi Chiếu đồng sàng chăn gối sẽ long đong Vốn nhi nữ tam tòng luôn trân quý Bước Vu Quy chung thủy đến bạc đầu Sao nỡ để tơ sầu riêng khổ lụy Tình vợ chồng chóng hủy hại đời nhau Hương yêu bện chặt cau trầu Trăm năm son sắt khắc câu đá vàng Hữu duyên vô phận lỡ làng Thuyền rong bão tố phũ phàng điêu linh. November 16, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (516) Cho Em Sống Lại Hãy khóc đi em để bớt sầu Nỗi buồn cô phụ chuỗi canh thâu Trăng sương ánh nhạt trời hiu hắt Hoa lá hương tàn nắng hạn sâu Lờ lững lam trôi bầu lắng hạ Chập chờn tím phủ mảnh thương đau Cho thôi thống thiết đời cô lẻ Để nhớ, để thương, để chuyển màu! 17/06/2015 Nguyễn Thành Sáng An Nhiên Mà Sống Dĩ vãng đau buồn cảnh bể dâu Nâng ly cạn chén khỏa khuây sầu Sông sâu nước biếc hoàng ngư quẫy Biển rộng trời xanh bạch phượng bâu Gió lộng hương đưa miền mát dịu Mưa rơi đất xốp chỗ tươi mầu An nhiên bạn hỡi xuôi nguồn chảy Thoáng chốc rồi qua khập khễnh cầu. November 16, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (517) Thơ họa tâm tình không đề Ai đời để vấn để vương Một người xa lạ tận phương nghìn trùng Khiến giờ dào dạt cõi lòng Ra vô lặng lẽ, phập phồng quả tim.. NTS Tối qua mệt mỏi lim dim Canh ba trở giấc vào tìm anh đây Gió mơn se sắt dáng gầy Đọc lời non nỉ phút giây ngỡ ngàng Vài câu dám vấn Hồn Lang Cớ sao để dạ hoang mang vậy kìa Ngoài song ửng ánh sao khuya Chồng vợ chẳng lìa tư tưởng có nhau Dẫu rằng lỗi nhịp trầu cau Nhưng tinh vạn kỷ khắc sâu đậm đà Bên đời hai mảnh ngân nga Sẻ san ý sống phôi pha tháng ngày.. TM Cùng nhau tắm ánh trăng đầy Tặng ngàn vương vấn chuỗi ngày cách xa Thời gian lặng lẽ dần qua Hằn in giữa trái đậm đà biết bao Đìu hiu khung cảnh gợi sầu Ngân nga điệp khúc tận sâu cõi lòng Cánh hồn hướng vọng dòng sông Thấy bóng thuyền lướt, bềnh bồng thênh thang Những lời nhắn gửi của nàng Ấm tình yêu dấu, ngập tràn nhớ thương Giờ đây vương vướng chút buồn Dưới đêm nhè nhẹ thả buông chẳng còn.. NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (518) Thơ họa tâm tình không đề Dặn lòng gìn chữ sắt son Dẫu miền đôi cách mỏi mòn ngóng trông Cũng vì duyên nợ chỉ hồng Vạn niên tái ngộ long đong trần tình Bấy lâu nghịch cảnh điêu linh Rẽ chia sóng nước ba sinh khổ sầu Cùng chung dưới ánh trăng nâu Nửa rơi vương vấn nửa bâu chẻ dài Để thu nhìn lá tàn phai Mà lòng nặng trĩu hình hài nhớ anh Từ nay dưới bóng vòm xanh Hai mảnh hồn thành một cặp uyên ương.. TM Ngao du bốn bể ngàn phương Đẩy mây, kéo gió, lắc chuông vọng dài Thơ trăng hòa cảm, hòa say Tặng nhau khuây khỏa chuỗi ngày cách xa Chiều chiều dưới ánh dương tà Vấn vương, lưu luyến ngân nga nỗi niềm Bóng hình yêu dấu trong tim Hồn tay trìu mến êm đềm vuốt ve Những khi giá lạnh canh khuya Trầm ngâm thao thức hướng về mênh mông Lâng lâng, dào dạt cõi lòng Thương thương nhớ nhớ, phập phồng từng giây.. NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (519) Thơ họa tâm tình không đề Cho nhau thắm thiết chuỗi ngày Ấm êm hạnh phúc ngập đầy ái ân Lời hay dịu ngọt ân cần Sớt chia nghịch cảnh, phân vân nỗi lòng Trọn đời giữ tiếng thanh trong Vẹn nghĩa tam tòng tứ đức trần gian Rồi đây hai quả tim vàng Chung đôi xoải cánh thênh thang thỏa nguyền Sắc hồng ửng đóa thuyền quyên Cạnh chàng lãng tử đẹp duyên sắt cầm Tựa vai ta ngắm trăng rằm Ngang trái thăng trầm thoáng chốc lại qua.. TM Đường xa quyện cánh bay xa Khi vầng ló dạng, lúc tà chuyển đêm Khi sao lấp lánh bên thềm Lúc mây vần vũ kéo trên lưng trời Thênh thang xoải rộng nhoẻn cười Mặc bao biến đổi từng hồi không gian Ung dung thả lướt phương ngàn Trải hương hòa gió, khảy đàn ru sương Mai nầy ráng tắt, chiều buông Nghĩa đời vẹn trả, niềm thương vẹn tròn Uyên ương hai mảnh linh hồn Nhẹ nhàng, thanh thản bước chân trở về.. NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (520) Chẳng Còn Chi Hôm nào gần gũi ấm lòng nhau Chỉ thoáng vắng xa, dạ phải nao Tình thắm đong đầy như vạn kỷ Thuyền xa, biển nhớ, nỗi ai ngào! Rồi chiều hôm ấy, chợt không gian Vần vũ mây sang kéo vượt ngàn Trút đổ cơn sầu, trôi sắc đượm Chạnh lòng, tan tác, thức bâng khuâng Cánh gió phải đi, bỏ lại hồn Trôi về nẻo lạ, nhỏ sầu cơn Vọng mây, nhớ mộng, làm sao ngộ? Cho kẻ cô đơn hết nghẹn đời Khắc khoải trói ai chuỗi tháng ngày Đau buồn vời vợi, ngắm mênh mông Nhớ đò, tưởng bến, người san sẻ Để những hoàng hôn rớt lệ lòng! Canh dài thao thức nhớ về em Biết chốn xa kia nàng quạnh quẽ Cửa sổ linh hồn rười rượi nhớ Khiến tàn, nhòa nhạt ánh sao khuê? Từ tim xé rách lấn vào sâu Rên rỉ đau hoài, máu chảy lâu Không thể thế nầy! Tan vỡ mộng Thuyền quay lại bến, kéo xuân đầu.. Đâu ngờ hoa héo, nhạc đàn chùng Khiến cánh ngàn phương xót mộng lung Ngỡ buổi nắng tà, trăng chạnh nghĩ Nào hay thảm đạm lại theo mình! Nguyễn Thành Sáng Phiến Sầu Bi Ánh tỏ lung linh gợn mặt hồ Thuyền tình nhẹ lướt cõi hư vô Hương sen ngan ngát nương con gió Mây quyện lưng trời, núi nhấp nhô Uyên ương tái ngộ dưới khung mơ Ngày tháng say sưa trải bến bờ San sẻ ngọt bùi dòng nghịch cảnh Chuỗi dài thắm đượm tỏa vần thơ Ưu phủ võ vò khi vắng nhau Phím lơi rời rạc nét dàu dàu Sóng dâng cung bậc thầm vang vọng Len lỏi mạch rầu, quặn thắt đau Tha thiết đậm đà chợt nổi giông Cành trơ trụi lá, há vào đông Kén tằm chỉ sợi, dầm mưa rã Ngõ vắng tách lề, ngăn bến sông.. Lặng lẽ thời gian chầm chậm trôi Khuyết soi chiếu lạnh quạnh từng hồi Chiều nay chạnh bước về nơi ấy Thấp thoáng bên mành hạnh phúc đôi Thức tỉnh cơn mê tự hỏi rằng Thuở xưa đay nghiến oán rào giăng Ong vờn bướm đảo hút hương nhụy Mật cạn hoa tàn chán ngán chăng? Sang cầm mộng tưởng Dã Quỳ đương Mơn mởn sắc xuân nguyệt thẹn nhường Nhiệt huyết như chồi xanh chớm nhú Còn đây gầy guộc buộc da xương Phận bèo thấu hiểu khúc vân vi Thiếp thán trần gian, tình thứ chi? Mà khiến đắm chìm u khổ lụy Nghẹn ngào tay vớt phiến sầu bi. November 17, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (521) Mãi Có Bóng Hình Em gửi ảnh yêu đến tặng mình Ngọt ngào, thắm thiết đóa hồn xinh Chứa chan biển hẹn, dòng sông nước Gói ghém hoa thương ý mộng tình Cạn chén rượu nồng, say luyến nhớ Vẹn lòng trăng sáng, tỏa lung linh Dẫu xa, năm tháng, chiều thui thủi Mãi có trong nhau một bóng hình. 23/06/2015 Nguyễn Thành Sáng Bàng Bạc Tấm Hình Hôm qua Vũ tặng ảnh cho MÌNH Vóc dáng phong trần cũng khá XINH Má lúm đồng tiền môi óng NƯỚC Sương rơi mái tóc nét lơi TÌNH Mà sao tấc dạ nào thương NHỚ Bởi tại con tim chẳng hiển LINH Ngắm nghía xong rồi đành lủi THỦI Quăng vào hộc tủ thoáng quên HÌNH. November 17, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (522) Tâm Sự Cùng Cha Mẹ Trời nhạt nắng sắt se vi vút thổi Mây kéo đùn gợi nỗi thổn thức đang Luồng âm ỉ hoang mang mù mịt tối Ước ngọn đèn mở lối rưới hào quang Tam thập bát bẽ bàng nơi sanh tử Phận làm con trọn chữ hiếu song thân Dẫu chỉ phiến phù vân nào mãi ngự Cuộc luân hồi vạn sự đẫm giả chân Ngọn gió bấc buốt lần khơi ảm đạm Bầu không gian vầng xám quyện hàn sương Lại đêm nữa miên trường rơi u ám Suy nghĩ gì cõi tạm lắm nhiễu nhương.. Con vẫn biết Mẹ thường hay lo lắng Sợ con buồn trống vắng giữa cô đơn Niềm đau khổ chập chờn trong căng thẳng Rồi thắt lòng trĩu nặng cuộc đời hơn Con vẫn biết từng cơn Cha canh cánh Xót đóa quỳnh mỏng mảnh ngược gió bay Nhành liễu yếu đọa đày dòng hiu quạnh Chẳng vững vàng lóng lánh trước trục quay Con vẫn biết đến ngày nên xuất giá Nhưng trần tình nghiệp quả cũng tuỳ duyên Nếu chấp nhận phỉ nguyền hơi vội vã Cảnh mai nầy lã chã dáng thuyền quyên Lời khắc cốt câu khuyên đừng gian dối Ở cạnh người hôn phối lại viễn vong Ảo dị mộng tấc lòng vương tội lỗi Chiếu đồng sàng chăn gối sẽ long đong Vốn nhi nữ tam tòng luôn trân quý Bước Vu Quy chung thủy đến bạc đầu Sao nỡ để tơ sầu riêng khổ lụy Tình vợ chồng chóng hủy hại đời nhau Hương yêu bện chặt cau trầu Trăm năm son sắt khắc câu đá vàng Hữu duyên vô phận lỡ làng Thuyền rong bão tố phũ phàng điêu linh. November 16, 2018 Tam Muội Nỗi Lòng Của Con Kể từ thuở tượng hình trong bụng Mẹ Tình yêu thương dành trẻ tụ dần nơi Đến chuỗi ngày chiếc nôi choàng nhỏ bé Ngập dạt dào khe khẽ điệp ầu ơi! Bóng thời gian lần trôi theo năm tháng Giữa tổ lành nở lớn cánh chim non Khi con đau Mẹ buồn, Cha trĩu nặng Lúc con cười dãy sáng loé từng cơn Buổi đầu tiên dợm chân vào trường học Cha khom người vuốt tóc đứa thơ ngây Dỗ ngọt ngào! Nầy đây! Đừng! Đừng khóc Bé lớn rồi! Chẳng nhóc nữa đâu nha! Còn Mẹ thì vô ra lo sửa soạn Xong nhẹ nhàng tay nắm dẫn con đi Đường hun hút bên lề loang vạt nắng Mẹ nghĩ gì, lẳng lặng nhíu bờ mi Nhiều thật nhiều những gì nơi Phụ Mẫu Sớm trưa chiều đậm dấu nét băn khoăn Nào việc nhà Mẹ hằng lo chu đáo Cha bạc tiền cơm gạo lắm gian nan.. Mẹ Cha ơi! Nay thuyền con lướt sóng Dưới khung mờ gió lộng thổi mây đưa Bên chữ hiếu vẫn chưa tròn báo đáp Bên trở trăn sợ gặp phải trời mưa Biết Cha Mẹ bốn mùa thao thức mãi Từ thuở mong con gái được nên danh Giờ vẫn tiếp thâu canh trằn trọc mỏi Muốn đời con êm ái giữa vườn xanh Có nhiều lúc long lanh trào khóe mắt Vọng tình thiêng chất ngất nỗi niềm thương Thương tuổi hạc song đường chưa yên dạ Cứ vặn mình hóa gió đẩy hàn sương Thế nhưng chỉ mối tơ vương Không do tha thiết yêu đương kết thành Một mai bấm phím khảy đàn Dây chùng lỗi nhịp, âm vang thể nào? 17/11/2018 Nguyễn Thành Sáng