Ngôn Tình [Edit] Em Là Của Tôi Quyến Luyến Không Quên - Công Tử Diễn

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Bạch Nhân Ly, 29 Tháng bảy 2020.

  1. Bạch Nhân Ly

    Bài viết:
    6
    [​IMG]

    Ngươi là của ta quyến luyến không quên

    Tác giả: Công Tử Diễn

    Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Hào môn thế gia, Giới giải trí

    Editor: Bạch Nhân Ly

    Link góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm edit của nhân ly

    Văn án:​

     
    Chỉnh sửa cuối: 21 Tháng tám 2020
  2. Đăng ký Binance
  3. Bạch Nhân Ly

    Bài viết:
    6
    Chương 1. Cô cùng anh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đêm khuya.

    Trong phòng ngủ xa hoa, ngọn đèn lờ mờ, làm nổi bật sự yên tĩnh cùng sự thần bí.

    Kiều Luyến ngồi trên chiếc giường cổ điển, bất an nắm lấy áo ngủ gợi cảm trên người.

    Nghĩ đến chuyện lát nữa phải làm, mặc dù cô luôn luôn không sợ trời không sợ đất, giờ phút này cũng khẩn trương mà cắn môi dưới, đôi mắt to đen nhánh, như có như không nhìn về hướng phòng tắm.

    Tiếng nước chảy ngừng, cửa phòng tắm bị mở ra, Thẩm Lương Xuyên thân hình cao lớn đi tới, làm cho phòng ngủ rộng rãi này, cũng có vẻ có chút chật chội, quanh thân anh tràn ngập hơi thở cao quý vốn có.

    Kiều Luyến trong lòng "Lộp bộp" một chút, liền đứng lên.

    Người đàn ông này, là chồng mới cưới của cô. Nhưng mà, bọn họ hôm nay mới lần đầu tiên gặp mặt.

    Hắn mặc một bộ áo ngủ màu trắng, tóc ướt sũng, cái mũi thẳng, đôi môi mỏng, ngũ quan so với nhìn trên màn hình còn muốn đẹp hơn, nhất là cặp mắt phượng dài hẹp kia, sắc bén lại lạnh nhạt.

    Kiều Luyến nở một nụ cười ngọt ngào, cố gắng nói với giọng thoải mái nhất: "Thẩm tiên sinh, lần đầu tiên gặp mặt, mong chiếu cố nhiều hơn."

    Dứt lời, ánh mắt Thẩm Lương Xuyên trầm xuống, đáy mắt lộ ra một tia nguy hiểm!

    "Lần đầu tiên gặp?"

    Giọng nói của anh trầm thấp, trong đó có hàn ý làm cho người ta trong lòng rùng mình!

    Ngữ khí kia, như là mang theo sự châm chọc, Kiều Luyến còn chưa có suy nghĩ cẩn thận, chỉ thấy anh bỗng nhiên xoay người, tắt đèn.

    "Ba!"

    Bóng tối xảy ra bất ngờ, làm cho Kiều Luyến sửng sốt, tiếp theo đó, liền cảm giác bên hông căng thẳng, một trận trời đất quay cuồng, người ngã vào trên giường, sau đó một cơ thể tràn đầy hơi thở nam tính, đè lên.

    Động tác anh cực kỳ thô bạo, không có màn dạo đầu, trực tiếp xỏ xuyên qua thân thể của cô, sau đó một trận mây mưa diễn ra.

    Anh mỗi một lần động đều như là dùng hết sức lực, làm cho cô đến cuối cùng, chỉ cảm thấy này không giống như là ở nam - hoan - nữ - ái, rõ ràng là nhận một trận trừng phạt tàn khốc..

    Xong việc, Kiều Luyến vô lực nằm ở trên giường, trên người mỗi một chỗ đều đau đớn, chóp mũi tràn ngập hơi thở xâm lược nam tính. Cô còn chưa có thở ra hơi, thì một bàn tay to nắm lấy cằm cô, làm cho cô nhìn thẳng anh.

    Trong bóng đêm, cô nhìn không rõ ánh mắt anh hiện lên cảm xúc phức tạp, chỉ có thể nghe được giọng anh trầm thấp lạnh lẽo mang ý cảnh cáo: "Kiều tiểu thư, tôi không hy vọng tin tức kết hôn bị truyền ra, để tránh tương lai ly hôn, sẽ mang đến những phiền phức không cần thiết."

    Kiều Luyến trực tiếp trợn tròn mắt. Bọn họ vừa mới làm chuyện thân mật xong như vậy, nhưng này còn không có mặc quần đâu, liền trở mặt?

    Cô rất nhanh nắm chặt tay, đè xuống sự sỉ nhục trong lòng.

    Cũng đúng, cuộc hôn nhân này, bản thân mình chính là một cái giao dịch.

    Cô cần tiền, mà anh cần một đứa nhỏ. Anh giờ phút này yêu cầu ẩn hôn, đương nhiên.

    Kiều Luyến hít sâu một hơi, rũ mi mắt xuống, ngoan ngoãn trả lời: "Thẩm tiên sinh, ngài yên tâm."

    Dứt lời, hắn đứng lên, không chút nào lưu luyến, đi vào phòng tắm, chờ hắn tắm đi ra, liền thay quần áo đi ra ngoài.

    Thẳng đến khi tiếng động cơ xe truyền đến, Kiều Luyến mới ý thức được, hắn đã rời đi.

    Trong đêm tân hôn của bọn họ, anh thế nhưng lại đem cô một người ném ở trong phòng cưới?

    Kiều Luyến ngẩn ngơ, lúc này mới trở mình, ôm chăn nặng nề ngủ.

    Nửa đêm, di động trên tủ đầu giường rung rung vài cái, khóa bình trang đăng một cái Weibo với cái tiêu đề: 【 Tin hot! Theo các nguồn tin lộ ra, ảnh đế Thẩm Lương Xuyên ngày hôm nay đã lĩnh chứng kết hôn! 】

    Weibo này, tựa như một quả bom nguyên tử, nháy mắt oanh tạc toàn bộ internet.
     
  4. Bạch Nhân Ly

    Bài viết:
    6
    Chương 2. Bị bắt tại chỗ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sáng sớm, "Reng reng reng" tiếng đồng hồ báo thức vang lên.

    Kiều Luyến bỗng dưng bừng tỉnh, nhắm mắt lại liền xốc chăn lên nhảy xuống giường, nhưng hai chân bủn rủn, làm cho cô ngã quỵ đặt mông trên mặt đất.

    Hỗn loạn mở to mắt, lọt vào trong tầm mắt là thảm Ba Tư sang trọng.

    Cô sững sờ, lúc này mới ý thức được, cô thật sự gả cho nàng nam thần.

    Cô ngồi trên mặt đất trong chốc lát, tiêu hóa xong chuyện thật này, sau đó mới cầm lấy di động tắt đi đồng hồ báo thức.

    Theo bản năng mở ra Weibo, liếc mắt nhìn hot search hôm nay, "Thẩm ảnh đế ẩn hôn" năm chữ như vậy vậy liền đánh sâu vào mắt cô.

    Kiều Luyến mắt đồng co rụt lại, cả người nháy mắt thanh tỉnh, đang nhìn rõ ràng Weibo nội dung sau, ngón tay run lên, thiếu chút nữa đều bắt không được di động.

    Tối hôm qua Thẩm Lương Xuyên cảnh cáo cô giữ bí mật, nhưng hiện tại như thế nào lại nháo đến ồn ào huyên náo như thế này? Hắn có thể hay không nghĩ đến tin tức là do cô tiết lộ ra ngoài?

    Thẩm Lương Xuyên.. Phàm người cùng hắn có quan hệ đều biết, đây là một người khủng bố, đắc tội hắn, hậu quả thực nghiêm trọng!

    "Cốc cốc" tiếng đập cửa truyền đến, tiếp đến là giọng nói có nề nếp của nữ quản gia vang lên, "Bà chủ, điện thoại của tiên sinh ạ."

    Giọng nói này làm tâm cô rung mãnh liệt, thật sự là sợ cái gì, thì cái đó sẽ đến!

    Cô cắn cái miệng phấn nộn hồng hào của mình, không rảnh lo cả người bủn rủn, rất nhanh mặc quần áo, xuống lầu, cầm lấy điện thoại riêng trong nhà, hít sâu một hơi, lúc này mới nhẹ nhàng dùng giọng mềm mại "Uy" một tiếng.

    Trong điện thoại, giọng nói lạnh như băng đến tận xương của Thẩm Lương Xuyên truyền đến, "Ta căn bản nghĩ đến, ngươi là một nữ nhân biết nghe lời."

    Anh quả nhiên không tín nhiệm cô.

    Kiều Luyến nắm điện thoại trong tay hơi hơi căng thẳng, trái tim giống như bị kim đâm, hiện lên một chút kịch liệt đau đớn.

    Với anh mà nói, cô chính là một công cụ để sinh một đứa con. Cho nên xảy ra chuyện gì, người đầu tiên anh hoài nghi, chính là cô.

    Kiều Luyến dừng một chút, điều chỉnh tâm tình, dùng giọng điệu bình tĩnh mở miệng nói: "Không phải tôi. Thẩm tiên sinh, anh hãy nghĩ lại, anh cho tôi tiền, anh có thể lấy lại số tiền anh cho tôi bất cứ lúc nào trước ngày hôm nay, tôi như thế nào có thể làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy? Anh có thể tra, phàm là tra được cùng tôi có một chút quan hệ, cho anh xử trí!"

    Lời nói này cô nói rất kiên quyết, nhưng về sau khi nói xong, trong lòng lại không biết phải làm gì.

    Người đối diện không nói gì, cứ trầm mặc như vậy, làm cho cô dần dần bất an, không biết Thẩm Lương Xuyên có thể hay không tín nhiệm cô.

    Một lát sau, mới nghe được Thẩm Lương Xuyên kế tiếp nói: "Tôi sẽ tra. Bất quá nếu bị phóng viên chụp đến ngươi là Thẩm thái thái.."

    Trong lời nói đầy uy hiếp làm cho Kiều Luyến đột ngột, không chút do dự trực tiếp mở miệng, "Tôi đây sẽ chính mình đóng gói tự cút đi!"

    "Tôi không hy vọng sẽ có rắc rối lần sau, bởi vì cô."

    Lời nói ngắn gọn, ngữ khí lạnh như băng cảnh cáo, làm cho Kiều Luyến bản năng đích muốn tỏ thái độ, "Anh yên tâm, tôi.."

    Nói còn chưa nói xong, đối phương lại "Bang" một cái cắt đứt cuộc trò chuyện. Kiều Luyến dừng lại lời nói, nhìn chằm chằm điện thoại, trợn mắt há hốc mồm.

    Người này.. Cũng quá không phong độ! Quả thực cùng hình tượng nam thần rất không phù hợp!

    Treo điện thoại lên, Kiều Luyến uống hết ly sữa do quản gia đem lên mà không uy nghĩ, sau khi nghỉ ngơi một chút, chính mình liền mang mũ lưỡi trai, ra cửa đi làm.

    Tai tiến nháo ra, trực giác nói cho cô các phóng viên khẳng định sẽ đến vây đổ, cho nên cô tính toán đi ra từ cửa sau, ở bên trong cánh cửa quan sát một chút, không có phát hiện tình huống, lúc này mới đi tới.

    Chính là vừa mới đi tới, liền không biết từ nơi nào xuất hiện mấy phóng viên, vây quanh đi lên, "Thẩm thái thái!"

    Này nhóm người quả thực là xuất quỷ nhập thần, làm Kiều Luyến một cái trở tay không kịp!
     
  5. Bạch Nhân Ly

    Bài viết:
    6
    Chương 3. Thẩm thái thái là ai?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngay khi camera giơ lên, cô nhanh chóng dùng tay che mặt mình lại, muốn lui về biệt thự, cánh tay lại bị người nắm chặt:

    "Thẩm thái thái, ngươi rốt cuộc là ai?"

    "Hai người lúc nào thì tổ chức hôn lễ?"

    "Cô cùng Thẩm ảnh đế quen biết nhau như thế nào.."

    Một đám vấn đề hướng về phía cô, nhóm người này đôi mắt sáng rực đi về phía trước, đem cô vây lại, trận thế kia, giống như hôm nay không đào ra được mười tám đời tổ tông nhà cô thì không cam tâm!

    Kiều Luyến cúi đầu, nghĩ cho dù được quản gia và bảo an giúp đỡ về được biệt thự, thì bộ dạng vừa mới che mặt kia, cũng đã bị chụp rồi, nếu tấm ảnh chụp cùng Thẩm Lương Xuyên kia lên hot search.. Nghĩ đến ngữ khí anh vừa cảnh cáo, cô biết mình không thể giữ tâm lí may mắn được nữa.

    Không thể hoảng, tuyệt đối không thể hoảng.

    Đột nhiên, một tia linh quang xuất hiện.

    Trước khi quản gia mở miệng nói chuyện, Kiều Luyến đứng thẳng người dậy, buông cánh tay, chậm rãi đem mặt mình lộ ra.

    Các phóng viên không nói hai lời, trực tiếp "tách tách" chụp ảnh cô.

    Trong lúc Kiều Luyến ngẩng đầu trong nháy mắt kia, trên mặt thay đổi thành bộ dáng đáng thương, sau đó, cô phi thường chân chó đích bổ nhào đến bên người quản gia, "Tôi sai rồi, tôi thật sự biết sai rồi, tôi cam đoan không bao giờ.. trộm leo vào tường nhà các người nữa đâu, van cầu các người tạm tha cho ta đi! Tôi trên có mẹ già, dưới có em nhỏ, tôi là bị bức đến điên rồi nên mới muốn lấy tư liệu trực tiếp, tôi thật sự sai rồi, xin hãy tạm tha cho tôi lần này đi!

    Vừa nói vừa mang theo tâm tư, quan sát những người phía sau.

    Tốc độ chụp ảnh của các phóng viên chậm lại, một đám kinh ngạc đích khi nhìn thấy tình huống trước mắt.

    Quản gia cũng rất mơ hồ, không biết đây là cái tình huống gì.

    Bỗng nhiên nghe được bên phía phóng viên có một người nghi hoặc kêu lên một tiếng:" Kiều Luyến? Như thế nào lại là cô a! "

    Có người khó hiểu," Kiều Luyến là ai? "

    " Là cái cô phóng viên nổi danh của tòa báo showbiz hằng ngày! "

    " Dựa vào! Vì có được tư liệu trực tiếp mà liều mạng như vậy! Thật bái phục! "

    Nghe đến mấy lời nói này, quản gia cúi đầu, liền nhìn Kiều Luyến đang đưa lưng về phía đám người, cô đang ở đối diện dùng sức nháy mắt, quản gia nhanh chóng phản ứng lại, xụ mặt:" Mời cô rời đi, chúng tôi sẽ tạm thời không truy cứu việc cô xâm phạm chỗ ở của người khác. "

    Dứt lời, xoay người," Phanh! "Đóng cửa lại.

    Kiều Luyến đứng ở bên ngoài, nhìn chằm chằm cửa sắt lạnh như băng, nhịn không được thầm thở dài một tiếng, đúng quản gia của ảnh đế, đều thuộc phái thực lực!

    Rốt cuộc cũng vượt qua một ải này, Kiều Luyến lái xe đi tòa soạn báo.

    Trên đường, cô cầm lấy di động, bấm một cuộc gọi:" Bác sĩ Lí, tôi là chị của Kiều Dịch, tiền tôi đã chuẩn bị đủ, xin ngài mau chóng sắp xếp phẫu thuật cho em ấy. "

    Tắt điện thoại, cô bình tĩnh nhìn về phía xe bên ngoài, trên mặt đã không còn sự ung dung nữa, giờ phút này chỉ còn lại một vẻ mặt trầm trọng.

    Trên thế giới này, em trai là người thân duy nhất của cô, em ấy phải sống thật tốt.

    Mà những chuyện còn lại, có cô giải quyết là tốt rồi.

    Ít nhất hiện tại, mọi việc đều phát triển theo hướng tốt không phải sao?

    Nghĩ đến đây, cô lại thẳng sống lưng, giống một con Tiểu Cường* dù có đánh cũng vĩnh viễn không chết, tinh thần tràn đầy đi làm.

    * Tiểu cường: Là con gì mình cũng không biết nên mình giữ nguyên như vậy.

    Đáng tiếc, vừa tới tòa soạn báo, liền nhìn thấy Phó chủ biên luôn luôn cùng mình bất hòa, thế nhưng mặt lại tươi cười đi về phía cô, quả nhiên, tiếp theo chợt nghe đến mệnh lệnh của anh ta:" Kiều Luyến, cô không phải nổi danh là người liều mạng ở công ty sao? Cho cô cơ hội lấy một cái đại tin tức! Mặc kệ cô dùng biện pháp gì, sử dụng thủ đoạn gì, đều nhất định phải tra được Thẩm thái thái là ai! Nếu không.. Cô liền trực tiếp viết đơn từ chức đi!"

    Một câu, tựa như sét đánh giữa trời quang, oanh tạc ở bên tai cô.

    Nà ní (cái gì) ?
     
  6. Bạch Nhân Ly

    Bài viết:
    6
    Chương 4. Chạm mặt lần thứ hai

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 4 Gặp nhau lần thứ hai!

    Bên ngoài đoàn làm phim "Mối tình đầu", Kiều Liên đang đứng cùng các phóng viên từ nhiều tạp chí khác nhau và lắng nghe họ nhiệt tình thảo luận về vụ bê bối của "Thẩm ảnh đế".

    "Vào giữa đêm, ai đó đã chụp được ảnh Thẩm ảnh đế đi ra ngoài, để cô dâu một mình ở phòng cưới trong đêm tân hôn! Tôi nghĩ rằng Thẩm ảnh đế không coi trọng Thẩm thái thái đâu."

    "Không không phải chứ? Ta còn tưởng Thẩm ảnh đế ẩn hôn là vì bảo hộ Thẩm thái thái, chính là bởi vì quá thích Thẩm thái thái a!

    Kiều Luyến nghe được lời này, nhịn không được mắt trợn trắng.

    Bảo hộ cô? Chính là chướng mắt cô có được hay không!

    Ngẫm lại chuyện tối hôm qua, cô cứ cảm thấy, thái độ của Thẩm Lương Xuyên đối với cô có chút kì quái nha.

    Nếu đã chướng mắt cô thì vì cái gì lại chọn cô?

    Đang suy nghĩ bỗng cánh tay cô bị người ta va vào, Kiều Luyến quay đầu, liền thấy đồng sự Tô Mỹ Mỹ nói những lời gay gắt:" Kiều Luyến, cô đã hối hận khi xúc phạm biên tập viên chưa? Nói cho cô biết, đã quá chậm rồi! "

    Tô Mỹ Mỹ được chủ biên chống lưng, chó cậy thế chủ, chế nhạo cô chẳng qua là để lấy lòng chủ biên.

    Kiều Luyến mặc kệ ả.

    Tô Mỹ Mỹ tiếp tục đắc ý mở miệng:" Thật tiếc cho cô a, cho rằng đào được mấy tin tức lớn liền tưởng mình là cây hành. Trong vòng giải trí này ai mà không biết người khó đào ra scandal nhất chính là Thẩm ảnh đế chứ, lần này cô, ngoan ngoãn mà nộp đơn xin từ chức đi. "

    Còn chưa có xong đâu!

    Đôi mắt đen như mực của Kiều Luyến chớp một chút," Tô Mỹ Mỹ, có ai từng nói với cô rằng giọng nói của cô có tác dụng giống một con ếch chưa? Thật sự rất ồn ào. "

    " Cô.. "Sắc mặt Tô Mỹ Mỹ đỏ bừng.

    Kiều Luyến nâng khóe môi, sắc bén nói lại:" Việc chưa tới phút cuối, ai thắng ai thua còn chưa biết đâu! "

    Cô tuyệt đối không thể nhận thua, bởi vì cô cần công việc phóng viên này..

    Tô Mỹ Mỹ cười lạnh một tiếng:" A, nghe ngữ khí này của cô cũng lớn lắm, dường như là biết Thẩm thái thái là ai rồi đi. Có bản lĩnh thì cô đem Thẩm thái thái đào ra cho tôi a~ "

    Kiều Luyến còn tính nói gì đó thì có người kinh hô la lên:" Thẩm ảnh đế tới! "

    Thanh âm này như là tín hiệu, đám người ùn ùn chạy đến, giơ camera lên.

    Kiều Luyến quay đầu, chỉ là nhìn thấy xe bảo mẫu màu đen chạy tới.

    Đoàn làm phim căn bản không cho phóng viên vào, mà bọn họ trấn giữ ở đây chỉ là thử vận may nếu Thẩm Lương Xuyên ngồi xe đi qua.

    Mắt thấy xe chậm rãi chạy lại, các phóng viên cũng nhốn nháo chạy tới. Kiều Luyến trốn trong đám đông thở phào nhẹ nhõm. Thẩm Lương Xuyên hẳn là không để ý đến cô đi?

    Bỗng vào lúc này, sau lưng truyền tới một lực đẩy, cả người cô mất khống chế bổ nhào về phía xe.

    " Này!"Xe bảo mẫu kịp thời phanh lại.

    Kiều Luyến hung hăng va vào xe, cảm giác xương cốt toàn thân đều bị phá nát. Khi xe bảo mẫu dừng lại, cô đột nhiên thấy gương mặt ngồi ở ghế sau!

    Cánh tay truyền tới một trận đau buốt, nhưng cô là sợ hãi tới mức đứng thẳng dậy. Còn định lập tức rời đi, nhưng cửa sổ xe đột nhiên mở ra, đối diện xuất hiện một hơi thở lạnh băng!

    Kiều Luyến như nhận thấy điều gì đó, đồng tử co rúm lại. Nhìn đến cửa sổ xe sau thì thấy gương mặt của Thẩm Lương Xuyên vô cùng sắc sảo, mặt không biểu tình.

    Trong đám đông, Tô Mỹ Mỹ bỏ tay xuống, môi nở nụ cười thành công.

    Mọi người đều biết Thẩm ảnh đế ghét nhất là bị paparazzi dây dưa. Các minh tinh khác còn có thể để phóng viên có chút mặt mũi, còn Thẩm Lương Xuyên thì không chút lưu tình!

    Từng có người theo dõi Thẩm ảnh đế bị phát hiện, cuối cùng bị lấy lí do phòng vệ chính đáng đánh cho một trận. Kéo lên tới tòa án cũng không giải quyết được.

    Cho nên lần này Kiều Luyến chết chắc rồi!
     
  7. Bạch Nhân Ly

    Bài viết:
    6
    Chap 5: Cô là Thẩm thái thái của anh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đôi mắt to và đen láy của Kiều Luyến nhìn hắn đầy hoảng loạn.

    Thẩm Lương Xuyên lẳng lặng ngồi trong xe, mặc bộ đồ tây trang màu xám tối được cắt may cẩn thận. Cả người đầy giá trị.

    Khuôn mặt anh ảm đạm như nước, một cổ tức giận bắn ra từ phía anh. Tất cả mọi người đều sợ tới mức không dám thở mạnh.

    Kiều Luyến trong lúc nhất thời, thậm chí không cảm nhận được một chút đau đớn nào của cơ thể mình. Cô khẩn trương nắm chặt ngón tay, vội vàng lùi lại, lắp bắp nói: "Thật xin lỗi.. tôi xin lỗi, xin lỗi.."

    Còn chưa đi được hai bước, bả vai đã bị một bàn tay lạnh lẽo ấn lại.

    Cô cứng người lại, vừa quay đầu đã đối diện với đôi mắt nguy hiểm của Thẩm Lương Xuyên.

    Đôi mắt đen lạnh lẽo khiến cô cảm thấy từng hơi thở đang bị bóp lại. Sau đó lại nghe thấy giọng nói lạnh lùng của anh: "Đây là sự khiêu khích của cô à?"

    A?

    Kiều Luyến sửng sốt, đây là có ý tứ gì?

    Anh cho rằng cô xuất hiện ở chỗ này là tính toán làm bại lộ thân phận Thẩm thái thái của mình, tới uy hiếp hắn? Muốn cùng hắn nói điều kiện?

    Kiều Luyến lập tức nóng nảy, muốn giải thích: "Tôi không có, tôi không.."

    Nói tới đây cô nhìn thấy rất nhiều phóng viên như lang tựa hổ nhìn chằm chằm họ, nói sai một chữ liền bại lộ!

    Tròng mắt cô xoay chuyển, biểu tình trên mặt trở nên chân chó, lại còn bát quái nói: "Thẩm tiên sinh, ngài, ngài hiểu lầm rồi, tôi tuyệt đối không có ý khiêu khích ngài! Chủ biên của tôi muốn tôi nhất định phải phỏng vấn ngài, tôi thật sự là bị ép thôi. Thẩm tiên sinh liệu có thể nói cho chúng tôi biết, Thẩm thái thái là ai?"

    Vừa nói xong lời này, cô liền khẩn trương nhìn Thẩm Lương Xuyên.

    Hắn không nhúc nhích, đôi mắt sâu như biển, người khác căn bản không nhìn thấu được tâm tư của hắn.

    Kiều Luyến nuốt một ngụm nước miếng. Thẩm ảnh đế, ngài nhanh nói gì đi để ta còn lăn a!

    Vào thời điểm bế tắc, một giọng nói nhẹ nhàng vọng ra từ trong xe: "Thẩm lão sư, anh xem phóng viên này sợ tới đáng thương như vậy, hơn nữa nhiều phóng viên thủ tại chỗ này cũng vất vả quá đi. Chi bằng anh nói ra Thẩm thái thái là ai đi."

    Kiều Luyến tròng mắt co rụt lại, lúc này mới phát hiện, ghế sau của xe bảo mẫu, thế nhưng có một nữ nhân đang ngồi. Đó là nữ chính của bộ phim, Dương Linh Tư!

    Cô không nhịn được nhìn Dương Linh Tư và Thẩm Lương Xuyên.

    Họ vì cái gì mà ngồi trên cùng một chiếc xe?

    Thẩm Lương Xuyên ngày hôm qua nửa đêm rời đi chẳng lẽ chính là đi..

    Cô đang suy nghĩ, phóng viên phía sau cô bất ngờ phát nổ!

    Ban đầu ở đây không nghĩ tới sẽ chụp được cái gì, rốt cuộc Thẩm ảnh đế cao lãnh trong nghề, chính là không nghĩ tới có kinh hỉ bất ngờ!

    "Tách tách" âm thanh chụp ảnh không ngừng vang lên, những câu hỏi của phóng viên cũng lần lượt vang lên.

    "Thẩm tiên sinh, xin hỏi tại sao ngài và Dương tiểu thư lại cùng nhau tới đoàn phim?"

    "Sau ngày kết hôn ngài liền tới tiểu đoàn phim này làm khách mời, là vì hỗ trợ cho Dương tiểu thư sao?"

    "Thẩm tiên sinh, cho hỏi Thẩm thái thái là ai? Có phải người trong đây không?"

    Một đám vấn đề, Thẩm Lương Xuyên ánh mắt lạnh lùng, môi mỏng khẽ nhúc nhích, giọng nói vô cùng dễ nghe: "Nếu đã tò mò như vậy, tôi đây liền nói cho các người biết.."

    Kiều Luyến nhìn thấy trường hợp mất khống chế này, trong lòng sinh ra dự cảm bất an. Quả nhiên, Thẩm Lương Xuyên vừa nói tới đây, ngón tay liền chỉ vào cô.

    "Vợ tôi là cô ấy."
     
  8. Bạch Nhân Ly

    Bài viết:
    6
    Chương 6. Anh quan tâm cô

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Toàn bộ hiện trường một mảnh an tĩnh.

    An tĩnh tới quỷ dị.

    Kiều Luyến cả người hoàn toàn ngây ngốc nhìn Thẩm Lương Xuyên.

    Anh là muốn công khai quan hệ của bọn họ sao?

    "Phốc!" một tràng tiếng cười đánh vỡ cục diện bế tắc, tiếp theo Dương Linh Tư mở miệng nói: "Thẩm lão sư, cái này vui đùa một chút cũng không buồn cười! Anh xem vị phóng viên này, đều bị anh làm cho sợ hãi! Coi như cho tôi chút mặt mũi, liền đừng so đo cùng cô ấy nữa được không? Tôi thấy cô ấy cũng không phải cố ý."

    Một câu rơi xuống, mọi người đều bừng tỉnh.

    Thẩm ảnh đế nói câu kia, thì ra là đang châm chọc cô a!

    Câu nói của Dương Linh Tư, vì Kiều Luyến giải vây, làm cô nháy mắt nhẹ nhàng thở ra, chỉ thấy tim mình vừa nãy như ngừng đập, đều khôi phục.

    Trên mặt cô bày một mặt xấu hổ tươi cười, thấy Thẩm Lương Xuyên như cũ không có biểu tình, vội vàng lui về phía sau hai bước, muốn như vậy trốn trong đám người.

    Nhưng bên trong xe lại truyền đến âm thanh của Dương Linh Tư nói to, "A, anh xem, vị bằng hữu này cánh tay bị trầy da, Thẩm lão sư, đoàn phim bên trong có hộp cứu thương, bằng không, chúng ta mang cô ấy tới đoàn phim băng bó chút."

    Phản ứng đầu tiên của Kiều Luyến là nhìn về phía Thẩm Lương Xuyên.

    Anh như cũ quay đầu nhìn bên ngoài, ánh mắt lặng lẽ không biết nhìn về phía nơi nào, như là trên thế giới này không có bất cứ thứ gì, có thể lọt vào mắt hắn, lộ ra một loại kiêu căng.

    Dương Linh Tư thanh nói xong, sắc mặt của anh cũng có biến hóa, tựa hồ liếc hướng về phía cánh tay cô.

    Kiều Luyến sợ tới mức lập tức mở miệng cự tuyệt: "Không cần không cần, một chút vết thương nhỏ, không có việc gì! Cảm ơn Dương tiểu thư và Thẩm tiên sinh."

    Chê cười!

    Những lời nói này của Dương Linh Tư rõ ràng là tính toán ở trước mặt các phóng viên làm người tốt, cô nếu là dám thật sự đi theo đến đoàn phim, kia quả thực là đầu óc bị nước vào!

    Lại nhìn Thẩm Lương Xuyên, ánh mắt anh đã nhìn về phía trước, nói rõ không nghĩ cùng cô nhấc lên chút quan hệ.

    "Vậy được rồi, lần sau phải chú ý an toàn nga, còn có các vị phóng viên khác, vất vả rồi."

    Dương Linh Tư hướng ra ngoài vẫy vẫy tay, cửa sổ xe kéo lên, xe xuất phát, rất mau liền tiến vào đoàn phim.

    Chờ đến khi xe biến mất ở bên trong, đoàn phim, các phóng viên lại lần nữa náo nhiệt lên!

    "Thẩm ảnh đế cùng Dương Linh Tư thật sự ở bên nhau sao?"

    "Bọn họ tối hôm qua liền ở bên nhau? Thẩm thái thái có biết hay không?"

    Mặc kệ chung quanh nói gì, Kiều Luyến cúi đầu, liền thấy cánh tay bị trầy da một mảng lớn, đều đã chảy máu, một cảm giác nóng rát đau đớn, làm cô nhíu mày.

    Bên cạnh có một phóng viên lâu năm khuyên cô: "Tiểu cô nương, muốn đại tin tức cũng đừng nóng vội, hôm nay tính ra cô vận khí tốt, Thẩm ảnh đế cũng chỉ là đâm cô một câu, cho cô nói, anh ta cũng không phải là mỗi ngày tính tình đều tốt như vậy!"

    Kiều Luyến đối với người nọ cười cười, khách khí nói nói mấy câu, tiếp theo quay đầu, sắc mặt nháy mắt trầm xuống, ánh mắt sắc bén dừng lại trên người Tô Mỹ Mỹ.

    Kiều Luyến bước nhanh chân, đang định tìm Tô Mỹ Mỹ tính sổ, lại thấy đoàn phim bỗng nhiên chạy ra một tiểu cô nương, nhìn đến Kiều Luyến, đi tới một phen túm chặt cô: "A, miệng vết thương của cô như vậy rất nghiêm trọng, mau cùng tôi đi tới đoàn phim băng bó!"

    Kiều Luyến định cự tuyệt, còn chưa có mở miệng, đột nhiên người kia đè thấp thanh âm, dùng chỉ có hai người mới có thể nghe được: "Đây là ý Thẩm ảnh đế."

    Kiều Luyến bỗng nhiên mở to hai mắt nhìn, không thể tin tưởng nhìn về phía tiểu cô nương kia.

    Một dòng nước ấm ở trong tim dâng lên, làm cô cảm giác tựa hồ miệng vết thương cũng không đau như vậy.

    Anh đang quan tâm cô?

    Hóa ra anh cũng không có lạnh lùng vô tình như vậy đi.
     
  9. Bạch Nhân Ly

    Bài viết:
    6
    Chương 7. Đoàn phim

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong đoàn phim, Kiều Luyến không dám đánh giá chung quanh, quy củ theo đi theo cô gái phía trước, liền nghe được âm thanh phía trước của Dương Linh Tư, "Cô đã đến rồi?"

    Dương Linh Tư đứng ở cách đó không xa, trên mặt mang ý cười, "Tuy nói vết thương này của cô không tính là nghiêm trọng, nhưng nếu như xử lý trễ sẽ để lại sẹo, cho nên tôi liền cầu tình để cô vào đoàn làm phim xử lí một chút."

    Kiều Luyến: . Quả nhiên nam thần mặt lạnh bỗng trở nên ấm áp, đều là ảo tưởng!

    Thì ra là do Dương Linh Tư cầu tình, cô mới được vào đây a!

    Kiều Luyến vội vàng điều chỉnh tâm trạng, nhìn Dương Linh Tư cười cười: "Cảm tạ Dương tiểu thư!"

    "Đừng có khách khí như vậy, mọi người đều là bằng hữu, vậy hãy nhanh đi đến phòng nghỉ đi a! Bên kia có hộp cấp cứu."

    Đến khi Kiều Luyến đi xa, Dương Linh Tư đứng tại chỗ nghĩ, nhớ tới hình ảnh vừa rồi Thẩm Lương Xuyên lại chủ động phân phó dẫn người tới băng bó, trong ánh mắt hiện lên một suy nghĩ sâu xa.

    Thẩm ảnh đế từ trước đến nay luôn lạnh nhạt, từ lúc nào lại đối tốt với kí giả như vậy?

    - -

    Kiều Luyến bị dẫn tới một phòng nghỉ vắng vẻ, tiểu Trương tạm thời có việc gấp, liền rời đi trước, cô từ hộp cấp cứu lấy thuốc và băng gạc ra, nhịn đau đem vết thương băng bó kỹ.

    Làm xong những thứ này, buồn chán đứng ở chỗ cửa sổ quan sát đoàn kịch, lại vừa vặn thấy được Thẩm Lương Xuyên.

    Anh được người đại diện và bảo vệ vây quanh, tựa như như là chúng tinh củng nguyệt, đi bên này.

    Hắn vừa đi, thỉnh thoảng nghiêng đầu, nghe người đại diện nói cái gì đó, mím chặt môi, sườn mặt cũng thật hoàn mỹ, quả thật là là 360 độ không góc chết!

    Kiều Luyến có chút ngẩn ngơ, thẳng đến khi anh cách phòng nghĩ chưa đến hai mét, lúc này mới chợt phản ứng kịp, hắn lại muốn tới phòng nghỉ!

    Cô nhất thời nóng nảy.

    Nếu như vào đoàn kịch xử lý vết thương là ý muốn của Dương Linh Tư, như vậy anh đến phòng nghỉ ngơi nhìn thấy cô, liệu có cảm thấy cô bám dai như đĩa.

    Kiều Luyến nghĩ đến đây, liền vọt vào nhà vệ sinh.

    Vào lúc cô vừa đóng cửa vệ sinh lại, cửa phòng nghỉ ngơi bị người đẩy ra, sau đó là tiếng bước chân trầm ổn đi vào truyền đến, nghe âm thanh, hẳn là một người.

    Thẩm Lương Xuyên tới phòng nghỉ làm cái gì? Sẽ không phải là.. Là nhìn cô a?

    Ý niệm này mới ra, liền nghe được cửa phòng nghỉ, lần nữa bị người đẩy ra, tiếp đến là tiếng giày cao gót nhẹ nhàng, sau đó, chính là tiếng đóng cửa.

    Tiếng đóng cửa?

    Thẩm Lương Xuyên cùng một nữ nhân, ở trong đoàn kịch đóng kín cửa, không chút nào trốn tránh hiềm nghi ở cùng một phòng, kế tiếp, chẳng lẽ muốn phát sinh một số chuyện không thích hợp với thiếu nhi?

    Kiều Luyến vểnh tai, liền nghe được Dương Linh Tư mang âm thanh xấu hổ nói: "Thẩm lão sư, rốt cuộc có thể ở chung một mình với anh, có mấy lời, tôi vẫn là muốn nói với anh, ngày hôm nay thật sự là không nhịn được.. Thẩm lão sư, tôi vẫn luôn rất thích anh!"

    Kiều Luyến nghe được có chút bối rối.

    Hai người lén lút ở chỗ này, chỉ để.. Tỏ tình?

    Nhưng mà hai người bọn họ, không phải đã sớm ám độ trần hương rồi sao?

    Ma xui quỷ khiến, Kiều Luyến đi về phía trước một bước, mở cửa ra một cái khe hở, nhìn ra phía bên ngoài.

    Dương Linh Tư đứng ở trong phòng, Thẩm Lương Xuyên thì tùy ý ngồi ở trên ghế sa lon, anh vẫn là vẻ mặt không chút thay đổi, nhưng ánh mắt lạnh băng của anh, lại vừa vặn đối diện với Kiều Luyến!

    Kiều Luyến lại càng hoảng sợ, tay run lên, "Phanh" một cái đóng cửa phòng lại, liền nghe được Dương Linh Tư cảnh giác nói: "Người nào?"

    Kiều Luyến thật hận không thể đem tay của mình chặt đi!

    Vì sao lại tiện tay mở cửa phòng, muốn nhanh nhìn xem Thẩm Lương Xuyên có phản ứng gì?

    Nhưng mà, ánh mắt vừa nãy kia của anh, làm sao lại giống như biết trong nhà vệ sinh có người?
     
  10. Bạch Nhân Ly

    Bài viết:
    6
    Chương 8.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Ai ở trong nhà vệ sinh? Đi ra cho tôi!"

    Sau khi Dương Linh Tư nói xong, Kiều Luyến cũng chậm chậm mở cửa phòng ra, đi ra ngoài một chút, hận không thể biến bản thân thành không khí.

    Cô xấu hổ mở miệng: "Dương tiểu thư, Thẩm tiên sinh, ta, ta cái này đi, các ngươi tiếp tục, a, tiếp tục.."

    "Đứng lại!" Dương Linh Tư gọi cô lại, "Vừa nãy, ngươi nghe được nhiều ít?"

    Kiều Luyến nói: "Dương tiểu thư yên tâm, tôi cái gì cũng chưa nghe được!"

    Cũng không nghĩ đến, Dương Linh Tư lại muốn gây sự hỏi: "Tôi lo lắng, làm sao bây giờ?"

    Kiều Luyến không rõ cho nên nhìn về phía cô ta.

    Có thể làm sao bây giờ?

    Tự mình hỏi, chợt nghe giọng nói ra lệnh của Dương Linh Tư, "Đem túi của cô mở ra! Tôi phải kiểm tra bên trong có thiết bị ghi âm hay không!"

    Kiểm tra của túi của cô? Đây có chút quá phận a! Kiều Luyến nhíu mày.

    Dương Linh Tư thấy cô bất động, ôm lấy cánh tay: "Mở ra nhanh lên! Cô không sợ tôi, chẳng lẽ cô cũng không sợ Thẩm lão sư?"

    Dứt lời, Kiều Luyến theo bản năng nhìn về phía Thẩm Lương Xuyên.

    Dựa vào quan hệ của hai người bọn họ, anh khẳng định sẽ giúp cô đi?

    Cũng không nghĩ đến, anh như là không hề nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người bọn cô, ngồi ở chỗ như trước, ánh mắt lãnh đạm, không biết dừng ở nói nào.

    Đau trứng, lời nói sẽ mang thai a!

    Cô tưởng nói cái gì, có thể chấp nhận được, nhịn.

    Cô mở túi của mình ra, đem đồ bên trong đổ cái "rầm" lên bàn, "Dương tiểu thư, có thể được chưa?"

    Dương Linh Tư kiểm tra những thứ trên bàn, phát hiện không có gì khác thường.

    Kiều Luyến đem đồ vật này nọ lung tung nhét lại vào trong túi: "Tôi có thể đi rồi đi?"

    Dương Linh Tư nhìn về phía Thẩm Lương Xuyên, hắn tuy rằng thần sắc thản nhiên, bộ dáng kia không lộ ra chút gì mất hứng cả.

    Cô ta đã nói, một phóng viên nhỏ bé va phải xe anh ngoài đoàn kịch, anh rất ghét bọn chó săn, làm sao có thể hảo tâm kêu người đem phóng viên này vào thoa thuốc được, quả nhiên là vì anh muốn làm nhục cô ta.

    Nghĩ đến đây, khóe môi cô ta nhếch lên một nụ cười: "Tôi nghe nói phóng viên đều có camera mini, đều có thể trang bị ở trên quần áo, cho nên.. Cô bây giờ phải cởi quần áo ra, để tôi tra xét cô!"

    Kiều Luyến liền ngẩng đầu lên!

    Nghiệm - thân?

    Cô sắc bén mở miệng: "Dương tiểu thư, cô như vậy là phạm pháp đi!"

    "Phạm pháp? Kia chờ cô ra khỏi đây, liền đi tố cáo tôi đi a!"

    A! Thật là quá kiêu ngạo!

    Lửa giận dâng lên, Kiều Luyến lại nhìn về phía Thẩm Lương Xuyên.

    Chuyện đã như vậy, anh cũng nên ngăn cản đi?

    Thẩm Lương Xuyên vẫn không nhúc nhích như trước, giờ phút này rốt cuộc cũng nâng mí mắt, ngay lúc Kiều Luyến nghĩ anh sẽ vì mình mà giải vây giúp, lại nghe âm thanh trầm thấp của anh: "Tôi cũng nghĩ việc kiểm tra là cần thiết. Hay là, cô có tật giật mình?"

    Kiều Luyến luôn lý trí, nhưng trong nháy mắt bị ủy khuất cùng phẫn nộ bao phủ.

    Cho dù cô chỉ là một cái công cụ, nhưng anh cũng không thể nào đối xử với cô như thế?

    Cô tức giận nắm chặt tay, hốc mắt cũng vì cảm xúc kịch liệt mà hơi phiếm hồng.

    Cô có thể phản kháng sao? Nghĩ đến em trai đang nằm ở bệnh viện, Kiều Luyến thất vọng thu hồi ánh mắt của mình, mang sự kiềm chế và châm chọc mở miệng: "Được! Vậy nghiệm!

    Lời này vừa xong, cô làm bộ muốn cởi quần áo.

    Dương Linh Tư hoảng sợ:" Cô làm gì? "

    Kiều Luyến cười lạnh:" Không phải cô bảo tôi cởi quần áo sao? "

    Dương Linh Tư lo lắng liếc mắt nhìn Thẩm Lương Xuyên" Ở trước mặt Thẩm lão sư, cô như thế nào lại không biết hổ thẹn như vậy? "

    " Này có cái gì mà không biết hổ thẹn? "Kiều Luyến nhìn về phía Thẩm Lương Xuyên, bỗng nhiên câu môi, cười mị hoặc chúng sinh, trong lời nói mang theo khiêu khích," Dù sao cơ thể của tôi, Thẩm lão sư của cô đã sớm nhìn qua, không phải sao? "

    Dương Linh Tư kinh ngạc đến ngây người:" Cô có ý gì?"
     
    Phan Kim TiênGill thích bài này.
  11. Bạch Nhân Ly

    Bài viết:
    6
    Chương 9. Anh có phải hay không, đối với tôi không hài lòng?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Ý trên mặt chữ."

    Kiều Luyến nói xong lời này, liền lưu loát cởi áo ra, hung hăng ném xuống đất, "Nghiệm!"

    Tiếp theo cởi áo khoác, tiếp tục ném: "Nghiệm!"

    Sau khi cởi hai cái áo này, trên người chỉ còn dây đeo áo ngực, nếu cởi cái này ra, cũng chỉ còn lại một cái áo ngực.

    Giờ phút này, cô mặc một chiếc quần jean, lộ ra thân hình lả lướt và đường cong quyến rũ, xương quai xanh tinh xảo, hơn nữa với khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng của cô, làm cho ánh mắt Dương Linh Tư, nhịn không được mà dừng ở trên người cô.

    Kiều Luyến thật sự là điên rồi, nội tâm nhục nhã, làm cho cơ thể nhỏ bé của cô hơi run rẩy.

    Hai tay cô giữ áo ngực, phẫn nộ nhìn về phía Thẩm Lương Xuyên: "Đã đủ chưa?"

    Đã đủ chưa?

    Xa xa cũng chưa đủ!

    Chút nhục nhã này, so với tám năm trước, tính cái gì?

    Thẩm Lương Xuyên ngồi ở ghế trên, đôi mắt đen, hiện lên vô số cảm xúc phức tạp, phẫn nộ, hận ý, thương tiếc, cho đến cuối cùng, những cảm xúc phức tạp này hòa lẫn vào nhau, lộ ra một tia ám trầm.

    Rõ ràng là anh nên hận cô, nhìn thấy cô chịu tra tấn mới đúng, nhưng giờ phút này nhìn thấy ánh mắt xấu hổ và giận dữ của cô, anh lại không có một chút cảm giác vui thích khi trả được thù, chỉ cảm thấy khó chịu.

    Anh đưa tay nới lỏng cà vạt, nhìn thấy cô chuẩn bị cởi quần áo, bỗng dưng mở miệng: "Cút!"

    Động tác của Kiều Luyến theo lời này dừng lại, cô cắn chặt răng, đứng tại chỗ, nhìn chằm chằm Thẩm Lương Xuyên.

    Dương Linh Tư lại nhẹ nhàng thở ra, không khí giương cung bạt kiếm trong phòng, làm cho cô ta có một loại ảo giác, tựa hồ, đây không phải là sân nhà của mình, rõ ràng là Thẩm ảnh đế cùng tiểu phóng viên này đang đối diễn.

    Loại cảm giác này làm cho cô ta cảm thấy bất an, cô ta vội vàng mở miệng: "Coi như cô gặp may mắn, hôm nay cứ như vậy, còn không mau cút đi!"

    Nhưng lời này vừa dứt, đã thấy Thẩm ảnh đế quay đầu nhìn về phía cô ta, "Tôi nói, cô cút!"

    Dương Linh Tư ngây ngẩn cả người, muốn nói cái gì, một ánh mắt lạnh băng của Thẩm Lương Xuyên lướt qua, làm cô ta sợ tới mức nhất thời câm nín.

    Cô ta hung tợn trừng mắt liếc nhìn Kiều Luyến một cái, dậm chân, xoay người đi ra ngoài.

    Trong phòng an tĩnh lại.

    Thẩm Lương Xuyên nhìn Kiều Luyến.

    Cô đứng thẳng lưng, quật cường đứng ở chỗ, mái tóc dài như thác nước rối tung trên người, da thịt thắng tuyết, đen cùng trắng hình thành một thị giác đánh sâu vào mắt.

    Gió từ cửa sổ thổi vào, làm cô run rẩy.

    Nơi nào đó trong lòng Thẩm Lương Xuyên mềm nhũn, anh phát hiện biến hóa này, nhất thời cảm thấy không kiềm chế được cảm giác táo bạo trong cơ thể.

    Anh không kiên nhẫn rời mắt, đột nhiên đứng lên.

    Cơ thể vững chắc, so với Kiều Luyến ước chừng cao một cái đầu, mang theo cảm giác áp bách, làm cho cô lập tức liền che phủ trong cái bóng của anh.

    Cơ thể Kiều Luyến cứng đờ, bỗng nhiên mở miệng: "Thẩm tiên sinh, anh có phải hay không đối với tôi không hài lòng?"

    Bắt đầu từ tối hôm qua, Kiều Luyến liền cảm giác, anh tựa hồ đối với cô có chút địch ý.

    Vốn tính mặc kệ, nhưng việc cố ý làm nhục cô hôm nay, làm cho cô nhịn không được mà hỏi ra.

    Nhưng mà lời này vừa nói ra, trên người anh liền tỏa ra hơi thở sắc bén, ánh mắt ám trầm, bên môi chậm rãi lộ ra nụ cười nguy hiểm: "Không hài lòng?"

    Quan hệ của bọn họ, đâu chỉ đơn là vừa lòng hay không vừa lòng như vậy!

    Vốn dĩ tính rời đi bỗng nhiên thay đổi phương hướng, Thẩm Lương Xuyên đi đến cửa sổ chỗ, giữ chặt bức màn.

    Cả phòng đều tối lại, Kiều Luyến bỗng nhiên mở to hai mắt nhìn, liền thấy anh đang bước lại gần, sau lưng Kiều Luyến phát lạnh, cô run môi, "Anh, anh muốn làm gì?"

    Anh tựa như ác ma mở miệng: "Không thử xem, thì làm sao biết là hài lòng hay không hài lòng?"
     
    Phan Kim TiênGill thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...