Bài viết: 1986 

Chương 529: Hành tung bại lộ
[HIDE-THANKS]
[/HIDE-THANKS]
[HIDE-THANKS]
Đem linh khí trong cơ thể truyền vào trong lệnh bài, một tuyến đường xuất hiện ở trong não của tôi, ngoài điều đó ra, còn có một câu khẩu quyết để kích hoạt lệnh bài.
Cửa chính để tiến vào Bồng Lai Châu, ngay ở phía trên Bột Hải.
Bột Hải chính là vùng biển nhỏ của Trung Quốc, vị trí cụ thể cũng không khó tìm, hơi tra một chút là có thể biết được, nhưng mà muốn đi đến Bột Hải, vậy trước hết phải đến nơi ở gần Bột Hải.
Nhìn qua một chút, Yên Đài ở tỉnh Đông, nơi này sát bên Bột Hải, có thể trước đến đây, từ đó tiến về Bột Hải.
"Ngày mai lên đường, hôm nay hồi phục lại toàn bộ thương thế ở trên người đã."
Trong lòng tôi âm thầm tính toán, thương thế trên người tôi cũng gần khỏi rồi, nhưng vẫn còn lại một chút.
Thời gian một buổi tối, đủ để tôi hoàn toàn hồi phục được những thương thế còn lại trên người, nha đầu Huyên Nhi này đối với chuyện tôi muốn đi trước đến thượng giới cũng là vô cùng hưng phấn, cô ấy cũng biết sự đặc biệt của thượng giới, nghe nói là bị cường giả mạnh mẽ bóc ra, cô ấy nghĩ một lúc, bèn nói rốt cuộc thì người mạnh đến mức độ như thế nào mới có thể mạnh mẽ bóc ra cả một vùng thế giới như vậy đây?
Cuối cùng Huyên Nhi nói với tôi, Vực Cảnh chắc chắn là không làm được, muốn làm được loại chuyện nghịch thiên này, tuyệt đối là ở trên Vực Cảnh.
Phía trên Vực Cảnh? Tôi bây giờ nghĩ cũng không dám nghĩ nhiều như vậy, dù sao thì mục đích bây giờ là thông qua khảo hạch của Chiến Thần điện.
Ngày hôm sau, tôi trực tiếp mua máy bay đến Yên Đài.
Cả đường mất mấy tiếng, đến Yên Đài.
Đối với tiến về Chiến Thần điện, mặc dù trong lòng tôi tràn ngập chờ mong, nhưng cũng không sốt ruột, dù sao cũng đã chậm trễ nhiều thời gian như vậy rồi, mà bây giờ tôi hơi tính toán một chút, cách lần trước Chiến Thông nói với tôi nửa năm đến Chiến Thần điện, chắc cũng còn tầm khoảng nửa tháng.
Trong một tòa mật điện, một lão già tay cầm mai rùa, cái mai rùa đó không ngừng nhấp nháy ánh sáng, trong đó truyền đến từng đợt âm thanh, những âm thanh ấy truyền ra theo tiết tấu, mà khuôn mặt của ông lão đó cũng không ngừng chập chờn, dường như đang tiến hành nghi thức gì đó.
Bên cạnh lão giả, còn đứng một nam tử, nhìn kỹ, người này không phải người khác, là gia chủ Ân gia.
Lông mày ông ta nhíu chặt, hai tay chắp sau lưng, chăm chú nhìn lão giả.
Sau một lát, động tác trong tay lão giả bỗng nhiên dừng lại, mai rùa ở trong tay bỗng nhiên rơi xuống đất, mấy đồng tiền cổ ở trong mai rùa cũng rơi ra, tạo thành hàng rơi xuống mặt đất, khoảnh khắc nhìn thấy màn này, con ngươi của gia chủ Ân gia hơi trợn to.
Lão giả cẩn thận hất hất mấy đồng tiền cổ dưới mặt đất kia, một lát sau, mắt lão sáng lên, trên khuôn mặt xuất hiện vẻ mặt mừng như điên.
"Tìm.. tìm được rồi."
Nghe vậy, gia chủ Ân gia mừng rỡ như điên tiến lên một bước, nhìn chằm chằm lão giả trầm giọng hỏi: "Ở đâu?"
"Yên Đài."
Lão giả vội vàng đáp lại.
Khoảnh khắc nghe được lời ấy, vẻ mặt của gia chủ Ân gia cũng trở nêm âm trầm, trong ánh mắt sát ý dần dần hiện lên.
"Tên nhóc này được lắm, đúng là khiến tôi mất công tìm kiếm một phen mà!"
"Gia chủ, trên người người này có Thánh Điệp của Thánh Điện ta, thậm chí ngay cả Thánh Thú Cùng Kỳ của Thánh Điện ta đều bị cậu ta lừa đi, không thể để bí mật của Thánh Điện bị truyền đi."
Lão giả vừa mới dùng mai rùa bói toán cũng kích động đứng dậy, nhìn gia chủ Ân gia nói.
Mặc dù ông ta cũng là một phần tử của Thánh Điện, nhưng là bởi vì quen rồi, vì không ở trước mặt Ân gia lộ ra bí mật của thần điện, cho nên đều là dùng gia chủ để xưng hô.
"Điều này là đương nhiên, tên này, chắc chắn phải chết, tôi không hiểu, tên nhóc này lại có thể trốn khỏi tay của tứ đại gia tộc?"
"Truyền lệnh xuống, kẻ này ở Thần Long Giá giết chết rất nhiều dòng chính của tứ đại gia tộc, tứ đại gia tộc liên thủ vây quét."
Âm thanh trầm thấp từ trong miệng của gia chủ Ân gia truyền ra, khoảnh khắc nghe được những lời này, trưởng lão kia cũng liền vội vàng khom người đáp: "Tuân lệnh."
Nghỉ ngơi 1 ngày, theo bóng đêm dần buông xuống, tôi chuẩn bị hành động, dù sao cũng phải ở trên Bột Hải tìm được cửa bước vào thượng giới, tôi đương nhiên phải hành động vào buổi tối mới dễ dàng, nếu không bị thuyền trên biển biết được, đến lúc ấy nói không chừng sẽ làm ra tin tức lớn gì đó.
Tình huống bình thường, đều là hành động vào ban đêm sẽ dễ dàng hơn chút ít.
Rời khỏi trung tâm thành phố, tôi đi đến gần vị trí của Bột Hải, tiến vào Bột Hải, cần đi ngang qua một ngọn núi, nhưng điều này đối với tôi, cũng không phải là việc gì khó.
Nhưng mà, khi tôi vừa mới chuẩn bị bước vào trong núi, lông mày tôi đột nhiên nhăn lại.
Sau một khắc, thân hình tôi biến mất tại chỗ, khoảnh khắc mà tôi biến mất, một mũi tên trực tiếp rơi vào vị trí mà tôi vừa mới đứng, tôi quay người nhìn về phía sau, một người đàn ông đứng lăng không, trong tay hắn ta vẫn giữ nguyên tư thế nhắm bắn. Mà đôi mắt kia, thì gắt gao rơi vào trên người của tôi.
"Nhóc con, bọn tôi tìm cậu thật vất vả mà!"
Nhìn thấy tôi có thể tránh được mũi tên, người đàn ông ấy cũng không ngạc nhiên, mà là cười nhẹ nhìn tôi, trong lòng tôi hơi trầm xuống, bởi vì giờ khắc này trong đầu của tôi truyền đến giọng của Huyên Nhi: "Đại ca ca cẩn thận, xung quanh không chỉ có một mình tên này, còn có rất nhiều người."
Nghe được lời của Huyên Nhi, trong lòng tôi truyền đến dự cảm không tốt, bị phát hiện rồi.
Mặc dù không biết những tên này làm sao phát hiện được thân phận của tôi, bây giờ gần như là không có thời gian để đi tìm hiểu những thứ này nữa rồi, trước mắt, tôi càng nên nghĩ là làm cách nào để sống sót.
"Nếu như đã đến rồi, thì hãy gọi hết những bọn chuột nhắt ấy ra đây đi!"
Tôi nhìn người đàn ông ở trước mặt, trực tiếp nói, nếu như đã không còn đường lui nữa, vậy thì chỉ có thể đánh thôi.
Trước lúc này, tôi thật sự không hề nghĩ rằng trước khi vào thượng giới, còn gặp được người của tứ đại gia tộc đuổi giết, tôi tự nhận hành tung của tôi thật sự rất bí mật, nhưng cuối cũng vẫn không biết để lộ sơ hở ở đâu, để cho bọn người này tìm được tôi.
"Ồ? Nhìn dáng vẻ của cậu, hình như rất tự tin."
Ngay khi tôi vừa nói xong, lại một thân ảnh xuất hiện, sau đó cặp mắt kia lạnh lùng rơi vào trên người tôi, thân ảnh thứ hai, thân ảnh thứ ba, trong khoảnh khắc những người này xuất hiện, tôi cũng kinh hãi phát hiện, tứ đại gia tộc này, vậy mà đến hơn 20 người, bây giờ vây quanh tất cả đường lui của tôi.
Rất hiển nhiên, lần này tứ đại gia tộc hạ quyết tâm, nhất định phải giết tôi.
Tôi nhìn những người này, khóe miệng hiện lên một vòng cười lạnh: "Tôi phải gọi các người là người của tứ đại gia tộc? Hay là phải gọi các người là người của Thánh Điện?"
Đối với lời của tôi, người trước mắt cũng không có chút nào kinh ngạc, trong đó có một người đàn ông dẫn đầu đi về trước 1 bước, sau đó ánh mắt lăm lăm nhìn về phía tôi.
"Nhóc con, cậu đúng là không thể giữ lại được, yên tâm đi, sau đêm nay, sẽ không còn người tên Trần Vô Kị nữa, đến lúc đó bí mật của cậu, cũng chỉ có thể giữ lại ở trong Địa Phủ dưới Cửu U mà thôi."
Trong giọng nói của tên này tràn ngập sự tự tin, thậm chí trên quần áo của những người này cũng không có ấn ký của gia tộc, tôi không biết rốt cuộc thì hơn 20 người này là người của những gia tộc nào.
Đối với hơn 20 người này, thật ra tôi cũng vẫn có thể hiểu được, lần trước bên trong Thần Long Giá, bị tôi giết không ít, mà Thánh Điện liền xem như có không ít người đoạt xá, tôi cảm thấy nhân số chắc là cũng sẽ không quá nhiều, phải biết, muốn dùng tàn hồn đoạt xá, chỉ sợ ít nhất phải là cường giả trên cảnh giới Thần Hợp, mới có thể lưu lại tàn hồn, dùng để đoạt xá.
Cảnh giới Thông Linh, chưa hẳn có thể làm được.
Cho dù nhiều năm như vậy, nghĩ đến những người của Thánh Điện đoạt xá thành công, đồng thời tiếp tục khống chế thân thể tu luyện, cũng không phải là có thể tùy ý bị tổn thất.
"Các người rất có tự tin? Tôi thấy trong số các người, có mấy khuôn mặt quen thuộc, hẳn là lần trước ở trong Thần Long Giá từng vây giết tôi, lúc đó bọn họ cũng rất tự tin, mà trong đó bị tôi giết không ít, còn lại, đều chạy trối chết."
Tôi không thèm để ý có chọc giận những tên trước mắt này hay không, bởi vì tôi đang kéo dài thời gian, muốn truyền âm ra ngoài, mà trong khoảnh khắc bóp nát Truyền Âm Phù, tôi kinh hãi phát hiện, Truyền Âm Phù vậy mà không cách nào truyền đi.
"Tiểu tử, cậu đang kéo dài thời gian sao? Là đang xin cứu binh sao? Thật xin lỗi, mảnh không gian này, đã bị pháp bảo phong tỏa, đừng nói truyền âm, bên trong ngọn núi này, cậu cũng không cách nào vận dụng hư không để chạy thoát."
Tên dẫn đầu kia hình như biết là tôi đang làm gì, trực tiếp nói ra suy nghĩ của tôi, sau đó trầm giọng nói với tôi.
Trên mặt hắn, tràn đầy là vẻ mặt xem kịch vui, có lẽ trong lòng hắn tôi lúc này càng giãy dụa, thì trong lòng hắn càng cảm thấy thỏa mãn.
"Ha ha, chuẩn bị đúng chu đáo mà, không biết Thánh Điện của các người có bao nhiêu cường giả đoạt xá thành công rồi, lại có thể chịu được tổn thất bao nhiêu đây."
"Như thế, vậy cũng chỉ có thể thực hành hành động khác rồi, giết một người đủ vốn, giết hai người thì được lời."
Cửa chính để tiến vào Bồng Lai Châu, ngay ở phía trên Bột Hải.
Bột Hải chính là vùng biển nhỏ của Trung Quốc, vị trí cụ thể cũng không khó tìm, hơi tra một chút là có thể biết được, nhưng mà muốn đi đến Bột Hải, vậy trước hết phải đến nơi ở gần Bột Hải.
Nhìn qua một chút, Yên Đài ở tỉnh Đông, nơi này sát bên Bột Hải, có thể trước đến đây, từ đó tiến về Bột Hải.
"Ngày mai lên đường, hôm nay hồi phục lại toàn bộ thương thế ở trên người đã."
Trong lòng tôi âm thầm tính toán, thương thế trên người tôi cũng gần khỏi rồi, nhưng vẫn còn lại một chút.
Thời gian một buổi tối, đủ để tôi hoàn toàn hồi phục được những thương thế còn lại trên người, nha đầu Huyên Nhi này đối với chuyện tôi muốn đi trước đến thượng giới cũng là vô cùng hưng phấn, cô ấy cũng biết sự đặc biệt của thượng giới, nghe nói là bị cường giả mạnh mẽ bóc ra, cô ấy nghĩ một lúc, bèn nói rốt cuộc thì người mạnh đến mức độ như thế nào mới có thể mạnh mẽ bóc ra cả một vùng thế giới như vậy đây?
Cuối cùng Huyên Nhi nói với tôi, Vực Cảnh chắc chắn là không làm được, muốn làm được loại chuyện nghịch thiên này, tuyệt đối là ở trên Vực Cảnh.
Phía trên Vực Cảnh? Tôi bây giờ nghĩ cũng không dám nghĩ nhiều như vậy, dù sao thì mục đích bây giờ là thông qua khảo hạch của Chiến Thần điện.
Ngày hôm sau, tôi trực tiếp mua máy bay đến Yên Đài.
Cả đường mất mấy tiếng, đến Yên Đài.
Đối với tiến về Chiến Thần điện, mặc dù trong lòng tôi tràn ngập chờ mong, nhưng cũng không sốt ruột, dù sao cũng đã chậm trễ nhiều thời gian như vậy rồi, mà bây giờ tôi hơi tính toán một chút, cách lần trước Chiến Thông nói với tôi nửa năm đến Chiến Thần điện, chắc cũng còn tầm khoảng nửa tháng.
Trong một tòa mật điện, một lão già tay cầm mai rùa, cái mai rùa đó không ngừng nhấp nháy ánh sáng, trong đó truyền đến từng đợt âm thanh, những âm thanh ấy truyền ra theo tiết tấu, mà khuôn mặt của ông lão đó cũng không ngừng chập chờn, dường như đang tiến hành nghi thức gì đó.
Bên cạnh lão giả, còn đứng một nam tử, nhìn kỹ, người này không phải người khác, là gia chủ Ân gia.
Lông mày ông ta nhíu chặt, hai tay chắp sau lưng, chăm chú nhìn lão giả.
Sau một lát, động tác trong tay lão giả bỗng nhiên dừng lại, mai rùa ở trong tay bỗng nhiên rơi xuống đất, mấy đồng tiền cổ ở trong mai rùa cũng rơi ra, tạo thành hàng rơi xuống mặt đất, khoảnh khắc nhìn thấy màn này, con ngươi của gia chủ Ân gia hơi trợn to.
Lão giả cẩn thận hất hất mấy đồng tiền cổ dưới mặt đất kia, một lát sau, mắt lão sáng lên, trên khuôn mặt xuất hiện vẻ mặt mừng như điên.
"Tìm.. tìm được rồi."
Nghe vậy, gia chủ Ân gia mừng rỡ như điên tiến lên một bước, nhìn chằm chằm lão giả trầm giọng hỏi: "Ở đâu?"
"Yên Đài."
Lão giả vội vàng đáp lại.
Khoảnh khắc nghe được lời ấy, vẻ mặt của gia chủ Ân gia cũng trở nêm âm trầm, trong ánh mắt sát ý dần dần hiện lên.
"Tên nhóc này được lắm, đúng là khiến tôi mất công tìm kiếm một phen mà!"
"Gia chủ, trên người người này có Thánh Điệp của Thánh Điện ta, thậm chí ngay cả Thánh Thú Cùng Kỳ của Thánh Điện ta đều bị cậu ta lừa đi, không thể để bí mật của Thánh Điện bị truyền đi."
Lão giả vừa mới dùng mai rùa bói toán cũng kích động đứng dậy, nhìn gia chủ Ân gia nói.
Mặc dù ông ta cũng là một phần tử của Thánh Điện, nhưng là bởi vì quen rồi, vì không ở trước mặt Ân gia lộ ra bí mật của thần điện, cho nên đều là dùng gia chủ để xưng hô.
"Điều này là đương nhiên, tên này, chắc chắn phải chết, tôi không hiểu, tên nhóc này lại có thể trốn khỏi tay của tứ đại gia tộc?"
"Truyền lệnh xuống, kẻ này ở Thần Long Giá giết chết rất nhiều dòng chính của tứ đại gia tộc, tứ đại gia tộc liên thủ vây quét."
Âm thanh trầm thấp từ trong miệng của gia chủ Ân gia truyền ra, khoảnh khắc nghe được những lời này, trưởng lão kia cũng liền vội vàng khom người đáp: "Tuân lệnh."
Nghỉ ngơi 1 ngày, theo bóng đêm dần buông xuống, tôi chuẩn bị hành động, dù sao cũng phải ở trên Bột Hải tìm được cửa bước vào thượng giới, tôi đương nhiên phải hành động vào buổi tối mới dễ dàng, nếu không bị thuyền trên biển biết được, đến lúc ấy nói không chừng sẽ làm ra tin tức lớn gì đó.
Tình huống bình thường, đều là hành động vào ban đêm sẽ dễ dàng hơn chút ít.
Rời khỏi trung tâm thành phố, tôi đi đến gần vị trí của Bột Hải, tiến vào Bột Hải, cần đi ngang qua một ngọn núi, nhưng điều này đối với tôi, cũng không phải là việc gì khó.
Nhưng mà, khi tôi vừa mới chuẩn bị bước vào trong núi, lông mày tôi đột nhiên nhăn lại.
Sau một khắc, thân hình tôi biến mất tại chỗ, khoảnh khắc mà tôi biến mất, một mũi tên trực tiếp rơi vào vị trí mà tôi vừa mới đứng, tôi quay người nhìn về phía sau, một người đàn ông đứng lăng không, trong tay hắn ta vẫn giữ nguyên tư thế nhắm bắn. Mà đôi mắt kia, thì gắt gao rơi vào trên người của tôi.
"Nhóc con, bọn tôi tìm cậu thật vất vả mà!"
Nhìn thấy tôi có thể tránh được mũi tên, người đàn ông ấy cũng không ngạc nhiên, mà là cười nhẹ nhìn tôi, trong lòng tôi hơi trầm xuống, bởi vì giờ khắc này trong đầu của tôi truyền đến giọng của Huyên Nhi: "Đại ca ca cẩn thận, xung quanh không chỉ có một mình tên này, còn có rất nhiều người."
Nghe được lời của Huyên Nhi, trong lòng tôi truyền đến dự cảm không tốt, bị phát hiện rồi.
Mặc dù không biết những tên này làm sao phát hiện được thân phận của tôi, bây giờ gần như là không có thời gian để đi tìm hiểu những thứ này nữa rồi, trước mắt, tôi càng nên nghĩ là làm cách nào để sống sót.
"Nếu như đã đến rồi, thì hãy gọi hết những bọn chuột nhắt ấy ra đây đi!"
Tôi nhìn người đàn ông ở trước mặt, trực tiếp nói, nếu như đã không còn đường lui nữa, vậy thì chỉ có thể đánh thôi.
Trước lúc này, tôi thật sự không hề nghĩ rằng trước khi vào thượng giới, còn gặp được người của tứ đại gia tộc đuổi giết, tôi tự nhận hành tung của tôi thật sự rất bí mật, nhưng cuối cũng vẫn không biết để lộ sơ hở ở đâu, để cho bọn người này tìm được tôi.
"Ồ? Nhìn dáng vẻ của cậu, hình như rất tự tin."
Ngay khi tôi vừa nói xong, lại một thân ảnh xuất hiện, sau đó cặp mắt kia lạnh lùng rơi vào trên người tôi, thân ảnh thứ hai, thân ảnh thứ ba, trong khoảnh khắc những người này xuất hiện, tôi cũng kinh hãi phát hiện, tứ đại gia tộc này, vậy mà đến hơn 20 người, bây giờ vây quanh tất cả đường lui của tôi.
Rất hiển nhiên, lần này tứ đại gia tộc hạ quyết tâm, nhất định phải giết tôi.
Tôi nhìn những người này, khóe miệng hiện lên một vòng cười lạnh: "Tôi phải gọi các người là người của tứ đại gia tộc? Hay là phải gọi các người là người của Thánh Điện?"
Đối với lời của tôi, người trước mắt cũng không có chút nào kinh ngạc, trong đó có một người đàn ông dẫn đầu đi về trước 1 bước, sau đó ánh mắt lăm lăm nhìn về phía tôi.
"Nhóc con, cậu đúng là không thể giữ lại được, yên tâm đi, sau đêm nay, sẽ không còn người tên Trần Vô Kị nữa, đến lúc đó bí mật của cậu, cũng chỉ có thể giữ lại ở trong Địa Phủ dưới Cửu U mà thôi."
Trong giọng nói của tên này tràn ngập sự tự tin, thậm chí trên quần áo của những người này cũng không có ấn ký của gia tộc, tôi không biết rốt cuộc thì hơn 20 người này là người của những gia tộc nào.
Đối với hơn 20 người này, thật ra tôi cũng vẫn có thể hiểu được, lần trước bên trong Thần Long Giá, bị tôi giết không ít, mà Thánh Điện liền xem như có không ít người đoạt xá, tôi cảm thấy nhân số chắc là cũng sẽ không quá nhiều, phải biết, muốn dùng tàn hồn đoạt xá, chỉ sợ ít nhất phải là cường giả trên cảnh giới Thần Hợp, mới có thể lưu lại tàn hồn, dùng để đoạt xá.
Cảnh giới Thông Linh, chưa hẳn có thể làm được.
Cho dù nhiều năm như vậy, nghĩ đến những người của Thánh Điện đoạt xá thành công, đồng thời tiếp tục khống chế thân thể tu luyện, cũng không phải là có thể tùy ý bị tổn thất.
"Các người rất có tự tin? Tôi thấy trong số các người, có mấy khuôn mặt quen thuộc, hẳn là lần trước ở trong Thần Long Giá từng vây giết tôi, lúc đó bọn họ cũng rất tự tin, mà trong đó bị tôi giết không ít, còn lại, đều chạy trối chết."
Tôi không thèm để ý có chọc giận những tên trước mắt này hay không, bởi vì tôi đang kéo dài thời gian, muốn truyền âm ra ngoài, mà trong khoảnh khắc bóp nát Truyền Âm Phù, tôi kinh hãi phát hiện, Truyền Âm Phù vậy mà không cách nào truyền đi.
"Tiểu tử, cậu đang kéo dài thời gian sao? Là đang xin cứu binh sao? Thật xin lỗi, mảnh không gian này, đã bị pháp bảo phong tỏa, đừng nói truyền âm, bên trong ngọn núi này, cậu cũng không cách nào vận dụng hư không để chạy thoát."
Tên dẫn đầu kia hình như biết là tôi đang làm gì, trực tiếp nói ra suy nghĩ của tôi, sau đó trầm giọng nói với tôi.
Trên mặt hắn, tràn đầy là vẻ mặt xem kịch vui, có lẽ trong lòng hắn tôi lúc này càng giãy dụa, thì trong lòng hắn càng cảm thấy thỏa mãn.
"Ha ha, chuẩn bị đúng chu đáo mà, không biết Thánh Điện của các người có bao nhiêu cường giả đoạt xá thành công rồi, lại có thể chịu được tổn thất bao nhiêu đây."
"Như thế, vậy cũng chỉ có thể thực hành hành động khác rồi, giết một người đủ vốn, giết hai người thì được lời."
Chỉnh sửa cuối: