Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1) NẤM MỒ HOANG Đảo vắng vi vu gió phất phơ Mồ hoang quạnh quẽ lạnh bơ vơ Rêu xanh phủ kín hồn ma đói Một nén nhang thơm mãi đợi chờ Tiếng nấc bi ai sầu tạ thế Mưa giăng suối lệ khắc dòng thơ Đôi vần gởi đến chàng phương ấy Mộ lạnh chàng ơi nỡ hững hờ...... T.M Kẻ Lên Đường Đâu nỡ hững hờ với bóng thương Để em chốn đó dạ u buồn Bởi luôn canh cánh tình thâm trọng Đành phải lên đường, lệ nhỏ sương Gác buồn em nhé! Hỡi hồn yêu Vương vấn lòng anh mãi thật nhiều Kỷ niệm nghìn năm nơi cõi chết Nằm trong nỗi nhớ biết bao nhiêu!... NTS
Nỗi Niềm Khép Kín Ôi tha thiết! Thơ em đầy tha thiết Khiến lòng tôi thêm da diết niềm mơ Mảnh trăng vàng nửa chiếc cõi chơ vơ Đang rung lắc từng giờ theo gió thoảng!... Em hỡi em! Tình em tràn ngợp choáng Hương đậm đà lai láng toả ngàn say Dẫu khung trời chầm chậm chút hàng mây Thả ít xám kéo dài nơi vô tận Tôi vẫn cảm nhịp đàn qua mấy bận Rồi mênh mang vương vấn chuỗi gần xa Kia sắc màu thắm đượm cánh hồn hoa Đây êm ả dịu xoa dòng suối mát Tình của em tuyệt vời men chất ngất Phủ lớp dầy dính chặt quả hồng son Mơ ước nhiều, sợ ánh khuất đầu non Khao khát vọng lại sợ tròn không đủ... Người khách lạ mang phận đời lữ thứ Nghe tim mình trăn trở bởi du dương Bóng chiều tà hoa lá đọng sầu sương Hướng diệu vợi bên đường lay xao xuyến Từ độ hè gặp em "bay" trên biển Chữ "Ngày Xưa" lưu luyến tự bao giờ Thấy yêu nhiều, nhiều lắm những vần thơ Để lắm lúc thẫn thờ trong khoảnh khắc... Cũng như em, tim tôi từng vỡ nát Nên ngại chiều trầm mặc lối rêu phong Sợ mây mù giăng phủ ám vầng đông... Đành khép kín cõi lòng...riêng thổn thức! 24/1/2017 Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2) Kẻ Lên Đường Đâu nỡ hững hờ với bóng thương Để em chốn đó dạ u buồn Bởi luôn canh cánh tình thâm trọng Đành phải lên đường, lệ nhỏ sương Gác buồn em nhé! Hỡi hồn yêu Vương vấn lòng anh mãi thật nhiều Kỷ niệm nghìn năm nơi cõi chết Nằm trong nỗi nhớ biết bao nhiêu!... NTS ĐƠN PHƯƠNG Ngoài trời lác đác mưa bay Lung linh ánh nến dáng gầy trong đêm Mưa buông trên mảnh vai mềm Xót xa gối chiếc bên rèm tái tê Canh khuya trở giấc não nề Cung thương réo rắt lê thê đoạn trường Giọt buồn giọt đắng vấn vương Dư âm khắc khoải đơn phương tình sầu.... TM
Mãi Về Chốn Ấy Mình gặp nhau giữa mùa nắng ấm Kết tình thơ điểm thắm cuộc đời Xoè tay khoả lấp chơi vơi Giữa bầu rộng lớn, lẻ loi bóng thuyền! Theo ngày tháng đậm niềm vương vấn Chuyện vui buồn, hụt hẫng sẻ chia Cánh hồn vạn dặm canh khuya Cùng đan tay nắm tìm về bến mơ Có những lúc thẫn thờ mong đợi Điện cúp rồi, có lại mau đi Để cùng em họa vần thi Cho vơi nhẹ bớt những gì buồn tênh Có nhiều đêm bồng bềnh cánh hạc Dưới trăng vàng vằng vặc sáng soi Nghe dòng cảm xúc đầy vơi Tận sâu thăm thẳm bao lời mến yêu! Lòng muốn gửi thật nhiều về ấy Khúc thâm tình sống mãi trong tim Cho ai bớt nỗi ưu phiền Nửa lo, nửa tủi, lạc miền âm u Niềm tin tưởng thiên thu ước hẹn Dẫn hồn yêu về bến trăng thanh Tắm vầng sáng tỏ long lanh Trôi tan bụi phấn phủ màn tuyết sương Dẫu đang bước con đường ảo ảnh Hay nghìn năm canh cánh duyên thề Thì ta vẫn mãi thả về Phương trời diệu vợi, lê thê sợi tình! 5/11/2016 Nguyễn Thành Sáng
Em Cứ Đi Đi Em ngại cho anh lỗi đạo nhà Nên giờ nghĩ đến chuyện lìa xa Biết bao kỷ niệm ngàn yêu dấu Tất cả giờ đây thả bóng tà! Hết rồi thắm thiết dưới trăng sương Đôi cánh màu thu ngập nỗi buồn Má tựa vai kề trao mật ngọt Lâng lâng dào dạt một niềm thương Hết rồi vỗ nhịp bầu thanh vắng Hai đứa lùa mây phả ánh sầu Cho mảnh vườn mơ bừng sức sống Trăm hoa hương tỏa quyện lao xao! Em muốn nơi anh hạnh phúc đầy Nhẹ nhàng rút lại cả bàn tay Thôi cầm, thôi nắm, thôi ôm ấp Trả lại từ đây chuỗi tháng ngày... Thì thôi! Em cứ! Cứ đi đi Bỏ mặc mình anh, chớ bận gì Ôi! giữa khuôn vàng cung thượng uyển Hay lòng tan nát, vỡ hồn thi..... 24/4/2018 Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (3) KẺ TÌNH SI Có kẻ si tình ngất ngưởng say Có đêm thổn thức lệ vơi đầy Có yêu mới biết sầu vương gió Có hận suy ra khổ vấn nầy Có ghét chi chăng mà lạnh nhạt Có hờn cũng chớ để tình phai Có đau mới thấm tình si dại Có kẻ si tình ngất ngưởng say... T.M Kẻ Si Tình Không em lẽ sống hết còn say Không điệp du dương trổi nhớ đầy Không những chiều tà reo ngọn gió Không mừng ánh tỏ phả vầng mây Không hờn dỗi trách...Tình trôi nhạt? Không vuốt ve thương...Ai bảo phai? Không thể qua đi thời tuổi dại Không em lẽ sống hết còn say...... NTS
Bước Chân Ngang Tôi lặng lẽ bước dài theo ngõ vắng Dưới khung trời nhạt nắng tiết đầu đông Hồn mênh mang bềnh bồng trôi chầm chậm Ôm cõi lòng vương vấn chuyện xa xăm! Chợt vô tình quay mặt hướng bên đường Một thiếu phụ sương buồn treo trước cửa Sắc hoa nhạt gió lùa rơi âm hưởng Của một thời cánh phượng đỏ đong đưa Nàng đăm chiêu thao thức mối sầu riêng Hay mộng ước lạc miền khô đá sỏi Hoặc nối tiếc một thời bao lưu luyến Đoá hoa hồng xao xuyến quả tim côi? Vậy mà sao dáng ngồi như rũ rượi Đôi hững hờ diệu vợi thả ngàn xa Môi khem khép như là đang muốn nói Rồi nhẹ nhàng tay vói mảnh khăn xoa!... Tôi thấy lòng dâng lên niềm xúc động Trước ảnh hình chiếc bóng quạnh héo hon Bởi vì tôi cũng từng trên biển sóng Và bao lần vọng ngóng khuất đầu non Hơn nửa đời trải qua muôn biến đổi Nhiều đắng cay, nhức nhói, tủi, thương đau Từng da diết, nghẹn ngào nơi nẻo tối Mãi bây giờ! Ơi hỡi! Vẫn tìm đâu? Em có giống tôi cái nỗi đợi chờ Có thả sầu vào thơ tìm phôi lãng? Vậy mà sao treo ánh tàn nơi ở Khiến lữ hành trăn trở bước chân ngang! 6/11/2016 Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (4) Kẻ Si Tình Không em lẽ sống hết còn say Không điệp du dương trổi nhớ đầy Không những chiều tà reo ngọn gió Không mừng ánh tỏ phả vầng mây Không hờn dỗi trách...Tình trôi nhạt? Không vuốt ve thương...Ai bảo phai? Không thể qua đi thời tuổi dại Không em lẽ sống hết còn say...... NTS LỠ DUYÊN Đêm tĩnh mịch ngoại ô hoang vắng Tiếng tiêu sầu nghe đắng tâm can Lầu hiên nguyệt rũ úa tàn Duyên tan lỗi nhịp cung đàn đứt dây Sương khuya lạnh dáng gầy cô lẻ Nửa mảnh hồn quạnh quẽ canh thâu Tình buồn mi rướm giọt châu Thương anh em mãi ôm sầu vào thơ..... T.M
Cảm Xúc Đầu Xuân Mùng một ta ngồi nghe trái tim Nhịp dài gợi nhớ chuỗi truân chuyên Đường xa ghềnh gập, hằng quên mỏi Lẳng lặng mà đi, vượt nỗi niềm! Trầm mặc, thu hình uống bóng trăng Đêm đêm thao thức dõi mây ngàn Mượn ru của gió xoa buồn hận Khuây khoả niềm đau vọng ánh tàn Vương vấn muôn phần bởi nhớ nhung Hồn thiêng yêu dấu dãy dòng sông Sớm chiều xuôi ngược lăn tăn chảy Thắm thiết nguồn thương ấm cõi lòng Lối xưa tràn ngập nét đan thanh Hoa nở hương say, trái trĩu cành Vườn mộng vẫn nhiều đan gối mộng Trọn đời lưu dấu thuở ngày xanh!... Tất cả không còn trước đổi thay Bên lề cuộc sống tự phôi phai Lần mò tìm kiếm sao ra lửa Đốt sưởi vơi đi lạnh tháng ngày Mười mấy năm dài, cực biết bao Đêm không yên giấc dưới mưa gào Nỗi lo trăm mối hằng quay quấn Lắm lúc ngàn cân ép lệ trào Ta sớm không còn nghĩ đến ta Trọn tay ôm kín một căn nhà Khăn khô cố vắt hoài ra nước Tơi tả mặc tình, ta kéo ta... Xuân nầy cây trái đã đơm bông Mảnh đất cằn khô ửng vạn hồng Năm tháng bập bềnh trên sóng nước Giờ đây êm ả ngắm vầng đông!... 29/1/2017 Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (5) ĐƠN PHƯƠNG Ngoài trời lác đác mưa bay Lung linh ánh nến dáng gầy trong đêm Mưa buông trên mảnh vai mềm Xót xa gối chiếc bên rèm tái tê Canh khuya trở giấc não nề Cung thương réo rắt lê thê đoạn trường Giọt buồn giọt đắng vấn vương Dư âm khắc khoải đơn phương tình sầu.... T.M Đàn Cò Người ta đã bước qua cầu Dư hương kỷ niệm để sầu cho ai Chiều chiều nhìn lá vàng bay Niềm thương nỗi nhớ đoạn đoài ruột gan Giờ đây duyên thắm lỡ làng Dòng sông lặng lẽ, con thuyền mù khơi Cô đơn, héo hắt, chơi vơi Đàn cò bóng tối từng hồi ngân nga... NTS