* * *
Đến trước cửa khách sạn, đang chuẩn bị tìm xe của anh trai, đột nhiên một chiếc xe dừng lại trước mặt cô nàng, kính xe chậm rãi hạ xuống, lần này là dưới ánh đèn lấp lánh, gương mặt quen thuộc trong trí nhớ hoàn toàn hiện ra, nam nhân ngồi trên ghế lái, bộ vet đen chỉnh chu, tất cả các nút đều được gài lại, gương mặt nghiêm túc nhưng lúc gặp nàng lại dịu dàng như lúc xưa, đôi môi mà lúc trước nàng luôn ganh tị là đẹp hơn cả mình khẽ cười, nhẹ giọng nói:
"Giai Âm, chúng ta có thể nói chuyện không?"
Ngữ điệu vẫn quen thuộc như thế, cách xưng hô vẫn quen thuộc như thế, nhưng mà mấy thứ đó có liên quan gì đến nàng nữa chứ? Cũng không biết có phải lúc nãy khóc xong nên giờ đã không còn nước mắt hay không, mà nàng cảm thấy bản thân vô cùng bình tĩnh.
Thẩm Giai Âm đứng ngược sáng, khoé miệng hơi cong lên, trở lại bộ dáng đúng chuẩn đúng mực như ban đầu, giọng nói thanh thanh, như không hề quen biết hỏi lại:
"Xin hỏi anh là?"
Giang Vũ Phi đáy lòng hơi tan rã, mở cửa bước xuống xe, đi đến trước mặt thiếu nữ, áp sát đến, trán đã đụng vào trán thiếu nữ, vẫn không bỏ cuộc hỏi:
"Giai Âm, em thật sự không nhớ anh sao? Anh là Giang Vũ Phi."
Thiếu nữ đứng yên một lúc, khẽ nhích ra phía sau, mỉm cười đáp:
"Tôi đúng là từng có một bạn trai tên Giang Vũ Phi vô cùng yêu thương mình, nhưng mà anh ấy đã mất lâu rồi!"
"Giai Âm, em nghe anh giải thích.."
"Có cái gì để giải thích chứ, lúc trước bỏ rơi con bé cũng đã bỏ rồi, bây giờ về lôi kéo cái gì!"
Không biết Thẩm Giai Lam đã đứng phía sau từ lúc nào, đi tới kéo em gái đến sau lưng che chở, đáy mắt đầy thù hận nhìn nam nhân trước mặt, khinh thường nói:
"Lúc đó tôi còn rất tin tưởng anh thật lòng với bảo bối của tôi, liền giao con bé cho anh. Không ngờ công ty tôi mới xảy ra chuyện một chút anh liền đá nó. Giang Vũ Phi, tôi cho anh hay, bất kể anh có cái nỗi khổ gì thì giấu hết trong lòng đi, đừng làm phiền con bé nữa, tổn thương lúc đầu đã đủ rồi. Sau này cho dù bảo bối của tôi chấp nhận tha thứ cho anh đi chăng nữa, Thẩm Giai Lam tôi không bao giờ tha thứ! Âm Âm, đi thôi."
Sau khi kéo tay em gái đi xa rồi, Thẩm Giai Lam mới nhẹ giọng căn dặn:
"Cho dù thế nào cũng không thể mềm lòng có biết không? Anh biết em rất yêu nó, nhưng mà Âm Âm, trong hai chữ tình yêu này, nếu em mềm lòng hơn chắc chắn em sẽ chịu thiệt nhiều hơn."
Thẩm Giai Âm lắc đầu:
"Anh đừng lo quá, anh biết tính tình của em mà, chắc chắn không thể tha thứ cho anh ấy được."
Thẩm Giai Lam cũng không nhắc nữa, kéo tay em gái nói:
"Đi thôi. Giành vinh quang ra thị trường quốc tế cho bảo bối nhà mình nào!"
"Anh thật đáng ghét, cứ chọc em."
"Hahahah."
* * *
Sau khi Thẩm Giai Lam đã dành được vai diễn quốc tế cho bảo bối của mình xong, cả hai liền kéo nhau đến nhà hàng ăn mừng một trận. Trên xe, Thẩm Giai Âm mệt đến thiếp đi lúc nào không hay, thân thể cuộn tròn lại trên ghế, tới nhà cũng không tỉnh lại. Thẩm Giai Lam bất đắc dĩ cười, mở cửa ra rồi bế em gái lên phòng, thiếu nữ rất nhẹ, bế cũng không tốn sức chút nào, đặt em gái lên giường, cởi ra đôi giày cao gót, vơ tay lấy chai dầu trên tủ, xoa nhẹ chỗ chân bầm tím của nàng một hồi, đứng dậy đấp chăn đàng hoàng cho nàng, thấy không còn gì để lo lắng nữa mới chịu đứng dậy rời đi.
Khi Thẩm Giai Âm thức dậy thì anh trai đã đi làm mất rồi, trên bàn có dán tấm giấy nhắc nhở, đồ ăn đã làm sẵn thức dậy nhớ hâm lại ăn, vô cùng chu đáo, sau này nếu ai là vợ anh ấy chắc chắn sẽ rất hạnh phúc.
* * *
Khi Thẩm Giai Âm thức dậy thì anh trai đã đi làm mất rồi, trên bàn có dán tấm giấy nhắc nhở, đồ ăn đã làm sẵn thức dậy nhớ hâm lại ăn, vô cùng chu đáo, sau này nếu ai là vợ anh ấy chắc chắn sẽ rất hạnh phúc.
Ngồi nhớ lại hôm nay không có gì để làm cả, vì thế vô cùng thong thả dùng bữa sáng, ăn xong mở tivi xem phim một lúc, rồi lại lướt Weibo xem tin tức, vô cùng ngoan ngoãn đang một dòng tin tuyên truyền phim mới.
Thẩm Giai Âm V: "Các tiểu giai nhân thân mến, tối mai chúng ta có hẹn tại buổi tuyên truyền Tướng Quân Cảnh Nhược truyện đấy nhé, hẹn gặp các giai nhân của Tiểu Âm đến đó nhé

."
Vừa đăng lên đã có bình luận trả lời, người giành giải bình luận nhanh nhất chính là ông anh quốc dân của chúng ta.
"Công Chúa Âm Âm thân mến, thần đã chuẩn bị hành trang xong rồi, thật mong hôm đó được ôm người một cái

."
Thiếu nữ bật cười, nhí nhảnh nhắn lại.
Thẩm Giai Âm V: "Thái Tử điện hạ của tôi ơi, ngày nào người cũng ôm tôi không chán à? Mau đi tìm Thái Tử Phi đi."
Dường như ngay tức khắc, đầu dây bên kia liền hồi âm.
Thẩm Giai Lam V: "Công Chúa xinh đẹp như thế, bản Thái Tử ngày ngày nhìn nàng đã thấy thõa mãn rồi, thê tử cái gì chứ? Công Chúa nên suy nghĩ về việc độc thân ở với bản Thái Tử thì hơn."
Thẩm Giai Âm V: "Được, ta cùng người độc thân một vạn năm!"
Blablabla..
Còn các bạn tiểu giai nhân của chúng ta thấy một màn này liền biểu thị bản thân rất ngu muội, đầu không ngừng có dấu chấm hỏi xuất hiện, một đám fan rất nhanh liền điều tra lai lịch của người Thái Tử kia, nhưng lai lịch vô cùng tầm thường, tổng tài trẻ tuổi của Thẩm thị, có tiền, đẹp trai, fan hâm mộ số một của Tiểu Giai Âm nhà bọn họ. Cho đến khi có một người to gan bình luận hỏi hai người có phải anh em không? Và fan hâm mộ số một kia trả lời đúng thế, mọi người lúc này mới để ý tới hai cái họ kia. Biết được thần tượng của mình có một người anh trai siêu giàu, còn vô cùng đẹp trai nữa khiến các fan vô cùng thích thú, muốn biết hôm nay thần tượng làm gì, vào Weibo anh trai cô ấy mà hỏi, muốn hẹn thần tượng, xin phép anh trai cô ấy.
Thẩm Giai Lam thật sự vô cùng tận tâm, ngày nào có thời gian rảnh đều cập nhật lịch trình của em gái, còn chia sẻ chuyện vụn vặt của họ, khiến tất cả fan đều rất quý người anh trai này, đặt cho anh ấy biệt danh 'có anh trai này không cần bạn trai' còn có rất nhiều cô gái chạy vào kêu gào 'anh có thiếu em gái hay không? , 'anh bị thất lạc em gái này'. Ông anh của chúng ta ngồi vui vẻ đọc những câu nói kia, xắn tay áo lên, trả lời.
Thẩm Giai Lam V: "Em gái của tôi là tuyệt sắc mỹ nhân, các cô đẹp được như thế sao?"
Vu Vu Tiếu: Cái thái độ khoe em này tôi cho 102 điểm, nhiều hơn hai điểm cũng không sợ anh kiêu ngạo.
Bảo bối của Giai Âm: Anh trai à, tém tém lại chút.
Nhớ nhớ đêm trăng sáng: Em đã từ bỏ hy vọng rồi, anh đừng sỉ nhục nhan sắc của em nữa.
Cười trên nỗi đau người khác: Anh trai cũng quá tuyệt tình đi.
Yêu yêu Tiểu Giai Âm: Tiểu Giai Âm thật sự rất hạnh phúc aaa.
Blablabla..