Ngngoclan

chăm chỉ nỗ lực sớm muộn cũng thành công
1,165 ❤︎ Bài viết: 134 Tìm chủ đề
150 0
Kiếm tiền
Ngngoclan đã kiếm được 1500 đ
Mùi Bột Nướng

Tác giả: Rewrite

Hành Trình Của Một Chiếc Bánh, Và Của Một Con Người

Link truyện

5046465392610fe31dc53d2444171b6d.jpg


Một câu chuyện tưởng nhỏ, nhưng không hề nhỏ


Tớ vừa đọc xong một truyện ngắn tên là "Mùi Bột Nướng", và thật sự, tớ cần ngồi xuống viết vài dòng ngay. Không phải vì đây là một tác phẩm hoành tráng hay có tình tiết gay cấn đâu. Ngược lại, nó rất nhẹ, rất tĩnh. Nhưng chính cái sự "tĩnh" đó mới khiến tớ bị níu lại.

"Mùi Bột Nướng" kể về hành trình của một người đầu bếp, từ một cậu bé đánh giày, được một người đàn ông ngoại quốc tên Philips đưa vào học nghề tại trung tâm KOTO, đến khi trưởng thành, mở một tiệm pizza nhỏ ở Hà Nội. Nghe qua thì thấy đơn giản đúng không? Nhưng cái hay của truyện là ở chỗ: Câu chuyện ấy được kể bằng giọng điệu rất gần gũi, rất người, và nó nói về nỗ lực làm một điều đúng đắn trong thế giới đầy những điều dễ dãi.

Điểm khởi đầu là một chuyện tưởng như rất nhỏ: Khách hàng không ăn hết đế bánh pizza. Thay vì bỏ qua như bao chủ quán khác, anh đầu bếp lại cảm thấy đau đáu. "Họ không ăn hết, không phải vì họ lười ăn, mà vì mình làm chưa đủ tốt." Và thế là hành trình bắt đầu: Từ pizza công nghiệp chuyển sang thủ công, từ việc dễ làm, dễ lời sang khó nhằn, tốn công, tốn sức.

Không ai bắt anh phải làm thế. Không ai khen anh vì làm thế. Nhưng anh làm vì anh tin đó là điều nên làm.

Câu chuyện của chiếc bánh, và của một đời người


Tớ bị ấn tượng bởi cách tác giả kể lại hành trình đầy thử thách ấy một cách nhẹ nhàng nhưng không thiếu chiều sâu. Từ việc tìm công thức làm đế bánh lên men tự nhiên, đến những lần thử và thất bại, đến những cuộc tranh luận với người bạn đồng hành, Khởi, rồi đến áp lực từ vợ con, gánh nặng tài chính.. Từng bước một, người đầu bếp ấy như đang nặn lại chính mình, không chỉ là một thợ làm bánh, mà là một người tử tế, trung thực với chính công việc của mình.

Tớ vẫn nhớ một chi tiết nhỏ nhưng đầy ý nghĩa khi anh nhận ra khách hàng của mình đã ăn hết cả vỏ bánh. Không phải vì khách hàng là khách Tây vốn yêu thích loại bánh pizza mà anh làm, mà lần này là khách Việt, những người trước kia từng chỉ ăn nhân bỏ vỏ bánh nay lại tận hưởng và để lại những đánh giá tuyệt hảo. Đây chính là những minh chứng rõ ràng nhất sau ba năm nỗ lực âm thầm, cuối cùng cũng được khách hàng đón nhận, chuyển đổi từ việc nghi ngờ "Sao bánh khác thế?" "Lâu quá." "Đắt hơn mà không khác lắm." cho đến việc công nhận quán "Pizza Napoli ngon nhất Hà Nội." "Đáng chờ ba ngày." "Lần đầu thấy đế bánh ngon đến mức không muốn bỏ."

Câu chuyện không có phép màu nào cả. Không có cú lội ngược dòng bất ngờ. Không có nhà đầu tư thiên thần hay sự may mắn được công nhận rầm rộ. Chỉ có câu chuyện về một người tin vào một điều nhỏ, và ngày nào cũng cố gắng để làm điều đó tốt hơn một chút.

Tớ nghĩ đó mới là thành công thật sự.

Những điều tớ học được và mong muốn nhiều hơn


"Mùi Bột Nướng" không giảng đạo, không lên lớp, cũng không dạy dỗ người đọc phải sống thế này thế kia. Nó chỉ kể, kể một cách chân thành để ghi lại dấu ấn trong tim độc giả. Tớ nghĩ qua câu chuyện trên, bản thân lại càng rõ ràng hơn về những quan niệm và thông điệp mà tác giả muốn gửi gắm. Làm điều đúng không bao giờ dễ, nhưng luôn xứng đáng. Thành công không đến từ ý tưởng lớn, mà từ lòng kiên trì với điều nhỏ. Có những thứ mất rất nhiều thời gian để lên men, như lòng tin, như lý tưởng sống. Ba năm để cải tiến một chiếc bánh nghe có vẻ ngốc nghếch, nhưng chính ba năm đó là điều khiến chiếc bánh có linh hồn.

Dù vậy, tớ vẫn có một vài mong muốn nhỏ nếu tác phẩm được viết dài hơn một chút. Tớ rất tò mò về cảm xúc của nhân vật sau khi đạt được thành công ấy và những định hướng tiếp theo của anh. Và cũng muốn được lắng nghe những suy nghĩ của những nhân vật khác xung quanh câu chuyện này như vợ, gia đình, Khởi và nhân viên.. Họ có đánh giá và cái nhìn như thế nào về anh và con đường mà anh chọn.

Ngoài ra sẽ rất tuyệt nếu có thêm những chia sẻ cụ thể hơn về kinh nghiệm, bài học trong hành trình lập nghiệp. Ví dụ như có yếu tố khách quan nào hỗ trợ anh trên con đường lập nghiệp này hay không? Anh sẽ khuyên gì cho người trẻ muốn làm điều tương tự?

Tớ nghĩ những chia sẻ đó sẽ khiến câu chuyện không chỉ truyền cảm hứng, mà còn truyền kinh nghiệm thực tế, vốn rất cần với những ai đang chênh vênh trên con đường tự thân lập nghiệp.

Nếu bạn cũng đang nặn một viên bột của riêng mình..


Có một đoạn trong truyện mà tớ đọc đi đọc lại rất nhiều lần:

"Tôi không làm vì thành công. Tôi làm vì ý nghĩa."

Và thêm một câu nữa, nhẹ nhàng nhưng khiến tớ lặng đi:

"Không phải để bán. Không phải để kiếm lãi. Mà để mỗi tối, khi đóng cửa quán, tôi có thể nói với mình: Hôm nay mình đã làm đúng, sống đúng, sống thật."

Chúng ta không phải ai cũng là người làm bánh pizza. Nhưng chắc chắn, ai cũng đang "xoay viên bột" nào đó trong đời, có thể là công việc, là học hành, là trách nhiệm, là ước mơ, là lý tưởng sống. Có những ngày, bột không nở. Có những ngày, lửa nướng không đều. Có những ngày, người ta bỏ lại đế bánh. Nhưng nếu mình còn tin vào điều mình làm, thì một ngày nào đó, người ta sẽ ăn hết cả vỏ bánh.

"Mùi Bột Nướng" không phải truyện ngắn để giải trí. Nó là truyện ngắn để lặng đi một lúc, rồi nhìn lại chính mình, và thắp lên một ngọn lửa nhỏ, lửa của sự kiên trì, của lòng yêu nghề và của một niềm tin rằng: Sống tử tế, sống thật sẽ luôn là một lựa chọn xứng đáng.
 
Chỉnh sửa cuối:
2,137 ❤︎ Bài viết: 612 Tìm chủ đề
Dành cho những bạn muốn đọc về câu chuyện có thật, các bạn có thể seach google với từ khóa: "Đôi bạn thân từ ngủ gầm cầu đến chủ tiệm pizza"
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back