Một Chiều Thu Bấm để xem Trời giăng mây tím gợi hoàng hôn Lạc lõng gió thu dạ bồn chồn Lá rơi ngõ vắng lòng hiu quạnh Nắng đến bên chiều – tạnh mưa chưa? Lối quen dạo ấy những ngày xưa Sớm đón chiều đưa mỗi thu về Giờ tay cô lẻ lau dòng lệ Hồn lạc nơi nào? Nghe tim đau Thời gian hờ hững vẫn trôi mau Cớ sao ký ức chẳng phai màu? Vẫn trông vẫn đợi – chờ ai đến? Nhặt lá thu vàng… rơi nơi đâu? (Huỳnh Minh Nhật) Còn nữa...
Chiều Đông Bấm để xem Chiều nay mưa gió đổ trắng trời Nhẹ nhàng xé nát tấm hồn tôi Dư âm xưa ấy nay òa vỡ Đưa mảnh duyên thừa trôi xa khơi Gom bao nhung nhớ dệt vần thơ Buốt giá trời đông vẫn hững hờ Đông hỡi phải chăng mùa đông lạnh Hay tại ngày tháng nặng chờ mong? Ta đã nín lặng biết bao ngày Đã mấy đông rồi vẫn hoài say Đông nay êm ái trao rét mướt Tỉnh giấc mơ đời mộng tôi – em Lạnh lẽo đông sang tràn lạnh lẽo Mùa đông băng giá tràn mọi nẻo Quên đi ta ơi, quên đi thôi! Cho lòng thôi khóc thuở chung đôi Quên đi ta ơi, quên đi thôi! (Huỳnh Minh Nhật) Còn nữa...
Cảnh Chiều Bấm để xem Chiều nhá nhem sót vài ba sợi nắng Tiếng ve sầu nghe trĩu nặng nhớ thương Con bìm bịp ca lên nỗi vấn vương Đám phù du tủi hờn sương và gió Nghe tiếng ếch kêu râm ran đâu đó Có con ong quên mất ngõ đi về Chiều muộn rồi ai bảo cứ si mê Luyến lưu chi nhụy hoa tàn chiều tối Em đi theo ánh chiều tà buông vội Để anh buồn ngơ ngẩn ngắm mây trôi Nơi xa xôi chắc đã lãng quên rồi Tình yêu ơi xin hãy thôi còn nhớ… (Huỳnh Minh Nhật) Còn nữa...
Nỗi Nhớ! Bấm để xem Tự thuở ấy mình không còn nhau nữa Nên xuân sang thôi thấp thỏm đợi chờ Đường tôi bước đã nhuốm màu cô quạnh Những đêm dài… xuân gõ nhịp trong thơ Tôi cứ tưởng tình yêu là nỗi nhớ Sao đêm về cứ thế lại buồn tênh? Không hò hẹn cũng quên rồi xao động Chỉ vui hoài mớ kỷ niệm mông mênh… Xa biền biệt tháng ngày chừ ngoảnh lại Vắng người chờ cũng chẳng kẻ đợi mong Mây kín lối, chiều buông không đổ bóng, Vẫn xôn xao hoàng hôn tím trong lòng… Khói rũ rượi ven trời thoai thoải gió Tơ xuân xinh bạc trắng vóc giêng gầy Nửa hồn tôi ngập tràn hình bóng cũ, Ở nơi này, chắc thiếu một bàn tay… (Huỳnh Minh Nhật) Còn nữa...
Dáng Đông! Bấm để xem Độ cuối tháng trời như không nắng nữa Kẻ ra đi chẳng biết ước mơ gì!? Em quên mất nụ cười em là nắng Hay vô tình cứ thế đến rồi đi? Chiều lạnh lẽo hoàng hôn buông vào tối Bởi thiếu em mùa vắng những hoa vàng Ta thờ thẫn lang thang sầu ly biệt Bước mệt nhoài tim gánh nặng hành trang Mây vần vũ khuya dài như nỗi nhớ Nửa trăng gầy gom bóng tưới đêm thâu Ai dám bảo mùa đông như sỏi đá? Sao đêm nay trăng ướt dưới chân cầu? Chạnh lòng nhớ hồn ai trong khói thuốc Khô tâm tư băng giá phủ trong lòng Đêm rơi vỡ những bước buồn vô tận Gió giật mình, đứng khóc giữa mênh mông… (Huỳnh Minh Nhật) Còn nữa...
Hoàng Hôn Đợi Bấm để xem Gió ơi sao gió nỡ vô tình Thổi bụi vào đôi mắt xinh xinh Cho lệ đẫm nhòa đôi mắt ướt Cho dáng đơn côi hắt hiu tình Em đợi ai? Nắng chiều sắp tắt Cứ một mình nhặt hạt nắng rơi Nhen tình yêu trong chiều tím tơi bời Hoàng hôn bỗng vỡ òa đôi lời khóc Gió nặng trĩu thầm rơi mệt nhọc Khẽ hôn vào làn tóc em xinh Em về đi! Đứng đợi làm gì Ai đợi ai? Ai đi ai đợi? (Huỳnh Minh Nhật) Hết.