Sống Để Trở Mình Chết là không Không còn cơ hội sửa chữa sai lầm Một ngày sống Quý giá vô cùng hãy nên trân trọng Mỗi bước đi Luôn là bước tiến, chậm cũng tới đích Lỡ bước sai Ngộ ra kịp thời vững vàng bước sau Hãy sống vui Hưởng thụ từng khắc, làm việc hết mình Không hối tiếc Quá khứ đã qua là một bài học Tác Giả: Lyen 5 [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của Lyen 5
Cuộc Sống Của Anh Bấm để xem Cuộc đời em Chẳng ai được quyền quyết định thay em Là con gái Vẻ đẹp bên ngoài chưa nói nên gì Dùng nhan sắc Mọi thứ chỉ bền khi kèm thông minh Vì bố mẹ Đừng sống tẻ nhạt đánh mất bản thân Luôn khát vọng Khám phá thế giới tô màu cuộc sống Hãy ra đi Khi không thoãi mái khi thấy đau buồn Hãy ở bên Người cho lạc quan tin tưởng yêu đời Muốn thành công Không sợ chê bai, trách cứ kém cỏi Sẽ đến lúc Em yêu nồng nàn say đắm một chàng Nhưng hãy nhớ Tình yêu dù đậm, chia ly sớm tối Đến khi đó Đừng vội đỗ lỗi đừng vội oán than Do duyên phận Cho ta gặp nhau, cho ta xa nhau Người hay nói Phụ nữ nhõng nhẽo nũng nịu, dễ thương Nhưng đừng quá Ai cũng thấy kinh, ai cũng thấy sợ Chồng tan làm Thấy vợ làm giá mệt hóa thành sùng Diện đúng bài Khiến em sang trọng trở nên kiêu hãnh Yêu đúng người Khiến em tự do không còn tự ti Đàn ông giỏi Nói lời yêu thương cho em hạnh phúc Sau tất cả Chỉ là lời chúc, anh chỉ thương em Anh nói thương Ngọt ngào là thế nhưng chắc là thương Dù chia ly Vẫn yêu bản thân, yêu cuộc sống này Anh yêu em Ngoài kia có khó về đây anh chờ Tác giả: Lyen 5
Sao Mờ Nhân Phẩm Trên trời có ngàn vì sao Dưới biển cũng có ngôi sao riêng mình Không chỉ nhan sắc ngang trời Cân bằng sinh thái phải nhờ đến em * * * Ngước lên chẳng hái được em Thôi đành đi xuống đưa em lên cùng Ta làm vài tấm ảnh phê Cho chàng điêu đứng cho nàng đê mê * * * Thỏa lòng sung sướng bản thân Không còn giá trị chẳng cần nữa đâu Đằng trước là những niềm vui Phía sau toàn những lỗi lầm nỗi đau * * * Đáng thương cho phận làm sao Dưới biển mươi năm mười giây trên bờ Đáng hận cho phận làm người Chỉ cần xinh đẹp kệ mười thế gian.
Công Tâm Làm hãng may quần dệt áo Như làm anh lính cầm giáo đánh nhau Phải chi cũng như anh lính Ra xa đánh bọn chiếm đảo linh tinh * * * Dệt may tưởng nhẹ nhưng không Hàng về vài tấn vác còng cái lưng Đậu nhờ tưởng chờ tan bão Đâu biết âm mưu chiếm đảo Ba Đầu
Chủ Nhật Của Tôi Cả xưởng đến hơn trăm người Cớ sao chủ nhật chỉ còn hai thây Đang mần mà cứ loay hoay Ngó lên nhìn xuống sợ người thứ ba * * * Mặt bàn trải vải thướt tha Gầm bàn u ám có mùi thối tha Lỡ đâu đang kéo vải ra Có bàn tay trắng véo vào chân ta * * * Dẫu sợ nhưng mà vẫn vui Ít người thoải mái làm gì cũng xuôi Hóa rồng có chức vọng cao Tất cả đều được chỉ cần diễn thôi * * * Tăng ca nhiều có mệt không? Có thì cũng chịu lương nhiều cũng phiêu Thanh xuân phung phí thiêu thân Trở mình kịp lúc cố làm đổi nhân
Trưởng Thành Trưởng thành không mấy dễ dàng Việc làm hàng vạn trước hạn phải xong Không chơi đùa với lông bông Để rồi đến hạn lòng vòng lý do * * * Trưởng thành phải biết khôn ngoan Nghĩ cho cuộc sống chớ nhường nhịn ai Một khi đã hứa với ai Không tròn chữ tín ăn mài sớm mai * * * Trưởng thành phải bớt cọc cằn Dù cho người nói lằng nhằng bên tai Nhận ra chỗ đúng chỗ sai Sau vài cú ngã là bài học hay * * * Một khi có kế sách hay Trước sau nghe nhận chung tay mà hoàn Nhiều khi khó mà cầu toàn Ưu tiên đại cuộc, tiểu đoàn để sau * * * Rõ ràng mục đích mục tiêu Một lòng hướng tới không nhiều câu than Thành công đã bước một chân Luôn luôn ngoảnh lại ân nhân cuộc đời.