Bài hát: Lệ rơi cửa Phật, duyên tận khó cầu Trình bày: Anh Duy Một chàng trai lụy tình khi yêu, thức trắng đêm với những giọt nước mắt lăn dài trên má, hẳn là chàng trai ấy phải đau khổ đến mức nào vì một chữ tình. Những nỗi nhớ cứ hiện lên tâm trí biết bao giờ nguôi. Nỗi khổ ấy không biết nói cùng ai nên chỉ có thể tìm đến Phật để giải bày, vì Ngài là đấng đại Từ bi, là vị cha lành để nương về. Chàng trai cầu mong Ngài cứu giúp cho mối tình không thành ấy, chàng vẫn mong kiếp sau gặp lại người con gái kia, dù có phải chịu chua xót, đắng cay đến mức nào chàng vẫn cam lòng. Ắt hẳn người con gái nào yêu được một người con trai như thếphải là người hạnh phúc nhất trần gian rồi nhỉ! Lời bài hát: Đêm lặng thinh, mưa cứ rơi vô tình Riêng mình ta lặng bước qua con đường xưa Mưa còn rơi, người vẫn xa cách xa Vội đưa tay mà chẳng thể níu người ở đây Những niềm đau, từ kiếp xưa ta trao đến người Luân hồi bao lần, đến hôm nay nhận ra Phải chăng ta nợ nhau Giọt nước mắt với những ưu sầu Để giờ đây, định trước duyên kiếp là đắng cay DK: Nỗi nhớ thắt tim này Đêm thức trắng nước mắt lăn dài Nhớ thương người biết bao Ta ngóng nơi chân trời xa Duyên đến, duyên vội đi Nhạn chia xa, khóc than tình si Hỏi nhân sinh, liệu ai thấu hết nỗi biệt ly? Cúi xuống trước Phật đài Gạt nước mắt chắp tay van nài Chỉ mong Ngài xót thương cho kiếp sau ta gặp lại Duyên số hay nợ vương Thì cũng vẫn muốn bên người thương Dù chua xót dù là cay đắng cũng cam lòng