Thơ gì vần luật quá sai! Bằng bằng trắc trắc luật tài xưa nay. Mình nên tôn trọng luật này. Thơ là hoàn mỹ, cực hay nhịp vần.
Bằng bằng, trắc trắc, ngàn năm nay Lục bát, đường thi, nghiêm luật này Dẫu thế nhưng thơ nhiều thể loại Mỗi nhà một vẻ, khó chi đây?
Như nào mới gọi là thơ? Niêm luật không có, gọi thơ sao đành? Đọc lên âm luật không rành. Giống như tụng sám, sao đành gọi thơ?
Xưa người Nhật có thiền sư Basho Người Ấn Độ có Tago lừng lẫy Kìa Puskin là của nước Nga đấy Họ có biết lấy niêm luật gì đâu Nhưng thơ họ có lẽ ngàn đời sau Chắc chắn sẽ còn lưu truyền rộng rãi Bởi những thứ mà họ đã ghi lại Là tấm lòng rộng lớn và bao la.
Anh đã nói vậy thì em thưa Anh đã thấy chưa? Ai thơ nào? Chỉ là ghép chữ tạo vần thôi, Anh đấy! Nhầm lẫm hay ngộ nhận! Thật giả khó lần! Em xưa thua.
Vậy là văn, chứ chẳng là thơ! Kết luận này ra, thật bất ngờ Hai chữ "văn thơ" không phải một Ta không đọc kỹ, cũng nhầm to. (Hóa ra CLB văn thơ không chỉ để viết thơ: D)
.. Em đây không giỏi Chữ còn thiếu Lắm vầng chưa tỏ Chỉ gõ vui Liêu xiêu nét chữ Còn chưa biết Chẳng dám bình thơ Chỉ mập mờ. Kẻ khờ thì nghĩ Em khéo hay Bậc thầy lại trách Em chẳng tài Vậy nên xin phép Dừng tại đây!
Học rồi cho kỹ hẵng hay. Biết câu ngoại lệ, thì thay nó vào. Văn thơ chưa tới, đừng đào. Góp lời cho tốt, chứ nào chê ai! Văn thơ niêm luật mà sai. Đọc lên nghe nó trái tai thế nào! Cho nên bạn chớ tự cao. Tôi xem còn kém, chứ nào hay đa!
Hay cho hai chữ "tự cao" Ngoại lệ thế nào thì mới đúng đây? Thơ người thì thấy chói tai Thơ mình "ngoại lệ", chẳng sai bao giờ? Thơ Đường, Lục Bát là thơ Tự Do cũng đã xuất cờ lâu nay Hai bên ranh giới đã xây Cớ sao cứ phải luật này thơ kia?