6,561 ❤︎ Bài viết: 1369 Tìm chủ đề
Đại Đạo Diễn

Tác giả: Vô Y YoYo

Thể loại: Đam mỹ - xuyên không

Editor: GiangNgan

Số chương: Đã hoàn thành

Chương 186 :(b)

- Không biết, hẳn là sẽ không thiếu đi?

Chu Tử Mặc duỗi lưng:

- Dù sao càng nhiều càng tốt!

- Em cảm thấy được, có thể quay chụp bộ phim hay, thì nhất định có thể nắm giữ được một đoàn phim chân chính, tiến tới quay chụp ra một bộ phim vĩ đại?

Đối với điểm này, Trầm Bình Chương thật hoài nghi.

Chu Tử Mặc cười thật chắc chắn:

- Em chỉ là muốn xem bọn họ lý giải thế nào về việc "kể chuyện" mà thôi, hoặc là thiên phú, hoặc là lực lĩnh ngộ, hoặc là biết nghe lời, trong ba điều nếu chỉ trúng một điều có em ở đây, thì nhất định có thể làm cho bọn họ quay chụp ra được!

Đương nhiên đôi khi hắn cũng sẽ lựa đi ra bình luận có ý kiến xây dựng, cẩn thận nhớ kỹ, đây là tiếng hô của quần chúng a! Căn cứ mấy thứ này, hắn có thể nhanh hơn bù lại thiếu sót của mình, lúc sau có thể làm được càng tốt hơn.

Thuận tiện còn có thể thu thập một ít tư tưởng cho bộ phim sau đó – dù sao nhìn thấy não động của các fan mê điện ảnh, hắn đều cũng cảm giác não động của mình được mở ra, nói cách khác, những fan mê điện ảnh đáng yêu, đều là "kho số liệu" cùng "máy nạp điện" của hắn, giúp đỡ hắn tuyệt đối là lớn phi thường.

Ngoài ra, chính là vội vàng chuẩn bị "Trận thi đấu phim ngắn lớn lần thứ nhất".

Nhưng tuy gọi là chuẩn bị cho trận thi đấu, cũng chỉ là đem tin tức tuyên bố trên weibo, sau đó chờ một tháng sau làm bình thẩm mà thôi, Chu Tử Mặc? Hắn có gì để bận rộn chứ!

Vì thế trong lúc Trầm Bình Chương cùng tập đoàn Côn Bằng vội chân không chạm đất, hắn nhàn rỗi tới mức.. Thật đáng giận!

Đám thuộc hạ dù giận cũng không dám nói sau lưng ông chủ của mình, nhưng Trầm Bình Chương thì nói ra không có chút áp lực.

Ngày đầu tiên.

Trầm Bình Chương hỏi:

- Em đang làm gì vậy?

Chu Tử Mặc đang ăn bánh plan, chà trang web, thường thường còn cười như bị kinh phong.. Nhưng dù sao hắn còn có chút lương tâm, không cười ra tiếng làm ảnh hưởng Trầm Bình Chương đang bận rộn như một con chó. Nhưng không có động tĩnh gì không có nghĩa là khuyết thiếu cảm giác tồn tại, tỷ như mùi hương của bánh plan mỏng manh, tỷ như mỗi lần Trầm Bình Chương ngẩng đầu cũng có thể nhìn thấy hắn đang run run (cười).

Hắn nuốt bánh, chỉ vào màn hình máy tính:

- Anh xem, có người phát lên một clip buồn cười ha ha ha, con chó này thật đáng yêu ha ha ha ha..

Trầm Bình Chương:

-!

Hắn đột nhiên cảm thấy được chính mình vất vả như vậy, mà đổi lại người kia lại được sắt như thế, có phải có điểm rất ngược hay không..

Hắn thở dài, Trầm Bình Chương tận lực không để cho mình nghiến răng nghiến lợi:

- Nếu rảnh rỗi như vậy, chi bằng đi qua thăm báo biểu công ty của em đi?

Công ty của em – bốn chữ này hắn cắn thật sự nặng.

Chu Tử Mặc:

- Em không cần, rất buồn tẻ nhàm chán!

Trầm Bình Chương:

- Em cũng biết thật buồn tẻ nhàm chán? Vậy lúc anh đang buồn tẻ nhàm chán một mình em ăn bánh plan còn xem phim hài hước?

Kết quả Chu Tử Mặc đem hai cái bánh còn lại cống nạp cho Trầm Bình Chương đang oán khí tận trời, vẫn còn rất có kinh nghiệm lời ngon tiếng ngọt dỗ dành hắn:

- Bởi vì có một lão công tài giỏi như anh, em mới có thể thả lỏng như vậy thôi.. Đút anh ăn, yêu anh nhất.. Hôn một cái..

Bình thường hắn chưa bao giờ kêu Trầm Bình Chương là lão công, cảm thấy được rất nương rất nhục nhã, cho nên mỗi một lần chủ động mở miệng, đều cũng làm cho Trầm Bình Chương có được cảm giác được sủng ái mà lo sợ.

Viên đạn bọc đường đầy hiệu quả, Trầm Bình Chương lại khổ bức tiếp tục công việc làm trâu làm ngựa của mình.

Chu Tử Mặc thành thật ba ngày, trạng thái lại quay trở lại.

Lần này hắn lại cố gắng dùng viên đạn bọc đường tan rã địch nhân, nhưng lần này địch nhân tiến hóa, oán khí vẫn tận trời như cũ.

Con mắt Chu Tử Mặc xoay xoay, nói:

- Lão công anh xem, chúng ta là phu phu đồng tâm, ích lợi đồng tâm a! Em đâu, chỉ thích hợp làm chiến lược theo phương hướng lớn, cũng chính là đưa ra mục tiêu! Anh sao, liền đặc biệt có năng lực, có thể giúp em đem toàn bộ giấc mộng thực hiện! Lão công đối với em thật tốt quá, toàn bộ những việc em không am hiểu anh đều làm cho em, vất vả anh, em xoa bóp vai cho anh nha!

Lại ra vẻ thêm chốc lát, Trầm Bình Chương liền rất nhanh thỏa hiệp, trong lòng vẫn còn đau lòng Chu đạo diễn xoa bóp mệt mỏi cho mình, đến buổi tối còn xoa nhẹ cổ tay cho hắn, phủ lên vài nụ hôn ngọt ngào.

Nhưng càng nhiều viên đạn bọc đường, cũng không ngăn được hai người sớm chiều đối diện, kết quả một người "chơi bời lêu lổng", một người thì vội như con chó! Chu đạo diễn đây không phải kéo cừu hận sao? Dù sao Trầm Bình Chương lại một lần mãnh liệt yêu cầu Chu Tử Mặc chia sẻ một ít công việc, mọi người có phúc cùng hưởng, tuyệt không thể làm đãi ngộ khác biệt!
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back