483 ❤︎ Bài viết: 607 Tìm chủ đề

Lời của tác giả


(Như một lá thư gửi người đọc)

Có những câu chuyện không sinh ra để khiến ta vui vẻ, mà để kéo ta ngồi lại một lát, lắng nghe tiếng động rất khẽ của trái tim mình. "Trăng Điên" là một hành trình như thế-một lời thì thầm giữa quá khứ và hiện tại, giữa người còn sống và kẻ đã khuất, giữa những điều ta tin và những điều ta tưởng mình đã quên.

Khi bắt đầu viết cuốn truyện này, tôi không nghĩ mình sẽ đi xa đến vậy. Chỉ là một ý nghĩ vụt thoáng-một bóng áo trắng trên con đường làng cũ, một tiếng gọi lơ lửng giữa đồng đêm, hay một giọt cau rơi xuống mặt nước. Nhưng rồi từng nhân vật tìm đến tôi, từng tiếng thở, ánh mắt, từng mảnh linh hồn của họ dần thức dậy.

Lụa – với vẻ mảnh mai mà kiên cường.

Dương – với trái tim vừa yếu đuối vừa bướng bỉnh.

Tư Khải – người đứng giữa hai thế giới mà vẫn giữ lời hứa.

Và cả ngôi làng không tên, chìm trong khói cau và trăng đỏ, như một linh hồn lớn hơn tất cả chúng ta.

Tôi chỉ là người ngồi bên bờ sông, lắng nghe họ kể.

Điều khiến tôi biết mình phải viết tiếp-cho tới trang cuối cùng-là cảm giác rằng tình yêu, dẫu có đi qua bao kiếp, vẫn tìm được cách trở lại. Và đôi khi, sự trở lại ấy không phải để níu kéo, mà để giải thoát, để chữa lành những vết thương mà thời gian không bao giờ chạm tới.​

Nếu bạn đã đi cùng "Trăng Điên" đến tận những trang sau cuối này, xin cảm ơn vì lòng kiên nhẫn, vì trái tim chịu mở cửa để những linh hồn này bước vào. Cảm ơn vì đã để tôi được kể câu chuyện này, theo cách mộc mạc nhất, nhiều khi vụng về, nhưng luôn chân thật.

Tôi mong rằng, ở đâu đó giữa những lời thoại, giữa những đêm trăng đỏ và sương mờ trên dòng sông, bạn đã bắt gặp chính mình-dù chỉ một thoáng. Bắt gặp một ký ức cũ, một mối tình chưa trọn, một lời hẹn bị bỏ quên, hay chỉ là cảm giác muốn nắm lấy một bàn tay mà mình tưởng đã mất.

Nếu "Trăng Điên" đã khiến bạn xúc động, đã khiến bạn nhớ về ai đó, hoặc khiến bạn tin rằng yêu thương vẫn có thể sống lại-thì cuốn sách này đã hoàn thành sứ mệnh của nó.

Cảm ơn bạn.

Cảm ơn vì đã lắng nghe câu chuyện này bằng cả trái tim.

Hẹn gặp lại bạn ở một câu chuyện khác, nơi trăng có thể hiền hơn.. Hoặc điên hơn nữa.

- Tác giả Cuongback -
 
Chỉnh sửa cuối:
483 ❤︎ Bài viết: 607 Tìm chủ đề

Văn án - Đêm trăng điên


Đêm trăng điên năm ấy, cô Lụa biến mất giữa khói cau và tiếng gió lật mái đình. Dân làng bảo cô trở thành bóng áo trắng vương trên mặt nước, thủy chung chờ một lời hẹn chưa kịp nói. Người khác lại kể rằng cô chết oan, bị dòng sông buộc hồn, hóa thành bóng trăng đứng đợi quanh năm.

Nhiều năm sau, Tư Khải trở về tìm lại bí mật xưa, và người lữ khách tên Dương tình cờ dẫm chân vào miền đất lạ-nơi quá khứ không chịu ngủ yên, nơi người sống và linh hồn chỉ cách nhau đúng một nhịp thở.

Dương gặp Lụa trong khoảnh khắc lẫn lộn giữa mộng và thực.

Chạm tay vào nhau ở những đêm sương lạnh.

Nói với nhau những lời mà người trần không nên nói.

Nhưng yêu một bóng hình không thuộc thế giới này..

* * * là chấp nhận rằng một ngày nào đó, trăng sẽ đỏ, nước sông sẽ đổi dòng, và trái tim con người có thể bị xé làm đôi.

Khi những linh hồn bị phong ấn thức giấc, khi sông cũ muốn nuốt trọn cả làng, khi định mệnh đưa Dương và Lụa đứng trước lựa chọn cuối cùng-liệu tình yêu có đủ mạnh để kéo họ về cùng một phía của sự sống?

Hay tất cả chỉ là lời nguyền trăng điên, bắt họ gặp nhau đúng một lần để rồi vĩnh viễn xa nhau?

"Trăng Điên" là câu chuyện của những linh hồn chưa kịp hóa kiếp, những người sống chưa kịp buông tay, và một mối tình vượt qua biên giới của cái chết lẫn thời gian-để chứng minh rằng đôi khi, điều duy nhất mạnh hơn định mệnh.. Chính là một lời hứa.​

Giới thiêu

"Trăng Điên" là một hành trình xuyên qua sương mù của ký ức, truyền thuyết và những lời hẹn chưa trọn. Câu chuyện mở ra tại một làng quê tưởng như bình yên, nhưng bên dưới lại ẩn giấu những bí mật chưa bao giờ ngủ yên: Bóng áo trắng bên dòng sông cũ, tiếng hát vọng về từ bờ bên kia, và những đêm trăng đỏ làm thời gian như bị xé rách.

Truyện xoay quanh Lụa – cô gái mang vẻ đẹp mảnh mai nhưng đầy kiên cường, cùng Dương – người lữ khách vô tình vướng vào định mệnh đứt đoạn của cô. Giữa họ không chỉ là tình yêu, mà còn là mối dây oan trái nối từ kiếp này sang kiếp khác, từ thế giới của người sống sang cõi của linh hồn.

Bằng giọng kể mộc mạc, giàu âm sắc dân gian, Trăng Điên đưa người đọc đi qua những lớp không gian chồng lấp: Lúc là bầu trời cau rụng, lúc là dòng nước đen lặng phía đình xưa, lúc lại hóa thành tiếng gọi khẽ khàng trong giấc mơ. Từ những đứa trẻ trông trăng cho đến những người già giữ lời nguyền cổ, từ Tư Khải trầm lặng đến bóng Lụa trong sương, mỗi nhân vật đều mang trong mình một phần linh hồn của ngôi làng không tên – nơi ký ức, nỗi thương và hạnh phúc từng bị mưa gió cuốn đi.

Đây không chỉ là câu chuyện tâm linh, mà còn là bản tình ca buồn, một lời nhắc nhở rằng tình yêu đôi khi mạnh hơn cả cái chết. Qua hơn mười chín chương truyện, hành trình của Lụa và Dương dẫn người đọc qua nỗi đau, khát vọng, sự hi sinh và cuối cùng là hy vọng – thứ ánh sáng khiến trăng thôi điên, khiến những linh hồn tưởng như đã tan vào hư vô có thể tìm thấy đường quay lại.

Trăng Điên dành cho những ai từng tin vào những điều vô hình, từng nhớ một người không thể gặp lại, từng mong rằng chỉ cần yêu đủ nhiều, định mệnh cũng sẽ phải đổi dòng.​
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back