Hiện Đại [Edit] Bắt Đầu Trở Thành Ba Ba Của Nhân Vật Phản Diện - Nhĩ Đả Bất Quá

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi Angels of Death, 27 Tháng bảy 2020.

  1. Angels of Death The Very Important Personal

    Bài viết:
    80
    Chương 10: Năm trăm triệu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Edit: Halex

    Beta: Hy

    Tần Vũ lập tức cầm loa phóng thanh chuyên dụng trên bàn lên, nói:

    "Năm trăm triệu!"

    Vì sự ra giá của Tần Vũ mà toàn sảnh đấu giá lâm vào yên lặng bất thường.

    Yên tĩnh tầm nửa phút, âm thanh ồn ào huyên náo như bùng nổ.

    "Hả?"

    "Năm.. năm trăm triệu?"

    "Trời đất quỷ thần ơi, tôi không nghe lầm chứ?"

    "Đúng là có tiền mua tiên cũng được!"

    "So với Tần tổng.. Mà không, chúng ta đâu xứng được so với Tần tổng chứ!"

    "Năm trăm triệu đủ mua công ty tôi luôn!"

    "Cái ngọn núi rách kia cũng đáng năm trăm triệu hả?"

    "Tần tổng oai phong quá!"

    "Đối với Tần tổng nhà tôi thì chỉ là chuyện nhỏ!" Một vị fan nữ si mê nói.

    Đường Tử Diễm trên bục cũng đứng hình, cái miệng nhỏ khẽ mở, đôi mắt ngơ ngác nhìn phòng VIP của Tần Vũ, trong đầu trống rỗng.

    Năm trăm triệu?

    Có người ra giá năm trăm triệu để mua cái núi Thiên Vương không đáng bỏ tiền đó? Cô không nằm mơ đúng không?

    Hoàn thành vượt mức nhiệm vụ ông nội giao luôn?

    Đây chắc chắn là mơ, do cô mới về nước có mấy ngày nên nghỉ ngơi chưa tốt.

    Nhưng, dưới sân khấu, tiếng mọi người thảo luận sôi nổi như chứng minh là cô không mơ.

    Dưới sân khấu, Lâm Phong cùng đàn em Vương Hạo cũng ngồi ngơ ngác trên ghế, một lúc lâu sau cũng chưa hoàn hồn được.

    Sau đó, Lâm Phong chợt đứng lên, nắm chặt tay đến nỗi phát ra âm thanh ken két.

    Tay vịn kim loại của cái ghế bị Lâm Phong nắm đến biến dạng.

    Mặt người hầu nhỏ Vương Hạo cũng đầy vẻ hoang mang không biết làm sao. Hắn ta đồng ý với ba, giúp đỡ Lâm Phong, tiếc là trong thời gian ngắn như vậy thì chỉ có thể lấy được một trăm triệu từ nhà hắn ta. Không có chuyện hắn ta phải bán công ty của ba để giúp Lâm Phong chứ?

    Một trăm cộng với hai trăm của Lâm Phong, tổng cộng mới ra được ba trăm triệu.

    Mà vị tai to mặt lớn trên lầu kia vừa mở miệng đã là năm trăm triệu? Nhiều hơn hai trăm triệu lận đó!

    Đúng là không ra tay thì thôi, đã ra tay là người người kinh ngạc.

    Trực tiếp đè chết Lâm Phong và Vương Hạo.

    Mấy vị con nhà giàu và ông chủ nhỏ đều nhìn Lâm Phong bằng ánh mắt cười nhạo.

    Dù sao, trước đó Lâm Phong đã dùng cách mỗi lần thêm một tệ, khiến đa số các vị khách đang ngồi quanh rất khó chịu.

    Không thể cứu vãn, nhân vật chính trời sinh đã mang thuộc tính tự kéo thù hận.

    Theo kịch bản gốc, vì Lâm Phong lấy được ngọn núi nên mọi người đâu thể khinh bỉ hắn ta. Nhưng bây giờ, tự nhiên lại lòi ra một vị tai to mặt lớn tiêu tiền như nước tàn bạo đè bẹp Lâm Phong.

    Dưới sân khấu bắt đầu vang lên tiếng giễu cợt: "Tăng đi, sao không tăng? Không phải ai đó thích tăng một tệ lắm sao?"

    "Năm trăm lẻ một tệ, ai đó thêm lên đi kìa!"

    "Tôi nói này, Tần tổng vẫn thật khí phách, không hề chơi dơ, một phát ra năm trăm triệu!"

    "Gần gấp đôi luôn đó. Đây mới là mục tiêu mà chúng ta nên phấn đấu!"

    "Đúng đúng đúng, nếu tên này dám tăng nữa thì không chừng Tần tổng lập tức mở miệng thêm năm trăm triệu!"

    Ông lão đồ đen trong góc kia nghe thấy miếng đất không bị Lâm Phong giành được mà lại là người trên lầu.

    Hơn nữa, giá tăng một phát lên năm trăm triệu, bóp chết tên Lâm Phong ông vừa ghét.

    Ông lập tức đáp lại ánh mắt thiện ý của Tần Vũ giống như anh đang giúp ông giữ lại mặt mũi vậy, dù thật ra đây là do ông lão áo đen tự cho là như vậy.

    Nhưng không phải có câu nói rất hay "Kẻ thù của kẻ thù là bạn." sao.

    Nên theo bản năng, ông lão áo đen coi Tần Vũ là đồng minh kiêm luôn bạn bè. Núi Thiên Vương ai giành cũng được, chỉ bị Lâm Phong giành là không cam lòng!

    Chính Triệu Băng Ngưng và công ty cũng nhìn ông chủ nhà mình đầy khó hiểu. Ban đầu, tập đoàn Tần Thị là công ty đầu tư địa ốc xây dựng, sau đó mới phát triển nhiều nghiệp vụ hơn, nhưng nghiệp vụ nòng cốt của công ty vẫn là địa ốc.

    Nên năm ngoái, khi phá sản, chủ tịch Trần có đến tìm Tần Vũ, muốn bán khu đất đó cho tập đoàn Tần Thị.

    Năm đó, Tần Vũ cũng nhằm vào việc này, cũng mở ra cuộc thảo luận lớn, cuối cùng nghĩ rằng núi Thiên Vương không đáng mua nên bỏ qua.

    Nào ngờ hôm nay sếp lớn nhà mình lại trực tiếp thu mua khu đất núi Thiên Sơn?

    Cái đầu nhỏ của Triệu Băng Ngưng không nghĩ ra.

    Nhưng cái gì không nên hỏi thì không hỏi, ông chủ làm gì cũng đúng. Nên cô lại nghiêm túc giở cặp đi làm luôn ở bên người ra làm hợp đồng.

    Cố Khuynh Thành cũng kinh ngạc nhìn Tần Vũ bên cạnh.

    Cô ấy vốn đến gặp Lâm Phong ngồi dưới kia, cả hai cũng coi như bạn thân nên còn tính giúp hắn, không ngờ người nâng giá cuối cùng lại là Tần tổng.

    Vừa rồi còn gọi đối phương là chú, bây giờ nếu giúp Lâm Phong nâng giá của chú Tần thì không phải tát thẳng mặt Tần Vũ sao?

    Giữa Tần Vũ và Lâm Phong, đương nhiên không thể tát mặt chú mình được.

    Cô ấy chỉ có thể lập tức cúi đầu, tiếp tục sờ sờ ngón tay mình, ra vẻ dễ thương kiểu "con không thấy gì hết".

    Tần Vũ ngồi trên lầu quan sát được biểu cảm của mọi người, trong lòng khá thoải mái.

    "Hứ, ngông cuồng à? Ngươi ngông cuồng thử xem? Đứng trước tài lực chân chính thì âm mưu quỷ kế nào cũng phải đầu hàng thôi!"

    Mắt Tần Vũ chợt đen đi như một vực sâu không lường được, ngừng lại trên người Đường Tử Diễm đang đứng ở bục.

    Đường Tử Diễm cảm nhận được ánh mắt của đối phương thì vội vàng thu lại sự chấn động trong lòng, gương mặt hơi cứng lại.

    Giọng nói vô cùng kích động: "Năm trăm triệu, còn ai tăng giá nữa không?"

    "Năm trăm triệu lần một!"

    "Năm trăm triệu lần hai!"

    "Năm trăm triệu lần ba, chốt giá!"

    "Chúc mừng Tần tổng có được vật phẩm chốt hạ của lần này."

    "Sau lần này, tôi phải nói rằng: Tần tổng thật trâu bò*!"

    *Chữ gốc là ngưu phê [牛批] = ngưu B [牛 B] = ngưu bức [牛逼] = Ý muốn nói người này tương đối lợi hại (khá trâu bò)

    Dùng giá cao năm trăm triệu để mua vật phẩm chốt hạ của buổi đấu giá, giúp buổi đấu giá lần này có cái kết viên mãn. Mấy vị con nhà giàu ở dưới sân khấu đã thành người xem từ lâu, giờ đang chém gió liên miên.

    Năm trăm triệu đó!

    Dù gia chủ nhà mình có đến thì cũng chưa chắc đã lấy ra được số tiền đó.

    Sau này, nếu có cơ hội, nhất định sẽ phải nói cho đám bạn bè xung quanh biết bản thân đã được làm nhân chứng cho một phiên đấu giá năm trăm triệu.

    Mà đương nhiên, còn có nhiều người hơn nữa đang đứng ở cầu thang chờ Tần tổng đi xuống.

    Họ muốn nhân cơ hội này để đến gần, nếu lưu được ấn tượng tốt trong lòng đối phương thì chính là một bước lên mây, công sức cả một gia tộc phấn đấu mười năm coi như được rút ngắn.

    Nhưng điều này đương nhiên là không khả thi vì khi Tần Vũ xuống lầu, một đám con nhà giàu đã bị vệ sĩ và lão Diêu đuổi đi.

    Tránh cản đường của ông chủ.

    Mọi người trong phòng đấu giá đều rối rít rời đi, để Lâm Phong lại một mình trong đại sảnh, muốn tức giận cũng không được.

    Ngay cả tay sai muốn tới an ủi cũng bị ánh mắt lạnh băng của hắn dọa chạy.

    Đó hoàn toàn là ánh mắt không xem hắn ta là người nhà, không xem hắn ta là đàn em như thể trong lòng người đó, hắn ta không có chút địa vị nào.

    Điều này làm lòng Vương Hạo rất không vui, thậm chí có chút lo lắng. Hay đầu quân cho nhà họ Tần? Nghe nói Tần Vũ có con trai, hắn ta có cần đi nịnh nọt đối phương không?

    Lúc đó, mình nịnh nọt Tần Thiếu Thiên, cha mình thì nịnh nọt Tần Vũ, nhưng người ta có đặt gia tộc mình trong mắt không đây?

    * * *

    Tần Vũ vẫn ở phòng VIP kia như cũ, lẳng lặng uống rượu vang, bên cạnh là vẻ mặt tò mò của Cố Khuynh Thành và Triệu Băng Ngưng.

    Dù hai người rất muốn hỏi Tần Vũ vì sao lại giành lấy khu đất kia nhưng rốt cuộc cũng không thể không biết xấu hổ mà mở miệng ra được.

    Không để nhóm người Tần Vũ chờ lâu, cùng với tiếng gõ cửa, Đường Tử Diễm ăn mặc sang chảnh đẩy cửa vào.

    Người vừa đến thì giọng nói đã vang lên: "Tần tổng, không ngờ rồng lại đến nhà tôm* thế này."

    *cụm gốc là "đại giá quang lâm" (大驾光临), ý gần tương tự với "rồng đến nhà tôm"

    "Hử? Cố Khuynh Thành, cậu cũng ở đây à. Lâu lắm cậu không tìm tôi nói chuyện rồi đấy!"

    Vì quan hệ của hai gia tộc, Cố Khuynh Thành và Đường Tử Diễm đã biết nhau từ lâu. Cố Khuynh Thành lập tức không có ý tốt, đáp: "Gần đây tôi hơi bận việc học, chị Diễm rộng rãi bỏ qua nha.."

    Nghe Cố Khuynh Thành giải thích, Đường Tử Diễm cũng không nhạo báng đối phương mà quay qua nói với Tần Vũ:

    "Tần tổng, gia chủ nhà tôi vẫn luôn muốn đánh cờ cùng ngài đó!"
     
  2. Angels of Death The Very Important Personal

    Bài viết:
    80
    Chương 11: Y thuật siêu cấp

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Edit: Đậu Đỏ

    Beta: Hy

    Nói xong, Đường Tử Diễm tự lấy ra một ly rượu trống, tự rót gần nửa ly Romanée-Conti.

    Tần Vũ nhìn Đường Tử Diễm mặc sườn xám đỏ viền vàng trước mắt, dáng người cao gầy, tóc búi lên cao.

    Đường kẻ mắt càng làm nổi bật đôi mắt phượng hẹp dài, đôi môi hơi dày tô son màu hoa hồng phát huy vẻ đẹp của Đường Tử Diễm đến cực hạn.

    "Cô nàng này, mới chớp mắt đã lớn như vậy. Cháu ra nước ngoài du học thuận lợi chứ?"

    "Tần tổng, đương nhiên cháu ra nước ngoài thuận lợi. Chỉ là, sau khi về nước, mọi việc lại không thuận lợi, aiz.."

    Biểu cảm tự ai tự oán kia rất giống một ma nữ liên tục thay đổi.

    "Về nước, có chuyện gì không thuận lợi, nếu thằng nhóc nào làm phiền cháu, cứ nói với chú, chú giúp cháu dạy dỗ kẻ đó!"

    "Sau khi về nước, cháu không tìm được công việc, không có việc làm.."

    Nếu không phải đã biết rõ gia thế của cô thì không chừng khi nghe giọng nói đáng thương của đối phương, Tần Vũ cũng thật sự bị cô dắt mũi.

    Anh lập tức lắc lắc đầu, tức giận nói: "Không tìm được việc? Vậy thì dễ, tập đoàn Tần Thị lúc nào cũng hoan nghênh cháu. Đến lúc đó, chỉ sợ lão Đường đến tìm chú đòi người."

    Tần Vũ vốn chỉ thuận miệng nói, không ngờ Đường Tử Diễm lập tức nói: "Thật ạ?"

    "Tần tổng, không chừng cháu sẽ đến thật đó!"

    "..."

    Nghe Đường Tử Diễm nói, Tần Vũ cũng chỉ cười nhạt, không cho là thật.

    Dựa theo kịch bản, về sau, Đường Tử Diễm sẽ quản lý công ty của nhà họ Đường.

    Còn việc rốt cuộc có phát triển như kịch bản gốc hay không thì để sau hẵng nói.

    Mấy người họ tán gẫu một hồi.

    Giám đốc Đại Đường cầm hai món đồ trong tay, tiến đến: "Tần tổng, đây là nhẫn và hợp đồng sở hữu đất của ngài."

    Tần Vũ nhận lấy nhẫn và hợp đồng sở hữu đất, nắm chiếc nhẫn trong lòng bàn tay một hồi, phát hiện Ngôi sao sa mạc này quả thật tinh xảo, lập tức tiện tay nhét vào túi, hợp đồng sở hữu đất thì giao cho thư ký Triệu Băng Ngưng bên cạnh xử lý.

    "Ting, thay đổi kịch bản, thành công phá hỏng kế hoạch lớn của nhân vật chính!"

    "Thu được kỹ năng: Y thuật siêu cấp, có thể phân phối 30 điểm thuộc tính."

    Tiếng máy móc quen thuộc vang lên trong đầu. Tần Vũ cũng bắt đầu quen với việc này. Chỉ cần làm ra việc khiến kịch bản thay đổi thì sẽ có thể hoàn thành một nhiệm vụ ngẫu nhiên được khởi động.

    Chỉ là, y thuật siêu cấp này khiến Tần Vũ chấn động trong lòng. Đây có thể là thứ tốt, dù sao quà tân thủ lần trước là kỹ năng lái xe siêu hạng cũng không tệ.

    Nhưng bản thân đường đường là Boss của tập đoàn Tần Thị, con trai cũng đã sắp mười tám tuổi, chẳng lẽ lại rảnh rỗi chạy xe dạo chơi?

    Thỉnh thoảng tự lái một chút còn được, nếu suốt ngày phải tự lái xe đi làm thì rất mất mặt.

    Còn y thuật siêu cấp thì lại khác. Bản thân có thân phận, địa vị, tiếp xúc với nhiều ông lớn tuổi cao, thân thể ít nhiều cũng có chút khuyết điểm.

    Đến lúc đó, bản thân lộ hai tay, còn không phải cất cánh sao?

    Tần Vũ nhớ rõ, bản thân Lâm Phong nhờ vào y thuật của mình mà làm quen được rất nhiều nhân vật trong xã hội thượng lưu, cuối cùng mới thống trị thành phố lớn.

    Cho nên, thứ y thuật này chính là vật vạn năng của nhân vật chính khi hành tẩu giang hồ. Bây giờ chính Tần Vũ cũng có, tương lai anh sẽ lại có thêm một con át chủ bài.

    "Không biết y thuật này của mình so với y thuật của Lâm Phong thì ai cao hơn?"

    * * *

    Ngẫm nghĩ một lúc, Tần Vũ đưa tay nhìn đồng hồ Rolex trên cổ tay một chút, cảm thấy cũng không còn sớm.

    Tần Vũ trực tiếp lấy một cái thẻ kim cương đen không giới hạn không mật khẩu ra, giao cho giám đốc Đại Đường.

    Trong tấm thẻ này không chỉ có tiền để dành của bản thân anh, ngay cả tiền mặt hệ thống thưởng cho cũng ở trong đó nên cũng đủ thanh toán vật phẩm được bán đấu giá này.

    Giám đốc Đại Đường cẩn thận nhận lấy thẻ. Một người tùy tùng lập tức mang máy POS* ra.

    *máy POS (Point of Sale) : Máy chấp nhận thanh toán thẻ. Máy POS sẽ kết nối Internet với ngân hàng tiến hành thanh toán khi có yêu cầu từ khách hàng.

    "Nếu là Tần tổng, vậy miễn các loại phí thủ tục đi."

    Trực tiếp quẹt 580 triệu.

    Giao dịch hoàn thành.

    Lúc lui ra ngoài, giám đốc Đại Đường còn móc một tấm thẻ vàng cao quý từ trong túi ra, nói: "Khà khà, Tần tổng, bà chủ khách sạn chúng tôi có chút việc bận phải ra ngoài, không kịp tự chiêu đãi, cũng mong Tần tổng không trách! Bà chủ tặng thứ này cho ngài. Sau này, ngài đến khách sạn Vạn Giang sẽ hoàn toàn được miễn phí!"

    Tần Vũ tiện tay nhận lấy tấm thẻ vàng, lập tức cảm nhận được không phải chỉ có một tấm thẻ vàng mà là hai tấm.

    Chẳng qua, có một tấm thẻ hơi mỏng bị đối phương cố ý giấu phía dưới thẻ hội viên vàng.

    Sau đó, Tần Vũ cũng không để ý, nhét hai tấm thẻ vào túi, quay đầu nói với Cố Khuynh Thành và Đường Tử Diễm cứ một mực đứng bên cạnh: "Hai con bé này, có cần chú đưa về giùm không?"

    Cố Khuynh Thành hơi thẹn thùng, ngượng ngùng nói: "Không cần ạ, chú.. Tần, vệ sĩ A Phúc nhà cháu đã lái xe đến đợi rồi!"

    Đường Tử Diễm hoàn toàn không mất tự nhiên và xấu hổ như Cố Khuynh Thành. Vẻ mặt tràn đấy thất vọng, cô nói: "Tần tổng, mấy ngày nay, cháu hơi bận. Chú không ngồi thêm chút nữa sao? Chú giúp đỡ cháu nhiều như vậy, cháu còn định mời chú đi ăn tối nữa!"

    Cô hoàn thành nhiệm vụ lần này vượt mức mong đợi, Tần Vũ gián tiếp giúp đỡ cô rất nhiều nên Đường Tử Diễm cũng thật sự bày tỏ lòng biết ơn.

    Nhưng Tần Vũ cũng không phải loại thấy phụ nữ là không nhấc chân được.

    Nếu hai người đều có việc, Tần Vũ cũng không muốn nán lại thêm nữa. Anh đứng dậy, nói: "Vậy được rồi, nếu rảnh, chú sẽ đến chỗ lão Cố và lão Đường ngồi một chút."

    Sau đó, hai cô gái và Tần Vũ rời đi. Tần Vũ dẫn vệ sĩ của mình, lão Diêu và Triệu Băng Ngưng xuống lầu.

    * * *

    Dẫn theo vệ sĩ, lão Diêu và thư ký Triệu Băng Ngưng đi ra ngoài, Tần Vũ mới lấy hai tấm thẻ kia từ trong túi ra.

    Một cái là thẻ vàng khắc số hiệu 0172.

    Một cái khác là danh thiếp cá nhân.

    Tiền Dung Dung, bà chủ của khách sạn Thiên Hoa, còn có số điện thoại của đối phương.

    À..

    Bà chủ Tiền Dung Dung của khách sạn Vạn Giang có ý với mình? Chỉ là, bản thân không có ấn tượng gì với cô ta.

    Có quỷ mới biết đối phương có phải người xấu xí hay một cô em một trăm năm mươi kí.

    Tiện tay ném danh thiếp đi, giao thẻ vàng cho Triệu Băng Ngưng, Tần Vũ quay lại, nói với lão Diêu ở phía sau: "Quay về bệnh viện một chuyến!"

    Lão Diêu cung kính nói: "Dạ, ông chủ!"

    Sau đó, lão Diêu đi theo vệ sĩ đến bãi xe lấy xe.

    Tần Vũ móc điếu thuốc lá Lưu Vũ Cuồng cho mình ra.

    Triệu Băng Ngưng bên cạnh nhìn ông chủ vẫn luôn không hút thuốc của mình đã phun khói ra.

    Nhưng, tư thế hút thuốc của ông chủ thật sự quá ngầu rồi!

    Một giọng nói phá vỡ sự yên lặng trong phòng nghỉ.

    "Thì ra vị này chính là Tần tổng của tập đoàn Tần Thị!"
     
  3. Angels of Death The Very Important Personal

    Bài viết:
    80
    Chương 12: Kêu một tiếng, trừ một triệu

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  4. Angels of Death The Very Important Personal

    Bài viết:
    80
    Chương 13: Cho ba mượn xe lái một chút

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  5. Angels of Death The Very Important Personal

    Bài viết:
    80
    Chương 14: Lamborghini Poison bùng nổ trên đường phố

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  6. Angels of Death The Very Important Personal

    Bài viết:
    80
    Chương 15: Tình hình lại sao rồi?

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  7. Angels of Death The Very Important Personal

    Bài viết:
    80
    Chương 16: Con đường bão táp.


    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  8. Angels of Death The Very Important Personal

    Bài viết:
    80
    Chương 17: Tới hít khói cũng không hít được

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  9. Angels of Death The Very Important Personal

    Bài viết:
    80
    Chương 18: Kế hoạch song sát tại ngã rẽ chữ U.

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  10. Angels of Death The Very Important Personal

    Bài viết:
    80
    Chương 19: Tôi phải làm mẹ anh!

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...