Thương Con Hôm rày lặng ngắm nhìn con trẻ Rạng rỡ hừng lên dưới bóng trời Nghị lực ửng đầy lên ánh mắt Niềm vui ẩn hiện tụ vành môi! Lòng nghe cảm xúc biết bao nhiêu Nhớ những ngày qua dưới nhạt chiều Ngại nắng xế tà loang sẫm đến Nhà tranh thiếu củi, tối đìu hiu Nào là cơm gạo với tiêu xài Chi phí mọi bề cứ mãi quay Tiền cạn, thân mòn thêm mệt mỏi Lắt lay thu nhập chút cầm hơi Nghĩ ngợi thật nhiều, ít nói ra Chỉ khơi nhè nhẹ áng mây xa Sợ mai bất chợt cơn mưa đến Nước đổ tràn lan ngập úng nhà!... Thấy con cặm cụi bên vi tính Thao thức, trở trăn kiếm việc làm Tôi thấy cõi lòng thương quá đổi Tuổi xanh một sớm phải lo toan Giờ đây trách nhiệm gánh lên vai Chim nhỏ hôm nào nay vỗ bay Vào chốn thênh thang ngàn gió lộng Bươi tìm mồi sống kéo về đây Phụng dưỡng mẹ cha chuỗi ánh tàn Canh khuya chầm chậm rụng vầng trăng Niềm thương lai láng nhìn con trẻ Cánh hãy còn non vượt lướt tầng!... 7/11/2016 Nguyễn Thành Sáng
Chung Bóng Heo May Bên bờ sông vắng em ngồi Tay cầm thơ tím thả trôi giữa dòng Nhấp nhô sóng nước bập bồng Lan man sắc ảnh tơ lòng héo hon! Trông em như lắm nỗi buồn Nét sầu đọng khoé, vấn vương kéo dài Ráng tàn phủ bóng trang đài Đìu hiu gió thổi, u hoài loang xa Rụng vàng xơ xác đã qua Trời nay mười một vậy mà vẫn thu Khát khao, vọng tưởng bao giờ Cuộn cuồn mãnh liệt, vật vờ tâm can Mỏi mòn ngóng đợi vầng trăng Nhưng đâu chẳng thấy, chỉ tầng mờ đen Âm thầm lặng lẽ từng đêm Cánh hồn lững thững bên thềm hái sương! Tôi đang lặng lẽ trên đường Vô tình ngoảnh mặt về phương khói chiều Chạnh lòng một phút đăm chiêu Nghe trong thăm thẳm thật nhiều cảm rung Ai kia đứng dưới hoàng hôn Hướng về diệu vợi đợi tròn long lanh Còn tôi lư lắc lay cành Trụi trơ, khô khốc, lá xanh rớt rồi Cảnh tình khác biệt đôi nơi Sông lờ, suối lạnh khung trời đó đây Cùng chung một bóng heo may Võ vàng, héo hắt chuỗi dài quạnh hiu!.. 10/11/2016 Nguyễn Thành Sáng
Phải Chi Phải chi quay ngược thời gian Cho tôi trở lại con đường năm xưa Dưới tàn Phượng Vĩ trú mưa Gặp người con gái giữa mùa nở hoa!.. Chắc giờ khỏi phải xót xa Nhớ nhung, vương vấn ảnh ngà năm nao Tiếc hoa hé nhụy mời chào Tiếc Oanh thỏ thẻ ấm bao nỗi niềm Vì xưa mang cánh hồn chim Lại chim yếu ớt nằm im góc vườn Dẫu lòng tràn ngập yêu thương Nhưng không dám nói, chỉ buồn mà thôi Để rồi ngày tháng dần trôi Chiều thu nhạt nắng, ánh rơi não nề Bên kia ai có nẻo về Còn đây héo hắt, lê thê đàn cò!.. Nếu như trở lại thời mơ Sẽ không lặng lẽ, thẫn thờ mông lung Sẽ không lắt lẻo chân chùn Dòng sông sóng vỗ bập bùng chơi vơi Chẳng rung tiếng gọi kia ơi Chẳng đêm quạnh quẽ thả rơi lá sầu Chẳng mang nỗi đợi chờ nhau Chẳng khi đối diện, lời chào khô khan.. Tôi đây sẽ bước thật gần Nhẹ nhàng han hỏi, ân cần thiết tha Khẽ khàng dịu ngọt nói ra Anh yêu em lắm! Em à! Hiểu không!.. 11/11/2016 Nguyễn Thành Sáng
Thuyền Vẫn Xuôi Dòng Còn nhớ không em? Một tối nào Giữa bầu lóng lánh vạn vì sao Hồn bay hai đứa cùng tao ngộ Bỡ ngỡ nhìn nhau, gửi tiếng chào! Rồi như có chút gì lưu luyến Cảm động tình sâu, đượm nét hiền Nên khách lữ hành mang thổn thức Từ trong thăm thẳm điệp mơ duyên Thời gian lặng lẽ lững lờ trôi Xướng họa tràng giang, hợp ý lời Thân mến chan hòa, loang ý mộng Non thề, biển hẹn dưới trăng soi Từ đó âm thầm thả nhớ thương Bằng niềm viễn mộng, cánh ngàn phương Đêm đêm gặp gỡ trên khung lộng Thiếu vắng hôm nao, chạnh nỗi buồn! Anh đã tạ từ những giấc mơ Một thời lạnh lẽo, luống sầu lơ Không còn thao thức hay vơ vẩn Trả lại thời gian chuỗi thẫn thờ Tấc lòng vẹn giữ bóng hình ai Dẫu phải ngao du vẽ ảnh đầy Hứng gió êm đềm, xem đóa nở Nhưng lời vạn kỷ chẳng hề phai Hãy ngủ đi em, giấc ngủ nồng Đừng lo nghĩ ngợi chuyện dòng sông Bởi thuyền vẫn lướt xuôi chèo mái Nào có đổi thay khúc nhạc lòng!.. 13/11/2016 Nguyễn Thành Sáng
Vương Vấn Ngày Xưa Hãy khóc đi em! Khóc một lần Cho niềm u uẩn được vơi tan Để rồi vĩnh viễn khung trời mộng Chỉ có nầy đây một ảnh tàn! Mai mốt tình cờ gặp lại nhau Thì ta khỏi bị phải làm sao Vì hai kẻ lạ, hai dòng nước Chẳng bận gì hơn một tiếng chào Em rẽ đường em, tôi ngả tôi Không còn ánh mắt với bờ môi Năm xưa chớp chớp và noi nói Nhớ nhé! Chiều nay dưới ngọn đồi! Đã hết thật rồi những vấn vương Những đêm thao thức nhớ người thương Những lần hò hẹn, nhìn u ám Da diết làm sao! Một nỗi buồn.. Tôi nào có phụ mối tình xưa Bởi kiếp phong sương, gió mạnh lùa Lạnh lẽo, cơ hàn đeo dính mãi Nên về bên ấy.. thiếu đò đưa Đành rời bến mộng, bước chân đi Gửi lại tình quê một ước thề Anh sẽ quay về xin hỏi cưới Cùng em hạnh phúc nghĩa phu thê! Ngờ đâu lận đận mãi xoay vòng Sự nghiệp tượng hình bỗng hóa không Tay trắng hôm nào nay phủi trắng Làm sao trở lại được dòng sông.. Thắm thoát thời gian lặng lẽ qua Hai mươi năm trước thật là xa Giờ đây có kẻ thăm làng cũ Dõi mắt nhìn ai, nghẹn bóng tà!.. 13/11/2016 Nguyễn Thành Sáng
Vấn Vương (3) Bên trong cửa sổ nhà tôi Tình cờ nhìn thấy em ngồi ngoài sân Xõa mây hong dưới nắng vàng Lim dim ánh mắt mơ màng.. về đâu! Gió khua cành lá rì rào Chút sương còn sót, rụng chào tiết đông Ai kia thả lọn bềnh bồng Riêng đây mãi nhớ mộng lòng năm xưa Cận kề từ thuở còn thơ Biết bao kỷ niệm vật vờ trong tim Những trưa đùa giỡn trốn tìm Bao chiều tắt nắng xem phim ngoài trời Hai ta cùng kiếm chỗ ngồi Sao cho thấy rõ, để rồi sát bên Bởi em sợ bị mình ên Còn tôi chẳng muốn thang thênh một mình! Thời gian lặng lẽ vô tình Dòng sông nước chảy, rung rinh mái chèo Lữ hành năm tháng lần theo Thăng trầm biển sống, non đèo bôn ba Tôi lên tỉnh học xa nhà Gửi tình thơ ấu đậm đà nhớ thương Ngờ đâu ngả rẽ đôi đường Người ta hỏi cưới.. để buồn cho tôi Giờ đây đã hóa xa xôi Ảnh hình yêu dấu một thời tuổi xuân Hồn mơ lờ lững khung tầng Từ trong thăm thẳm muôn ngàn vấn vương!.. 14/11/2016 Nguyễn Thành Sáng
Muốn Thăm Em Lại Sợ Đời em bất hạnh biết bao nhiêu Bão tố, cuồng phong một buổi chiều Chợt đến nhấn chìm thuyền mộng ái Rồi lôi em đến bến rong rêu! Mở mắt nhìn ra chỉ tối màu Toàn thân ướt sũng, tím bầm đau Chống tay em cố nâng người dậy Lại bị trợt trơn té lộn nhào.. Lan ơi! Hình ảnh cuộc đời em Anh vẽ bằng thơ của trái tim Bóng bẩy, tượng hình như vậy đó Đơn sơ, mấy nét chẳng cần thêm Cũng đủ quá nhiều một bức tranh Trải ra chẳng thấy có màu xanh Chỉ toàn mây xám và đêm tối Với cánh chim rơi, gãy chẳng lành! Em sống chuỗi dài với héo hon Thuyền nan vá víu sớm chiều hôm Trên dòng đen sẫm thêm ngàn gió Lư lắc, đong đưa, tím mảnh hồn.. Nay lại một lần thêm tái tê Chồng em mất sớm, để lê thê Canh khuya trống vắng rơi sầu nhớ Vạn giọt sương sa đẫm lối về.. Anh muốn ghé thăm, nói một lời Rằng thương còn đó, có nào vơi Cho người bạc phận niềm an ủi Chỉ sợ tình xưa.. trở lại rồi! 15/11/2016 Nguyễn Thành Sáng
Nếu Đời Không Có Thơ Nếu ở cuộc đời không có thơ Làm sao những tối lúc chơ vơ Thả hồn bay bổng vào khung lộng Níu được vầng trăng rụng xuống bờ! Chắc sẽ thiếu màu với bức tranh Vẽ bao thương nhớ giữa đêm canh Khi lòng vương vấn kề bên giấy Muốn ẩn vào đây một chữ tình Nếu ở cuộc đời không có thơ Lấy gì diễn tả nỗi tâm tư Yêu em nhiều lắm, dầu năm tháng Nghịch cảnh, xa xôi.. vẫn đợi chờ Chiều xuống không còn được kéo mây Treo lên trên đó mảnh hồn say Đến khi lờ lững nơi thăm thẳm Vỡ vụn loang tan, chỉ có nầy! Nếu ở cuộc đời không có thơ Thì xin ai đó hãy dừng mơ Vì như mơ mộng không vơi được Mãi suốt thời gian lắm thẫn thờ Ngày tối âm thầm với viễn vông Nghĩ nhiều, mọi thứ cũng bằng không Bởi đâu cất được niềm thao thức Một sớm rồi đây sẽ khuất dòng Nếu ở cuộc đời không có thơ Vầng trăng mộng thắm thật xa lơ Khung trời chầm chậm từng mây xám Phủ bóng trần gian ánh vật vờ Tôi muốn tặng tình một quả tim Ngân nga vạn tiếng nhớ thương em Nhưng không biết chỗ nào cho xứng Đành phải còn đây, lặng lẽ tìm!.. 16/11/2016 Nguyễn Thành Sáng
Mùa Đông Hốt Lá Se sắt cuộn tròn dưới tiết đông Ngắm bao di ảnh, tái tê lòng Niềm thu cũ hết, tình thu chết Sao mãi còn đây nỗi nhớ nhung! Em đã theo tôi suốt khoảng dài Giữa bầu quang đãng nhẹ nhàng bay Cố vươn cánh mỏng xoè cho rộng Chẳng bận gì đâu phút mệt nhoài Cùng kết thơ vần vạn sắc hoa Gửi vào lồng lộng tặng về xa Trăm ngàn hương thắm, say hồn lữ Tất cả đều mang nét ngọc ngà Có những đêm trăng tỏa sáng màu Không gian lơ lửng cận kề nhau Từ trong thăm thẳm muôn xao xuyến Xúc cảm tràn dâng, muốn chặt vào!.. Tất cả qua rồi, một khúc quanh Hồn đan khoảnh khắc rã tơ mành Luyến lưu ngày tháng theo vàng lá Lặng lẽ âm thầm lả tả nhanh Lạnh lẽo chiều nay bỗng nhớ về Mùa thu năm trước mảnh thuyền đi Dưới du dương thổi, lòng êm ả Thẳng mái chèo bơi hướng ảnh thề Có nhạc, có đàn với có em Có từng rung động giữa buồng tim Giờ không còn nữa bao nhiêu ấy Tôi hốt tàn phơi.. thả nhớ tìm!.. 17/11/2016 Nguyễn Thành Sáng
Niềm Vui Của Cha Đã mấy trăng rồi cha nghỉ ngơi Thu hình gác lại mái chèo bơi Sau vườn lặng ngắm hoàng hôn đổ Khuây khỏa thời gian, một hướng đời! Cảm thấy an lòng, nhìn các con Thuở nào cây lá hãy còn non Giờ đây xanh mướt, vươn khung rộng Tàn nhánh sum sê phủ bóng tròn Danh phận cuộc đời cũng có tên Giúp thêm cánh nhạn cõi mông mênh Xoè ra vỗ mạnh vào mây gió Vượt nẻo trùng dương, rạng tiếng mình Từ nay cuộc sống cảnh nhà ta Hai đứa nhận về thay thế cha Dưỡng dục cù lao, dầy khó nhọc Đền ơn hiếu nghĩa được xem là! Cha mừng vui sướng biết bao nhiêu Bởi suốt thời gian ánh nhạt chiều Canh cánh trong lòng lo bão tố Bất ngờ chụp xuống mái liêu xiêu Sợ phải giống cha thuở thiếu thời Nhà tranh vách đất, mộng đời rơi Học hành dang dở, nhiều trôi nổi Sự nghiệp, công danh.. chỉ ngậm ngùi Giờ đã thành công sứ mệnh thuyền Vượt qua trùng điệp, lắc chao nghiêng Chiều nay đến bến, quay nhìn cũ Xúc cảm lòng cha một nỗi niềm!.. 18/11/2016 Nguyễn Thành Sáng