CẤT ĐI NHỮNG DẤU YÊU! Nuối tiếc gì mà không thể buông tay Chuyện tình yêu xưa đem lại cho em biết bao đau khổ Nhìn ngoài kia, dã quỳ đang nở rộ Nắng dịu dàng lấp lánh gợi yêu thương Em đã đi hơn một nửa đoạn đường Sài Gòn, Hà Nội, Cà Mau, nhớ nhung. Trái tim đau ròng rã Ngừng đi anh! Em đả nản, Đừng nên mặc cả Cháy cạn cùng.. nhảy vào lửa như kẻ Thiêu thân Níu làm chi một bàn chân? Chông gai bủa vây chỉ mình em chạm gót Hãy cười lên! Xé toang nỗi niềm đắng đót Rũ bỏ dại khờ, ái ố.. đa đoan Mây sẽ bay mang hương đến ngập tràn Đời vẫn đợi câu chuyện vui anh kể U hằng mong - anh là người như thế Tình ban đầu cất gọn ở ngăn tim. Ai đã từng chạm ngưỡng những xót xa Mới thấu hiểu tình đầu chia ly ấy Là ngọn lửa ngày đêm âm ỉ cháy Cứ dối lòng: Rằng ta đã hết yêu. Dù còn yêu, hay chút dư âm còn động lại. Để tốt cho anh.. hoặc tốt cho cả hai Chữ buông em đã sẵn sàng Không bịn rịn vì.. thủy chung ta chẳng có. Em không phải cần nương nhờ hay ỷ lại Em có sức, và nghị lực vượt buồn đau Tuy không đẹp, như có tài an cư lạc nghiệp Có xá gì tình nhỏ bé giữa đôi ta. Tác giả viết cho những gì đã qua Vết Thương Tình - John Tang