NỖI BUỒN NHỚCanh khuya vắng lặng thiếu tri âm Cây cỏ nghẹn ngào rủ dưới đêm Ánh nghẹt cuốn mình trong góc vách Trăng buồn nấp bóng dưới chân thềm Ngoài trời mây ám sầu trông gió Dưới ngọn đèn khuya thoáng nỗi niềm Mượn chút thơ lòng vơi vọng tưởng Thuyền tình điểm nhạc dưới sông đêm! Nguyễn Thành Sáng
VƠI NỖI NHỚLại nữa một đêm, vắng bạn "mình" Trăng buồn, trăng thiếu ánh lung linh Sương rơi kết đọng, sầu hoa lá Gió thổi đong đưa, héo nhạc tình Chiều vắng, đò thưa, người lặng lẽ Khuya sầu, ý cạn, nỗi mang mênh Thôi thì vơi bớt niềm nhung nhớ Giấy, bút,thơ văn một bóng hình! Nguyễn Thành Sáng
HOÀI VỌNGNhưng khổ vì yêu cảnh trái ngang Tim thương lai láng, áng mây giăng Lam buồn chiều vắng, bầu hoang tịch Tình nhớ, trời xa, mộng lỡ làng Thuyền đậu chờ hoài, trông sóng nước Khách sầu đón mãi, đợi hồn trăng Đêm sâu vò võ bầu tâm sự Lá nhỏ sương khuya, giọt mấy hàng! Nguyễn Thành Sáng
MÃI NHỚ (2)Nỗi buồn đeo đẳng mãi thời gian Chẳng biết tìm đâu trút thở than Lòng nhớ năm xưa sầu mộng dở Hồn thương người mới nghẹn tình tan Trăng vàng lạnh lẽo sầu mây ám Ngựa trắng cô đơn đuổi bóng tàn Lặng lẽ đêm sâu trầm ấp ủ Mãi hoài dĩ vãng với bâng khuâng! Nguyễn Thành Sáng
TÌNH MUỘN THẮMLữ khách nhàn du đã quá trưa Động lòng kẻ sĩ, phổ vần thơ Nồng nàn, thắm thiết như hương tỏa Nhè nhẹ, lâng lâng tợ gió sờ Xúc cảm tâm tình người trải bút Cảm rung ước vọng kẻ chờ mơ Hoàng hôn lộng gió, diều căng rộng Tiếng sáo hay hay trổi nhịp đưa! Nguyễn Thành Sáng
TÌNH QUYỆN CHẶTYêu nhau thắm thiết áng thơ xinh Cách trở xa xôi kết nghĩa “mình” Duyên phận ngàn năm đời luyến nhớ Trăng sương vạn chuỗi ánh rung rinh Mộng lòng say đắm hồn phu phụ Chăn gối yêu thương bóng bạn tình Năm tháng vấn vương, niềm ước vọng Thuyền duyên lướt sóng ánh lung linh! Nguyễn Thành Sáng
MỘNG YÊUHồn đau mỏi mệt ghé bên đàng Thẳng giấc chiêm bao lộng ánh vàng Trăng gió dặt dìu dòng suối chảy Hồn hoa ngây ngất giọt sương tan Dạt dào thắm thiết tình ma mộng Ngào ngạt du dương nghĩa đá vàng Trọn tấm hồn yêu phơi bóng nguyệt Cung trời cô đọng nhịp tim ngân! Nguyễn Thành Sáng
CHẲNG CẦNMột lời ước hẹn khi đi Không tròn vẹn giữ còn gì nghĩa nhân Huống chi duyên nợ sâu thâm Muôn lần thương nhớ,vạn lần nhớ thương Nào đâu than oán trên đường Chỉ là nhỏ giọt nhớ thương thâm tình Ma, Người cũng có chữ tình Vì tình thì có tội tình gì đâu Tình Ma nguyện giữ bền sâu Chẳng kinh, chẳng mụi, chẳng câu si tình Chẳng cần thoát chốn vô minh Chẳng cần hai chữ "vô tình" thế nhân! Nguyễn Thành Sáng
Bến Lòng Nước chảy nhẹ êm ở bến dòng Con thuyền lờ lững nổi trên sông Có người lữ khách hồn thơ thẩn Nhìn bóng thuyền duyên dạ nhớ mong Ngắm ánh trăng khuya, lòng thổn thức Xem thơ đêm lặng, nỗi chờ trông Tìm đâu tri kỷ đường xa vợi? Xếp giấy, thuyền neo, đợi bến lòng! Nguyễn Thành Sáng
Tơ HồngThơ văn ý họa, mở tình thông Mây nước ngàn phương một sắc dòng Lóng lánh trăng khuya, sương giọt mộng Nhẹ nhàng chiều vắng, gió trôi sông Xa xôi non nỉ hồn thơ rộng Diệu vợi lung linh ánh trăng ròng Tâm sự đong đầy bao ý sống Ngân nga, hoài niệm chỉ tơ hồng! Nguyễn Thành Sáng