Trăng Mờ (Duyên Trời Lấy 3) - Chung Thanh Duy, Masew MV Trăng Mờ mang đến một câu chuyện kịch tính nhưng cũng chứa đầy ẩn ý khiến người xem phải suy ngẫm. Theo đó, MV lấy bối cảnh một buổi đấu giá BST áo dài truyền thống thuộc sở hữu của doanh nhân Thành Tiến. Toàn bộ sự kiện do vợ của anh (hotgirl Lê Bống) đứng ra thực hiện. Tuy nhiên, có ai ngờ rằng tất cả chỉ là một âm mưu do cô vợ sắp đặt sẵn, nhằm chiếm đoạt tất cả gia tài và chiếc áo dài trăm tỷ. Lợi dụng việc tổ chức buổi đấu giá, cô vợ đã bày mưu hãm hại chồng mình. Dù bị tai nạn đến mức đi không vững, anh vẫn cố gắng đến để gặp người vợ của mình Trong MV, Chung Thanh Duy vào vai một ca sĩ đến hát tại buổi đấu giá. Đồng thời, anh cũng là người đã chứng kiến toàn bộ câu chuyện đã diễn ra. Những câu hát do Chung Thanh Duy thể hiện như đang nói lên nỗi lòng của người đàn ông, khi bị chính người mà mình yêu thương nhất phản bội. Nhận ra được những thay đổi trong lòng dạ con người, anh chỉ có thể cố trấn tĩnh bản thân phải mạnh mẽ đứng dậy, vứt hết những ký ức đã qua. Chung Thanh Duy là ai? Chung Thanh Duy sinh ngày 03/05/1998 tại vùng biển Bình Thuận. Ở tuổi đời còn khá trẻ, ít ai ngờ rằng Chung Thanh Duy đã từng rất táo bạo khi dám làm trái lời cha tự mình theo đuổi niềm đam mê âm nhạc. Ban đầu, gia đình định hướng cho Chung Thanh Duy theo học ngành điện tại một trường Đại học ở TPHCM. Nhưng vì quá mê nhạc nên anh chàng quyết định bỏ học giữa chừng để theo đuổi niềm đam mê mà mình vẫn luôn ấp ủ bấy lâu. Đây có thể được xem là quyết định khá táo bạo với chàng trai 20 tuổi, bởi nó có thể làm thay đổi cả cuộc đời. Và rồi cuối cùng Chung Thanh Duy đã thành công khi ca khúc đầu tiên là Duyên trời lấy đã nhận được rất nhiều thiện cảm của khán giả. Từ đó, cái tên Chung Thanh Duy cũng ngày càng đến gần hơn với công chúng, giúp anh có thêm động lực để tiếp tục làm nhạc Masew là ai? Masew - chàng trai được mệnh dnah là "phù thủy phối khí" trong làng nhạc Việt. Masew tên thực là Lê Tuấn Anh, sinh năm 1996 và quê gốc ở Quảng Ninh MV Offical Karaoke beat gốc Nguyễn Đình Vũ Cover Sáng tác: Chung Thanh Duy Lời bài hát: Trăng hôm nay mờ Chẳng biết mấy giờ Lê đôi chân mệt mỏi Ánh mắt tôi đã thẫn thờ Cứ thế kiếm tìm Mang bao nhiêu là nỗi niềm Ngẩn ngẩn ngơ ngơ Ta bị chính niềm đau giờ nhấn chìm Như loài chim biết về đâu khi đã lạc mất đàn Chuyện tình tôi như là phim giờ tôi lạc mất nàng Trong vườn kia có nhành hoa nay cũng đã úa tàn Em xa đời tôi đến giờ đây tôi vẫn còn ngỡ ngàng Trăm lần say trong cuồng quay tôi vẫn luôn nhắc tên Tên loài hoa cả đời tôi chẳng thể nào muốn quên Và cứ thế bao đêm trong mơ bóng hình nàng Làm trái tim tôi chẳng thể vững vàng Đôi bàn tay bây giờ đây đã rời xa ngút ngàn Trong tình yêu cũng chỉ thế hợp rồi cũng chóng tan Bao lần thương nỗi buồn vương kết thúc lỡ làng Đừng dày vò nữa cứ thế, bóp nát trái tim ta Một ngày trời bỗng tắt nắng mây gió kéo nhau về đây Ngày mà trời mưa cơn mưa trút xuống, thay cho lệ cay Cuộc đời dài mấy chẳng nhẽ cứ thế ta ôm niềm đau mãi sao Chẳng thể nào, giết tối đi Đường đường là đấng nam nhi thế cớ sao ôm buồn đau (Cớ sao chẳng đứng lên mau) Gục mặt mà khóc cứ khóc mãi thế, chả ra làm sao (Nhìn lại mình thật đáng thương) Chỉ một lần cuối vứt hết tất cả, tâm như dòng sông trôi lững lơ Cố quên hết, theo tháng năm Cố níu lấy những kí ức giờ là ảo mộng Pha một chút ít vị đắng hòa vào nỗi đau Ôm quá khứ chất thành đống tim ta tê dại Đó là tình yêu hỏi trần gian bao nhiêu người trải qua Sông có khúc nhân có lúc ai đâu biết được Đâm đầu yêu trăm đường đau vẫn thế cứ cố chấp Không nhận ra ngu ngơ mang con tim cá cược Để giờ người đi buông bàn tay ước mắt tôi chảy ngược Ai đã từng thử qua thứ thuốc độc là ái tình Cái thứ gây nghiện tưởng như trời ban ngấm theo thời gian mà giết mình Trong nỗi tuyệt vọng ôm trái tim ta mệt mỏi Chẳng thể thoát ra lòng thêm xót xa là ngàn câu hỏi chỉ mình một cõi Bên tai là tiếng sấm ta tự giam mình trong căn phòng này Xung quanh bóng tối như hòa tan thân xác héo mòn ngay Thương thân tin quá để người ta dẫn đến lối mòn vậy Mang tim tôi đi mất không về đây đau đớn khóc cả ngày Một ngày trời bỗng tắt nắng mây gió kéo nhau về đây Ngày mà trời mưa cơn mưa trút xuống thay cho lệ cay Cuộc đời dài mấy chẳng nhẽ cứ thế ta ôm niềm đau mãi sao Chẳng thể nào (mãi thét gào) hay giết tối đi Đường đường là đấng nam nhi thế cớ sao ôm buồn đau (Hãy cố quên chuyện Khiến ta đau lòng) Gục mặt mà khóc cứ khóc mãi thế chả ra làm sao nố nô nô nồ Chỉ một lần cuối vứt hết tất cả tâm như dòng sông trôi lững lơ Cố quên hết theo tháng năm Trăng soi bóng con sông Bông hoa nở trong gương Trăng soi bóng con sông Mãi mãi chẳng thể nào với được Hợp âm: Vòng hợp âm: [Dm][C][Bb][Am]Trăng hôm nay [Dm]mờ chẳng biết mấy giờ Lê đôi chân mệt [C]mỏi ánh mắt tôi đã thẫn thờ Cứ thế kiếm [Bb]tìm mang bao nhiêu là nỗi niềm Ngẩn ngẩn ngơ [Am]ngơ ta bị chính niềm đau giờ nhấn chìm. Như loài [Dm]chim biết về đâu khi đã lạc mất đàn Chuyện tình [C]tôi như là phim giờ tôi lạc mất nàng Trong vườn [Bb]kia có nhành hoa nay cũng đã úa tàn Em xa đời [Am]tôi đến giờ đây tôi vẫn còn ngỡ ngàng. Trăm lần [Dm]say trong cuồng quay tôi vẫn luôn nhắc tên Tên loài [C]hoa cả đời tôi chẳng thể nào muốn quên Và cứ [Bb]thế bao đêm trong mơ bóng hình nàng Làm [Am]trái tim tôi chẳng thể vững vàng. Đôi bàn [Dm]tay bây giờ đây đã rời xa ngút ngàn Trong tình [C]yêu cũng chỉ thế hợp rồi cũng chóng tan Bao lần [Bb]thương nỗi buồn vương kết thúc lỡ làng Đừng dày vò [Am]nữa cứ thế bóp nát tim ta. Một ngày trời [Dm]bỗng tắt nắng mây gió kéo nhau về [C]đây Ngày mà trời [Bb]mưa cơn mưa trút xuống thay cho lệ [Am]cay Cuộc đời dài [Dm]mấy chẳng nhẽ cứ thế ta ôm niềm [C]đau mãi sao Chẳng thể [Bb]nào giết tối [Am]đi. Đường đường là [Dm]đấng nam nhi thế cớ sao ôm buồn [C]đau Gục mặt mà [Bb]khóc cứ khóc mãi thế chả ra làm [Am]sao Chỉ một lần [Dm]cuối vứt hết tất cả tâm như dòng [C]sông trôi lững lơ Cố quên [Bb]hết theo tháng [Am]năm. Cố níu [Dm]lấy những kí ức giờ là ảo mộng Pha một [C]chút ít vị đắng hòa vào nỗi đau Ôm quá [Bb]khứ chất thành đống tim ta tê dại Đó là tình [Am]yêu hỏi trần gian bao nhiêu người trải qua. Sông có [Dm]khúc nhân có lúc ai đâu biết được Đâm đầu [C]yêu trăm đường đau vẫn thế cứ cố chấp Không nhận [Bb]ra ngu ngơ mang con tim cá cược Để giờ người [Am]đi buông bàn tay nước mắt tôi chảy ngược. Ai đã từng thử [Dm]qua thứ thuốc độc là ái tình Cái thứ gây nghiện tưởng [C]như trời ban ngấm theo thời gian mà giết mình Trong nỗi tuyệt [Bb]vọng ôm trái tim ta mệt mỏi Chẳng thể thoát ra lòng [Am]thêm xót xa là ngàn câu hỏi chỉ mình một cõi. Bên tai là tiếng [Dm]sấm ta tự giam mình trong căn phòng này Xung quanh bóng [C]tối như hòa tan thân xác héo mòn ngay Thương thân tin [Bb]quá để người ta dẫn đến lối mòn vậy Mang tim tôi đi [Am]mất không về đây đau đớn khóc cả ngày. Một ngày trời [Dm]bỗng tắt nắng mây gió kéo nhau về [C]đây Ngày mà trời [Bb]mưa cơn mưa trút xuống thay cho lệ [Am]cay Cuộc đời dài [Dm]mấy chẳng nhẽ cứ thế ta ôm niềm [C]đau mãi sao Chẳng thể [Bb]nào giết tối [Am]đi. Đường đường là [Dm]đấng nam nhi thế cớ sao ôm buồn [C]đau Gục mặt mà [Bb]khóc cứ khóc mãi thế chả ra làm [Am]sao Chỉ một lần [Dm]cuối vứt hết tất cả tâm như dòng [C]sông trôi lững lơ Cố quên [Bb]hết theo tháng [Am]năm.