Admin

Nothing to lose.. your love to win..
23,348 ❤︎ Bài viết: 4205 Tìm chủ đề
6280 194
Kiếm tiền
Admin đã kiếm được 62800 đ
Trăng ơi.. từ đâu đến?

Hay từ cánh rừng xa

Trăng hồng như quả chín

Lửng lơ lên trước nhà


Trăng ơi... từ đâu đến?

Hay biển xanh diệu kỳ

Trăng tròn như mắt cá

Chẳng bao giờ chớp mi


Trăng ơi.. từ đâu đến?

Hay từ một sân chơi

Trăng bay như quả bóng

Đứa nào đá lên trời


Trăng ơi... từ đâu đến?

Hay từ lời mẹ ru

Thương Cuội không được học

Hú gọi trâu đến giờ!


Trăng ơi.. từ đâu đến?

Hay từ đường hành quân

Trăng soi chú bộ đội

Và soi vàng góc sân


Trăng ơi.. từ đâu đến?

Trăng đi khắp mọi miền

Trăng ơi có nơi nào

Sáng hơn đất nước em..


1968

Nguồn: Trần Đăng Khoa, Góc sân và khoảng trời, Nxb Văn hóa dân tộc, 1999


54948997896_48219b83ca_o.png


Cảm nhận bài thơ Trăng Ơi Từ Đâu Đến​


Trăng Ơi Từ Đâu Đến là một trong những bài thơ đẹp nhất của Trần Đăng Khoa, bởi nó giữ trọn vẹn sự hồn nhiên, tinh nghịch và trí tưởng tượng phong phú của tâm hồn trẻ thơ. Trong mắt đứa trẻ, vầng trăng không phải chỉ là một hiện tượng thiên nhiên, mà là một người bạn, một vị khách lạ đến từ những miền đất đầy mơ mộng. Bài thơ vì thế tràn ngập những câu hỏi rất trẻ con nhưng cũng đầy thi vị.

Trăng hiện lên khi thì từ rừng xa, khi từ biển xanh, khi từ sân chơi, khi từ lời mẹ ru, khi từ đường hành quân. Mỗi hình ảnh vừa gắn với trí tưởng tượng trẻ thơ, vừa gắn với đời sống quê hương, đất nước. Trăng lúc đỏ hồng như quả chín, lúc tròn như mắt cá, lúc bay như quả bóng trẻ con đá lên trời, lúc soi bước chú bộ đội. Tất cả đều gần gũi, trong trẻo, đầy chất đồng quê Việt Nam.

Điều đáng yêu nhất là cái nhìn trong sáng của em bé trong bài thơ. Trăng vẫn là trăng, nhưng qua ánh nhìn của tuổi thơ lại trở thành một điều kỳ diệu, đi khắp mọi miền để soi sáng từng góc sân, từng giấc ngủ, từng bước chân chú bộ đội. Và cuối bài thơ, câu hỏi ngây thơ cũng là một lời khẳng định đầy tự hào: không nơi nào đẹp bằng đất nước mình, nơi trăng sáng nhất vì gắn với tình người, với quê hương, với những điều bình dị mà thiêng liêng.

Bài thơ vì thế lung linh như chính ánh trăng đêm rằm, chan chứa tình yêu quê hương qua đôi mắt trẻ thơ.
 
Chỉnh sửa cuối:
1,544 ❤︎ Bài viết: 1210 Tìm chủ đề

Phân tích bài thơ Trăng Ơi Từ Đâu Đến​


Bài thơ được xây dựng bằng các câu hỏi lặp lại: "Trăng ơi.. Từ đâu đến?". Cách mở đầu này tạo giọng điệu hồn nhiên và tò mò rất trẻ thơ.

Ngay ở khổ đầu, trăng gợi hình ảnh của thiên nhiên đồng quê:

"Hay từ cánh rừng xa

Trăng hồng như quả chín

Lửng lơ lên trước nhà"


So sánh trăng với quả chín khiến ánh trăng trở nên gần gũi, ngọt lành như những gì thân thuộc trên mảnh vườn quê.

Khổ thơ thứ hai là trí tưởng tượng mở rộng ra biển lớn:

"Hay biển xanh diệu kỳ

Trăng tròn như mắt cá

Chẳng bao giờ chớp mi"


Sự liên tưởng giữa trăng và mắt cá là nét đặc sắc của thơ Trần Đăng Khoa. Hình ảnh này làm trăng trở nên sinh động và trong trẻo.

Khổ thơ thứ ba đưa trăng vào sân chơi trẻ nhỏ:

"Trăng bay như quả bóng

Đứa nào đá lên trời"


Trăng gần gũi như món đồ chơi, gắn với trò nghịch ngợm của trẻ con nông thôn. Đây là một so sánh độc đáo, lấp lánh sự tinh nghịch.

Khổ tiếp theo gắn trăng với lời mẹ ru và với sự tích Cuội:

"Hay từ lời mẹ ru

Thương Cuội không được học

Hú gọi trâu đến giờ"


Không gian quê hương được mở rộng thêm bằng âm thanh của lời ru và câu chuyện cổ tích. Trăng gắn bó với văn hóa dân gian Việt Nam, với đời sống nông thôn bình yên.

Bài thơ còn đưa trăng đến với chiến sĩ:

"Hay từ đường hành quân

Trăng soi chú bộ đội

Và soi vàng góc sân"


Trăng theo bước chân người lính, chiếu sáng những con đường chiến đấu, đồng thời cũng ở lại với quê hương, nơi sân nhà vàng ấm. Trăng vì thế vừa bình dị vừa thiêng liêng.

Khổ thơ cuối là khẳng định đầy tự hào:

"Trăng đi khắp mọi miền

Trăng ơi có nơi nào

Sáng hơn đất nước em"


Câu hỏi ngây thơ nhưng chứa đựng niềm tự hào dân tộc sâu sắc. Ánh trăng sáng nhất chính là trên quê hương, bởi nơi đây có tình người, có ký ức, có tình yêu đất nước.

pdnXPa9.jpg


Bài thơ dùng những hình ảnh gần gũi, liên tưởng độc đáo, giọng thơ nhẹ nhàng mà giàu nhạc điệu, thể hiện chân dung thiên nhiên qua cái nhìn trong trẻo của trẻ thơ. Ẩn dưới vẻ hồn nhiên là tình yêu quê hương đất nước được gieo vào tâm hồn từ những điều bình dị nhất: Vầng trăng, sân nhà, lời ru, góc sân vàng và chú bộ đội hành quân.
 

Những người đang xem chủ đề này

Back