157
0
Giáng Sinh - Nắng & Mưa
Viết bởi: Tiết Trực (tức @Can Qua)
Bài tham gia Cuộc thi Nét Bút Tuổi Xanh

Chủ đề: Giọng Ngâm Tự Tình
Thể thơ: Tự do
Bản ghi do Can Qua diễn đọc:Viết bởi: Tiết Trực (tức @Can Qua)
Bài tham gia Cuộc thi Nét Bút Tuổi Xanh

Chủ đề: Giọng Ngâm Tự Tình
Thể thơ: Tự do
Em không ở đây đêm Giáng Sinh.
Anh nghe lạnh lẽo bất thình lình.
Sưởi sao cho ấm, tim thinh lặng.
Thôi đành, anh đem cất tình mình.
(2) Nắng & Mưa, năm 2022:Anh nghe lạnh lẽo bất thình lình.
Sưởi sao cho ấm, tim thinh lặng.
Thôi đành, anh đem cất tình mình.
Tạnh mưa, nhòe mất chữ tình.
Cửa lòng đẫm ướt, làm thinh em rời.
Nỗi đời vàng võ, chắt chiu.
Hắt hiu từng giọt, đổ xiêu chất chồng.
Lưng tròng vui gượng riêng em.
Cuộc chơi kết thúc, ta xem như là
Nhẹ tênh tựa cái thở phào.
Lòng anh cơn nắng, thuở nào mới nguôi.
Cửa lòng đẫm ướt, làm thinh em rời.
Nỗi đời vàng võ, chắt chiu.
Hắt hiu từng giọt, đổ xiêu chất chồng.
Lưng tròng vui gượng riêng em.
Cuộc chơi kết thúc, ta xem như là
Nhẹ tênh tựa cái thở phào.
Lòng anh cơn nắng, thuở nào mới nguôi.
Đôi lời tâm tình:
Vậy là một mùa Giáng Sinh nữa sắp đến rồi. Rảnh rỗi sinh nông nỗi, trong lòng tôi lại ngổn ngang suy nghĩ. Cô họa sĩ bất đắc dĩ đã tìm lại được ánh sao của đời mình. Thành phố ấy, chắc hẳn giờ đây đã thôi mờ mịt trong sương khi người ta yên ấm, vui vầy bên gia đình nhỏ, đầy ắp tiếng cười trẻ thơ của mình. Khoảnh đất cũ? Bầu trời mới? Tôi đều không thể với tới.
Giáng Sinh năm 2022, có em, tôi vui trong hạnh phúc ảo. Giáng Sinh năm 2023, mất em, tôi gắng gượng sống tiếp và cố diễn tròn vai giữa chợ đời xám xịt. Giáng Sinh năm 2024, kinh qua dâu bể, tôi chỉ thấy lòng trống rỗng. Giáng Sinh năm nay chưa đến, chưa biết trước được gì nhưng tôi không muốn phải xin một ánh sáng trong vô vọng nữa.
Chỉnh sửa cuối:


